Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đêm tân hôn, chờ đợi cậu không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi "vợ" tàn khốc.

Thân là "cô dâu", lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cậu.

Cậu bị thuốc mê khống chế, bị buộc đón nhận hoan ái ở dưới thân thể của người đàn ông khác, ba ngày ba đêm, không ngủ không nghỉ. . . .

Trước mặt mọi người, bọn họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, người người yêu thích và ngưỡng mộ.

Sau lưng người, cậu chẳng qua là người đầy tớ làm ấm giường của anh, bị anh bừa bãi lăng nhục, "Cậu chẳng qua chỉ là một người con trai dâm tiện, không có lệnh của tôi, cho dù cậu muốn chết cũng không được!"

"Người phụ nữ của tôi mang thai!" người đàn ông ôm chị họ của cậu, cùng xuất hiện ở trước mặt cậu.

Nhìn anh ta biểu hiện gương mặt dịu dàng với người phụ nữ trong ngực, cậu chỉ có cười chúc mừng, mà trong lòng thì đang nhỏ máu: Anh đã biết, em cũng mang thai mà !

"Vậy chúng ta ly hôn đi! Em sẽ chúc hai người hạnh phúc!" cậu cố giả bộ kiên cường, mặc dù trong lòng có tình yêu, nhưng tình yêu đó đã bị trăm ngàn vết thương.

"Ly hôn? Cậu muốn thoát khỏi tôi để cùng ở cùng bay với gian phu của cậu sao? Tôi cho cậu biết, đừng mơ tưởng!" Trong mắt thoáng qua vẻ hung ác, rõ ràng là muốn trả thù cậu, tại sao khi cậu nói ly hôn, anh ta lại cảm giác có chút không nỡ?

Một cuộc tai nạn xe cộ bất ngờ xảy ra, cậu hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh ta, anh ta mới phát hiện, thì ra là trong quá trình trả thù cậu, tim của mình cũng chảy máu.

---------------------------------------

Năm năm sau, cậu mang theo hai đứa trẻ, một trai một gái, trở lại vùng đất này.

Trong bữa tiệc thứ nhất, lại không ngờ đối mặt cùng đôi mắt kia.

"Baba, chú đó trông thật giống anh hai!" Tiếng kinh hô của con gái khiến cậu theo bản năng kéo bé trai bên cạnh vào trong ngực.

"Cậu trông rất giống vợ của tôi!" con ngươi sắc bén như chim ưng của anh ta khiến cho cậu có cảm giác bị nhìn xuyên qua.

"Tiên sinh thật thích nói đùa, xin lỗi tiên sinh, xin lỗi tôi không tiếp ngài được, chồng tôi đang đợi tôi!" cậu rời đi tựa như trốn, tầm mắt sau lưng lại bám chặt như bóng theo thân. . . .

Ác ma tìm tới cửa lần nữa, lần này, vận mạng của cậu sẽ như thế nào?

#end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro