Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy Jung Kook đã ngất đi, Taehyung liền đặt người cậu xuống và nói:

-Em hãy nằm đây đợi anh, một tí thôi anh sẽ đưa em đi.

Nó rồi, anh đứng dậy và đi đến phía Lee Soo Rim, bàn tay anh nắm lấy cổ cô ta, anh trừng mắt nhìn cô mà nói một cách rất giận dữ:

-Tại sao cô lại hại cậu ta, không phải hồi trước cô yêu cậu ta sao?

-Anh nghĩ tôi yêu cậu ta sao??? Hừ, tiêu chuẩn của tôi không có thấp vậy đâu!!!-Cô ta cho dù bị anh bóp cổ đến nỗi khó thở nhưng vẫn cười cười nói

-Vậy tại sao cô lại hại cậu ấy???

-Hừ-Cô ta cười nhếch mép rồi nói- Vì anh mà thôi.

-Tôi đã làm gì cô mà cô hại cậu ta?

-Anh không làm gì tôi sao? Hahaha-Cô ta cười lớn, rồi hất mạnh tay anh ra

Anh vẫn không hiểu gì nên anh không nói.

-Anh không nhớ sao, vào 3 năm trước có một cô gái tên là Lee Soo Yeon đã yêu anh, yêu anh nhiều kinh khủng. Vậy mà anh nỡ lòng nào bỏ mặc cô ta mà yêu một người con gái nghèo hèn kia. Khiến cô ấy người không ra người, ma không ra ma. Cũng từ đấy cô ấy quyết định thay đổi hết bản thân mình, tất cả mọi thứ kể cả khuôn mặt. Và người đó chính là tôi. Tôi tính về để làm cho anh thấy ngạc nhiên về nhan sắc tôi mà say đắm tôi. Nhưng cậu ta, cậu ta lại xuất hiện khiến anh yêu cậu ta. Vì thế tôi phải loại bỏ cậu ấy.

-Hừ cũng vì cái tính cách này của cô mà cô không bao giờ chiếm được tình yêu của tôi cho dù cô có thay đổi tất cả bản thân mình-Anh nhếch mép cười mà nói

-Anh... cho dù tôi không có chiếm được trái tim anh thì tôi cũng sẽ không thể để anh có thể đi yêu người khác. Vì anh là thuộc về tôi.

-Có thể thì cô cứ làm.-Nói rồi, anh bỏ cô ở đó và đi đến tính bế cậu đi

Nhưng cô ta nhanh chóng nói:

-Vậy anh cứ để xem anh có lấy được trái tim cậu ấy không!!!

Anh mặc kệ cô ta mà đem cậu ra khỏi đây. Sau khi anh và cậu ra gần tới mặt đường thì đám người của anh đến, thế là anh đem cậu vào bệnh viện. Còn người của anh thì vào trong và bắt lấy cô ta cùng cái tên tính cưỡng hiếp Jung Kook.

Jung Kook được đem đến bệnh viện chữa trị nhưng do mất nhiều máu mà cậu bị bất tỉnh. Cánh tay và chân đều phải được băng bó do bị chấn thương nặng phải nằm trong phòng cấp cứu khá lâu mới được chuyển sang phòng bệnh. Anh cũng ngồi đợi tới lúc cậu dậy. Rất giống với lần trước cậu bị bệnh.

Nhưng lần này cậu thức dậy thì anh cũng đang thức. Thấy cậu tỉnh dậy, anh nói:

-Cậu tỉnh dậy rồi sao??? Cậu thấy sao rồi??? Có sao không?-Anh liên tiếp hỏi

Cậu không như lần trước nhìn anh mà đanh đá cãi nhau với anh. Lần này cậu dùng đôi mắt sợ hãi mà nhìn anh, người cũng lùi xa anh cho dù cơ thể có đang rất đau.

-Tôi...tôi không sao hết. Tôi không sao...

-Cậu sao vậy?

-Tôi không sao. Tôi không sao. Tôi muốn ngủ, muốn ngủ.

-Không phải cậu vừa ngủ dậy sao?-Anh thấy cậu vậy có hơi nhăn mày mà nói

-Tôi muốn ngủ, tôi muốn ngủ

Nói rồi, cậu vùi đầu vào trong chăn. Người nằm quay người lại với anh mà giả vờ nhắm mắt. Anh thấy cậu vậy cũng không nói gì vẫn tiếp tục ngồi ghế nhìn cậu.

Cậu lúc này nằm trong chăn có một đống suy nghĩ và một nỗi sợ hãi bao trùm cậu đến nỗi mà nước mắt tự động chảy dài xuống mà ướt cả gối. Cậu nghĩ:

"Mình phải tránh xa anh ấy ra. Vì anh ấy rất tàn ác, mình phải cố gắng không đụng vào anh ta. Mình phải đi khỏi căn nhà này thôi. Không lúc anh ta ghét mình lại đem mình đi đánh giống như Soo Rim. Mình sợ lắm. Đau lắm. Mình không muốn đâu. Mình không muốn bị đánh đâu"

Cậu do nghe lời cô ta nói mà cho rằng anh đã hại chết cô gái kia, đã giết hại cô gái kia, hành hạ cô gái kia tàn ác như là cậu hôm bữa đã chịu. Cậu đặt tình cảm của cô gái kia vào mình mà nghĩ cô gái kia chắc đau lắm, chắc sợ lắm. Bởi vì cậu đây còn rất sợ. Cũng chính vì thế cậu cứ ám ảnh và cho rằng anh rất tàn độc. Nhưng thực ra cậu không biết rằng cô ta chỉ là đang lừa gạt cậu để cậu sợ anh mà không dám đến gần anh. Cũng từ đó, cậu luôn trốn tránh anh, cái gì cậu cũng nhờ cô Kim mà không nhờ anh. Cậu từ đó cũng không nói chuyện với anh nhiều, chỉ nói ậm ừ vài câu"vâng", "ờm", " tôi tự làm được", cám ơn anh". Anh thấy cậu vậy rất khó chịu, anh nhiều lần muốn hỏi cậu nhưng không biết hỏi thế nào. Rồi cuối cùng anh bực mình mà đi đến lôi cậu vào phòng mình mà hỏi:

-Cậu sao vậy??? Từ ngày gặp cô Lee Soo Rim kia, cậu cứ như người khác vậy. Cậu cứ trốn tránh, cậu biết cậu làm vậy khiến tôi khó chịu lắm không? Nói đi, đã có chuyện gì xảy ra với cậu.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Chap 35 đây, thấy nhảm quá huhu. Cho tui cái nhận xét ik

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro