PN12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật lâu về sau, chuyện Yoongi vừa ấn Jungkook ra đút dâu tây vừa đeo nhẫn trong nhà kính không hiểu vì sao lại bị tướng quân Namjoon biết được, con trai bị người ta đeo nhẫn dưới tình huống không đâu vào đâu, tướng quân Namjoon tỏ vẻ vô cùng khó chịu.

Không nỡ nói nặng một câu nào với con trai nhà mình, vì thế, lửa giận của tướng quân Namjoon – tất cả đều đổ vào Yoongi.

Chuyến du lịch tốt nghiệp hai tháng rất nhanh liền kết thúc, khi trở lại thủ đô cùng Jungkook vào ngày 31 tháng 8, Yoongi còn cảm thấy chưa thỏa mãn, hận không thể lại đưa Jungkook đi chơi cùng mình mười năm tám năm, thế giới hai người không ai quấy rầy quả thật là quá thoải mái, Yoongi có chút luyến tiếc, đứng ở cửa khách sạn ôm Jungkook không chịu buông tay, cằm gác lên vai Jungkook cọ cọ, thấp giọng nói. “Ngày mai cậu phải đến bệnh viện đi làm rồi…. Lần sau gặp mặt cũng không biết phải chờ tới lúc nào….”

Jungkook cũng vô cùng bất đắc dĩ với miếng kẹo da trâu này, an ủi sờ sờ tóc của y. “Được rồi, cậu về trước đi. Nếu cuối tuần không phải trực ban, tôi sẽ đến tìm cậu.”

Hai mắt Yoongi sáng lên. “Đừng quên đó, cuối tuần ra ngoài ăn cơm!”

Jungkook gật đầu. “Ừ.”

Hai người còn đang tình nồng ý mật, quyến luyến khó rời, Namjoon đột nhiên đi ra từ cửa khách sạn đón Jungkook, thấy một màn ôm ôm ấp ấp này, không khỏi hơi nheo mắt lại.

Yoongi lập tức buông Jungkook ra như điện giật, ngượng ngùng cười nói với tướng quân Namjoon. “Bác à, chào bác…..”

Namjoon không nhìn y, đi đến bên cạnh con trai, vươn tay ôm chặt bả vai Jungkook, ôn nhu nói. “Baba con đã chuẩn bị đồ ăn tẩy trần cho con rồi, nhanh về ăn cơm đi…..” Dứt lời lại nhìn về phía Yoongi, nheo mắt lại. “Yoongi có muốn đi cùng không?”

Yoongi lập tức lắc đầu. “Không không không cần! Cả nhà đã lâu không gặp, cháu không quấy rầy nữa.”

Namjoon ném cho y một ánh mắt “coi như cậu thức thời”, ôm con trai xoay người đi.

Yoongi xám xịt gọi tiểu Lam ra đi về nhà, ở trong nhà y, Suga cũng đã chuẩn bị một bàn tiệc tẩy trần, tiểu Bled ba tuổi thanh âm non nớt kéo tay áo Yoongi. “Ca ca về rồi, có quà gì không a…..”

Yoongi ném một hộp dâu tây chân không đến trước mặt em trai. “Cầm ăn đi!”

Bled vui vẻ cầm một trái dâu tây thơm ngon lên ăn.

SeokJin biểu tình nghiêm túc dặn dò Yoongi những chuyện cần chú ý khi đến cơ quan nhậm chức vào ngày mai, Suga ôm con trai nhỏ ôn nhu dỗ dành, người một nhà không khí hài hòa, nhưng chẳng hiểu sao, Yoongi luôn cảm thấy sau lưng dường như nổi lên một tia ý lạnh kỳ quái….

Ý lạnh sau lưng Yoongi tất nhiên là đến từ lửa giận của Namjoon.

Namjoon mang Jungkook về nhà, vừa liếc mắt liền nhìn thấy trên ngón áp út của con trai có đeo một chiếc nhẫn kim cương, Namjoon luôn luôn cưng chiều đứa con bảo bối này tự nhiên sầm mặt xuống, nheo mắt lại kéo tay Jungkook nhìn thật kỹ, thản nhiên hỏi. “Yoongi cầu hôn con sao?”

Hạo Thạo nghe vậy cũng nhìn lại đây, trong mắt mang theo ý cười. “Jungkook, con đáp ứng sao?”

Bị cha và baba nhìn đến ngượng ngùng, Jungkook hơi hơi đỏ mặt cúi đầu nói. “Vâng.”

Namjoon nhíu mi một chút. “Trước lấy xuống đã, ngày mai con đến bệnh viện báo danh, làm bác sĩ mang thứ này không tiện…. Lại nói, con còn nhỏ tuổi, hiện giờ kết hôn thì quá sớm.”

Jungkook nói. “Vâng, con không vội kết hôn, Yoongi đến hiệp hội cơ giáp cũng muốn đi lên từ đầu, con tính đợi công việc cả hai đều ổn định, qua hai ba năm lại cân nhắc đến chuyện này.”

Lúc này Namjoon mới vừa lòng gật gật đầu – Con trai mình thông minh lại độc lập, rất có chủ kiến, mới không bị tình yêu làm choáng váng đầu óc, cho nên Yoongi, cậu cho rằng một chiếc nhẫn là có thể vây được con ta? Cậu quá ngây thơ rồi.

Namjoon nhận lấy nhẫn từ trong tay Jungkook, liếc mắt nhìn kỹ, phát hiện mặt trong của nhẫn cư nhiên dùng công nghệ cực kỳ tinh xảo khắc tên “Yoongi Birch” lên, ý tứ tuyên bố quyền sở hữu vô cùng rõ ràng.

Namjoon hừ lạnh một tiếng. “Lại còn khắc tên lên nhẫn nữa, thật là ngây thơ!”

Bên này ghét bỏ Yoongi ngây thơ, cũng không biết là ai đã khắc tên Hạo Thạo vào trong vòng cổ đeo suốt mười năm.

Hạo Thạo nén cười không nói gì, Jungkook đương nhiên cũng không tranh cãi cùng cha, yên lặng thu hồi chiếc nhẫn từ trong tay Namjoon, thật cẩn thận cất giữ.

***

Tám giờ sáng hôm sau, các cơ quan lớn ở thủ đô đồng thời nghênh đón ngày nhậm chức mỗi năm một lần của nhân viên mới, bệnh viện trung ương đế quốc năm nay đã tuyển chọn rất nhiều nhân tài ưu tú từ các viện y học nổi danh trên những thiên hà lớn, Jungkook được phân đến khoa giải phẫu thần kinh, vừa vặn cùng một phòng với chồng của học tỷ Cheryl, sau khi báo danh thay áo trắng đi vào trong văn phòng bác sĩ, chạm phải ánh mắt Kyle, Jungkook liền có chút ngượng ngùng.

Dù sao hôm đó bị hắn nhìn thấy Yoongi hôn trộm mình, Jungkook nghĩ đến cũng cảm thấy thật xấu hổ.

Kyle ngược lại mang bộ dáng không quan tâm, tận chức tận trách làm một tiền bối gương mẫu, mỉm cười vỗ vỗ vai Jungkook nói. “Anh cũng coi như là học trưởng của cậu, về sau có chỗ nào cần giúp, đừng nên khách khí.”

Jungkook gật gật đầu. “Cảm ơn học trưởng.”

Kyle nói. “Trước để anh mang cậu đi xung quanh đây, làm quen một chút đi.”

Jungkook cầu còn không được, cùng học trưởng Kyle đi tham quan một chút phòng giải phẫu, phòng khám bệnh, lúc này mới trở lại văn phòng bắt đầu ngày làm việc chính thức đầu tiên.

Khác với Jungkook còn xa lạ với bệnh viện trung ương, Yoongi cực kỳ quen thuộc đối với hiệp hội cơ giáp. Ông nội Aston là chuyên gia chế tạo cơ giáp nổi danh nhất đế quốc, từ nhỏ Yoongi đã cùng ông nội ra ra vào vào hiệp hội cơ giáp, quen thuộc với nơi này chẳng khác nào vườn hoa nhà mình.

Từ sau khi cơ giáp song cấp S Cửu Vĩ Thiên Hồ được hoàn thành, hiệp hội cơ giáp bắt đầu chi rất nhiều kinh phí để nghiên cứu cách chế tạo cơ giáp song cấp S. Yoongi hiện giờ đã lấy được giấy chứng nhận chuyên gia chế tạo cơ giáp cấp cao nhất, tuy rằng kinh nghiệm còn chưa bằng các tiền bối, nhưng ý tưởng và thiên phú về phương diện cơ giáp của y lại được rất nhiều chuyên gia trong hiệp hội tán thành, Yoongi vừa vào hiệp hội liền thành người đầu tiên phụ trách hạng mục này, bắt đầu khẩn trương thiết kế bản vẽ và sửa chữa.

Lúc này, Taehyung đã trở lại vương cung đế quốc, lấy thân phận người thừa kế vương thất hỗ trợ bệ hạ bắt đầu cuộc tuyển cử quốc hội mới, mà Chí Mẫn vẫn theo ước hẹn năm đó, đi theo cha Chanyeol tới đội cận vệ của quân đoàn Vinh Quang.

Rời khỏi cuộc sống đơn thuần nơi sân trường, cuộc sống của bọn họ cũng dần dần trở nên bận rộn và phong phú.

***

Yoongi bận rộn cả một tuần, nhớ Jungkook muốn chết, thật vất vả mới đợi được đến cuối tuần, gọi tới máy truyền tin của Jungkook muốn hẹn cậu ra ngoài ăn cơm, nhà hàng cũng đã đặt xong, đáng tiếc Jungkook lại trả lời là. “Xin lỗi, cuối tuần này tôi phải trực ban.”

Yoongi. “……..”

Vì thế, Yoongi cực kỳ buồn bực quay sang hẹn Taehyung.

Mấy ngày nay Taehyung cũng rất bận rộn, cùng bệ hạ Trand bôn ba khắp nơi, chân gần như không chạm đất, nhận được lời mời của Yoongi, Taehyung thật bình tĩnh nói. “Xin lỗi, tôi đang ở Diêu Quang tinh, không có cách nào đến thiên hà Cepheus ăn cơm với cậu.”

Yoongi. “………”

Chí Mẫn cũng đừng nghĩ đến, muốn hẹn được người dưới sự quản lý biến thái nghiêm khắc của nguyên soái, quả thực khó như lên trời.

Hơn nữa, Chí Mẫn nhìn Yoongi không vừa mắt, coi Yoongi là đồ con lợn; Yoongi nhìn Chí Mẫn cũng không vừa mắt, coi Chí Mẫn là đồ con khỉ, hai người này mà cùng nhau ăn cơm…. đừng nên nghĩ vẫn hơn, thật sự rất ngược tâm.

Đặt vị trí tốt nhất ở nhà hàng nổi tiếng giá cả đắt đỏ, cuối cùng Yoongi chỉ có thể bất đắc dĩ ôm em trai Bled đi ăn cơm.

Tiểu Bled ba tuổi trái lại rất vui vì có thể đi ăn cơm với ca ca, lòng tràn ngập hiếu kỳ đối với các loại đồ ăn và điểm tâm mới mẻ, bĩu môi nếm thử hết cái này đến cái kia, rất nhanh liền nhét no căng cả dạ dày.

Yoongi nhất thời có chút cảm khái: Mình thật sự là một người anh tốt tiêu chuẩn a!

Không ngờ sau khi về nhà, Bled bắt đầu điên cuồng tiêu chảy, thượng thổ hạ tả kéo dài cả một đêm, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt nhăn thành một cái bánh bao. Suga cau mày kéo Yoongi qua mắng một trận. “Không biết em con mới có ba tuổi sao? Con đã cho nó ăn những gì rồi?”

Yoongi. “……”

Lúc xui xẻo đến uống nước cũng mắc răng, Yoongi cảm thấy bản thân thật sự là bi kịch đến cực điểm.

***

Đáng tiếc loại bi kịch này vẫn còn tiếp tục.

Sau hai tháng du lịch tốt nghiệp cùng Jungkook sớm chiều ở chung, trở lại thủ đô hai người khó có thể gặp mặt được nữa. Bình thường Jungkook bận rộn làm việc, Yoongi nhìn sao nhìn trăng thật vất vả chờ đến cuối tuần, Jungkook lại phải trực ban….. Tiếp tục nhìn a nhìn a, thật vất vả Jungkook không trực ban, Namjoon đại nhân lại muốn mời con trai ăn cơm! Những người không liên quan biến hết qua một bên!

— Mấy ngày này thật sự là không thể qua nổi a!

Yoongi oán niệm ùn ùn dồn lên đỉnh đầu, cả mặt cả người đều đen, bắt đầu điên cuồng dồn sức ở hiệp hội cơ giáp, trong một tháng ngắn ngủi đã hoàn thành bản vẽ thiết kế cơ giáp song cấp S.

Cho nên nói, người ta một khi buồn bực đến cực điểm, trở thành cuồng công tác, sức bật sẽ vô cùng khủng bố.

Gặp lại được Jungkook đã là hơn một tháng sau.

Cuối tuần, Jungkook không phải trực ban, cũng không phải cùng hai vị phụ thân liên hoan gia đình, rốt cuộc chủ động gửi tin nhắn cho Yoongi, hẹn cùng ăn cơm với Brian, khoảnh khắc Yoongi nhận được tin liền cảm động đến gần như phát khóc – Trời cao a, gặp mặt vợ tương lai đúng là không dễ dàng!

Nhà hàng là do Yoongi đặt, một nơi tương đối yên lặng ở trung tâm thành phố, đồ ăn rất ngon, là chỗ y thường đến.

Yoongi đến đó từ rất sớm, chọn xong đồ ăn đợi Jungkook tới, đợi một tiếng Jungkook mới khoan thai đến trễ. Yoongi ân cần kéo ghế giúp Jungkook, gọi phục vụ sinh bắt đầu dọn đồ lên.

Đã đến cuối tháng mười, mùa thu ở thủ đô vẫn ấm áp dễ chịu như trước, Jungkook ăn mặc rất đơn bạc, quần tây và áo sơ mi đơn giản, thắt một chiếc caravat màu lam – đây là lần đầu tiên Yoongi thấy cậu ăn mặc trang trọng như vậy, không còn là thiếu niên đơn thuần thời học sinh, Jungkook đã đi làm quần áo càng lộ rõ vẻ thành thục, lại thêm thần sắc cậu vốn lãnh đạm, một bộ dáng tinh anh cấm dục càng khiến Yoongi thêm ngứa ngáy khó chịu.

Jungkook bởi vì đến muộn nên có chút áy náy, nhịn không được giải thích. “Xin lỗi, vừa rồi đột nhiên bệnh viện có việc gấp, gọi tôi quay về một chuyến, cho nên….”

Yoongi mỉm cười khoát tay. “Không sao, tôi không ngại.”

Lúc này Jungkook mới yên lòng, cười cười nói. “Đã lâu không gặp cậu rồi…. Vừa bắt đầu đi làm, gần đây thật sự rất bận.”

Yoongi cười tủm tỉm nói. “Nhớ tôi không?”

Jungkook ngưng một chút, gật gật đầu, lỗ tai lại hơi hơi đỏ lên.

Yoongi tâm động cực kỳ, dứt khoát cách bàn ăn sáp lại hôn Jungkook, Jungkook vốn vẫn cảm thấy áy náy vì đến muộn, Yoongi muốn hôn, cậu tất nhiên sẽ không kháng cự, nhắm mắt lại mở miệng ra, để mặc Yoongi luồn đầu lưỡi vào.

Hai người đang hôn đến không dứt ra được, lại nghe cách đó không xa đột nhiên vang lên một thanh âm quen thuộc. “A? Kia không phải Yoongi và Jungkook sao?”

— Là Chí Mẫn tiểu quái thú.

Trán Yoongi nháy mắt rớt xuống một giọt mồ hôi, trong lòng lại hận đến nghiến răng…. Trời cao a, thật vất vả có thể hẹn hò một mình với Jungkook, cái bóng đèn lớn siêu cấp này chạy đến từ nơi nào vậy?

Yoongi thối mặt quay đầu nhìn lại, liền thấy Chí Mẫn đứng bên cạnh tiểu vương tử Taehyung cũng đang thối mặt nhìn về phía bọn họ.

Hai Alpha liếc nhau, ánh mắt cơ hồ muốn bốc hỏa.

Hai Omega ngược lại rất vui khi nhìn thấy anh em của mình, đến gần vui vẻ hàn huyên với nhau.

Vì thế, hẹn hò tình nhân biến thành liên hoan bạn cũ, hai bàn hợp lại thành một, vốn là một cuộc hẹn hò lãng mạn, cuối cùng lại thành bốn người cụng ly thảo luận về thời đại học và công việc tâm đắc.

Trên bàn cơm bởi vì Omega nhà mình tâm tình rất tốt, hai vị Alpha một câu oán hận cũng không có, cố gắng giả một bộ “nhìn thấy bạn cũ thật vui vẻ”.

Đáy lòng lại yên lặng nghĩ….. Thằng bạn hở mông cùng nhau lớn lên, có gì cần phải liên hoan sao? Bốn người ngồi cùng nhau thật sự rất phá hư không khí, một ngày tốt cảnh đẹp như vậy, người yêu một mình ở chung không phải tốt hơn sao?

Sau bữa cơm, hai người rất có ăn ý lập tức phất tay tạm biệt cái bóng đèn lớn ngoại hạng kia, lôi kéo Omega nhà mình đi dạo phố.

Bắt đầu từ ngày đó, Yoongi và Taehyung đều đồng thời cho nhà hàng kia vào sổ đen.

***

Ngày tháng cứ như vậy phong phú mà bận rộn qua đi.

Rất nhanh đã qua hai năm, Yoongi trở thành người đứng đầu phòng thiết kế trong hiệp hội cơ giáp, Jungkook cũng dần dần đứng vững trong bệnh viện trung ương đế quốc, Yoongi dự tính thời cơ đã đến, liền chọn ngày quốc khánh toàn quốc [ngày mọi người đều được nghỉ] – buổi lễ kỷ niệm 605 năm đế quốc, đặt một vị trí xa hoa trong khách sạn lớn nhất thủ đô, mời cha mẹ hai nhà đến gặp mặt.

Nội dung gặp mặt chủ yếu đương nhiên là về hôn sự của Yoongi và Jungkook.

Lần đầu tiên chính thức gặp gia trưởng, trong lòng Yoongi khó tránh khỏi có chút khẩn trương, cố ý mặc một thân tây trang vô cùng đẹp trai, đeo caravat rất quy củ, tóc cũng được sửa sang ngay ngắn chỉnh tề, cố gắng đạt tới hoàn mỹ — ít nhất về phần lễ nghi cũng không thể bị nhạc phụ đại nhân bắt bẻ.

Kỳ thật SeokJin cũng không quá nguyện ý đến loại liên hoan thân cận này, hắn và Namjoon ở trong Quân bộ trước nay không hợp nhau lắm, không có đề tài chung, bây giờ lại phải cùng cái tên quái vật Namjoon kia kết thông gia? Sao lại thấy có chút là lạ?

Tính tình Suga luôn rất bình tĩnh, vừa nghe Yoongi nói, liền khẽ cười cười, ôm Bled chuẩn bị quà gặp mặt.

Khi một nhà bốn người ngồi xe huyền phù đi đến khách sạn, vừa vặn đụng phải một nhà ba người Namjoon cũng đi đến, ngày hôm qua SeokJin và Namjoon ở trên hội nghị Quân bộ còn vì một quyết sách hạng nhất mà suýt nữa cãi nhau, hôm nay lại vì hôn sự của bọn nhỏ mà biến thành thông gia….

Namjoon nhìn Yoongi không vừa mắt, liên lụy đến nhìn vị thông gia này cũng không vừa mắt….. chậm hiểu, vừa nhìn là biết chỉ số thông minh cũng rất thấp!

SeokJin tất nhiên cũng không có thiện cảm với Namjoon…. Thân là tướng quân lại cả ngày trồng hoa trồng cỏ, phẩm vị cũng quá quái dị!

Hai người liếc nhau, do dự một giây giữa “bắt tay chào hỏi” và “hành quân lễ”, sau đó không hẹn mà cùng dời tầm mắt, dứt khoát làm bộ không biết đối phương lược bỏ lễ tiết.

Ngược lại Suga và Hạo Thạo lại chủ động tiến lên chào hỏi.

“Đã lâu không gặp, Hạo Thạo.”

“Ừ, gần đây vẫn khỏe chứ?”

“Rất tốt. Đây chính là con trai nhỏ nhà cậu Bled sao? Thật đáng yêu.”

Suga kêu con trai. “Ngoan, tới chào chú đi.”

Tiểu Bled ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Hạo Thạo. “Con chào chú!”

Hạo Thạo mỉm cười xoa nắn mặt đứa nhỏ, hai người sóng vai đi vào khách sạn, Namjoon và SeokJin đồng thời đi theo – về chuyện theo sát bà xã nhà mình, nhịp độ của hai vị Alpha nhìn nhau không vừa mắt này cư nhiên đạt tới sự thống nhất trước nay chưa từng có.

Một đám người cùng đi thang máy lên phòng đã đặt trước, Yoongi bắt đầu ân cần gọi món.

Hạo Thạo và Suga là bạn đã quen biết nhiều năm, hai người ngồi cùng nhau, ở giữa đặt tiểu Bled, không khí bên kia trái lại tương đối hòa hợp, hai baba vừa gắp đồ ăn cho đứa nhỏ vừa tùy ý trò chuyện.

Bên này, SeokJin và Namjoon thản nhiên ăn đồ ăn của mình, thỉnh thoảng săn sóc gắp một ít đồ ăn cho bà xã ngồi bên cạnh, giữa hai người không có tiếng nói chung, tựa hồ cũng lười nói chuyện phiếm, không khí có chút cứng ngắc.

Yoongi và Jungkook ngồi ở giữa các trưởng bối, sắc mặt rất xấu hổ.

Cơm ăn được một nửa, Yoongi rốt cuộc cũng lấy được dũng khí, kiên trì nói với Namjoon. “Khụ, bác à, hôm nay mời mọi người đến đây, kỳ thật là muốn mọi người thương lượng một chút về hôn sự giữa con và Jungkook….”

Namjoon ngẩng đầu lạnh lùng nhìn y, Yoongi lập tức chột dạ nhéo nhéo lòng bàn tay đầy mồ hôi lạnh. “Cái kia…. Con và Jungkook hiện giờ cũng đã đến tuổi kết hôn, công tác cũng ổn định, có phải có thể suy xét đến chuyện kết hôn rồi không? Con, con muốn nhanh chóng chọn ngày cưới, ngài thấy sao?”

Namjoon nhướn lông mi một chút. “Cậu muốn chọn lúc nào?”

Yoongi nghĩ đương nhiên là càng nhanh càng tốt….

Ngoài miệng lại rất thành thật nói. “Con muốn chọn vào mùa thu năm nay, tháng 10 chúng con đều được nghỉ ngơi.”

Namjoon nói. “Tháng 10? Quá gấp.”

Yoongi. “…….”

Vậy mà còn gấp? Hiện giờ mới tháng 3, cách tháng 10 còn đến nửa năm nữa đó! Thời gian nửa năm để chuẩn bị hôn lễ còn chưa đủ sao? Nhạc phụ đại nhân rốt cuộc ngài còn muốn thế nào nữa….

Namjoon nhíu mày nói. “Nửa năm, sính lễ khẳng định không chuẩn bị kịp.”

Yoongi nhỏ giọng nói. “Khụ, về chuyện sính lễ con sẽ nhanh chóng chuẩn bị….”

Namjoon nheo mắt cười. “Cơ giáp song cấp S, nửa năm, cậu có thể làm xong không?”

Yoongi. “….. Cơ giáp song, song cấp S…..”

Cả đế quốc hiện giờ chỉ có một đài Cửu Vĩ Thiên Hồ, sính lễ Namjoon muốn cư nhiên lại là cấp bậc này, thật sự là khiến Yoongi xấu hổ.

Tuy nói gia tộc Birch không thiếu thiên tài chế tạo cơ giáp, nhưng quyền hạn chế tạo cơ giáp song cấp S hiện giờ hoàn toàn nằm trong tay hiệp hội cơ giáp, người điều khiển cũng phải thông qua xét duyệt nghiêm khắc, cũng không phải tùy tùy tiện tiện lấy ra vui đùa được –

Cha vợ lại muốn sính lễ là vũ khí bí mật cơ giáp song cấp S quý giá nhất đế quốc? Người muốn cho Jungkook điều khiển cơ giáp bắn tung cả thủ đô hay sao? Đây tuyệt đối là cố ý làm người ta khó xử đi?

Yoongi xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán. “Chuyện này…. có chút khó khăn, con không có quyền lén chế tạo cơ giáp song cấp S….”

Namjoon mỉm cười. “Vậy thì chờ cậu có quyền rồi nói sau, dù sao Jungkook vẫn còn ít tuổi.”

Yoongi. “……”

Yoongi thật muốn bật khóc!

Đa phần Omega trong đế quốc đều kết hôn năm 18 tuổi, Jungkook nhà ngài đã 23 tuổi rồi, vậy mà còn ít tuổi nữa? Ngài muốn nuôi Jungkook đến bao nhiêu tuổi a?

Namjoon thản nhiên nói. “Không phải cậu được xưng là thiên tài chế tạo cơ giáp sao? Trong nhà ta cái gì cũng không thiếu, các sính lễ khác cũng không cần. Nghe nói cậu ở hiệp hội cơ giáp phụ trách hạng mục nghiên cứu chế tạo cơ giáp song cấp S, ta cảm thấy rất hứng thú với loại cơ giáp này, đưa một con cho Jungkook đi.”

Yoongi kiên trì nói. “Con, con sẽ nghĩ cách…..”

Namjoon vừa lòng gật đầu. “Ừ. Còn có, Jungkook là con trai duy nhất của ta, ta không nỡ để nó rời đi, nếu cậu thật lòng muốn cùng một chỗ với nó, không bằng cậu đến ở rể ở gia tộc Sarman chúng ta đi, làm con rể nhập môn của nhà chúng ta…. Cậu thấy sao a?”

Yoongi. “…….”

SeokJin. “…….”

Cha con hai người nhất thời đều mang vẻ mặt như bị sét đánh.

Hết phần 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro