Người thuê nhà đeo mạng che mặt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng đầu năm 2016,Jungkook nhận được cú điện thoại từ Kim Taehyung, yêu cầu cậu lập tức tới nhà anh ngay. Tới nơi, cậu thấy anh đang ngồi trong một căn phòng mù mịt khói thuốc, trên chiếc ghế đối diện là một phụ nữ đã luống tuổi và có vẻ rất hay chuyện.
- Jungkook, đây là bà Merrilow ở quận South Brixon. - Taehyung giơ tay giới thiệu- Bà đây không phản đối việc hút thuốc, nên em cứ mặc sức mà tận hưởng thú vui của mình. Bà Merrilow muốn kể cho chúng ta một câu chuyện vô cùng thú vị. Và có thể sự việc sẽ còn tiến triển, nên sự có mặt của em ở đây là vô cùng hữu ích.
- Nếu em có thể giúp được gì...
-Bà Merrilow, chắc bà cũng hiểu rằng nếu tôi tới gặp bà Ronder thì tôi hi vọng có một người làm chứng. Xin bà hãy nói với bà ấy về điều này trước.
- Chúa sẽ phù hộ cậu, Taehyung ạ!  - Người khác nói - Bà ấy rất muốn gặp cậu, nên câu có gọi tất cả mọi người trong khu này đến thì bà ấy cũng chẳng bận tâm gì đâu.
- Vậy chiều nay chúng ta nên xuất phát sớm một chút. Trước khi đi, phải đảm bảo rằng chúng ta đã nắm rõ mọi việc. Bà hãy kể lại tất cả một lần nữa, giúp bác sĩ Jungkook có thể hiểu được tình hình. Ban nãy bà có nói, bà Ronder đã trọ ở nhà bà 7 năm rồi, nhưng bà mới nhìn rõ mặt bà ấy chỉ một lần duy nhất phải không?
Bà Merrilow nói với một giọng sợ hãi :
- Thề có chúa, tôi mong rằng mình chưa bao giờ nhìn thấy mặt bà ấy thì hơn!
- Mặt bà ấy bị thương tổn rất nặng nề, phải vậy chứ?
- Thưa cậu Kim, cậu sẽ không thể gọi đó là một cái mặt người được!  Thật là vô cùng khủng khiếp. Một lần, người đưa sữa cho tôi nhìn trộm thấy bà ta đang đứng ngắm cảnh ở cửa sổ tầng trên, anh ta kinh hoàng tới mức quăng cả thùng sữa bỏ chạy!  Lần nọ, bất ngờ tôi chợt thấy mặt bà ta, bà ta lập tức che mặt lại và nói: " Bà Merrilow, chắc bây giờ thì bà đã hiểu vì sao tôi luôn che mặt bằng tấm khăn voan dày này, phải không? "
- Bà có biết gì về quá khứ của bà ấy không?
- Không, tôi hoàn toàn không biết gì cả.
- Khi bà ấy thuê, có sự giới thiệu của ai không?
- Không, nhưng bà ấy có rất nhiều tiền. Tiền thuê nhà một quý để ngay trên bàn, hơn nữa cũng không mặc cả.
- Lý do gì khiến bà ấy chọn thuê căn hộ của bà?
- Có lẽ vì căn hộ của tôi cách đường khá xa, yên tĩnh hơn so với các căn hộ khác.
- Bà có nói rằng, kể từ khi tới ở, bà ấy chưa bao giờ để lộ khuôn mặt, chỉ trừ một lần duy nhất kia thôi. Đây quả là một chuyện khá đặc biệt và vô cùng kì lạ. Nhưng vì sao bà muốn điều tra xác minh nó đến vậy?
- Thưa ngài Kim, đó là vấn đề sức khoẻ của bà ấy. Bà ấy càng ngày càng yếu đi, nếu không nói bà ấy sắp chết rồi. Hơn nữa trong lòng bà ấy có những bí mật rất hãi hùng nào đó. Có lúc bà ấy la to: " Cứu tôi với!  Cứu tôi với! ". Lần khác lại nghe tiếng bà ấy hét toáng: " Giết người! Giết người!  Cái đồ súc sinh tàn ác, là ma, là quỷ! ". Bà ấy kiêu gào vào lúc nửa đêm, tiếng hét của bà ta vang dội khắp nhà làm tôi sợ run lên. Sáng hôm sau, tôi lên thăm bà ấy, tôi chân thành khuyên: Bà Ronder này!  Nếu trong lòng bà có điều gì u khuất không thể nói ra, bà có thể tìm tới cha xứ hoặc cảnh sát, họ có thể giúp bà!  "Tôi không cần tới cảnh sát"- bà ta nói " cha xứ càng không! Nhưng trước khi tôi chết nếu có một ai đó biết toàn bộ câu chuyện này tì tôi cũng được an ủi phần nào ." Tôi cố vấn cho bà ấy: " Ồ, nếu vậy thì bà có thể gặp cậu Kim Taehyung ấy." bà ấy nghe vậy liền đồng ý ngay: "Đúng rồi, tôi cần một người như thế, xin hãy mau chóng mời cậu ấy đến đây, bà Merrilow! Nếu cậu ta không chịu tới, bà hãy nói với cậu ta rằng tôi là vợ của Ronder, người dạy thú của đoàn xiếc, và bà chỉ cần cho cậu ta cái tên ' Abbas Parva'. Cái tên này sẽ khiến cậu ta tới ngay, nếu cậu ta đúng là người như tôi nghĩ"
- Đúng là tôi phải đi thật bà Marrilow ạ!  Taehyung nói- Giờ tôi cần phải nói chuyện với bác sĩ Jungkook một lúc và cuộc nói chuyện này phải kéo dài đến bữa trưa. Khoảng ba giờ chiều chúng tôi mới có thể đến nhà bà được.
Vị khách vừa lạch bạch bước ra khỏi phòng, thì Taehyung bật dậy, ôm Jungkook một lúc rồi vùi đầu vào lật tìm đống tài liệu trong góc phòng. Vài phút sao, anh à lên một tiếng đầy thoã mãn. Nghe thế, Jungkook biết là anh đã tìm ra được điều gì đó, cậu lại ngồi phía sao anh, cằm gác lên vai anh, Taehyung thật tự nhiên vươn người ra sau tặng cậu một cái hôn. Trên đùi anh có một tập báo đang mở,anh nói:
- Lúc đó, vụ án này khiến anh rất đau đầu,Kookie ạ, em có còn nhớ thảm kịch ở Abbas Parva không?
- Em không nhớ gì cả.
- Lúc đó em đi cùng anh mà. Nhưng ấn tượng của anh về vụ này cũng mờ nhạt, nhưng anh chắc chắn giám định tử thi đã sai, và bởi vì người ta không tìm ra được bất kì một bằng chứng nào, và cũng không có ai hỗ trợ,em hãy cùng anh xem lại nhưng ghi chép này đi, có thể chúng ta sẽ phá lại vụ án này một lần nữa.
_________________________________________
1k từ đó huhu :)
À nhân tiện thì mình giới thiệu, gọi mình là nuu được rồi.
Done :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vkook