Kookga- Trà xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chào các bạn ,tôi tên Min Yoongi, tôi muốn kể cho các bạn nghe về một câu chuyện trớ trêu và buồn cười của cuộc đời mình.

Tôi có một cô bạn gái tên Jwan, hai người bọn tôi rất yêu thương nhau nhưng đã chia tay được một tuần rồi vì cô ấy ngoại tình

Cô ấy quen hắn ta qua game, tôi thì không thích game lắm, cũng không chơi. Chỉ nghe Jwan nói tên đó chơi rất giỏi, rất lợi hại.

Rồi chơi với nhau tất cả thời gian rảnh tay, bật mic voice, chat chít với nhau rất nhiều.

Khó chịu. Tôi không thể chịu nổi được nữa! Mỗi ngày đều nghe cô ấy gọi tên gian phu đó ngọt xớt, em trai, tiểu bảo, thật sự rất ghét.

Tôi bảo Jwan chơi ít ít thôi. Tên đó không lừa tiền thì cũng lừa tình. Không tin được. Cô ấy còn không thèm đếm xỉa đến lời nói của tôi. Chúng tôi cãi nhau rất to rồi Jwan dứt khoát nói chia tay.

Cô ấy nói tôi không tặng cô ấy skin sờ kiếc gì đó, không chơi game với cổ, bảo tôi căn bản là không yêu cô ấy. Jwan còn thẳng thừng tuyên bố hai người đã đến với nhau.

Wait a minute? Excuse me, what the fuck?

Tôi tức điên lên suýt thì bật cười. Tôi đã bỏ tiền ra mua cho Jwan một núi đồ, tên gian phu kia đã bỏ bùa cho cô ấy uống thuốc gì mà để cô ấy mê muội đến phát điên trong khi chỉ bỏ dăm ba đồng tiền mua cho cô ấy vài cái gọi là skin? Thế giới này thật nực cười.

Tôi tìm vài người bạn để điều tra toàn bộ cuộc trò chuyện giữa bạn gái cũ và tên tiểu tam kia.

Sau đó biết được tên kia như là một bé cún con trong mắt bọn nữ sinh. Tên Jeon Jungkook

Cậu ta cùng trường với bọn tôi, năm 2, ngành quản trị tài chính

Nhìn đoạn hội thoại tôi thực sự bái phục cậu ta.

Ngày nào cũng gửi tin nhắn cho bạn gái tôi. Chị ăn sáng chưa, chúc chị buổi sáng vui vẻ, tí nữa em qua bên chị nha, nhớ mang ô đó hôm nay trời mưa. Tất cả các tin nhắn đều có mấy cái icon điên khùng trẻ trâu chúa.

Mở miệng ra là một câu chị ơi hai câu chị à.

Được hội bạn bổ sung kiến thức về trà xanh, tôi mới tá hoả nhận ra mình đã gặp phải trà xanh nam rồi.

Ngày ba buổi sáng trưa tối tốt lành thì cả nói ti tỉ thứ thường ngày còn oanh tạc với bạn gái cũ của tôi.

Chị có bạn trai rồi đúng không? Hình như em gặp qua rồi, nhìn dữ ơi là dữ. Chị có sợ ảnh không?

Giống em thì tốt, suốt ngày ngọt ngào và mềm mại, ai yêu phải cũng được có cảm giác ấm áp, được bảo vệ.

? ? ? Wtf, điên rồi, tên này vừa đi cướp người yêu người khác, bị điên lại còn bị bệnh tự luyến

Tôi bình tĩnh lại, gặp qua rồi chứ gì, để anh cho cưng biết thế nào mới thật sự là hung thần ác sát.

Kiểu bạn gái như cô bồ cũ, không có thì thôi, nhưng thằng trà xanh này, tôi tuyệt đối phải túm cổ tẩn cho một trận nhừ tử.

Tôi add friend trà xanh, thế mà cậu ta đồng ý ngay lập tức, vừa nhìn là biết tuổi trẻ chưa trải sự đời. Đúng là mấy thằng trẻ trâu

Tôi: Đệch con mẹ nhà mày.
Cậu ta hơi ngớ người, hỏi tôi là ai.

Tôi nói tôi là bạn trai cũ của Jwan.

Cậu ta nhắn lại: Em chào anh nha.

? Anh? Đĩ mẹ ai cũng là anh là chị nhà mày đấy hả? Nứng.

Tôi thật sự cạn cmn lời, sao trên đời lại có thứ không biết xấu hổ thế này được nhỉ, chắc chỉ có mình cậu ta.

Tôi hỏi thẳng cậu ta có dám ra ngoài gặp mặt không, cậu ta nói được, nhưng phải buổi tối mới được, buổi chiều còn phải tự học.
Tôi: #&@ lại còn rất có ý thức học hành cơ đấy. Ghê quả nhở.

Tôi bảo được, sau đó bắt đầu chuẩn bị các thứ, để xem tối nay tôi xử lý thằng ranh đó như thế nào.

7 giờ tối, tôi đứng ở khu quảng trường phía sau trường học đợi trà xanh, đợi nửa ngày không thấy người đến. Tức ghê.

Đại khái qua nửa tiếng so với thời gian hẹn, tôi nhịn không được đi lòng vòng xung quanh nhìn một chút, mới nhìn thấy một người đang đứng cạnh bức tượng.

Người đó nhìn thấy tôi, lên tiếng hỏi: "Anh là Yoongi?"

Thật ra tôi vẫn luôn nhìn về bên đó, nhưng không dám đi sang nhận người.

Bởi tên kia đại khái phải 1m8 mấy, nhìn bên ngoài cũng không giống trong ảnh mà cậu ta gửi cho bạn gái cũ.

Mấy bức ảnh trà xanh gửi cho bạn gái cũ toàn là style mặt hoa da trắng, còn đeo khẩu trang, đúng kiểu tiểu thịt tươi tiêu chuẩn của chị em phụ nữ ngày nay.

Mà trà xanh trước mặt nhìn không có chút mặt hoa da trắng nào, ngược lại còn đẹp trai theo kiểu nghiêm nghị, mặc quần bò và áo sơ mi thuần đen.

Ôi cái đm, sao bảo cún con chó con gì đấy cơ mà.

Đây là Béc giê con mẹ nó rồi còn gì.

Tôi thử thám thính bằng cách gọi tên trà xanh.

Cậu ta đáp lời, sau đó bước qua đây.

Tôi chỉ có 1m73, thấp hơn trà xanh cả cái đầu.
Cậu ta bước qua, bảo: "Anh nghe em nói"

Vốn dĩ tôi muốn vừa nhìn thấy là xông lên ngoạm chết cậu ta đi cho hả dạ, ai dè vốn tưởng tên ẻo lả, giờ lại thành đánh không lại.
Tôi chỉ đành bày ra một vẻ mặt không kiên nhẫn nghe cậu ta nói.

Quả nhiên nghe trà xanh nói "Anh, em không có yêu đương với Jwan."
"Em không thích chị ta, em chỉ muốn dùng cách của em để chứng minh cho anh thấy, chỉ cần thả chút mồi là có thể dễ dàng câu chị ấy đi, để anh biết được chị ta không xứng với anh"

? ? ? Đéo hiểu kiểu gì

Đầu tôi ngập tràn trong những dấu hỏi, tôi định bảo liên quan đéo gì đến nhà cậu, nhưng cuối cùng chỉ phun ra một câu
"Cô ấy không xứng không lẽ cậu xứng?"

Tự nhiên trà xanh bật cười, cậu ta thế mà lại gật đầu nói, ừm, em thích anh.

? ? ? ? ? Cái gì cơ? ? ? ?

Tôi nhìn chằm chằm cậu ta nửa ngày.
Tôi nhớ ra rồi.
Tôi đã từng gặp qua tên trà xanh này !
Năm ngoái trường có hoạt động, CLB của tôi có tiết mục, tôi lên hát, hát xong xuống đài có người tìm tôi xin chụp ảnh cùng, còn mời tôi ăn này nọ.
Tôi nhớ khi đó cậu ta rất ngại ngùng, cứ luôn miệng gọi anh ơi anh ơi, đường đường một tên con trai 1m8 mấy lại đỏ mặt khi nhìn tôi. Hơi khó hiểu

"Cậu có phải người chụp ảnh với tôi ở lần trường có hoạt động không?"
"Vâng."
Trà xanh hỏi: "Có phải anh học môn Triết ở lớp mở không?"

Tôi trả lời, đúng vậy.
Trà xanh nói: "Tiết nào em cũng tham gia bàng thính*, ngồi ở bên cạnh anh."

(*bàng thính: ngồi nghe mà không được coi là chính thức)

Cái này thì tôi có ấn tượng. Tôi đột nhiên nhớ lại, lần nào đi học Triết cũng thấy trong hộc bàn có một cốc thạch sương sáo ghi tên mình.

Lúc đó tôi còn tưởng là bạn gái mua cho.

"Thạch sương sáo là cậu mua?"
Trà xanh đáp "Vâng."

Tôi chợt nhớ lại càng nhiều chuyện hơn nữa.
"Sơ đồ tư duy kẹp trong sách tôi là do cậu vẽ?"
"Đúng"
Trà xanh nói: "Còn những lần anh ngủ trên lớp, áo đắp trên người anh đều là của em."
"Của em hết." Trà xanh cười nói.

Muỗi ở quảng trường rất nhiều, tôi sắp bị muỗi đốt sưng cả người rồi.

Tôi vô thức đưa tay vỗ bụp lên cổ, thuận miệng nói: "....... thì ra là cậu!"

Trà xanh nhìn tôi, lấy ra từ trong túi áo một lọ dầu gió, sau đó đổ ra tay rồi xoa lên cổ tôi, vừa xoa vừa nói "Anh ơi, chỗ này nhiều muỗi, chúng ta đổi nơi khác tiếp tục nói chuyện đi."
"Anh ăn sương sáo không?"
"Ăn." Tôi đáp.
"Nhưng cậu đào góc tường nhà tôi, hại tôi chia tay với người yêu, không thể bỏ qua dễ dàng như thế chứ?"

Bỗng trà xanh cúi đầu đặt lên môi tôi một nụ hôn phớt, sau đó nói với tôi "Vậy em đền cho anh một người yêu khác, anh thấy em thế nào? Hả?"
"....."

Dầu gió xức lên cổ vừa cay vừa nóng, gió thổi qua lại trở nên lành lạnh.
Tôi nghe thấy giọng mình vang lên rõ ràng không e ngại

" Được"

Sau đó bọn tôi đến với nhau. Hạnh phúc. Nói thật đấy. Cậu ta đã từ chối và tránh xa đám nữ sinh. Cứ bám theo tôi 24/7. Lúc tôi đi tắm hay đi vệ sinh đều ngồi ngoài cửa chờ. Nhiều khi tôi nghĩ nó là một thằng khùng biến thái. Nhưng tôi yêu cách Jungkook chăm sóc cho tôi. Tôi nghĩ mình đã yêu ẻm.

Chúng tôi cưới nhau! Mới đầu tôi nghĩ gia đình hai đứa sẽ phản đối kịch liệt lắm nhưng đéo.

Họ còn bảo chúng tôi cưới nhanh lên? Không hiểu con người.

Hiện tại bọn tôi cực kì hạnh phúc!

Cảm ơn vì lắng nghe!

_________________________________

Cái này tui chuyển ver của một truyện trên weibo, thấy nhân vật thật sự giống với hai em nhỏ nhà mình. Mọi người thấy ổn chứ? Tui đã thay đổi nhiều đoạn, từ ngữ và viết thêm cả kết. Hơi lãng xẹt nhưng mà cảm ơn mọi người đã đọc

#lee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro