Ở Tòa Soạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tổng biên tập hỏi Mẫn trong buổi phỏng vấn " Cô Phác , sao cô chọn làm việc ở thành phố này ?"

Cô bỗng nhiên không biết trả lời thế nào .Vì sao ư ? Bởi vì đây là nơi cô đã học hơn một năm đại học ?Bởi vì tại nơi đây cô quen được anh ? Bởi vì nơi đây cô có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ ?

Lúc đầu Mẫn cũng không hiểu tại sao sau khi về nước lại về thành phố này đầu tiên .Nhưng sau khi gặp Tại Hưởng cô đã hiểu .

Cô về đây để gặp anh .Dù anh không còn thuộc về cô nữa nhưng cô muốn lại anh 1 lần.

"Có lẽ do tôi không thể về nhà " Mẫn nói .

Tổng biên tập nhìn cô rất lâu , sau đó quyết định dữ cô lại cho cô làm nhà báo kiêm phóng viên .

Việc Tổng biên tập quá coi trọng kinh nghiệm làm việc ở nước ngoài khiến cô bất an .

" Nó chỉ là 1 tạp chí nhỏ " cô nói với Tổng biên tập .

" Ô , Tiểu Mẫn " Tổng biên tập thân mật gọi cô " em đang khen kiến thức của chị sao ? Ngay cả 1 tòa soạn không nổi tiếng ở Mỹ chị cũng biết hết "

Mẫn cười tâm trạng bất an .

Tổng biên tập nghiêm túc nói " Tiểu Mẫn , chị biết một người Trung Quốc làm nhà báo đâu có dễ ở Mỹ , nhất định em phải ưu tú hơn những người da trắng .Họ luôn cho rằng người Trung Quốc chúng ta không có gen nghệ thuật mà. "
...

Việc làm vậy đã ổn .Mẫn đến cái siêu thị cũ mua đồ nhưng không gặp lại hai người đó.Mãi đến 1 hôm , người bảo vệ gọi cô lại " Chị ơi , mời chị đến phòng Bảo vệ một lát "

Mẫn ngạc nhiên cảm giác có chuyện chẳng lành.Vì cô nghe các phóng viên nhiều lần đăng tin bảo vệ ở siêu thị cưỡng chế khám xét còn đánh khách nữa chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thiên