Chương 51: Đám Cưới Sau 23 Năm Làm Bạn. ( END )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nó tỉnh dậy sau một đêm mệt mỏi. Thấy hắn đang đứng trước gương thay y phục, nó vội vã xem đồng hồ. 7 giờ 45 phút, 9 giờ bắt đầu làm lễ mà bây giờ nó vẫn thản nhiên nằm ngủ như vậy à.

Nó cuốn cuồn lật chăn, bước xuống đất. Chân chưa chạm tới đất mẹ thân yêu thì cảm giác đau từ eo truyền tới.

Hắn thấy nó tỉnh lại, bèn tiến tới, ôm nó vào lòng.

- Buông ra. Đồ bỏ đi này.

Nó đẩy hắn ra chỗ khác.

- Trời đất, đứa bé này, có ai làm ơn mắc oán như anh không chứ?

Hắn vẫn ôm nó bước vào phòng tắm, vừa đi vừa nói.

- Anh làm ơn chỗ nào? Có thừa nước đục thả câu ý.

- Em xem nhớ. Hôm qua anh giúp em giải dược, còn giúp em khỏi bị cảm nữa.

Hắn vừa xả nước vừa đặt nó vào trong bồn.

Mấy việc đó hắn làm thật " tốt ", " tốt " đến mức người ta muốn rớt nước mắt.

Khói từ làn nước bốc lên. Nó nhận ra được hoàn cảnh lúc này. Nó không mảnh vải che thân, hắn thì nhìn nó như muốn " ăn tươi nuốt sống " nó.

- Anh nhìn qua chỗ khác với cả đi ra ngoài mau.

Nó nhảy vội vào làn nước, nó chìm nghỉm trong nước.

- Không sao không sao. Chỗ cao thấp, lồi lõm của em anh đều biết rồi.

Hắn nhìn hành động của nó bật cười.

- Đồ dê xồm này, biến.

Nó đỏ mặt, vẩy nước tung tóe vào hắn.

Hắn vừa bước ra ngoài vừa nở nụ cười phúc đắc. Trời ạ! Có phải hắn không vậy?! Chỉ qua một đêm thôi con người ta đã thay đổi đến chóng mặt. Nhiều lúc cầm điện thoại lên tự hỏi có phải mình quá già so với thời gian không?!

Nhà thờ BangMy được xây theo lối kiến trúc kiểu Pháp. Khách khứa từ khắp các nước đến để đợi chúc phúc cho cô dâu chú rể ( còn có sự góp mặt của hơn 5M ARMY trên khắp thế giới ). Jimin và J-Hope đứng ở cửa đón khách. Hai gia đình ở trong sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người. thật là đông vui!

Sân trong của nhà thờ được rải hoa hồng và thả chim bồ câu. Những bức ảnh của hắn và nó được treo trên một tấm bảng, ở dưới là những lời chúc phúc của bạn bè, gia đình, những người thân.

Cuối cùng cũng đến giờ hành lễ. Hắn mặc bộ vest đen bóng đứng cạnh cha sứ. Hai tay để trong túi quần, tay và mắt thì phối hợp nhịp nhàng cho việc xem đồng hồ, miệng thì nở nụ cười tươi rực rỡ. Nhìn hắn thật ngông cuồng, hoang dã. Nhưng chưa bao giờ mất đi vẻ uy nghiêm, cao ngạo.

Cánh cửa nhà thờ đóng lại. 9h đúng. Không như những đám cưới truyền thống khác. Hắn cho hát thánh ca, hắn cho bật nhạc, lúc đó, cửa nhà thờ mở ra lần nữa.

" Em là ai giữa cuộc đời này, em từ đâu bước đến nơi đây,

Làm tôi say, làm tôi khát khao,

Trao nhau tin yêu ngọt ngào.

Sao đôi ta cứ hoài ngập ngừng, khi đôi tim giục tiếng yêu thương,

Đừng ngại chi vì từ bấy lâu, lòng thầm mơ được sánh đôi.

Dẫu có nắng hay mưa mai sau dòng đời cuốn xoay,

Lắm lúc đôi ta giận hờn mang bao lỗi lầm,

Dù mai sau, mình già nua, thì tình anh vẫn mãi không đổi dời.

..."

Nó khoác tay bố nó bước vào lễ đường. Nó mặc vest trắng tinh khiết. Y hệt như con người và tâm hồn nó vậy, lúc nào cũng tinh khôi và hồn nhiên.

Một nhan sắc đẹp là chuyện trời ban lúc sinh thành. Nhưng nhan sắc đó có trường tồn theo thời gian hay không là do chính bản thân.

Những vẻ đẹp giả tạo và gượng ép luôn nhạt nhòa nhanh chóng. Chỉ có trân trọng bản thân mới khiến người ta đẹp mãi mãi, đẹp một cách trọn vẹn.

Đứng trước một người như vậy người ta luôn đắm say, chẵng ai có thể nghi ngờ về sự mạnh mẽ của họ.

Ông Jeon dắt nó về phía cha sứ, đặt tay nó vào tay hắn nói:

- Bố giao Kookie lại cho con. Các con phải thương yêu nhau, sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long nhé.

Hắn gật đầu, bàn tay siết chặt tay nó trong lòng bàn tay mình. Hai bàn tay cứ đan xen lẫn như hai trái tim được lồng ghép cùng nhau đập đến cuối đời.

- Kim Taehyung, con có nguyện ý cùng cậu bé này đi đến cuối đời. dù mai sau già nua, nghèo khổ,...

- Con nguyện ý.

- Jeon Jungkook con có đồng ý...

- Con đồng ý.

Nó mãn nguyện gật đầu.

- Giờ ta tuyên bố hai con chính thức là vợ chồng. Hai con có thể hôn nhau.

Tiếng chuông nhà thờ vang cùng tiếng mọi người vang lên ầm ĩ.

Hắn hôn vào má nó nói:

- Về nhà anh sẽ đòi lại.

Hắn dắt tay nó ra cổng nhà thờ chuẩn bị đi tuần trang mật.

- Tung hoa đi.

Jimin đứng dưới nói to.

Bó hoa tung lên cao. Rất nhiều cô gái nhảy lên nhận hoa, có cả Eun Joo. Còn cậu đứng yêu coi ai có được hoa.

Sau nhiều cú lộn nhào, bó hoa từ đâu rơi vào tay cậu. Nó bước xuống nói với cậu:

- Bạn tốt của tao, đến lúc mày mời tao ăn cưới rồi.

Cậu đưa bó hoa lên mũi ngửi rồi nói:

- Để xem tên mặt ngựa kia có đồng ý không đã.

Cậu hướng về phía anh nhìn.

Chiếc xe chở đôi tình nhân mới cưới đi về phía trước.

Nơi đó có vực sâu, núi cao nhưng nơi nào có em, thì nơi đó có anh. Anh không buông tay em lần nữa. Nắm tay anh thật chặt em nhé!!!

Yêu em, Kookie!!!

Jeon Jungkook mãi mãi là của Kim Taehyung anh thôi!!!


___ Hoàn ___

28-6

Chuyển ver xong thấy thoải mái làm sao ý...    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro