Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé!- Chập 4: Mưa!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 "Reeng~~!!"

       Thế là hết giờ học. 4 đứa thở dài mệt mỏi. Ngồi trong lớp mà hông nhận được ít ánh mắt nhìn mình. Nói gì thì nói người khổ nhất là nó và hắn.

----------------------------------------

  Quay lại 30' trước

 _Ê khỉ, tí cô mua giùm tôi đồ ăn nha! - Hắn nhìn lên bảng, miệng nói

 _Anh..khômg tôi là khỉ mất công người ta đuổi,anh là heo, bảo đảm người ta ok liền

 _Tại sao?

 _Heo mà, heo đi mua đồ là chuyện lạ - Nó cười

 _Khỉ đi mua

 _Heo đi mua 

 _...

        Cãi nhau. ==' . Khỉ, Heo, Heo, Khỉ, điệp khúc lớn làm cho ai cũng phải trố mắt nhìn =))

 _E hèm, Trần Nguyễn Bảo Nhi, Nguyễn Quốc Nam tí nữa 2 em ở lại trực lớp - cô nói nhẹ nhưng đầy sát khí

 _Dạ ?!!

 _Ở lại..trực nhật..2 em...

 _Vâng..- Nó và hắn đáp ỉu xìu 

-----------------------------------------

  Hiện tại 

         Do 2 anh chị nhà ta chưa bao giờ làm mấy việc này nên làm tới 1h đồng hồ mới xong ==' . Hắn nhìn đồng hồ :

 _6h tối rồi! 

              Nó mệt lử người, xách cặp. Do hôm nay bác tài xế nhà hắn phải chở mama hắn đi công việc nên nó và hắn phải cuốc bộ về. Đi được 1/4 đường, nó năn nỉ :

 _Nè, cõng tôi đi, tôi đi hết nỗi rồi!

 _Không - hắn đáp ngắn gọn

              Nó kjông còn sức, ngồi phịch xuống lề đường. Hắn nhìn nó, thở dài, cúi người xuống :

 _Lên tôi cõng, cô ngồi như thế coi chừng người ta sợ đấy?

              Nó mừng rơn, leo lên lưng hắn :

 _Sợ gì ?

 _Sợ khỉ tấn công - hắn cười

 _Anh..đồ con heo!

 _Thế con heo thả con khỉ xuống cho con khỉ ngồi ngắm đường nhá! - hắn thả lỏng tay

              Nó giật mình. Ôm chặt cổ hắn làm hắn đập lệch nhịp tim, đỏ mặt :

 _Đừng thả ra... - Nó lắc đầu liên tục

 _Ừ thì..không thả.. - Hắn lắp bắp 

  "Rào.."

          Rồi bỗng nhiên đỗ mưa, hắn chạy vào mái hiên gần đó, thả nó xuống. Nó ngồi xuống bậc thềm ngước nhìn mưa. Hắn nhìn nó. Nó đẹp quá. Dưới ánh đèn đường, màn mưa trắng xóa, nó như một tiểu thiên thần vậy. "Thình thịch.." tim hắn đập mạnh. Hắn lắc đầu xua để xua tan cái ý nghĩ đó đi " Chết tiệt, mai đi kiểm tra tim, mất công bệnh tim thì chết" :

 _Không ngờ khỉ nặng quá trời! - Hắn chọc ghẹo nó

 _Anh.. - Nó nhìn hắn, bặm môi 

 _Tôi làm sao? - Hắn nhường mày, giọng đầy thách thức

 _Anh..thế mà có con heo chịu cõng con khỉ đấy

 _Không cõng cho người ta sợ cô à, tưởng khỉ xổng chuồng thì sao?

             Nó nghẹn họng. Đạp cái bốp vào chân hắn. Hắn nhảy cà tưng, la oai oái. Người đi đường nhìn hắn khẽ cười. Nó bụm miệng nhịn cười nhưng k được rồi. Nó ôm bụng cười sằn sặc. Hắn ngượng đỏ mặt. 

  "Khỉ, khỉ, khỉ, nghe điện thoại kìa!!"

            Hắn nhướng mày, cười nửa miệng. Nó cau mày, cái giọng này là của hắn, chắc chắn nhưng hắn cài vào lúc nào?

------------------------------------------

  Sáng nay 

             Hắn đi vào phòng nó, trước khi kêu nó, hắn cầm điện thoại nó lên, bước ra khỏi phòng ràu thu âm lại.

------------------------------------------

            Nó nghe máy :

 _Alo?

 _"Min~~~~~" - Gum ở đầu dây bên kia hét to, nó để máy cách xa vẫn còn nghe ><

 _Hả?

 _Tình..cảm...quá...hà...- Gum kéo dài dọng

 _Tình cảm? cái gì tình cảm? - Nó tròn mắt. Hắn đứng kế bên cũng tò mò, dỏng tai lên nghe

 _Mày với Nam~~~( Do Nhi có kể cho Tuyết Minh nghe tên hắn )

 _Hả ?!!!! - Nó hét lên, cúp máy cái rụp làm hắn giật cả mình 

 _Gì thế ?

 _Con..con Gum..nó..ở quanh đây - Nó nhìn khắp xung quanh

             Hắn tròn mắt, nhìn quanh thì thấy chiếc xe màu đen Ferrari đậu bên kia đường. Hắn cởi áo khoác, khoác lên người nó rồi kéo nó đi tới xe Ferrari. Xe này là của Phong, chỉ có Phong mới có xe này. Nó ngạc nhiên đi theo hắn. Hắn mở cửa xe phía sau kéo nó vào, gắt :

 _Mày..hay lắm..thế mà...mày chết với teo nha Bun! - Hắn nghiến răng

 _Uầy, tao đâu có định làm đâu, nhưng Gum kéo tao đi chung mà, phim hay quá trời lun mà! - Phong nhún vai

 _Mày..Tao giết mày Gum ơi~~ - Nó nhào lên ghế trước bóp cổ Gum

 _Ặc..ặc..mày tha cho tao~~

               Rồi Phong lái, chở tụi nó đến nhà hàng do từ khi đi theo tụi nó, Phong và Minh chưa ăn gì, tiện thể bao lun nó và hắn để chuộc lỗi, chiếc xe đầy tiếng cười nói và cãi nhau lái đi. Không ai biết rằng ở hai góc phố, một chiếc xe Ferrari màu xám và một chiếc xe Maserati, hai con người ngồi trong xe nở một nụ cười của quỷ, chung một suy nghĩ :

 _Trò chơi từ giờ sẽ bắt đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro