Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả buổi chiều, Kim Tại Hưởng cùng Tuấn Chung Quốc vẫn ngồi mãi trong văn phòng của Kim Tại Hưởng. Bọn họ đều tự trầm mặc, trong lòng nghiên cứu đối sách, vạch ra kế hoạch truy thê trong thời gian tới.

"Anh, em mang kết quả điều tra đến đây!" Kim Nam Tuấn đẩy cửa vào cắt ngang suy nghĩ kỹ lưỡng của hai người. Sau khi nhìn thấy, Kim Nam Tuấn kinh ngạc nói: "A, anh Quốc cũng ở đây à!"

Kim Tại Hưởng rất nhanh nhận lấy tập báo cáo điều tra khá mỏng. Sau khi hắn tùy tiện nhìn lướt qua, một tiếng "bộp-", báo cáo điều tra bị ném lên trên bàn. Sau đó hắn nhìn về phía Kim Nam Tuấn, lạnh lùng nói: "Đây chính là năng lực của công ty điều tra thông tin Nam Trấn các chú? Ngay cả tôi biết cũng nhiều hơn so với chú."

"Này, này, anh cả, anh không thể nói như vậy được! Có cái khá quan trọng, em chỉ có thể mượn để xem một chút mà thôi. Vì thế chỉ có thể ghi nhớ trong đầu. Em nói, anh nghe là được! Không nên bôi nhọ danh tiếng công ty điều tra thông tin Nam Trấn chúng em!" Kim Nam Tuấn vội vàng phản bác.

"Chú nói đi!" Kim Tại Hưởng sau khi hít sâu một hơi nói.

"Ngoài trong tài liệu ra, em ở bệnh viện trực thuộc đại học Nhân Hòa tra được một phần về bệnh án của Mân Doãn Khởi. Bác sĩ phụ trách là giáo sư Lương Vĩnh Tắc, cũng chính là cha nuôi bây giờ của cậu ấy. Trên bệnh án cho thấy, Mân Doãn Khởi lúc 22 tuổi, bị chẩn đoán là một người song tính thiên về giống đực. Cho nên qua quá trình điều tra theo dấu kỹ càng tỉ mỉ, em tra được cặp song sinh khác trứng đáng yêu kia là do Mân Doãn Khởi tự mình sinh hạ.". Kim Nam Tuấn vừa nói, vừa lấy ra một tấm hình giấu kỹ trước đó. Tiếp đó, hắn chất chứa thâm ý nhìn nhìn Kim Tại Hưởng cùng Tuấn Chung Quốc, cười gian nói: "Hắc hắc! Anh cả, thẳng thắn thì được khoan hồng, kháng cự thì bị nghiêm trị! Tám năm trước, các anh hai đương sự này, sau khi mang người ta đang say rượu từ vũ hội tốt nghiệp... dám chắc đã làm cái gì đó đi! Anh thành thật khai báo ra đi... Hắc hắc hắc..."

"Những thứ này không cần chú tra, tôi cũng đã biết rồi. Tôi chỉ cần kết quả điều tra này của chú, về phần những thứ khác, chú duy trì im lặng là được!" Kim Tại Hưởng vừa nghiêm túc, vừa nghĩ muốn cầm tấm ảnh chụp. Nhưng là, Kim Nam Tuấn lại đem tấm ảnh một lần nữa nhét lại vào túi áo trước ngực, trộm cười nói: "Dạ, dạ, tiểu nhân trịnh trọng tuân thánh mệnh! Có điều, bức ảnh này làm sao có thể cho anh đây? Chúng nó cũng chính là mấy đứa cháu đáng yêu của em! Hai ông anh thật đúng là giỏi? Con trai mới có 7 tuổi, lại là đứa nhóc lanh lợi chỉ số thông minh 200. À! Sau khi mẫu thân đại nhân biết, nhất định chắc chắn sẽ rất vui."

"Chỉ số thông minh 200! Thảo nào!" Tuấn Chung Quốc ở bên cạnh tự thì thầm.

"Sao? Các anh đã gặp?" Kim Nam Tuấn kinh ngạc hỏi.

"Đâu chỉ đã gặp mặt, còn giao chiến đấy? Tôi cùng Hưởng chính là thảm bại hoàn toàn! Hai đứa nhóc bọn chúng kia quả thực chính là ác ma, tử thủ trận địa không nói, phạm vi vài trăm dặm xung quanh còn mai phục bom, giẫm lên một phát liền nổ. Không cẩn thận một cái, sẽ bị nổ xương thịt thành bột, hài cốt không còn. Chúng nó chính là ghét hai bọn tôi đến tận xương tủy!" Tuấn Chung Quốc bởi vì không cách nào đến gần Mân Doãn Khởi mà không cam lòng oán giận nói.

Kim Nam Tuấn sau khi nghe xong trận nổi giận đùng đùng của Tuấn Chung Quốc, một bộ biểu tình đương nhiên nói: "Hiểu rồi! Đúng là hiện tượng bình thường. Ai bảo các anh ăn cha người ta, một câu giải thích cũng không có, bỏ chạy, còn chạy tám năm. Khó trách người ta chẳng những không nhận các anh, còn đề phòng các anh? Nếu là em, em cũng sẽ làm như vậy a!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro