• Chương 43 •

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày hôm đó giữa hai người bắt đầu trở nên kì lạ, Jimin mỗi lần tới chăm sóc Taehyung, nếu vô tình cả hai có chút thân mật cậu sẽ rất dễ đỏ mặt. Ngay đến chính bản thân cậu cũng không rõ vì sao lại vậy, có lẽ do lời anh nói ngày hôm đó và chiếc nhẫn trên tay này khiến cậu suy nghĩ sao.

Taehyung hôm nay sẽ chính thức xuất viện, Jimin đưa cậu về biệt thự và vừa bước vào cửa Jungkook đã từ sau chạy ra bắn một hồi pháo giấy.

"Này, mọi người có cần phải bày vẽ vậy không? Cứ như kiểu em vừa lập công lớn trở về vậy." Taehyung bất đắc dĩ cười.

"Đi một vòng tới cửa địa ngục còn không phải thành tựu lớn để ăn mừng hay sao." Jin khoanh tay nhìn Taehyung đầy trêu chọc.

"Ơ, cái nhẫn trên tay Jimin hyung?" Jungkook vừa thả ống pháo xuống vô tình liếc thấy thứ trên tay Jimin và nó khá là quen thuộc với cậu cũng như người trong nhà này.

"Hai đứa bắt đầu hẹn hò rồi à?" Namjoon hai mắt bừng sáng nhìn, cuối cùng Taetae nhà anh cũng tu thành chính quả, rước được bánh bao về rồi.

Jimin giật nảy mình khi nghe Namjoon nói, hẹn hò cái gì, cái nhẫn trên tay cậu có vấn đề gì à. Mặc dù cái nhẫn này là nhẫn cầu hôn của Wampire trong màn chơi nhưng nó cũng đâu thể hiện gì đâu chứ, hay do tên ngốc kia đeo vào ngón áp út "Tại sao mọi người lại nói gì kì lạ vậy?"

"Vậy là thằng nhóc này lại không nói gì với em rồi? Cái nhẫn này là trong sinh tử chiến địa mọi người cùng tham gia thằng nhóc này đã giành được đấy. Anh cũng rất thích nó, muốn hỏi xin nhưng Taetae nói với anh rằng chiếc nhẫn rất có ý nghĩa, sau này muốn dành cho người nó yêu." Jin hyung lại bắt đầu muốn trêu chọc Jimin.

Jimin vừa nghe xong đã quay phắt sang lườm Taehyung, anh bắt đầu bày ra vẻ mặt vô tội với cậu. Cậu bối rối thả túi đồ xuống đất muốn tháo chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay nhưng kì lạ là hoàn toàn không thể tháo được. Ban đầu chiếc nhẫn khá to và lúc mới đeo vào cậu còn thấy nó rộng, giờ lại vừa thế này có lẽ do cậu đã không để ý đến sự kì lạ của nó.

"Chiếc nhẫn này không tháo được đâu, hẳn là thằng nhóc này lập khế ước cho chiếc nhẫn với em rồi. Nó đã định em là một nửa chủ nhân của nó nên giờ em muốn tháo cũng đã quá trễ." Yoongi từ nhà bếp đi lên tốt bụng nhắc nhở cậu một câu.

"Chiếc nhẫn này có khả năng dịch chuyển trong phạm vi 500m nhưng nếu nhận thêm một chủ nhân nữa sẽ giúp cho hai người cảm ứng được nhau và dịch chuyển lại gần nhau trong phạm vi 1km." Hoseok tiếp lời Yoongi.

"Lập khế ước sao? Rõ ràng cậu không nhớ là đã thấy cái tên họ Kim này lập khế ước khi nào mà? Hay là cái lúc đó..." Jimin chợt nhớ tới nụ hôn lên ngón áp út của cậu sau khi đeo nhẫn xong của anh. Cậu có chút thẹn quá mà giận vì anh tự ý làm vậy nên đã nhanh chóng bỏ đi về phòng mình.

Jin thở dài nhìn theo bóng dáng cậu "Taehyung à, từ sau đừng tự ý làm mấy việc mà không nói với Jiminie trước. Ai cũng sẽ có lúc giận đấy mặc dù nó tốt cho em ấy nhưng em không nói gì em ấy sẽ tức giận."

Jungkook còn kéo áo anh ra hiệu cho anh mau đuổi theo. Nếu Jimin hyung giận quá bỏ nhà đi cậu sẽ đập cho Taetae hyung một trận. Taehyung cũng rất biết ý, nhanh chóng đuổi theo Jimin lên phòng, thấy cậu đang ngồi trên giường thừ người ra nhìn chiếc nhẫn.

"Tôi xin lỗi vì tự ý lập khế ước cho cậu với chiếc nhẫn. Tôi thực sự muốn nó giúp cậu được an toàn và tôi không cố ý trêu đùa cậu đâu. Jiminie! Tôi thích cậu." Taehyung quỳ một gối nâng gương mặt cậu nhìn thẳng vào mình.

Jimin bị hành động của Taehyung làm cho bối rối, cậu nhìn vào mắt anh, cố ý muốn tìm ra một chút sự đùa giỡn nào đó. Vì anh là một diễn viên mà, trêu đùa một tên ngốc như cậu đâu khó gì nhưng lại phát hiện ra trong đôi mắt xinh đẹp của anh lúc này chỉ có ảnh ngược của chính mình.

"Tôi... tôi thực sự không biết phải đáp lại anh thế nào. Ừm... anh cũng biết tôi là trai thẳng, cái này với tôi thực sự là lần đầu tiên trải nghiệm nên nó vẫn hơi khó khăn một chút." Cậu bối rối dời mắt khỏi anh, cậu sợ nhìn lâu sẽ bị ánh mắt ấy nhìn thấu và nuốt chửng mất.

"Nhưng cậu không phản cảm, cũng không ghét bỏ khi tôi nói thích cậu phải không?" Taehyung dịu dàng mỉm cười.

Jimin sững lại, đúng thật cậu không hề thấy ghét bỏ hay ghê tởm gì sau khi nghe Taehyung thổ lộ tình cảm cả. Chẳng lẽ cậu đã dần dần tiếp nhận anh, cũng thực sự bắt đầu nhen nhúm tình cảm yêu đương với anh rồi.

"Không sao hết, cứ từ từ. Tôi có thể chờ được cậu. Cậu quyết định như thế nào tôi cũng sẽ tôn trọng cậu, cũng không ép buộc vì Taehyung tôi sẽ không đẩy người mình yêu vào tình thế khó lựa chọn đâu." Taehyung nói dứt câu, đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cậu rồi rời khỏi phòng. Jimin ngơ ngác chạm tay lên chỗ được anh hôn, nó nóng ran khiến nhịp tim của cậu trong vô thức tăng tốc. Có lẽ cậu thực sự bị anh thu phục rồi, bản thân cũng trong khoảnh khắc yêu anh lúc nào không hay. Cậu leo lên giường chùm kín chăn, cậu muốn dành thời gian để suy nghĩ thật kĩ rồi cho anh một câu trả lời xứng đáng, bản thân cũng tự nhắc nhở hãy nghe theo con tim mình mách bảo.

Bữa trưa đó Jimin không xuống ăn nhưng cũng không ai muốn làm phiền cậu, cả những ngày kế tiếp cậu đều tỏ ra bình thường và Taehyung cũng phối hợp không hề nhắc lại chuyện anh thổ lộ với cậu.

Một tuần trôi qua và buổi chiều thứ 2 khi cùng Yoongi với Hoseok đi mua sắm ít đồ, vừa về đến nhà Jungkook đã như một cơn gió nhào tới chỗ bọn cậu:

"Jiminie, chúng ta chuẩn bị vào trò chơi đấy, lần này em sẽ đi với các hyung!"

"Jungkook mau buông Jimin ra, em làm em ấy ngạt thở tới nơi rồi." Yoongi day day trán nhìn thằng em, anh rất nuông chiều thằng bé nên thành ra có vài phản ứng sẽ bị quá lố với người đối diện. Jungkook nghe anh nhắc nhở cũng rất ngoan ngoan mà buông tay quay lại ghế sô pha ngồi, cậu nhóc vẫn còn cầm hộp sữa chuối và hai mắt sáng long lanh nhìn bọn họ.

"Không phải đã bàn là màn chín mới dẫn em theo sao, bọn anh chỉ mới qua màn bốn thôi, nhảy cóc bây giờ là quá sớm đó." Jimin hớp mấy ngụm không khí xong mới bình tĩnh lại trả lời cậu.

"Jungkook bắt được cơ hội vào màn chơi sinh tử chiến địa ở diễn đàn. Tốn hơi nhiều tiền đó nên chúng ta phải tận dụng. Sinh tử chiến địa lần này cấp sáu thôi." Taehyung hai tay đút túi quần đi ra phòng khách tiện giải đáp thắc mắc cho Jimin.

"Lại là một dạng màn chơi đặc biệt giống màn 3 phải không?" Jimin giống như hiểu ra gì đó.

"Phải đó, nó là một dạng khác của màn chơi đặc biệt nhưng điểm khác là không có ma quỷ nhiều, chỉ có cố gắng sinh tồn trong hai tư giờ là được. Hai tư giờ này cũng không giống so với giờ thực, chắc là x2 đó. Quan trọng nữa là sinh tử chiến địa người chơi được phép giết người chơi nên... con người so với ma quỷ còn đáng sợ hơn nhiều." Yoongi bỏ từng món đồ mới mua lên bàn bếp, anh có vẻ không quá thích kiểu màn chơi này.

"Vừa vặn nó rất phù hợp để Jungkookie đi theo chúng ta nên tôi đã quyết định để thằng bé vào cùng sớm hơn dự định." Taehyung xoa xoa mái tóc của Jungkook, trông cậu cứ như con cún lớn thoả mãn khi được chủ nhân xoa đầu vậy.

Jimin còn muốn nói rằng nó có vẻ nguy hiểm hơn mấy màn chơi kia nhưng thấy ba người trước mặt đều bình thản và tin tưởng Jungkookie như vậy nên cũng thôi. Cậu hỏi Taehyung xem có cần chuẩn bị gì không và anh nói cậu chỉ cần mang dao hay thứ gì đó làm vũ khí và thức ăn nước uống mấy đồ sơ cứu là được.

Theo thời gian Jungkook thông báo thì bọn cậu vào màn chơi sẽ là ngày kia, rất gấp gáp nên Jimin cũng không dám trì hoãn mà đi chuẩn bị đủ đồ mang theo.

"Sinh tử chiến địa không có gợi ý trước chủ đề cho chúng ta à?" Jimin đang lo lắng vì lần đầu trải nghiệm màn chơi kiểu này và quái lạ là nó không có gợi ý chủ đề cho bọn cậu. Hỏi Taehyung thì anh chỉ nói không phải lo nên cậu đành phải tìm Jungkook hỏi.

"Em thấy hình như là không, lúc nào chúng ta vào rồi mới biết được ấy. Cơ mà ví dụ những lần sinh tử chiến địa bọn em từng tham gia thì có cuộc chiến với tộc Wampire, người ngoài hành tinh này, kỉ nguyên sinh có khủng long với mấy con gì kì lạ lắm." Jungkook nhồm nhoàm ăn miếng bánh kem, ngón tay lại duỗi ra đếm cho cậu mấy cái màn chơi cũ "Dù sao thì Jiminie cứ yên tâm, vào trong đó em sẽ bảo vệ anh" Jungkook ngửa mặt vỗ ngực cho Jimin thấy hoàn toàn có thể tin tưởng vào mình.

Jimin nhìn hành động buồn cười của cậu em thì phì cười ra tiếng, cũng rất ăn ý gật đầu vỗ vai anh giao hết bản thân cho em đấy.

Thời gian gấp rút trôi qua lại tới lúc bọn họ phải vào trò chơi, cả ba người theo gợi ý của Taehyung đều ăn mặc đồ thể thao gọn nhẹ để tiện di chuyển. Jimin khoác ba lô to lên vai, cậu cũng tận dụng thời gian ít ỏi đi theo Yoongi hyung tập luyện nên vào trong trò chơi lần này cũng là kiểm nghiệm thành quả. Jungkook nhập tên hai người bọn họ vào điện thoại rồi cả ba nhắm mắt lại, chỉ một thoáng tất cả cảm thấy cơ thể hơi hẫng một chút rồi rất nhanh mất đi ý thức.

Giọng nói hệ thống vang lên bên tai cả ba "Dịch chuyển người chơi tới màn chơi đặc biệt sinh tử chiến địa, chủ đề: Thành phố Zombie sinh hoá. Đếm ngược di chuyển 3...2...1."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro