Chương 1 : Chạm mặt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu - Jeon JungKook : 18 tuổi, là một cậu nhóc nghịch ngợm, gia đình cũng chẳng mấy khá giả, chỉ là đủ ăn đủ sống ( BBC : Thật ra gia thế thật của cậu hơi bị hùng hậu nga nhưng là bí mật ). Bị cận nặng nên mặt lúc nào cũng vác theo hai cái mắt nữa. Cậu chẳng xinh cũng chẳng xấu xếp vào loại bình thường, là một con thỏ ngốc, dễ tin người.
Họ - Hoseok, NamJoon, SeokJin, Taehyung, Jimin, Yoongi đều là những người bạn thân với nhau, chơi với nhau từ lúc mới ra đời, đều là những người bạn thân với nhau, chơi với nhau, đều là 21 tuổi, đều là con của những tập đoàn đứng đầu thế giới - Họ đều là những người có vẻ ngoài đẹp hoàn hảo , mỗi người lại có một cái tính khác nhau, lạnh lùng, ấm áp, lăng nhăng, sát gái.... nhưng họ dường như có cùng một sở thích.
......... Vô nào .......
Haizzz... tình hình là trong một căn phòng nhỏ, ánh nắng ấm áp chiếu vào cửa sổ. Trên giường có 1 cậu trai đang cuộn tròn chăn mà ngủ. Chính là cậu -Jeon JungKook.
- JEON JUNGKOOK !!!!!! CON DẬY MAU !!!!!
Từ đâu một giọng nói vô cùng to mang theo đầy sát khí vang vào. Đàn chim sẻ đang bình thản rỉa lông bên cửa sổ bị làm cho giật mình bay đi tán loạn vì còn tưởng khủng long bạo chúa sống dậy. Ấy mà cậu chẳng biết gì mà ngủ khò khò.
Khò...Khò...Khò
Khò...Khò...Khò
Tiếng ngáy ngày càng to như đang khiu khích con khủng long ở ngoài cửa phòng.
1s....2s....3s....4s....5s
* Rầm rầm *
Ôi thôi xong thế là đi tới cửa rồi. Trên tay cầm hai cái vung nồi, bà Kim JinMy - mẹ cậu, hung hăng bước vào.
* Cheng! Cheng! Cheng! *
Cái tiếng chói tay ấy cứ dội thẳng vào mặt, vào tai cậu. Bực mình, cậu ngồi dậy quát :
- THẰNG NÀO, CON NÀO DÁM PHÁ GIẤC NGỦ CỦA ÔNG.
- Thằng mẹ mày đấy !
1s...2s...3s
- AAAAAA...... chết rồi là mẹ, mình lỡ mồm, làm sao đây ? Cầu trời, cầu Phật giúp con qua được ải này, con hứa sẽ hậu tạ ngài một gói bimbim, à không hai gói bimbim cũng được. Phật thông cảm, con đang trong thời kỳ " Khồng co tiến " ( BBC : Là tiền không có đó ).- Vừa nghĩ cậu vừa chuyển đổi màu sắc khuôn mặt. Lấy lại bình tĩnh cậu mới nói giọng ngọt sớt :
- À... haha ..... là mẹ yêu quý đó ạ ? Ngọn gió nào đưa mẹ tới đây vậy ? À bây giờ dậy rồi đi ăn sáng phải không mẹ ? Vâng , con đi vệ sinh cá nhân đây...
- Ngọn gió từ tiếng ngáy của mày đã đưa mẹ mày lên đây đấy ! Con gì mà ngủ như heo ! Ăn sáng gì giờ này, 11 giờ rưỡi rồi con ạ ! - mẹ cậu cằn nhằn.
- Hả ? Mẹ nói cái gì ? Ôi thôi tôi rồi, 12 giờ con phải lên trên thành phố để dọn dẹp KTX nữa ! Huhu...
Vừa khóc cậu vừa than 1 bài ca rồi mới vội vạng chạy vào WC. Đi thế nào mà vừa đến trước cửa phòng đã chụp ếch. Haizz... mẹ cậu chỉ biết lắc đầu ngao ngán
- Sao nó hậu đậu thế không biết, đến bao giờ thì đổi tính nết đây ?
______ 12 giờ ______
Cậu giờ đang vừa ăn hộp mì ăn liền vừa ngóng ngóng lại cái xe bus. Trông đến là hài ( BBC : Không biết ngại là gì -_- ). Ăn xong cậu vứt gọn cái vỏ vào chiếc thùng rác ở bên cạnh rồi tiếp tục ngóng xe. Hiện tại cậu đang mặc một chiếc áo caro kẻ sọc đỏ. Mái tóc đen mượt như mực. Chiếc kính màu đen được đặt vừa phải trên sống mũi. Chiếc quần giả bò bó sát vào chân cùng với 1 đôi giày thể thao đen. Ở trên đeo 1 chiếc ba lô đến nửa mông. Nhìn trông cậu cũng xinh đấy chứ...
____ 1 giờ sau ____
* Kít... *
Từ trên xe bus. 1 cô gái bước xuống xe chầm chậm thu hút ánh mắt của mấy người đang chờ xe ở bến đỗ. Nhưng đang trong cái cảnh lãng mạn ấy cậu lại bị trượt vỏ chuối mới đau chứ. Thế là cậu đâm sầm vào phía trước.....
Ơ ! Nhưng sao cậu không đau tẹo nào, cứ tưởng là phải đau lắm, đường bê tông mà ! Thế mà cái cảm giác này lại có vẻ ấm áp và êm nữa. Ngước mặt lên, cậu sững người...
Úi giời ơi ! Cái gì đây ? Trước mắt cậu là 1 khuôn mặt nam tính của 1 thiên thần ! Chính là thiên thần ! Đẹp quá đi mất ! Ngũ quan đẹp 1 cách tinh xảo. Đúng là được hưởng quá nhiều sự ân ái từ ông trời mà ! Cậu bỗng nhận ra rằng ; cậu đang trong tư thế vô cùng thân mật với người ta ! Người cậu ép sát vào hắn, đầu thì dán vào lồng ngực săn chắc.
* Ôi ngại chết mất, làm s... *
- Này, ngắm đủ chưa, xong rồi thì mau đứng dậy, nặng chết mất !
Tiếng nói lành lạnh ấy cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu. Anh chàng đẹp trai này chính là Kim Taehyung.
- À... vâng... tôi xin lỗi...
Cậu sau khi nghe thấy tiếng nói ấy thì cũng biết ngượng mà đứng lên. Chứ thực ra, cậu tiếc lắm đấy ! Được ở trong vòng tay của 1 người đẹp như thế này thì ai chả muốn ôm suốt. Nhưng chẳng lẽ lại nói là
- " Anh ơi, cho em ôm 1 chút thôi nhé / Tại vì anh rõ đẹp trai í, bỏ ra thì tiếc lắm ". Nói thế có mà người ta đấm cho vỡ mồm. Thôi đành đứng lên...
- Anh có sao kh...
Chưa kịp nói hết câu , Taehyung đã lạnh lùng đi qua trước mặt cậu, khuôn mặt anh lạnh tanh không cảm xúc nhưng anh có thể thấy được khi anh ôm người con trai này, ở sâu trong đó có chút cảm giác. Nhưng chắc cũng chỉ là những cảm xúc bình thường. Anh nghĩ thế !
Cậu thì mặt cứng đờ, trong lòng bực mình không ngừng nói đồ vô duyên. Cậu liền cong mồm quát :
- CÁI ĐỒ KIÊU CĂNG, NGẠO MẠN, LÀM PHÁCH, ÔNG ĐÂY KHÔNG CẦN NHÁ !!! XÍ !!!! LÀM NHƯ MÌNH GHÊ LẮM !!!
Sau khi nói xong câu này cũng là lúc trên người cậu hứng đầy những ánh mắt viên đạn của đám con gái xung quanh.
* Chắc là fan của thằng đó chứ gì, cái thằng điên ấy mà cũng thèm, cứ tưởng mình đẹp trai lắm sao ? * ( BBC : Anh vừa khen người ta đẹp trai xong 😑😑😑 ) cậu vừa đi vừa chửi thầm. Lâu lâu lại ngấng mặt lên rồi liếc xéo những người tặng cho cậu ánh mắt hình viên đạn như kiểu nói " Nhìn cái gì ", lại còn hất mặt lên kiểu " ông đây thích chửi đấy làm gì được ông ". Thế là cậu vác nguyên cái bản mặt ấy đến tận KTX.
Nhưng cậu đâu biết, sau khi cậu chửi câu đó xong,  Taehyung tự nhiên nhếch môi lên cười. Đến anh cũng không thể hiểu bản thân mình bị sao, nếu là người khác chửi anh như thế thì họ sớm đã tiêu rồi. Nhưng anh cũng không để ý nhiều lắm. Hiện tại anh đanh trễ hẹn với mấy thằng bạn.
_____ Hết chương 1 _____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro