Chương 26: Trước Ngày Sinh Nhật.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng chiếu xuyên qua cửa sổ. Từng tia nắng nhảy múa trên sàn nhà, chiếu rọi vào thân hình bé nhỏ của cậu bé nhỏ trên giường.

Nó tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ. Nó đang cố nhớ lại chuyện hôm qua. Nhìn xuống phía dưới. Thấy hắn đang nắm tay mình đầu gục trên thành giường. Mái tóc nâu dẻ cúng màu với nó được hắn vò rối. Ngay cả trong lúc ngủ hắn cũng thật đẹp trai. Nó đưa ngón tay lướt nhẹ qua tóc hắn, cười rồi cảm thán:

- Đẹp quá!

Hắn vừa tỉnh dậy thấy cậu bé bên cạnh nhìn mình thì để im. Hắn thích lúc nó say mê nhìn hắn như vậy, thích cả cái lúc nó nhìn hắn bằng ánh mắt đó.

- Nhìn đủ chưa?

Hắn bất ngờ lên tiếng làm nó tỉnh mộng. Nó đỏ mặt vội quay mặt đi. Hắn lấy tay xoay mặt nó rồi nói:

- Đói không?

Nó gật gật cái đầu nhỏ, hắn xoa đầu nó rồi dắt nó vào phòng tắm rửa mặt.

Hắn đặt vào tay nó bàn chải đánh rang đã bôi kem. Nó mắt nhắm mắt mở cầm bàn chải run:

- Hắt xì...

- Lạnh?

- Hơi hơi...

Hắn ngó đầu ra xem bình nóng lạnh. Bật rồi mà, vận lạnh à?

Nó vệ sinh xong thì bị hắn đuổi ra vì trong phòng tắm không có máy sưởi.

Hắn tắm xong thì bước ra ngoài. Thấy nó ôm con gấu trắng to hơn người hắn. Đầu cứ gật gù y hệt con Puppy đầu lo xo. Hắn giở giọng:

- Trả gáu cho tao.

- Gấu của tao mà.

- Nhưng mày tặng tao rồi mà.

- Mày có dùng đâu. Toàn vứt ở đầu giường.

- Tao vứt ở đầu giường làm gì? " Cho mày dùng chứ gì. Ngu thế? "

Nó không thèm cải nữa bước xuống nhà tìm đồ ăn.

" Nae pi ttam munnul

Nae majimag chumeul..."

- Alo. Mẹ ạ.

- Ừ. Sáng mai mẹ về sớm nhé.

- Dạ. Mai mẹ nhớ quà cho con nhá.

" Nhớ rồi. À mà, mai tiệc dạ hội nhé. Có gì con bảo Tae đi mua đồ nhé. "

- Vâng. Chào mẹ.

Nó đặt điện thoại xuống đón cốc sữa của hắn đưa rồi lên phòng thay đồ.

Ồ, vậy là ngày sinh nhật nó mong nhất năm sau cũng đến. Mỗi năm sinh nhật nó đều có tiệc lớn. Có hầu hết các đối tác của bố mẹ nó và hắn. Bạn bè nó chỉ có anh và cậu. năm nay chắc có tiệc ở tổ chức nữa.

Nó và hắn đều mặc áo sơ mi ombre bò, quần jean đen, cùng đi Nike đen và balo da. Hôm nay tíc nó còn được búi cao lên chứ. Nhìn từ đằng sau y hệt như một người vậy.

Trong khu trung tâm mua sắm có hai người vô cùng đẹp đôi. Người con trai thanh mảnh hết chạy lại kéo chàng trai con to hơn đi. Chàng trai còn không những không cau mày nhăn nhó mà còn luôn nhắc nhở, lo lắng cho cậu trai nhỏ ở phía trước.

Nó được hắn kéo vào cửa hàng đồ dạ hội ở trung tâm. Hắn dạo một vòng quanh cửa hàng rồi ngừng lại trước bộ dạ hội đơn giản. Hắn ngó quanh cửa hàng rồi phát hiện chủ có mấy cái này là đơn giản nhất. Bất giác nhớ đến bé con của hắn, hắn kêu nó lại rồi bảo:

- Xem cái này đi.

Nó rụt rè nhìn hắn.

- Hay cho tao mặc gì áo phông với quần short đi.

- Cái gì? – Hắn ngạc nhiên.

- Tao không hợp máy cái này, vừa dài vừa vướn víu, nhỡ tao ngã thì sao?

Hắn bỏ qua lời nó, lấy đồ rồi đẩy nó vào phòng thay đồ.

Hắn ngồi ở ngoài mấy chị nhân viên cứ bàn tán xôn xao. Hắn thật chững chạc như người lớn, tay chống cằm mang một vẻ suy tư. Khí thế bức người của hắn làm mọi người không dám lại gần.

Nó từ trong phòng thay đồ bước ra. Phản ứng đầu tiên của hắn là " Đẹp quá. "

Mái tóc hạt dẻ được chẻ mái. Bộ đồ dạ hội làm nó dịu dàng hơn. Hắn khẽ vén tóc nó rồi véo má nó:

- Mày đẹp lắm. Mua thêm vài bộ nhớ.

Nó gật đầu.

Đến lượt hắn nó lại kéo hắn đi mua đồ. Đến cửa hàng quần áo, nó chọn cho hắn một sơ mi ngắn. Giày nó và hắn đều là giày thể thao hơn nữa là đôi. Chẳng bao giờ hắn đi sandal, còn nó dịp đặc biệt mới mặc ba cái cầu kì này thôi.

Hắn cầm đôi giày xanh nước biền cho nó:

- Đi thử.

- Tao muốn cái đó cơ. – Nó chỉ đôi giày màu đen làm nũng.

- Đi cái ấy dễ đau chân lắm. Ngoan đi cái này đi. – Hắn kiên nhẫn dỗ dành nó.

Nó mua đôi giày xong quay qua hỏi hắn:

- Giày mày đâu?

- Đi đôi Chino mày tặng tao được rồi.

- Chino nâu ý hả?

- Ừ.

- Tối có mặc thêm áo vest ngoài không?

- Chắc mang sang để phòng mày thôi chứ chẳng mặc. – Hắn tặc lưỡi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro