Chương 30: Trong Tình Yêu Kẻ Nào Yêu Nhiều Kẻ Đó Thua.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần chơi ở nước ngoài của tụi nó kết thúc trong vui vẻ.

Sáng hôm sau, vừa bước chân vào cổng trường một loạt tiếng xôn xao vang lên:

- Ồ! Anh Jungkook kìa.

- Ừ. Đúng rồi. Anh ý kìa.

Hắn và nó lấy làm ngạc nhiên. Mọi lần cả hai được nói còn lần này chỉ có nó. Hắn khẽ xoa đầu nó hỏi:

- Ai gây sự với mày đấy?

- Ai dám.

- Ừ, tao cũng thấy thế. Chỉ có mày gây sự với người ta thôi.

Nó huých cùi chỏ vào tay hắn rồi đi vào lớp.

" Xoạt "

Một đóa hoa hồng được giơ ra trước mặt nó ở cửa lớp. Nó nhìn khuôn mặt đằng sau đóa hao thì ra là Hyun Guyk.

Nó bước qua một cách bình thản về chỗ mình như không có chuyện gì xảy ra.

- Ê, ê. – Hyun Guyk gọi nó.

- Anh đang nói chuyện với tôi à? – Nó chỉ vào mặt mình.

- Ừ. – Hyun Guyk cười khổ.

Hắn và mấy lớp khác đứng dựa lưng trước lớp để xem kịch. Nó lại vác cặp ra ngoài cửa lớp, giả bộ ngó ngó cái biển lớp rồi quay vào.

- Anh vào nhầm lớp rồi. Lớp anh là 9A cuối hành lang kia kìa. Đấy, kia kìa, cái chổ bạn gái xinh xinh, cái bạn mà đang cầm quyển tiểu thuyết gì " Anh, Tôi Và Mưa " kia kìa.

Nó chỉ ngón tay về phía 9A rồi miêu tả cửa lớp. Mấy tiếng cười khúc khích vang lên. Hyun Guyk chỉ biết cười gượng nói:

- Anh đến tìm em mà.

- Chuyện gì.

Hyun Guyk đến gần nó rồi cưới tươi rạng rỡ.

- Anh sẽ theo đuổi em từ bây giờ.

" Ồ", " Uầy, kinh nha. ",...

Xung quanh cửa lớp nó nổi lên hàng loạt tiếng bàn tán xôn xao.

- Chẳng phải từ cái ngày Valentine anh đã nói với tôi còn gì.

- Hôm đấy khác hôm nay khác mà.

- Khác ở chỗ nào? – Nó ngạc nhiên.

- Ừ, thì hôm đấy anh chỉ tìm đại lí do nào để làm quen em. Hôm nay thì anh chính thức theo đuổi em – Jeon Jungkook.

Sau khi nghe cái lí do không thể không logic hơn được. Nó định rít lên thì hắn tiến vào kéo cả hai lên sân thượng.

Trên sân thượng tầng 5 trường Not Today, có ba bóng dáng đẹp, ba người con trai hai cao to, một thanh mãnh nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp quý phái với khuôn mặt xinh hơn con gái.

Hắn kéo nó về phía sau mình rồi nói với Huyn Guyk:

- Anh tưởng Kookie là mớ rau à?

- Tôi thật lòng yêu Kookie mà.

- Tính từ hôm Valentine tới giờ chỉ mới một lần ba ngày thôi. Anh làm gì mà thay đổi nhanh thế.

- Tôi.....

- Tôi nói trước, anh phải tránh xa Kookie ra.

Nói rồi hắn kéo nó đi ngang qua. Dừng lại một lúc hắn quay sang chỗ Huyn Guyk nói nhỏ:

- Vì cậu bé này chỉ là của tôi thôi.

Huyn Guyk đứng một mình trên sân thượng, hai tay nắm chặt với nhau. Câu nói đánh dấu chủ quyền của hắn cứ vang bên tai.

" Cậu bé này chỉ là của tôi thôi. "

" Cậu bé này chỉ là của tôi thôi. "

...

Huyn Guyk không tin chuyện này. Hồi xưa học lớp ba. Huyn Guyk và nó được xếp ngồi cạnh. Lúc đó trong đầu chàng trai này chỉ có câu nói " Cậu bé này thật đẹp. " Thật không thể tin được sau khi ý nghĩ đó lóe lên thì một vạch kẻ đen trên bàn xuất hiện. Cậu bé ấy hất hàm nói với Huyn Guyk:

- Đừng qua vạch này. Mai mốt đừn nói chuyện với tôi.

Huyn Guyk ngớ người ra. Cậu bé này thật đặc biệt.

Huyn Guyk vì cậu bé này mà bỏ cơ hội ở trường Fire mà chạy ngay sang trường Not Today học chỉ vì trong danh sách có tên cậu bé.

Huyn Guyk có một danh sách những điều có thể làm cho nó. Bình thưởng thì chỉ cần một hai tuần, lâu nhất một tháng, lần này anh đơn phương nó hơn 4 năm rồi.

Thật là nhục nhã.

- Thế nào, anh biết cảm giác thua cuộc là thế nào chứ?

Một giọng nữ sau bồn cây đinh lăng lanh lảnh. Huyn Guyk quay sang nhìn Eun Joo tức giận nói:

- Ừ. Đúng như cô đó. Chẳng phải không muốn Kookie hạnh phúc sau.

- Tôi cũng yêu Taehyung như tình cảm anh dành cho Kookie vậy nhưng chỉ từ một phía thôi.

- Ừ.

Cả hai cùng ngồi dưới gốc cây đinh lăng nói chuyện xa xăm.

- Chắc hồi nãy cô xem hết cảnh tôi thua thê thảm đúng chứ?

- Hừ.....

- Đúng vậy, trong tình yêu, kẻ nào yêu nhiều kẻ đó thua.

Cả hai cùng không hẹn mà im lặng. Nắng như đổ lửa xuống mặt sân. Đã hai tiết học hai đứa ngồi im lặng như vậy rồi. Cuối cùng cũng phá vỡ không khí im lặng. Eun Joo lên tiếng:

- Anh muốn giành lại Jungkook chứ?

- Đương nhiên. Nhưng bằng cái thủ đoạn hèn hạ cô hay dùng. Thì xin lỗi, tôi không cần.

- Lần này tôi có cái khác hay hơn nhiều.

- Nói.

Hai cái đầu bàn tán về chuyện sắp xảy ra trong tương lai. Huyn Guyk chỉ thẳng vào mặt Eun Joo nói to:

- Cô điên à? Cô có biết làm như thế thì xảy ra chuyện gì không?

- Anh yên tâm đi. Tôi sẽ không để Jungkook xảy ra gì đâu. Cùng lắm tôi cứu cậu ấy.

- Cô thì cứu ai.

- Anh dám đánh cược không? Dù gì hai người ấy cũng chẳng là gì ngoài cái mác bạn thân cả.

- ...

- Được ăn cả ngã về không thôi. Luật của tự nhiên mà. Anh sẽ có tất cả hoặc chẳng có gì nếu anh dám đánh cược. Nếu thua anh sẽ nhìn thấy cậu ấy hạnh phúc. Nếu thắng xin chúc mừng anh đã có tất cả.

- Đống ý.

Hai bàn tay bắt nhau thật chặt, tạo nên một vụ cá cược không đáng có, một vụ cá cược mất đi hạnh phúc chớm nở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro