Chap 17:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, sau khi tỉnh dậy Taehyung đã thay đồ nhanh chóng và chạy qua phòng Jung Kook. Anh gõ cửa " Cốc ...cốc..." và gọi:

-JEON JUNG KOOK dậy mau lên.

Jung Kook đang nằm ngon giấc thì liền tỉnh dậy, đi ra ngoài mở cửa, tay xoa đầu. bực mình nói:

-Sao bữa nào anh cũng qua phòng tôi phá vậy hả?

-Mau chóng xuống dưới nha! Đừng để tôi đợi lâu.

Nói rồi, anh đi xuống nhà.

-Anh...anh...-Jung Kook gọi, nhưng lúc đấy thì Taehyung đã đi rồi, cậu bực mình nói-Đúng là đồ thần kinh, bệnh hoạn, sáng sớm đi qua gọi người ta dậy rồi đi xuống dưới nhà. Bực mình, biết vậy hôm bữa đừng hứa có phải ngon không? Jeon Jung Kook sao mày ngu vậy hả trời!

Jung Kook sau khi chửi thì đóng cửa một cái "Rầm", và chạy vô vệ sinh cá nhân.

5p sau, Jung Kook đi xuống dưới nhà đến chỗ Taehyung cậu nói:

-Anh muốn làm gì nữa đây, đi xách đồ hay là mua đồ ăn cho anh hả! Nói đi để tôi làm.

-Đi chơi với tôi

-Tôi có nghe nhầm không vậy? Anh bảo tôi đi chơi với anh sao?

-Ukm. Ta đi thôi.-Nói rồi, anh bước đi

-Chúng ta đi đâu vậy?-Jung Kook chạy lên trước mặt anh làm anh đứng lại

-Đi đi rồi biết!-Anh bình thản nói

-Tôi muốn biết rồi mới đi.

-Tôi không đem cậu bị bỏ ra ngoài hoang đảo hay sa mạc đâu mà cậu sợ. Cứ đi theo tôi rồi biết.-Nói rồi, anh bỏ ra ngoài xe

-Ây, ây...-Jung Kook nói mà anh không nghe làm Jung Kook cũng phải ngoan ngoãn lên xe.

Taehyung ngồi ghế đầu vì hôm nay anh lái xe, Jung Kook đi xuống ghế sau ngồi, anh thấy vậy liền nói:

-Lên trên đây ngồi-Anh vừa nói tay vừa đập vào ghế bên cạnh.

-Không muốn-Jung Kook bực mình nói

-Tại sao?

-Tôi không thích thì không ngồi thôi. Sao tôi thấy anh ngày càng lắm chuyện rồi đó.

-Cậu...

-Tôi nói không đúng hay sao?

Jung Kook nói rồi, quay mặt sang nhìn cửa sổ, anh thấy vậy cũng không nói gì chỉ im lặng lái xe đi. Đến một công viên trò chơi nọ, rất đẹp nha. Anh dừng xe lại và nói:

-Đến nơi rồi xuống xe đi.

Jung Kook lúc này nhìn ra ngoài, rồi cậu mở cửa xe mà đi ra. Nhìn xung quanh một hồi rồi cậu hỏi:

-Anh đưa tôi đến đây làm gì?

-Cậu không thấy đây là công viên trò chơi sao, không đến đây chơi thì đến đây làm gì?

-Uk nhỉ.

Nói rồi, anh đi vô trong, cậu cũng từ từ lẽo đẽo theo sau. Đến con tàu lộn 360 độ kinh hoàng, anh nói cậu:

-Chơi không?

-Chơi.

-Đừng có sợ nha!

-Không biết ai sợ đâu. Dám cá cược không?

-Cá gì?

-Ai mà nhắm mắt lại khi đang chơi thì bị thua, và hình phạt là phải đi mua thức ăn cho người thắng 1 tuần dù là món gì đó rất khó tìm. Cá không?

-Ok-Anh nói rất dứt khoát, nói thật đây cũng là lần đầu anh tới đây nên cũng hơi sợ. Nhưng anh nghĩ rằng cậu chắc chưa bao giờ đến đây và nhìn cậu yếu đuối vậy thì làm sao thắng anh được, nên anh đồng ý luôn

-Vậy ta đi lên.

Nói rồi, cả hai đi lên con tàu. Hai người họ ngồi chung với nhau. Khi con tàu chuẩn bị bắt đầu thì cậu nói:

-Bắt đầu làm nhiệm vụ.

Rồi con tàu từ từ đưa lên không và bắt đầu xoay vòng vòng 360 độ, thật khiến người ta sợ hãi. Cậu ở bên la hét dữ dội nhưng không phải vì sợ mà là vì cậu thích quá. Còn anh thì bắt la hét như sắp khóc đến nơi, bản thân anh cũng không ngờ là con tàu lại đáng sợ đến như vậy. Cậu quay sang thì thấy anh nhắm chặt mắt liền cười, miệng đang la như sắp chết đến nơi, nào là:

-Mau dừng lại, Á......... Á..... cứu tôi với, mau dừng lại, dừng lại đi.

Cậu ngồi cười gần chết, vì đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy mặt khác của người con trai mà cậu nghĩ là rất lạnh lùng không sợ trời, không sợ đất. Ai dè là một người nhát cáy.

Khi con tàu dừng lại, anh từ từ đi xuống mà không nói lời nào, còn cậu thì cứ cười như vỡ cả bụng. Đi ra khỏi đó, cậu bắt đầu nói?:

-Anh là đồ nhát cáy, hahaha, có vậy thôi mà cũng sợ, mắt nhắm tịt hết lại ế mà đòi thắng. Hahaha, anh thua rồi, lêu lêu anh thua rồi. Đồ nhát cáy.

-Tôi thua, nhưng tôi không phải là đồ nhát cáy.

-Không phải đổ nhát cáy mà: mau dừng lại, á....á.... cứu tôi với, mau dừng lại, mau dừng lại.Hahaha-Cậu diễn lại anh rồi cười lớn

-Cậu...-Anh lúc này hết sức là quê.

-Đồ nhát cáy, hahaha. Mau đi mua đồ ăn cho tôi mau lên.-Jung Kook nói

-Ăn gì?

-Coca, gà chiên, khoai tây chiên, xúc xích, kem 

-Ăn như heo 

-Tôi như heo kệ tôi. Mau đi mua đồ ăn đi đồ nhát cáy hahaha

Nói rồi, cậu ra một cái bàn gần đó ngồi chờ còn anh thì đi mua đồ ăn. Sau 5p thì cuối cùng anh cũng cầm một đống đồ đặt lên bàn và nói:

-Của cậu nè.

-Cảm ơn anh đồ nhát cáy.

Nói rồi, Jung Kook ngồi ăn ngon lành nhưng sau hồi hồi nhét hết đống thức ăn vào miệng thì cậu lại khát nước, thấy anh đang uống coca mà không mua cho cậu, cậu nói:

-Sao anh lại không mua coca cho tôi, tôi nhớ là có bảo anh mua mà.

-Đây có phải là coca không?-Anh giơ lon coca lên trước mặt cậu.

-Đúng!

-Vậy là tôi đã mua rồi chứ có phải là không mua đâu.

-Nhưng anh không mua cho tôi.

-Cậu bảo tôi mua như vậy chứ đâu có nói là mua tất cả chỉ để cho cậu đâu. Tôi làm đúng không sai nha.-Anh tươi cười nói, vì anh đã trêu được cậu.

Thấy anh ngang ngược, Jung Kook bay lên lấy ngay lon coca của anh mà uống,anh hết sức ngạc nhiên nói:

-Cậu làm gì vậy?

-Tại anh không mua nước cho tôi nên tôi phải uống thôi. Mà anh sao vậy, sao mặt đỏ vậy ? Bị trúng gió hay sao?

-Không.

Phải nói là anh lúc này hết sức ngại vì cậu vừa  hôn gián tiếp anh, vừa hôn gián tiếp anh đó, giờ anh phải làm sao đây. Còn cậu thì tỉnh bơ không biết gì vì cậu cứ nghĩ anh với cậu đều là con trai mà uống nước chung với nhau không sao, mà cậu cũng chả nghĩ sâu xa như anh. Sau khi ăn sạch hết đống thức ăn, cậu nói:

-Woa, no quá đi thôi.

-Ăn cho đấy vào rồi kêu no.

-Tôi thích thì kêu no thôi, anh làm gì mà lắm chuyện vậy hả, thiếu gia Kim, à quên, đồ nhát cáy mới đúng chứ? Hahaha. Thôi tôi đi chơi đây.

Nói rồi, cậu chạy đi chơi, anh thì chỉ biết lắc đầu và cái tính ngang ngược và con nít của cậu thôi

--------------------------------------------------------------------------------------------

Lâu rồi au mới ra chap mới, vì thế nên au đã đánh hơi bị dài nha, mong mọi người ủng hộ mà Cmt + Vote cho au nha. Iu mấy bạn đọc truyện của au nhiều nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro