Chap 87

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jungkook vừa đến phòng thiết kế đã được mọi người chào đón niềm nở, không khí vui vẻ này cậu có chút không quen, vì vốn đã sống một mình rất lâu rồi mà. Jimin vỗ tay kéo không khí trở về một khối trật tự, dõng dạc hô lớn:

"Jungkook sẽ cùng chúng ta tiếp tục làm việc, nhưng em ấy sẽ làm mẫu ảnh, mọi bản thiết kế nếu muốn trao đổi có thể gửi cho em ấy xem thử, vừa học hỏi vừa nêu ý tưởng. Rõ chưa? Nào ! Bây giờ bắt đầu làm việc đi."

Không để tốn thêm thời gian Jimin kéo Jungkook đi thẳng một mạch sang phòng chụp ảnh. Mọi sự đều do Jimin chỉ đạo đều theo khuôn nếp hoàn thành tốt đẹp. Trong khi đó chủ tịch Kim vẫn đang bận phê duyệt hồ sơ miệt mài.

Đi làm được nửa tháng nhưng Jungkook chưa gặp được Taehyung lần nào, tâm trạng ngày càng chùng xuống rõ rệt, nhớ Taehyung chết mất!

Tạp chí xuất bản cuối cùng cũng in ấn xong, lần này quảng cáo trên màn hình lớn nơi công cộng, trên Internet rầm rộ, dân tình xốn xang vì người mẫu mới của công ty nhà họ Kim. Vẫn không ít người nhận ra được đây là Jeon Jungkook, bạn nhỏ đáng yêu của ngài Kim nay thay đổi rõ rệt, hàng xuất bản không đủ bán, trang phục mẫu mã Jungkook mặt đều sold out tạo nên cơn sốt, thu về không ít lợi nhuận cho công ty.

Jimin cầm theo cuốn tạp chí đến phòng Taehyung thả xuống bàn cái bộp.

"Này Taehyung, nhìn xem ai này."

Taehyung cầm cuốn tạp chí lên lật mãi lật mãi không muốn buông, xem xong trực tiếp cất vào ngăn bàn làm việc.

"Có muốn vào nhóm chat không bạn hiền?"

Taehyung nhăn mày dừng bút lại.

"Nhóm gì?"

"Nhóm có ảnh của Jeon Jungkook, người mẫu mới của công ty chúng ta đóooooo....."

Bàn tay cầm bút của anh buông xuống giả vờ xoa xoa thái dương, "vô tình" móc điện thoại ra đặt trên bàn. Jimin thật muốn cốc đầu ông chủ của mình một cái quá!

Đến khi trong phòng chỉ còn lại một mình Taehyung mới nhìn ra cửa, cầm điện thoại lên xem thử một chút. Tên nhóm chat không biết là nhóm thảo luận hay nhóm nói xấu nữa: Group này không có Jeon Jungkook.

Rốt cuộc thành viên nhóm chỉ có vỏn vẹn ba mươi người, thêm anh và Jimin nữa thì là ba mươi hai. Đều tính theo số thứ tự là thế quái nào? Chẳng ai để tên thật cả? Rồi rốt cuộc là nhân viên công ty hay là người hâm mộ đây?

Group này không có Jeon Jungkook

001: này, tạp chí có rồi đó, còn những tấm khác không có up lên tạp chí, có ai có không?

005: tôi có này. Đợi chút.

005: nhìn nè, ẻm đẹp trai ghê!

....
....
....

Taehyung từ ngày đó trở nên bận rộn hơn vì nhóm chat, kho ảnh để mốc meo ngày nào bây giờ chứa đầy ảnh của Jungkook, từ khi hôn em ấy trong bệnh viện đến nay đã gần một tháng nhưng chưa được gặp lại, trong lòng lại có chút nhớ rồi...

"Cho gọi nhân viên Jeon Jungkook lên phòng tôi có việc"

Mười phút sau Taehyung đã không chịu được mà đứng dậy tựa lưng vào tường đợi, cửa phòng vừa vang lên tiếng gõ liền nghe được hai từ "vào đi."

Jungkook vừa mở cửa bước vào chưa kịp nhìn thấy gì đã bị một cánh tay kéo mạnh vào trong, áp cậu lên cánh cửa khoá chốt lại.

"Jeon Jungkook, vì sao không đến gặp tôi?"

"Anh....anh có dặn đâu?"

"Phải tự mình đến chứ?"

"Hơ....???"

Chợt Jungkook bật cười, anh ấy vẫn ngang ngược như lúc trước vậy, anh tuy không còn nhớ chuyện của chúng ta, nhưng vẫn là Kim Taehyung mà em một lòng một dạ hướng tới, dù có yêu thêm bao lần, bắt đầu lại bao lần nữa em vẫn sẽ yêu anh.

Hai tay câu lấy cổ Taehyung, Jungkook nhón người lên cạ mũi mình vào mũi Taehyung cọ qua cọ lại, trên môi nở một nụ cười vui vẻ hạnh phúc.

"Hay là....chúng ta đi đăng ký kết hôn đi! Taehyungie?"

Taehyung dường như chẳng bài xích sự đụng chạm này, thậm chí nghĩ rằng lời đề nghị kia không có gì quá đáng. Nhưng mà nóng vội như vậy có an toàn không đây?

"Vậy thì trả lời tôi đi, chúng ta lúc trước là thế nào?"

Jungkook vươn người về phía trước bám lấy Taehyung như dây leo, không trả lời mà trực tiếp hôn môi anh. Đôi mắt tròn xoe dần nhắm lại, môi nhỏ mềm mại ngậm lấy môi dưới Taehyung mút mát, hai tay thon mảnh luồn vào mái tóc xoăn đen xoa nhẹ. Taehyung cảm giác da đầu mình tê dại, hé miệng đáp trả nụ hôn ngọt ngào của Jungkook, trực tiếp ôm người đi vào phòng nghỉ phía trong áp người xuống giường.

Nụ hôn càng nóng bỏng gấp gáp, Taehyung càng cảm thấy thân dưới của mình trướng lên trong lớp vải quần thật bức bối. Jungkook luồn hai tay vào giữa nhanh nhẹn cởi từng nút áo của đối phương ra, từ dịu dàng đằm thắm đến nhanh chóng vội vã, cả hai quấn nhau trên giường không mảnh vải che thân.

Trong không gian tĩnh lặng như vậy càng khiến thính giác Taehyung nhạy cảm hơn, từng hơi thở của Jungkook cũng phát ra âm thanh quyến rũ, đưa anh lạc vào xứ sở xinh đẹp của thứ gọi là tình ái, mà cơ thể của Jeon Jungkook bây giờ chính là vùng đất hoang sơ đã lâu không ai đặt chân đến, Taehyung chính là vị khách đầu tiên và duy nhất của nơi này, hoặc gọi là chủ sở hữu nó.

Âm thanh rên rỉ mỏng nhẹ vang lên khi đầu lưỡi anh chạm vào chấm nhỏ trên ngực cậu, đưa thứ mềm mại của mình đảo vòng quanh vùng nhạy cảm rồi đột ngột mút mạnh, cả cơ thể Jungkook nấc lên theo từng cái mút của Taehyung, bàn tay run rẩy sờ đến nam căn to lớn nóng hổi phía dưới đang cạ vào đùi mình, Jungkook nhắm mắt mỉm cười hài lòng, rất lâu rồi chưa được gần gũi với Taehyungie.

"Ah.....Taehyungie...chúng ta....chính là loại quan hệ này....ưm.....em cho anh một mái ấm để trở về, anh...ư....cho em một lồng ngực rộng lớn để dựa vào....aaaa....."

Bàn tay anh nắm lấy vật đang cứng lên của Jungkook ma sát lên xuống chậm rãi, nắm chặt hơn một chút tăng tốc độ liền khiến vật nhỏ bắn ra, thứ chất lỏng màu trắng đụng vương trên thân thể hai người nóng hổi.

Taehyung dùng tay quệt đi chất lỏng bôi xuống lỗ nhỏ phía sau, chậm rãi đưa ngón tay thon dài vào trong nới rộng vách tràng. Jungkook hai bàn tay không ngoan liên tục nắm lấy vật kia của Taehyung xoa nắn vuốt ve, miệng trên không ngừng rên rỉ, miệng dưới không ngừng hút chặt lấy tay anh.

Âm thanh thoát ra từ miệng nhỏ xinh đẹp kia khiến Taehyung như muốn phát điên, lồng ngực nặng nề hô hấp, kiềm chế đến trán nổi gân xanh. Tiếng ư a ngân nga như một bản hoà tấu, nốt nhạc trầm bổng như dương cầm vang lên trong khán phòng rộng lớn chỉ có duy nhất một thính giả, mở ra một mê cung không lối thoát cho những kẻ dây vào trận địa mà chỉ duy nhất một Kim Taehyung được nhìn thấy đích đến.

"Taehyungie...."

"Hửm...?"

"Đến đây nào! Ưm....."

"Vậy...chúng ta sẽ làm gì tiếp theo đây? Jeon Jungkook..."

"Làm thế nào...để em cảm nhận được....aaa....sự mạnh mẽ của anh, để hơi thở chúng ta hoà làm một, để chất lỏng của anh đi vào trong em một cách sâu nhất có thể......"

Đôi mắt mập mờ hơi sương mê ly nhìn Taehyung, chóp mũi cùng gò má đỏ lên lan rộng đến mang tai, kéo dài xuống cần cổ thon đẹp. Đôi môi đỏ hồng vì nụ hôn vừa dứt, mấp mé từng câu từng chữ ngắt quãng không rõ ràng. Anh liếm môi mình rồi cắn chặt răng, nhắm mắt lại điều khiển lí trí mình khiến nó tỉnh táo nhất có thể, nhưng thất bại hoàn toàn, cúi người phủ xuống hôn vào bờ môi đang mời gọi, Taehyung ngấu nghiến như muốn vò nát hai cánh hồng kia, phía dưới cự vật đang tìm đường đi vào huyệt nhỏ ẩm ướt.

"Có mái ấm như em...tôi không cần đi đâu nữa cả. Còn lồng ngực này, rất thoải mái cho em tuỳ ý sử dụng. Jeon Jungkook, tôi nếu cứ như này...sẽ có ngày chết trên thân thể em mất thôi!"

Phòng chủ tịch khoá chốt cửa, điện thoại phó tổng gọi liên tục không buồn nghe máy, bút bi bỏ dở trên chồng văn kiện đang phê duyệt, quần áo vương khắp sàn nhà, không khí trong phòng nghỉ nóng rực như muốn hấp người.

"Taehyungie, anh biết tại sao không khí lại nóng thế này không?"

"Tại sao?"

"Vì anh chính là mặt trời đó, thiếu mặt trời vạn vật không thể sống, nhưng đến gần anh, em sắp bị thiêu rụi rồi....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro