Chap 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tay anh đặt trên eo nhỏ nhẹ nhàng xoa bóp lấy lòng Jungkook, dịch người vào sát lưng cậu ôm cậu vào lòng.

"Em....anh xin lỗi, anh lúc nóng giận rất dễ bị mất kiểm soát, sau này sẽ cố gắng khắc phục, anh sẽ sửa đổi mà..."

"Anh vì sao lại nghĩ em như vậy Kim Taehyung?"

Giọng mũi có chút nghẹn vì vừa khóc xong, Jungkook gọi cả tên cả họ khiến anh bất giác thẳng lưng cứng nhắc.

"Anh vì sao nghĩ em phải tỏ ra hiền lành đáng yêu trước mặt người khác? Vì sao có thể nghĩ em như vậy? Thật khiến em đau lòng!"

"Không có, không có mà! Do anh tức giận nói bậy, xin lỗi, sau này không có nữa!"

Jungkook vẫn không trả lời anh, một mực im lặng nhắm mắt giả chết. Taehyung hôn lên mái tóc mềm thật lâu, kéo người trong lòng vào siết chặt lại. Tông giọng trầm trầm thủ thỉ nhỏ nhẹ bên tai Jungkook, lời nói chậm rãi buông ra thật ấm áp,  thật chân thành:

"Jungkookie, anh nói như vậy thực sự không sai chút nào đâu, em dù có lạnh lùng xa cách đến mấy thì trong mắt người khác cũng hoá thành một bộ dáng đáng yêu. Huống hồ tên ranh đó còn có cảm tình với em như vậy, nhìn thế nào cũng sẽ thấy em ngọt ngào mà muốn dỗ dành trêu chọc. Em biết vì sao không?"

"Sao...sao chứ?"

"Vì hắn ta yêu thích em, còn anh là yêu em. Giữa yêu thích và yêu, giới hạn đó rất ngắn. Anh hiểu hắn ta cảm thấy em thế nào, vì anh giống hắn ta, đều xem em là người đặc biệt. Chỉ có điều hắn không bằng anh, anh có thể chắc chắn với em rằng không ai yêu em bằng anh cả, Jeon Jungkook."

"Nếu như vậy thì anh còn ghen tuông cái gì? Cắn em đau đến như vậy!"

"Xin lỗi mà em bé nhỏ...! Chỉ nghĩ đến việc có kẻ khác muốn động đến em anh liền không chịu được. Làm sao đây Jungkookie?"

Jungkook bị hỏi bất ngờ liền xoay người lại, đôi lông mày nhíu lại nhìn anh khó hiểu:

"Làm sao cái gì?"

"Làm sao đây? Anh thật muốn giấu em vào thế giới của riêng mình, sẽ không ai được ngắm vẻ đẹp này ngoài anh, sẽ không ai được chạm vào thân thể này ngoài anh. Thật không muốn chia sẻ em với bất kỳ ai cả, cất em vào thế giới nhỏ của anh..."

Taehyung hôn lên vầng trán sáng mịn, môi lưu lại thật lâu vị ngọt ngào tràn vào khoang miệng. Jungkook hai tay bối rối nắm chặt áo anh, cúi đầu để lộ vành tai đỏ ửng đáng yêu, mọi bực tức trong lòng rất nhanh bị vài câu nói của anh phủi sạch.

"Anh rất muốn giấu em cho riêng mình, Jeon Jungkook, em quá mức hoàn hảo rồi, càng ngày anh càng lo sợ, chỉ cần lơ là một chút thôi em sẽ bị kẻ khác cướp mất. Lúc đó chắc anh sẽ đau lòng đến chết mất!"

Jungkook rúc vào lòng anh mỉm cười, mèo lớn cũng rất dễ mềm lòng nha!

"Vậy sao anh không cướp lại? Chẳng phải anh rất yêu em sao? Nỡ để em cùng người khác chung một chỗ?"

"Bạn nhỏ, anh là sợ sẽ làm tổn thương em, kéo em về bên mình đương nhiên là chuyện dễ dàng, anh chỉ lo sợ lúc đó em không còn yêu anh nữa, một mực ép bức sẽ làm em đau lòng."

"Taehyungie, anh đừng quá mẫn cảm như vậy, không phải là em vùng vẫy mãi cũng chẳng thể ngừng yêu anh được sao? Phải tin tưởng em chứ!"

Taehyung cúi đầu hôn lên chóp mũi đỏ hồng một cách trìu mến, hơi thở anh thơm mùi cà phê đen phả ra khiến cậu thoáng xiêu lòng.

"Anh chính là không tin tưởng bản thân mình, nên bất cứ điểm nào em không vừa ý anh liền sửa đổi. Cho nên là đừng giận anh có được không?"

Jungkook cười híp mắt lại trả lời "được". Taehyung dùng hai chân mình câu vào người cậu chặt cứng, hôn lên nụ cười ngọt ngào của đối phương. Bàn tay anh luồn vào mái tóc mềm mại kéo hai mái đầu sát lại gần nhau, môi lưỡi dịu dàng trao đổi vị dịch.

Áo choàng ngủ màu đen chỉ có vài ba cúc áo lớn, rút dây cột ra, cởi chừng năm chiếc cúc áo đã khiến Jungkook trần như nhộng, da dẻ mịn màng lần nữa phiếm hồng nóng ran lên. Hai tay cậu rảnh rỗi cởi cúc áo của Taehyung ra, bàn tay mát lạnh sờ xuống đũng quần anh liền chạm được vật cứng đã nổi gân, nhẹ nhàng ma sát lên xuống cũng đủ khiến Taehyung muốn bắn ra, hơi thở anh nặng nề dồn dập, môi hôn cũng vì khoái cảm mà bị phân tâm rời ra thở mạnh.

Jungkook cụp mi mắt nhìn yết hầu anh chuyển động lên xuống, đột nhiên đến gần ngậm lấy mút nhẹ làm Taehyung than thầm, âm thanh trầm trầm đục ngầu dục vọng vang lên trong cổ họng, Jungkook nhắm mắt lại chăm chỉ hôn cổ anh, phía dưới cảm nhận được có vật lạ xâm nhập liền hút chặt không buông, Taehyung vẫn kiên trì chậm rãi ra vào có tiết tấu, chất lỏng trong suốt dần phủ kín đầu ngón tay anh.

"Bé yêu, em động tình rồi này!"

Jungkook hơi thở cũng bắt đầu hỗn loạn ngắt quãng vì anh cứ liên tục dùng tay đâm rút nơi mẫn cảm, âm thanh rên rỉ ngày một rõ ràng hơn, dồn dập hơn.

"Ông xã...mmm.....đến đi..."

"Jungkookie, gấp gáp như vậy? Xem ra là muốn rồi? Hửm?!"

"Ừm....muốn anh rồi...."

Taehyung hôn lên đôi mắt đang mơ màng long lanh, dịch xuống một chút làm môi chạm môi, dây dưa hồi lâu vẫn không muốn dứt. Cự vật trướng to lên nóng hổi, bị bàn tay Jungkook ma sát càng thêm căng cứng đến nỗi đau nhức. Rời môi nhau ra Taehyung cúi người ngậm lấy chấm nhỏ hồng hồng trên ngực cậu, tay vẫn ra vào nơi vách động ngày càng nhanh.

Đón nhận khoái cảm ồ ạt kéo đến, Jungkook hai tay đặt trên vai anh bấu chặt vào da thịt rắn rỏi, ưỡn cong lưng lên rên rỉ ngắt quãng, bộ dáng đúng là câu dẫn người. Âm thanh nói chuyện thường ngày đã đủ ngọt ngào nhỏ nhẹ, lúc làm tình lại càng quyến rũ thanh thao, Jungkook khi bình thường chính là thiên thần trong sáng đáng yêu, khi động tình chính là yêu nghiệt khiến Taehyung muốn phát rồ lên mà hung hăng chà đạp.

Hai chấm nhỏ trên ngực bị mút mát chà sát đến sưng đỏ, hậu huyệt bị đâm rút liên tục đến nóng lên, Jungkook bị anh hành cho nằm vật vã hô hấp khó khăn, lồng ngực phập phồng theo tiếng rên trên giường lớn.

Chậm rãi ấn đầu khấc sưng to của mình vào cúc hoa, anh nhắm nghiền mắt lại tận hưởng cảm giác vật cứng của mình dần dần được nuốt trọn. Còn một đoạn nữa mới vào hết thì vật cứng đã bị cúc hoa cắn chặt, Taehyung nắm lấy bắp đùi cậu tách ra rộng hơn một chút, không một lời báo trước đột ngột thúc mạnh vào. Âm thanh va chạm xác thịt vang lên vẫn không êm tai bằng âm thanh từ trong miệng Jungkook, ngửa cổ lên trời cảm nhận từng luồng khoái cảm ập đến, Taehyung suýt chút nữa bắn ra vì bên trong cậu quá ấm nóng chặt chẽ.

"Của em vẫn chặt, Jungkookie!"

"Anh đừng thúc như vậy, aiiiii.....đau em..!"

Taehyung cúi xuống hôn môi cậu, nụ hôn ngày càng mãnh liệt khiến cậu quên cả thở.

"Ưm....anh mà cắn nữa....em sẽ....aaaaa.....sẽ....ư....."

"Vâng, không cắn Jungkookie nữa!"

Thân dưới anh bắt đầu động, lực đạo càng lúc càng mạnh, tiết tấu ngày càng nhanh. Âm thanh "lạch bạch" vang lên càng lúc càng lớn. Jungkook mím môi cực lực kìm nén tiếng nấc của mình, trên gò má đã phủ một màu đỏ ửng, trước ngực cũng nhiễm màu tương tự, mồ hôi tuôn ra như tắm.

"Mở miệng ra nào Jungkookie! Lần nào cũng ngại ngùng như vậy, nói em là em bé cũng đâu có sai!"

"Anh....aaaa.....anh mới là....hức.....ư....."

"Rên rỉ đi nào bé con! Hmm.....cùng anh ngân nga giai điệu của hai chúng ta nào!"

Taehyung bóp chặt hai bắp đùi Jungkook đến trắng bệch, giảm tốc độ lại chậm rãi thúc từng cái mạnh mẽ, đưa cự vật của mình đi sâu vào bên trong động thịt mềm mại ấm áp, chạm đến tận hoa tâm, chạm đến giới hạn sung sướng của cả hai. Jungkook ưỡn cong lưng lên né tránh sự va chạm ác liệt của anh, có điều càng uốn éo thân thể thì càng khiến Taehyung ra vào dễ dàng hơn. Chỉ còn cách ngửa cổ lên nhìn trần nhà khảm hoa văn tinh xảo tráng lệ, cảm giác như đèn chùm trên đầu rung lắc mạnh mẽ sắp rớt đến nơi.

Đến gần cao trào anh chạy nước rút, cúi xuống phủ lên người Jungkook gục đầu vào hõm cổ cậu, bàn tay anh luồn vào mái tóc đen dài nắm chặt lại, cố định thân thể của người phía dưới để không bị anh thúc đến đập đầu vào cạnh giường. Hai chân Jungkook mỏi nhừ run rẩy câu lấy eo Taehyung, miệng nhỏ phát ra âm thanh rên rỉ đến khô khan.

"Ha....Jungkookie....hm.....Jungkookie.....grrr..."

"Chậm lại....aaaaa....ông xã...chậm lại....hức, hỏng mất! Hỏng mất! Hư.....ha.....mmmm....."

"Ouch! Bé yêu, chúng ta cùng ra một lượt này! Hmmm.....ssss......"

Jungkook như muốn tắt thở không còn sức cựa quậy, hai mắt nhắm nghiền tận hưởng cảm giác sung sướng còn đang chạy dọc cơ thể. Taehyung chỉ cần vòng tay qua eo nhỏ, đứng dậy một cái liền có thể nhấc người lên dễ dàng ôm vào phòng tắm.

"Ông xã, đừng nha! Em mệt lắm rồi!"

"Em chỉ cần nằm yên, anh lo tất!"

"Đừng đừng đừng! A...aaaaa.....!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro