Chương 89: Thật Trùng Hợp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mẹ Jeon vừa đi ra thì đã chú ý tới một thanh niên tướng mạo xuất chúng ở cổng khu dân cư. Người đó rất cao, mặc nguyên bộ vest lịch sự, tôn lên thân hình khỏe khoắn rắn rỏi của mình.

Người này lông mày rậm, ngón tay đặt trên thân xe, tầm mắt nhìn xuống

mặt đất. Nghe thấy tiếng bước chân, anh nghiêng đầu nhìn sang trông thấy mẹ Jeon thì liền nở nụ cười lễ phép.

Mẹ Jeon cũng vô tình cười đáp lại.

Bà tự nhủ trong lòng, chàng trai này thật lễ phép, nếu cùng tiểu Hạ nên duyên thì thực sự rất xứng đôi vừa lứa. Tiếc là đến giờ Kookie vẫn chưa có người yêu.

Bà nhìn về phía người nọ, lại thấy anh đi về phía mình cười hỏi: "Cô ơi, cho cháu hỏi tí, gần đây chỗ nào có tiệm hoa quả vậy ạ?"

"Cửa hàng hoa quả à, ngay phía trước ấy, bên kia đường có một siêu thị, ngay cạnh nó chính là cửa hàng hoa quả." Mẹ Jeon nhìn anh, chàng trai này vừa tuấn tú lại biết ăn nói lễ phép, bà cười bảo: "Cô cũng muốn đi siêu thị hay là cô dẫn cháu đến đó nhé".

"Thật ạ? Cháu cảm ơn cô nhiều." Kim Taehyung khẽ cười.

"Sao cô chưa từng gặp cháu bao giờ nhỉ? Cháu mới chuyển đến sao?" Đang đi trên đường, mẹ Jeon vờ như mình vô tình hỏi đến, "Nhìn tuổi cháu vậy chắc cũng không còn nhỏ, thế có người yêu chưa?"

Khóe môi Kim Taehyung cong lên, "Người yêu cháu sống ở đây, hôm nay cháu đến là để gặp ba mẹ cậu ấy. Em ấy còn hơi ngại nên nói là để mình thông báo ba mẹ trước một tiếng."

"Hả?" Mẹ Jeon cảm thấy hơi tiếc nuối, "Vậy à, tiếc ghê, hai đứa định cuối năm làm đám cưới phải không?

Kim Taehyung mặt mày rạng rỡ, "Việc này phải xem em ấy có đồng ý không đã, cháu nghe theo cậu ấy."

Chàng thanh niên này tính tình thật thà mà còn tôn trọng ý kiến nhà người yêu. Mẹ Jeon đã hỏi không ít vấn đề lúc đi trên đường. Kim Taehyung đều trả lời hết, thái độ cũng rất ôn hòa.

Đến siêu thị, khi mua đồ xong rồi đi ra, bà cũng thấy nam thanh niên đó xách trái cây vừa mua đứng chờ ở cửa.

"Cô ơi, để cháu xách phụ cho." Kim Taehyung bước tới cầm lấy hai túi rau từ trong tay mẹ Jeon

Mẹ Jeon muốn từ chối cũng khó. Bà đành mỉm cười bảo: "Cảm ơn cháu nhiều lắm."

"Không có gì đâu ạ." Kim Taehyung đi bên cạnh mẹ Jeon, lúc qua đường, anh hỏi nhỏ bà, "Cô ơi, cháu muốn hỏi một câu, làm sao để lấy lòng mẹ vợ ạ?"

"Cháu không cần phải lấy lòng bà ấy. Bà ấy đã rất hài lòng khi nhìn thấy cháu rồi. Nếu bà ta cố ý làm khó cháu, cháu cứ việc cười với bả một cái." Mẹ Jeon không thể nhịn được cười, "Trông cháu đẹp trai thế này, ai mà lại không hài lòng cơ chứ. "

"Cảm ơn cô ạ." Kim Taehyung gật đầu, cười khúc khích.

Vào cổng khu dân cư, mẹ Jeon muốn lấy đồ ăn thì Kim Taehyung đã hỏi:

"Cô ở tầng mấy vậy ạ? Để cháu mang lên tận cửa cho cô."

Mẹ Jeon cảm thấy người thanh niên này thật sự quá nhiệt tình, bà cười toe toét, "Được, cám ơn cháu, thật sự cảm ơn cháu." Khi cả hai đến nơi, mẹ Jeon gõ cửa một cái.

Jungkook chạy tới mở cửa, mắt thấy mẹ cùng Kim Taehyung đứng ở đó, còn vừa nói vừa cười, cậu lập tức ngây ngẩn cả người.

"Đứa ngốc này, con làm gì mà ngơ ngác vậy?" Mẹ Jeon vẫy tay với cậu, "Mau tới phụ một tay đi."

Jungkook ngơ ngác đi qua, hỏi Kim Taehyung, "Sao anh lại lên đây cùng mẹ em?"

Kim Taehyung giả vờ kinh ngạc mà nhìn cậu, "A, đây là nhà em à ...?" Jungkook liếc mắt một cái đã biết tỏng, cậu cắn môi hờn dỗi nhìn hắn.

Mẹ Jeon ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Jungkook , "Kookie à, con quen cậu ấy sao?"

Jungkook đỏ mặt không lên tiếng.

Kim Taehyung khẽ nói, "Cô ơi, em ấy là bạn trai nhỏ của cháu."

"Kookie? Chẳng lẽ con ...?" Mẹ Jeon vô cùng kinh ngạc và vui sướng, trong lòng bà không dám tin nên chỉ vào Kim Taehyung mà hỏi Jungkook "Bạn trai con?"

Jungkook xấu hổ cúi đầu, "... Dạ."

"Trời ơi, sao con không nói sớm cho mẹ biết, để người ta đứng dưới lầu đợi hoài à! Cái thằng nhóc này thiệt tình..." Mẹ Jeon vội vàng kéo Kim Taehyung vào nhà, "Ấy cháu à, cháu nói xem ..."

Bà vui đến nỗi không nói nên lời, vừa bước vào nhà là hô to với ba Jeon, "Ông ơi! Mau ra đây đi! Con trai quý báu của ông mang bạn trai về rồi đây này! Đẹp mê người luôn!"

Kim Taehyung mỉm cười, sau khi vào nhà thì liền nắm lấy tay Jungkook, Jungkook khẽ vùng vẫy, nhưng anh vẫn tiếp tục nắm lại lần nữa.

Anh cúi thấp người, ghé lại gần trước mặt Jungkook , thấp giọng nói: "Thật là trùng hợp nha, bạn trai nhỏ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro