Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


2.Tin nhắn văn bản của anh đột ngột đến khiến em bàng hoàng và đóng băng tại chỗ.

Châu Kha Vũ lên xe, mở điện thoại di động, đưa ngón tay đặt lên cái tên trên đầu danh sách bạn bè WeChat. Do dự hồi lâu cuối cùng cũng bấm vào, ngơ ngác nhìn vào ô chat trống không, những lời ngọt ngào mà cậu từng có, sau khi thay điện thoại mới đã bị mất.

Châu Kha Vũ rất muốn nói với Lưu Vũ rằng cậu đã giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, và cuối cùng bản thân đã theo kịp tốc độ của anh, vậy liệu chúng ta có thể? . .

Thông báo bật lên đột ngột khiến Châu Kha Vũ tỉnh táo trở lại.

Ảo thuật gia: "Châu Kha Vũ, phông bì đỏ cho tớ đâu, cậu vừa đạt được diễn viên xuất sắc nhất mà?"

Lâm Mặc đã nhắn trong nhóm, và sau đó một loạt đồng đội đã gọi cậu ra tham gia chung vui.

Châu Kha Vũ kẻ mỉm cười: Mặc dù họ đã tan rã nhiều năm nhưng mối quan hệ của mọi người vẫn tốt đẹp như ngày nào.

Những phong bao lì xì được gửi đi chỉ trong giây lát, sau đó là hàng loạt lời chúc mừng đến Châu Kha Vũ, cậu vô cùng biết ơn.

Châu Kha Vũ không tin tưởng lắm, bấm vào phong bì màu đỏ để xem hồ sơ người nhận nó và cậu nhìn thấy hồ sơ Lưu Vũ giật lấy chiếc phong bì màu đỏ. Có phải đúng là anh không? Người lúc nào cũng luôn bận rộn, hiện tại cũng đang nhìn trộm màn hình phải không? Em có nên nói gì đó với anh?

Ảo thuật gia: "Trương Gia Nguyên, sao em may mắn đến vậy? Đúng là vua may mắn của những phong bao đỏ!"

Trương Gia Nguyên, vua may mắn trong nhóm, đã tự mình lấy được hơn một nửa số tiền trong phong bao lì xù, và bây giờ đang bị Lâm Mặc và Cao Tiểu Cửu cùng lên án.

Gia Nguyên: "May mắn của em quá tốt, em cũng không biết. Và thậm chí em còn giúp Tiểu Vũ giành được vị trí thứ hai!"

Ảo thuật gia: "Được rồi Trương Gia Trương Gia Nguyên em cái gì cũng tốt! Em còn chưa nói rõ với chúng ta, làm sao cùng Lưu Vũ câu kết?"

Tiểu Cửu: "Đó là bảo bối của tôi! Trương Gia Nguyên!"

AK: "Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, còn giấu diếm thì...! Đó là muội bảo cùng cha khác mẹ của anh!"

Hoàn tử:"?"

Zando: "?"

Bá Viễn: "?"

Paipai: "Tiểu Cửu là bảo bối của em,  đừng gọi Vũ ca là bảo bối!"

Mika: "?"

Châu Kha Vũ sững sờ xem tin tức trong nhóm, Lưu Vũ và Trương Gia Nguyên ở bên nhau?

Lưu Vũ: "Được rồi, đừng nháo, mọi người tháng sau nhất định phải tới hôn lễ của chúng tôi!"

Gia Nguyên: "Đúng đó! Tất cả đều phải đến!"

Châu Kha Vũ nhìn chằm chằm vào dòng chữ ngang ảnh đại diện của Lưu Vũ, nhưng dòng chữ đơn giản khiến cậu cảm thấy mình không hiểu nổi, và đầu óc rối bời hơn bao giờ hết.

"Hôn lễ của chúng tôi!" chỉ những từ đơn giản mà làm Châu Kha Vũ nhìn đến chói mắt.

3.Khi mọi người mừng cho anh, em lại như tỉnh táo mà lại như ngốc nghếch, hóa ra đã có người chuẩn bị đám cưới vì anh. Cảm ơn anh đã dành cho em lời mời đặc biệt để chứng kiến kết quả ​​tình yêu của hai người, và em đã luôn tự nhắc mình đừng trốn chạy.

Đó là một ngày sau khi Châu Kha Vũ và Lưu Vũ chia tay, Trương Gia Nguyên đã tìm thấy cậu.

“Anh và Lưu Vũ chia tay rồi?” Trương Gia Nguyên gọi Châu Kha Vũ lên sân thượng, đưa cho cậu một ly rượu.

“Chỉ là tạm thời.” Châu Kha Vũ cầm ly rượu nhấp một ngụm, cậu chưa từng uống rượu trắng bao giờ, rượu trắng có chút cay cay đến nghẹt mũi, nước mắt lưng tròng.

Trương Gia Nguyên nở nụ cười: "Anh có biết không? Anh ấy đối với anh rất mệt mỏi, anh ấy đã không thể cố gắng trong chuyện tình cảm này nữa."

Châu Kha Vũ nheo mắt nhìn Trương Gia Nguyên, cậu không thể hiểu tại sao người này lại đến nói chuyện với cậu và tại sao em ấy lại nhất định phải nói những điều như vậy.

“Hai người chúng tôi rất yêu nhau.” Châu Kha Vũ siết chặt ly rượu trong tay và nói, “Tôi yêu anh ấy và có thể làm bất cứ điều gì cho anh ấy, hơn nữa anh ấy cũng yêu tôi, cậu không biết chúng tôi yêu nhau đến nhường nào đâu!”

“Anh cho rằng đây là anh ấy muốn sao?” Trương Gia Nguyên ngắt lời cậu, nhìn chằm chằm vào mắt cậu hung hăng nói: “Anh không hiểu Tiểu Vũ!”

"Vậy cậu hiểu chắc?"

"Em hiểu!"

Châu Kha Vũ chợt hiểu vì sao Trương Gia Nguyên lại đến tìm mình, là bởi vì em ấy cũng thích Lưu Vũ.

“Trương Gia Nguyên, Lưu Vũ là bạn trai của tôi, cậu nên tránh xa anh ấy ra!” Châu Kha Vũ nhớ rằng khi đó giọng nói của mình đã run lên khi nói điều này.

“Châu Kha Vũ về với thực tại đi, hai người đã chia tay rồi.” Trương Gia Nguyên uống xong, nhìn Châu Kha Vũ bằng ánh mắt kiên quyết, “Chuyện này anh đã sớm không có quyền quản."

Sau đó, Châu Kha Vũ nhớ ra rằng cậu không thể hạ mình để tìm kiếm sự hòa giải cho hai người, và tình cảm của Gia Nguyên cũng đã bị Lưu Vũ từ chối. Theo Lâm Mặc kể thì Lưu Vũ đã từ chối Trương Gia Nguyên vì anh
ấy không muốn yêu đương trong nhóm nữa.

Lúc đó, Châu Kha Vũ còn nghĩ rằng, nhìn xem, Lưu Vũ cuối cùng vẫn luôn yêu chính mình nhất.

. . . . . .

Trong nhóm bây giờ chẳng khác nào chảo dầu rán nóng, trong khi chúc mừng hai người Lưu Vũ và Trương Gia Nguyên, mọi người đều tranh nhau trở thành phù rể. Cuối cùng với lợi thế của mình, Lâm Mặc Tiểu Cửu được chỉ định làm phù rể cho Lưu Vũ, và AK được đóng gói gửi đến Trương Gia Nguyên như phù rể.

Đoàn người tràn đầy vui mừng, lúc này Lâm Mặc đột nhiên phát hiện Châu Kha Vũ chỏ xem mà không có tham gia thảo luận, liền hướng cậu hỏi.

Ảo thuật gia: "Châu Kha Vũ, cậu làm sao vậy, tính giả người qua đường à?"

Cả nhóm đột nhiên trở nên yên lặng, Châu Kha Vũ nhất thời hoản loạn nhìn chiếc điện thoại di động trên tay, cho đến khi Lưu Vũ gửi một tin nhắn trong nhóm.

Lưu Vũ: "Kha Vũ nhất định phải tới tham dự."

Châu Kha Vũ: "Được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro