Chap 2: Người con trai ấy, tôi nợ em một lời xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh hỏi em

/Jungkook, còn thương anh không?/

/Không/

1 từ, 2 âm tiết chậm rãi theo cái lắc đầu của em tràn ra. Có lẽ khoảng thời gian yêu anh đã quá lâu, đủ để em có thể thản nhiên buông một lời dối lòng đến như thế

Bỗng nhiên...

Bóng anh phủ trùm lên khoảng không gian bao lấy em

Ấm áp...

Thứ gì đó mềm cháy trên môi em

Và em chết lặng...

/Thật tốt.../

Anh nhìn em bằng ánh mắt chưa bao giờ có trước đây

/Anh sẽ kết hôn...vào tháng sau/

/Thật tốt khi biết được chắc chắn em sẽ ổn/

Anh cười...

Xót xa rơi đầy trong ánh mắt em. Trên môi theo nụ hôn vừa rồi đau đớn

/Tại sao...lại là bây giờ?/

Lời lẽ tràn ra khỏi môi em, không theo sự điều khiển của tâm trí. Em thấy một bên ngực mình trống rỗng

/Bỏi vì chỉ khi nào Jungkook không còn thương anh nữa/

/Anh...mới có thể buông tay em được/

/Để anh chắc chắn sẽ không làm tổn thương em lần nữa/

Em thấy bóng dáng mình thảm hại, trống rỗng phản chiếu trong ánh mắt anh nhạt màu

Nụ hôn đó...phải chăng là một lời xin lỗi

Xin lỗi? Anh vì sao phải xin lỗi?

Xin lỗi vì đã khiến trái tim em vỡ tan thành từng mảnh sao?

Anh khóc. Cứ như vậy, dọn dẹp từng mảnh vỡ nơi trái tim em. Cứ như vậy...quên rằng em đã từng yêu anh nhiều đến nhường nào

Và em cũng bật khóc. Em xin lỗi Kim Taehyung. Vì em...có lẽ cũng khiến nụ cười của anh vỡ tan như vậy, bằng đau thương ích kỷ của mình

Em yêu anh... Nếu em nói lần thứ hai, đó là sự đau đớn

Em yêu anh... Và lần thứ ba, là tội lỗi không cách nào tiếp tục che đậy

Anh đơn giản chỉ cần đứng dưới ánh đèn đường ngả ố, vẫn mãi là một Kim Taehyung hoàn toàn trong mắt em

Còn em...chẳng là gì cả

_. _. _. _. _. _. _. _

Về Taehyung

Tôi biết mình không thể nói sự thật cho em biết

Jungkook à...

Tạm biệt

__________________________

Ôi sao cứ hành nhau hoài vậy trời, yêu nhau thì nói đại đi cứ hành nhau hoài làm một đứa shipper như tui phải tốn bao nhiêu lít nước mắt rồi hai con người này TwT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro