Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thang máy "đinh" 1 tiếng cửa mở, anh và cậu bước ra, lúc đến cửa phòng anh, cậu mới nói 1 câu

- Chúc anh làm việc vui vẻ - Anh chỉ cười gật đầu 1 cái rồi mở cửa đi vào phòng

Tiếng cánh cửa đóng lại cũng là lúc cậu thả người xuống ghế, nghĩ lại thái độ lúc nãy của mình thật chẵng tốt tí nào. Tại sao cậu lại hằng hộc với anh như vậy chứ rõ ràng là anh đâu có lỗi gì. Nhưng khi thấy anh đối tốt với người khác như vậy cậu lại thấy hơi khó chịu nhưng chỉ 1 chút thôi, là 1 chút thôi. Việc anh đối xử tốt với cậu không biết từ khi nào cậu đã cho rằng nó chỉ dành riêng cho mình. " Thật điên mất thôi, Park Jimin mau mau tỉnh lại đi, mày lại tự ảo tưởng mơ mộng rồi đấy. Người ta là người tốt thế kia sao mày lại nghĩ chỉ đối tốt với mình mày chứ. Nhưng mà người tốt như vậy chắc cũng có người yêu rồi ấy nhỉ ? Aishhhh bỏ bỏ, không nghĩ nữa". Cậu vừa nghĩ vừa vò đầu bức tóc, bỗng tiếng chuông điện thoại bàn vang lên đưa cậu trở về hiện thực, bình ổn lại tâm trạng cậu nhấc máy nghe, bên kia giọng nói đầy từ tính của anh truyền đến

- Jimin em có thể pha giúp anh cốc cafe đem vào đây được không ?

- Dạ được, em sẽ đem vào ngay - Nói rồi cậu gát máy đi thực hiện nhiệm vụ. Vừa đi xuống phòng pha cafe cậu mới nhớ lại bản thân mình quen bén mất vụ hỏi anh uống khẩu vị như thế nào rồi. Đắng đo 1 lát cậu quyết định cứ cho liều lượng theo như tính cách của anh là được rồi. Một người dịu dàng như anh chắc không thích uống cafe đắng đi. Nên cuối cùng một cốc cafe 2 sữa 1 đường được đưa đến cho anh

Lúc đem cafe lên cho anh cậu chợt nhớ đến vấn đề khi nãy mình thắc mắc, rằng anh đã có người yêu chưa, cậu muốn nhân lúc này hỏi anh thử nên sau khi đặt cốc cafe xuống bàn cậu cứ ngập ngừng không chịu đi, anh thấy vậy mới ngẩng đầu lên hỏi

- Em có việc gì muốn nói với anh sao ?

- À cũng có. Em muốn hỏi là... là... là anh đã có... có...

- Có gì cơ ? Sao em cứ ấp úng vậy ? - Anh cười hỏi

- Ý em là anh đã từng học võ sao ? - Cậu hít 1 hơi sâu rồi nói ra 1 câu hỏi không dính gì đến câu hỏi thật sự của cậu cả

- Em muốn hỏi chuyện này sao ? Vậy mà cứ ấp úng thế ? - Anh bật cười nói, cậu chỉ biết cười cho qua

- Từ nhỏ anh đã đi học võ rồi, để phòng thân ấy mà

- Ô thảo nào hôm anh cứu em lại đánh oai như vậy

- Em cứ nói quá

- Vậy thôi em đi ra ngoài làm việc tiếp đây - Một lần nữa cậu thả người xuống ghế của mình vò rối mái tóc đang gọn gàng " Aizzz sao mình lại muốn hỏi chuyện đó chứ, nhìn giám đốc như vậy nói chưa có người yêu cũng hơi khó tin. Cũng may là mình không buộc miệng hỏi ra câu đó nếu không chắc không biết đối mặt với giám đốc như thế nào nữa. Có khi còn bị giám đốc cho là đồ nhiều chuyện nữa. Quả thật còn may ". Cậu lấy hai tay vỗ vỗ má mình để tỉnh táo lại, quên đi chuyện lúc sáng bắt đầu tập trung vào công việc

Buổi trưa lúc chuông vừa reo cậu liền chạy xuống căn-teen mua cơm rồi lựa 1 bàn trống ngồi ăn. Cậu cũng chỉ vừa mới vào làm 2 ngày cũng chẳng quen được ai ngoài anh ra nên giờ phải cô độc 1 mình ăn cơm. Đang nghĩ đến 1 vài chuyện thì có ba cô gái đứng trước mặt cậu

- Chúng tôi có thể ngồi ở đây được không ? Xung quanh hết bàn rồi - Một trong ba người họ nở nụ cười nói

- Các cô ngồi đi - Cậu mỉm cười đáp trả. Nghe xong cả ba người họ cùng vui vẻ ngồi xuống

- Chào cậu, cậu là nhân viên mới sao ? - Cô gái lúc nãy hỏi

- Đúng vậy tôi chỉ mới làm ở đây được 2 ngày thôi - Cậu nhìn ba người họ nói, nhưng mà ba người này có vẻ quen quen. Đúng rồi ba người này hôm qua lúc cậu đi với anh ra ngoài đã nhìn mình cười đây mà. Có khi nào họ định ma cũ ăn hiếp ma mới ? Nhưng nhìn bọn họ cũng không phải loại ác gì vã lại hôm qua anh cũng nói họ là người tốt nên chắc không có chuyện đó đâu

- Nhìn cậu dễ thương quá đi. Cậu thấy giám đốc của chúng ta là người như thế nào ? - Cô gái thứ hai hào hứng hỏi

- Hả ???...Anh ấy cũng tốt, rất quan tâm đến người khác - Cậu hơi ngạc nhiên khi nghe họ hỏi như vậy

- Là mẫu bạn trai lí tưởng phải không ? - Cô gái thứ ba lên tiếng

- Ừm, đúng là rất lí tưởng - " Có khi nào họ biết mình là thư kí giám đốc nên tiếp cận mình để tìm hiểu thêm về anh ? Anh đúng là rất thu hút người khác nha "

- Các cô thích anh ấy sao ? Cậu hỏi

- Không - Cả ba người cùng đồng thanh nói

- Chúng tôi chỉ kính trọng anh ấy thôi - Cô gái đầu tiên nói. Cậu nghe xong chỉ biết ngẩn người, anh là người lí tưởng như vậy mà họ chỉ kính trọng ngưỡng mộ chứ không thích ? Vậy bọn họ hỏi cậu về anh lúc nãy để làm gì ? À nhưng mà bọn họ vào làm trước cậu đáng lẽ phải biết rõ về anh chứ sao lại hỏi cậu anh là người như thế nào ? Thật là lạ

- À vậy sao ? Haha. Tôi ăn no rồi tôi đi trước đây các cô tiếp tục ăn đi - Cậu cười gượng nói, rồi đứng dậy rời đi. Trong tình huống khó hiểu này chạy là thượng sách. Cậu vừa lên phòng làm việc thì anh mở cửa đi ra

- Giám đốc - Cậu gật đầu chào - Anh đi ăn trưa sao ?

- Không, lát nữa sẽ ăn. Anh là đi tìm em.

- Tìm em ? Để làm gì ?

- Anh cần biết chiều nay có cuộc hẹn nào không ?

- À em quên báo với anh - Cậu vội lấy cuốn sổ ghi lịch trình của anh mở ra - Chiều nay lúc 2 giờ anh có một cuộc hẹn với giám đốc công ty L để thương lượng việc kí hợp đồng

- Được rồi. Anh định sẽ đi ăn rồi đến chỗ hẹn luôn nên lát nữa em đi cùng anh luôn đấy

- Dạ ?? Sao em phải đi theo anh ? Em còn có việc ở đây mà

- Chuyện ở đây để sau đi. Anh cần em ghi chép 1 vài thứ khi ở đó

- Vâng

- Vậy nữa tiếng nữa sẽ đi em chuẩn bị đi - Anh nói xong cười 1 cái rồi quay vào phòng

Nữa tiếng sau anh đi ra

- Chúng ta đi thôi

- Dạ

Anh chở cậu đến một nhà hàng để anh ăn trưa trước, vì cậu đã ăn rồi nên anh gọi cho cậu 1 phần bánh và 1 ly nước ép. Sau khi đã ăn xong, anh và cậu đi đến chỗ hẹn. Ở đây là 1 nhà hàng Nhật nổi tiếng, lúc được phục vụ dẫn đến phòng hẹn đặt trước bọn họ đã thấy giám đốc công ty L ngồi chờ ở đó. Cậu nhìn lước qua người nọ ước chừng cũng đã ngoài 50, bụng bia, béo ục ịch.

- Chào giám đốc Lee, xin lỗi đã để ông chờ lâu - Taehyung chào hỏi

- Xin chào giám đốc Kim, tôi nào dám nhận lời xin lỗi của cậu. Đến, mời cậu ngồi - Ông ta đứng dậy lịch sự chào. Anh mỉm cười đi đến ngồi đối diện ông ta, cậu cũng đi theo sau ngồi cạnh anh. Bây giờ ông ta mới để ý đến cậu, thấy ông ta cứ nhìn mình cậu lịch sự mỉm cười gật đầu chào

- Chào giám đốc Lee

- Chào cậu - Nói đoạn ông ta quay qua nhìn Taehyung hỏi - Cậu này là...

- Cậu ấy là thư kí mới của tôi. Tên là Park Jimin

- Vậy sao ? Không hổ là giám đốc Kim bên người không những có nhiều nhân tài mà còn có nhiều mỹ nhân nữa - Ông ta nói xong nhìn cậu cười. Lúc này phục vụ đi vào

- Giám đốc Kim và thư kí Park có muốn ăn gì không ?

- Không cần đâu, chúng tôi ăn rồi

- Vậy được - Ông xoay qua nói với phục vụ - Cho tôi 1 chai rượu gạo và 1 đĩa đồ nhấm - Nói xong phục vụ đi ra, rất nhanh cũng quay lại với những thứ đã được kêu

- Chúng ta cũng vào chuyện chính thôi nhỉ ? - Ông ta rót rượu vào chén cho ba người nói. Hai người họ bàn về việc nếu hợp đồng này được kí thì sẽ tiến hành ra sao và lợi nhuận cho 2 bên như thế nào, cậu 1 bên lâu lâu lại ghi chép 1 chút. Nói 1 lúc thì lại uống rượu mà cậu cũng không tránh khỏi bị ép uống

- Nào nào thư kí Park cậu cũng mau uống đi, giám đốc của cậu còn nể mặt tôi uống chẳng lẽ cậu không nể mặt tôi ? - Cậu bị ép tới cùng vẫn phải uống. Bình thường tửu lượng của cậu cũng không yếu nhưng cậu chỉ uống bia, nay chuyển sang rượu gạo thành ra mới uống 3 chén đã gụt. Cậu gụt xuống bàn ngủ còn 2 người kia vẫn tiếp tục nói chuyện

- Giám đốc Kim, tôi thấy công ty cậu rất tốt và tôi rất thích cách làm việc của cậu. Tôi sẽ kí hợp đồng với cậu nhưng với 1 điều kiện - Ông ta ngà ngà nói

- Điều kiện gì ? - Anh nghi hoặc nhìn ông ta hỏi

- Dù sao nếu hợp đồng được kí người có lợi cùng là bên cậu. Nhưng không sao cả chỉ cần cậu giao thư kí Park cho tôi, tôi sẽ kí với cậu - Ông ta vừa nói vừa vươn tay vuốt tóc cậu

END CHAP 4

Mình quay lại rồi đây :)

#Byeol

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro