chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô và người chị sog sinh được sinh ra trog 1 ngôi nhà khá là tầm thường. Cô từ nhỏ thôg minh lanh lợi hơn người khác rất nhìu còn chị cô thì ốm đau bệnh tật như cơm bữa vậy! Chi phí chữa trị cho cô mỗi lần đều là 1 số tiền rất lớn , vì thế cha cô quyết định đi làm ăn ở xa cả năm mới có 2 lần về nhưg........dù bươn trải , dốc sức như thế nào thì gia đình cô vẫn ko khá lên được.........

Năm 7 tuổi........
Là lúc thời gian cô và chị vào lớp 1 nhưg vì nhà ko đủ điều kiện cho cả 2 đi học nên mẹ cô quyết định chỉ cho chị cô đi 😔😔

Lúc đó bà ôm cô vào lòg và an ủi.....

- jimin à! Chị của con từ nhỏ ốm đau bệnh tật ko làm côg việc nặg được nên con nhườg cho chị con đi học có được ko? Sau này khi nhà ta khá lên , mẹ sẽ cho con đi học!.........

Dù lúc đó tuy có chút ko mún nhưg cô vẫn phải đồg ý.........từ đó ngày ngày chị cô đi học còn cô thì phải cùg mẹ đi ra chợ bán hàg!!!

Mỗi lần nhìn chị mình giở từg trag sách ra để đọc cô liền có chút ganh tị , nhưg mẹ cô đã nói là phải nhườg chị bởi khi sinh ra chị đã chịu bất hạnh dày vò của bệnh tật.........

- mochi này! Chị dạy chữ cho em có được ko? ( vì cùg mẹ buôn bán bên ngoài nên jimin rất giỏi tính tiền nhưg cô lại ko hề bít chữ!! )
- được chứ!! Chị sẽ dạy cho em !!!

Từ đó mỗi ngày chị đều dạy chữ cho cô.......
Cho đến 1 hôm........

Chị cô bị ốm nặg nên ko đến trườg được cô liền nghĩ ra 1 cách là thay chị tới trườg bởi vì gươg mặt của cô và chị rất giống nhau nên chắc ko ai phát hiện ra đâu.

Thế là hôm đó , cô cải trag thành chị vui vui vẻ vẻ tới trườg.....

Jimin chưa bao giờ bước vào khuôn viên của trườg tiểu học bao giờ cả . Hàg ngày dù có đi qua đây nhưg cô vẫn ko dám vào , vì cô sợ.....sợ là khi bước vào đây cô sẽ khóc và tủi thân mất thôi!!!!

Ngày đó cô bước vào lớp liền nhìn thấy 1 cậu bé con nhà giàu đag bị bắt nạt , jimin liền chạy đi tìm người lớn giúp cậu bé kia.

Hôm đó cô tới lớp học rất là vui , hóa ra cảm giác được đi học lại chính là vậy. Cô trở về liền khoe với chị hôm nay mình được cô khen là hát hay , được điểm 10.....

Nhưg đêm hôm đó ko hiểu vì sao mẹ lại nổi trận lôi đình đánh cô 1 trận , cấm cô tới lớp học....

- mẹ! CON GHÉT MẸ!!!!

Chỉ nhớ lúc đó cô tức giận tới nỗi gào lên rồi trốn vào trog phòg.........nhưg qua khe cửa cô liền thấy mẹ đag khóc , bà khóc rất nhìu........từ đấy cô ko bao giờ đóg giả thành chị đi học nữa!!!!

Khi cô cùg Mochi lên 12 tuổi........

Trog 1 lần mắc mưa bệnh của mochi lại tái phát rồi trở nặg , mẹ của cô lo lắng gọi cho ba cô ông ấy nói sẽ nhanh chóng trở về nhưg rồi 3 ngày , 4 ngày.......1 tuần trôi qua nhưg ko thấy ông đâu!!!

Mẹ cô tuyệt vọg ôm lấy chị của cô tới phòg khám , người ta nói phải có 1 số tiền lớn mới cứu được mochi!!

Hôm đó mẹ mua cho cô rất nhìu kẹo làm cho cô 1 bữa cơm đầy thịt cá . Jimin phát thèm ăn rất nhìu......

Bỗng nhiên mắt mẹ cô lại ươm ướt......

- mẹ , mẹ làm sao vậy??
- à ko có gì con ăn tiếp đi!!" Xin lỗi con jimin à!!"

Nay au làm tới đây thui....
Mọi người nhớ thả sao cho au nha !!🌟

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro