Vợ à! Mình Yêu Nhau Nhé! - Chập 6 : Chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau :

  Nó nằm trên giường, ngủ ngon lành. Với tay tìm gối ôm, tìm được rồi nó ôm lun. "Thơm quá" nó nghĩ thầm, dụi dụi đầu vào "gối", hít hà mùi thơm bạc hà trên "gối" :

_Nè, nhột, đừng làm nữa!

  Nhột kệ chớ, đâu liên quan gì ta tới tui âu!, ủa mà khoan, gối ôm biết nói hả ta ? Nó mở mắt nhìn :

_A......~~ sao anh lại ở đây ?!! - Nó hét

_Tại cô chứ tại ai! - Hắn cười méo xẹo, nó hét làm hắn xém nổ tai rồi

  Nó ngơ ngác nhìn hắn, tại sao là nó, nó đâu làm gì đâu :

_Tôi làm gì?

---------------------------------------------

Quay lại tối hôm qua

  Sau khi ra khỏi quán, hắn dẫn nó đi đến công viên :

_Cô hay thật, gọi chồng nghe ngọt sớt- Hắn chọc nó, cười cười

_Im, không cho anh nói về việc đó nữa! - Nó đỏ bừng mặt

_Why ? dù gì tôi với cô cũng sắp thành dợ, tồng thật rồi mà- Hắn nhếch mép

_Anh, im lặng cho tôi! - Nó phồng má

  Nó không biết tại sao nhưng nghe những lời đó nó tức hộc máu =='. Người đi đường ai cũng nhìn nó và hắn. Đẹp đôi thật, trai tài gái sắc (thiếu gia của tập đoàn lớn 1 châu á mà ai hổng bik ). Vài người cười khúc khích ngưỡng mộ :

_Hai cháu đẹp đôi ghê hen, vợ chồng ms cứi hả? - Mấy bà ở gần đấy hỏi

_Ơ..dạ..- Nó ấp úng

_Vâng, cháu và cô ấy là vợ chồng với nhau - Hắn đáp, cái mặt bình thản

_Ừm, hai cháu nắm tay nhau thế kia thì...có vẻ như ai cũng biết rồi nhỉ- Bà cười

  Nó nhìn lại tay mình. Trời đất! nãy giờ nó với hắn vẫn còn nắm tay nhau nè, chặt ơi là chặt luôn!!
Nó định rút ra nhưng hắn cứ nắm lấy. Tên này khỏe như voi ấy. Mặc kệ hắn nắm tay, nó nhìn khắp hai bên đường :
 _Đi công viên chơi đi - Nó đề nghị
 _Không - Nghĩ sao mà lớn chừng này rồi còn đi công viên ( giồi, ms có 16 chớ nhiu đâu ==')
 _Đi đi mà - Nó làm nũng
 _Ừ..à không đi - Xém nữa là bị bộ dạng của nó làm sập bẫy ràu
 _Đi
 _Không
 _Anh..không đi thì thôi~ - Nó giận dỗi, giựt phăng tay ra, k thèm nói chuyện với hắn nữa
  Hắn nhìn nó khẽ lắc đầu. Ngốc ơi là ngốc! (Nhi : *phang giày* ngốc ngốc cái con cốc nhà anh) :
 _Chậc..giờ 2 vé đi xem thủy cung này cho ai giờ ? - Hắn làm bộ vò đầu, lôi 2 tấm vé ra
 _Hử...- Nó nghe tới thủy cung, nơi mà nó rất muốn đi - Đi đi, tôi với anh đi đi, cho uổng
 _Hả? Cô giận mờ 
 _À thì..- Nó gãi đầu - đi chơi là hết giận
 _Hơ hơ, vui nhể, đi thì đi - Hắn nhếch môi cười, nắm lấy tay nó kéo đi
 ----------------------------------------
  Tại thủy cung (P/s : giống ở Sing á mấy bác)
 _Woa~~~ 
 _Hử - Hắn khẽ nhướng mày nhìn nó, có ai như nó không, như một đứa trẻ ấy, làm tất cả mọi người đều nhìn nó
 _Đẹp quá na! - Nó xuýt xoa khen tấm tắc, kéo lấy tay hắn đi hết chỗ này đến chỗ khác
  Hắn đi theo nó thì muốn rã rời chân. Đường đường là thiếu gia tập đoàn số 1 mà giờ bị lôi quá trời luôn. Nó khẽ liếc nhìn hắn, mệt rồi hả, yếu thế :
 _Ừm nè..đi ra kia mua gì ăn đi, tôi đói - Nó chỉ tay ra quán nước gần đó
 _Ờ~
  Thật, bị lôi thế này chắc có ngày hắn già trước tuổi ( thì già rồi mà =]]] ). Ngồi xuống ghế, hắn nằm dài xuống bàn mệt mỏi, nó thì vừa nhìn hắn vừa uống sữa ( hắn mua choa á ) :
 _Ủa? Nam đó pải hăm ?
 _Hở..- Nghe có ng' gọi tên mình, hắn quay đầu lại 
 _Triệu..Minh Quân - Nhìn người gọi tên mình, hắn nghiếng răng
 _Ya..đúng Nam rồi..- Quân cười, đi tới bàn nó và hắn
  Nó nhìn Quân rồi nhìn hắn. Hiểu ra vấn đề liền, chứ có ai thấy bạn mà như hắn đâu. Một là né chỗ này ra, hai là cho hắn hạ hỏa. Ngồi suy nghĩ 1' nó quyết định, hạ hỏa :
 _Ưm..đây là..? 
 _Tôi hả? tôi là Triệu Minh Quân, kẻ thù của thằng Nam - Quân đáp
 _Hả ?!!! - Mẹ ơi, có ai thành thật thế không chớ
 _Chả có gì ngạc nhiên đâu - Quân gãi đầu - sự thật nó là thế rồi!
  Nó gật nhẹ đầu, quay sang nhìn hắn :
 _Phụt..- Nó sặc, phun cả sữa ra mặt Quân - Hơ, tôi xin lỗi, tôi k cố ý~
 _Cô...- Quân bặm môi, rút khăn ra lau
  Tại hắn chứ đâu phải tại nó. Mặt hắn càng ngày càng tối, lé lên tia nhìn giết người như thế thì sặc là phải rồi ==' :
 _Ahahahaha - Hắn ôm bụng cười
 _Hơ.. - Nó ngơ ngác nhìn hắn
 _Cô..haha..cô làm tốt lắm...ahaha
 _Cảm ơn !
  Hắn cười sặc sụa, làm ai cũng nhìn chằm chằm. Quân thì tức đỏ cả mặt, đứng bật dậy bỏ đi. Lúc sau hắn mới ngưng cười, nắm lấy tay nó kéo về nhà. Nó đi theo, k giám nói tiếng nào ==' . 
   Về đến nhà thì nó đã mệt lử người, hắn đỡ nó vào phòng. Đặt lưng xuống giường là nó ngủ ngay lập tức. Hắn ngồi nhìn nó khẽ cười "Cô bé này chắc chả bao giờ lớn quá" (Phụt..ng pải lớn chớ). Ngắm nó 5', hắn đứng dậy về phòng :
 _Đừng đi..đừng bỏ tôi mà..- Nó nói mơ, cầm chặt lấy tay hắn
 _????
 _Đừng đi...tôi xin anh...
 _Ờ..ờ -Hắn bik đâu, ờ ờ cho có
    Nó im bặt, tay vẫn còn nắm chặt lấy tay hắn, k cho rời nửa bước. Hắn ngồi xuống giường nó, vuốt mấy lọn tóc lòa xòa trước mặt nó. Nó chắc gặp ác mộng nên hơi cau mày, mím môi lại. "Thình thịch"  tim hắn đập mạnh, đôi môi đỏ mọng nước đập vào mắt hắn. Hắn cúi người, khẽ hôn lên môi nó rồi nằm xuống cạnh, chìm vào giấc ngủ.
     
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro