phần 5 : tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Linh chỉ tay Thiên Khanh ở xa hài hước nói? "A phúc, anh chàng hoàng đế đang ngôi anh biết là ai ko? " A phúc cười :" đương nhiên.
Vương Linh líu lưỡi ko noi len lời, cầm một trái rượu, thật cẩn thận.Thiên Khanh nhíu mày nhìn cô ,một chiếc hộp nhỏ đặt Lên khay. Vương Linh cười khó hiểu hỏi :" Anh à, xin hỏi đây là j vậy ạ. Thiên Khanh lười biếng nói :" Tiền boa. " Vương Linh chưa bao giờ nhận Tiền boa đặc biệt như này , rồi bối :" cảm ơn. " Khom người lui ra.
Cô đi vào trong mơ chiếc hộp ra ko phải Tiền boa mà là một chiếc vòng cổ có giá trị lên tới 20.000.000 đồng. Trong lòng bỗng lo lắng sợ hắn ta đưa nhầm cho mình, băn khoăn ko biết có nên trả lại hay ko .
Từ đó cô ko gặp Thiên Khanh. Âm nhấc nổi lên. Hàn tổng ngồi cạnh Thiên Khanh, cười nói : " Thiên thiếu có chuyện j vậy? " Thiên Khanh nhấc ly rượu Lên, ko chút để ý hỏi " Người đó là ai? "
Hàn tổng nhìn theo ánh mắt của anh ,ngầm hiểu, cười :" cô ấy là miên miên( Vương Linh lấy tên miên miên để Đi làm) , phục vụ của quán tôi"
Thiên Khanh nhấc ly rượu uống một hơi sạch noi :"à, miên miên ."
Có người nói :" các cô đấy đều là sinh viên ( mấy cô gái đang nhảy nhót trên sân khấu)
Vương Linh oa Lên một tiếng :" oa phai ko vậy? Đều là sinh viên? Vậy người đàn ông đó là ai vậy? ."
Người nọ nhún vai là người có quyền thế, Tiền tài! "
Vương Linh ko tin nói :" ko phải tất cả đều là sinh viên hay Sao? Cũng có thể một trong đám người đó là người yêu của hắn?."
Họ cười Vương Linh nói " những người như giàu thường xuyên dẫn các nữ sinh Đi chơi .
Những người đó vẫn nhảy nhót đến 3h sáng, thường lệ Vương Linh thường ngủ tại sô pha, rồi đến Trường ra chơi ngủ hiệp hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro