Tập 10: mỹ nam sợ hãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có vẻ như Simon khá được lòng JungKook, hoặc đơn giản em chỉ muốn có người chăm sóc mình nhưng mặc nhiên chẳng có chút cảm xúc gì với anh ta.

Đã là ngày thứ 3 Simon lẽo đẽo theo JungKook, em nhận tất cả thành ý của anh ta và không ý kiến gì khác. Vì em nghĩ đó là dành cho em nên chẳng tội gì mà ngại ngùng làm giá.
Tối hôm ấy em được anh ta đưa về nhà, anh ta bế em về phòng, lấy thuốc cho em uống, bật điều hoà ấm lên, bật máy phun sương, vào bếp làm mấy món nhẹ để sáng mai em có thể ăn được...vv...

Anh ta không phải đang chăm tình nhân, anh ta chăm con!

Em có vẻ khá quen nên chẳng mảy may ý kiến gì. Em chỉ ngồi ôm gối và xem tivi

   "JungKook, ngày mai em hâm lại đồ ăn này rồi ăn nhé! Mai anh đi công tác chưa biết bao giờ về..."

   "Ờ, đi cẩn thận."

   "Không biết bao giờ Chanie về nhỉ? Nếu ngày mai em ấy chưa về thì anh đưa quản gia nhà mình qua với em nhé?"

   "Không cần đâu, tối mai Chanie về rồi!"

Simon đăm chiêu suy nghĩ

   "Vậy trưa mai em ăn gì? Ai sẽ đưa đón em về? Anh nghĩ nên để quản gia tới!"

JungKook nhìn anh ta đầy bất lực, em nói

   "Anh đúng là con điên! Tôi đâu vô dụng tới mức ấy?"

Biết mình có vẻ hơi thái quá, Simon cuống quýt xin lỗi rồi dặn dò em đủ kiểu trước khi về.

Em đang xem tivi chăm chú, bỗng có tiếng chuông cửa. Em nghĩ thầm liệu anh ta để quên thứ gì hay là chưa kịp dặn dò gì tiếp, đúng là quá phiền phức mà!

Em đi cà nhắc tới cửa và mở ra.

Trước mặt em là Kim Tae Hyung, dáng vẻ lạnh nhạt mà đầy xa cách.

   "Ờm, ta đến thăm em!"

JungKook khẽ nghiêng mình để hắn vào, thấy em phải bám vào tường để đi khiến hắn cau mày. Hắn trực tiếp bế em lên và tiến về phía sofa, em không có phản ứng gì mà im lặng để hắn bế mình. Em có chút hơi nhớ mùi hương, cơ thể hắn.

Em rót nước cho hắn rồi hỏi

   "Anh đến muộn ha, chắc bận lắm nhỉ!"

   "Ta đến khá lâu rồi, nhưng thấy có người chăm sóc em rồi nên không vội."

Em à một cái, mọi thứ lại rơi vào trầm lặng. Bỗng tiếng điện thoại em vang lên, là bố lớn của em

   "JungKook, ta đang đến nhà con. Còn vài phút nữa thôi, con mau ra mở cửa giúp ta đi!"

Mắt em mở to đầy ngạc nhiên, em tắt điện thoại, giọng run run nói với Kim

   "Anh mau về đi, bố của tôi tới rồi. Ông ấy sẽ hiểu lầm mất!"

   "Cần gì phải cuống, cứ nói ta là bạn em!"

   "Có bạn nào ở lại đến khuya lắc khuya lơ vậy không..."

Mọi thứ diễn ra quá nhanh và hỗn độn, JungKook và Kim chưa kịp ra khỏi cửa thì có tiếng chuông vang lên.

   "Máaaa, đến nhanh vậy! Người là ma tốc độ sao?"

Em cuống lên nhất thời không biết phản ứng sao, Kim bình tĩnh mở cửa, trước mặt Kim là 2 người đàn ông người gốc Á người gốc Âu gương mặt chững chạc. Cả 2 khá bất ngờ vì có sự hiện diện của Kim, em cười hềnh hệch nói

"Hai bố...vào nhà đi ạ, kẻo trời lạnh..."

Họ đi vào nhà, ngồi xuống sofa mới thình lình hỏi

"Anh đây là...?"

Bố bé Jeon Jung Nam hỏi Kim, Kim không kịp trả lời thì JungKook đã tranh lời

"Ờ..đ-đây là bạn trai con hihi...anh ấy đến để chăm sóc cho con!"

Kim nhìn em, ánh nhìn xen chút hài lòng

"Cháu là Kim Tae Hyung ạ!"

2 bố gật gù, bố lớn Justin Alman nhìn em đầy nghiêm nghị, nói pha chút khiển trách

"JungKook, con có biết mình đã giấu bố một chuyện rất lớn không?"

Nụ cười trên môi em bỗng chốc hoá đá, chưa bao giờ em muốn giấu nhẻm chuyện mình làm sugar baby đến vậy. Em mà bị phát hiện là thảo nào sẽ bị kéo về nước hoặc 2 bố chuyển đến ở cùng. Em ấp úng không thành lời

   "C-con xin lỗi hai người, con không nghĩ mọi chuyện lại...ờm..."

Jung Nam thở dài, ông nói với em

   "Bố biết con không muốn để bố và bố lớn lo lắng. Nhưng JungKook, con là đứa con duy nhất của hai bố, việc con một thân một mình ra nước ngoài học tập sinh sống đã khiến hai bố rất lo rồi. Sáng nay moi được thông tin của Chanie khiến bố càng sợ hơn..."

JungKook bối rối chân tay khẽ run, Kim nhẹ nhàng cầm tay em mà giải thích

   "Lỗi cũng do cháu đã làm em ấy bị thương. Em là chàng trai rất hoạt bát và mạnh mẽ, hai bác không cần phải lo lắng quá cho em vì đã có cháu ở đây chăm sóc..."

Em hơi bất ngờ

Ủa vậy là từ nãy không có phải hỏi tội nghề nghiệp của em hả?

Trời ơi hú hồn cái ... ờm,nếu không phải thì may mắn rồi..!

JungKook thở dài như trút được gánh nặng, nhưng bỗng Justin Alman hỏi em về số tiền lớn em đã gửi cho ông

   "Ờ...là do con đi làm thêm này...rồi cả tiết kiệm..."

   "Con đang nói dối đúng không?!"

Ông thẳng thắn vạch trần, em cúi mặt xuống không biết nên trả lời ra sao. Vẫn là Kim lên tiếng

   "Thật ra là cháu cho em vay ạ..."

Mặc dù không biết em đang suy nghĩ điều gì nhưng trước mắt cứ giải oan cho em đã.

Hai bố nhìn nhau, Jung Nam nói

   "Chuyện gia đình chắc cháu cũng nghe em nhà kể rồi nhỉ...chú xin cảm ơn tấm lòng của cháu. Chú đang cố gắng khôi phục lại mọi thứ, những gì cháu cho gia đình chú vay thì chú nhất định sẽ trả lại..."

Kim khẽ gật đầu. Đúng như hắn suy nghĩ, gia đình em vỡ nợ nên em mới làm cái công việc kia.

Rất lâu sau cuộc đối thoại, Kim xin phép về. JungKook như định nói gì đó với Kim nhưng hắn cản không cho em nói, hắn chúc em ngủ ngon rồi rời đi ngay.

Bố nhỏ nhìn con trai rồi ôm vào lòng

   "Thiệt thòi cho con quá...vì bố mà gia đình phải lận đận...con chắc cũng khó xử lắm khi nhận tiền của thằng bé..."

Em lắc đầu, khó xử gì đâu. Đấy là của em mà!

   "Trong lòng bất cứ người cha mẹ nào cũng luôn có nỗi canh cánh về sự an toàn và hạnh phúc của con mình. Con là đứa chịu thiệt thòi nhiều, bố rất lo lắng cho con...mong con hiểu được nỗi lòng này của bậc làm cha này..."

Em ôm chặt lấy hai bố của mình, nếu ngày đó không có họ thì nhất định, sẽ không có em!
.
.
.
.
.
Giải đáp cho các tình iu :

+Bố lớn của em bé từng là đặc vụ và sau khi quen bố nhỏ của em thì bỏ nghề, ở nhà chăm sóc vợ con, thỉnh thoảng giúp bố nhỏ chuyện làm ăn.

+Bố nhỏ của em làm kinh doanh, công ty cũng ăn nên làm ra nhưng vì một lần trót dại tin người nên bị phá sản (các tình iu nên cẩn thận khi đặt niềm tin vào bất cứ ai nhé!)
Mang món nợ hơn 50 triệu usd, nai nưng đi trả nợ 🥲
Chap này diễn biến khá qua loa và chủ yếu để cho 2 bố của bé Kookoo lên sóng nhiều hơn đôi chút.
Hôm nay mình rất cảm ơn về sự ủng hộ của mọi người, mình hay viết truyện và đăng vào buổi đêm nên cả ngày không để ý đến thông báo. Hôm nay mở ra thấy mọi người thêm vào danh sách đọc cũng như bình chọn khá nhiều. Cá nhân mình cảm thấy như đạt được một thành tựu to lớn gì đấy nên mình rất vui (đến mức cười phớ lớ như con điên)
Mình sẽ cố gắng chau chuốt vốn từ cũng như cốt truyện sao cho hay nhất để không phụ lòng các độc giả yêu quý ❤️

Một lần nữa mình xin cảm ơn các bạn rất rất nhiều 😭

Ngủ ngon mơ otp lấy nhau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro