- MISSION -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bây giờ là khoảng 4 giờ sáng và cả hai quyết định lên tra google về club nhưng vượt ngoài sức tưởng tượng, bạn phải cần mật khẩu để vào trang web.

điều đó thật kỳ lạ. tại sao một club bình thường lại cần phải sử dụng mật khẩu trên trang web? trừ khi không phải bình thường.

hoseok chỉ muốn đi đến đó và tìm hiểu nhưng có vẻ jeongguk lại rất lo lắng và cậu thực sự không muốn ra ngoài vào giờ này. vì vậy, hoseok quyết định sẽ đi một mình trong nhiệm vụ này, chỉ để xem họ có cho anh vào không, vì anh rất cứng rắn và có thể nói chuyện với mọi người. họ có thể sẽ không để jeongguk vào bằng bất kỳ cách nào.

jeongguk thực sự không thích ý tưởng để hoseok đi một mình nhưng anh nói với cậu rằng mọi thứ sẽ ổn và cậu tin tưởng hoseok.

hoseok mang giày, mặc áo khoác và ra khỏi căn hộ sau khi chắc chắn rằng jeongguk vẫn ổn khi anh ra ngoài.

jeongguk chạy lại cửa sổ và thấy hseok đang đi đến trước club. anh đứng trước mặt một người đàn ông, người mà jeongguk nghĩ rằng là một người bảo vệ.

cậu thấy họ nói chuyện một lúc và hoseok quay trở lại căn hộ.

jeongguk nhíu mày nhìn ra cửa, khi nghe thấy hoseok mở cửa bước vào.

"sao vậy?" gương mặt xinh đẹp của jeongguk cau lại và nhìn về phía hoseok.

anh đưa tay vuốt tóc và cũng ngồi xuống bên cạnh cậu.

"không có có gì đâu, chỉ là một club bình thường thôi," anh nói, nhìn ra cửa sổ và cầm lấy điện thoại của mình. jeongguk bối rối, cả hai đã nói chuyện cả đêm về club này và chỉ có thế? nó chỉ là một club bình thường? cậu thực sự không thể tin được hoseok.

"anh chắc chứ?" cậu nhìn hoseok và thấy một ánh mắt kỳ lạ trong mắt anh và cậu càng tò mò hơn.

"không có gì, nó chỉ là một câu lạc bộ bình thường thôi," anh nói lại và thậm chí còn không nhìn vào mắt jeongguk. cậu biết rằng anh đã nói dối. nhưng tại sao anh lại nói dối cậu? cậu ra dấu để anh ngồi xuống cạnh cậu.

"nào, bây giờ hãy nói thật cho em biết!" cậu nói với một giọng nghiêm túc và hơi lườm anh, cậu rất tò mò muốn biết chuyện gì đang xảy ra với clun đó và anh chỉ nói rằng không có gì cả.

"được rồi, bọn chúng không nói gì cả, cũng không cho anh vào bởi vì anhkhôngđủđẹptrai," hoseok nói, các từ ở cuối nói khá nhanh nhưng jeongguk hiểu anh nói khá rõ.

"anh, không đủ đẹp trai? nói cái đéo gì đấy?" jeongguk khóa cửa sổ và nhìn chằm chằm vào club như thể muốn ăn tươi nuốt sống nó. làm sao người khác có thể nói rằng hoseok không đủ đẹp trai được? tại sao lại dùng vẻ bề ngoài để quyết định xem được phép vào hay không, nếu người đó không đẹp trong mắt chúng?

"anh không biết. anh nghĩ điều đó thật ngu ngốc.. em nên thử đi." hoseok vừa nói vừa nghịch ngón tay và có vẻ hơi buồn.

"tại sao lại là em?" với vẻ mặt thắc mắc, cậu nhìn hoseok. với một tiếng thở dài, người lớn tuổi hơn trả lời.

"dùng vẻ tuyệt đẹp của em, họ chắc chắn sẽ cho em vào."

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro