Chương 2 kí ức của Hạ Ninh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Ninh Ninh cậu đi chơi với tụi này đi."

"Ninh Ninh học nhiều quá sẽ điên đó."

"Ninh Ninh cậu mặc cái váy này siêu cấp siêu cấp đáng yêu đó."

"Ninh Ninh tớ đang thất tình."

"Ninh Ninh cậu thật là cái đồ cái đồ mọt sách."

"Tiểu Mỹ nhân của trẫm, trẫm xin nàng, cầu xin nàng đi mua sắm với trẫm đi mà."

"Ninh Ninh cậu phải kiên cường lên, Lãnh Nguyệt này tuyệt sẽ không bỏ rơi cậu.. mãi mãi chúng ta sẽ là chị em tốt của nhau..có thể bỏ chồng tui cũng không bỏ cậu."

"Cô chủ, hôm nay Dì Bạch làm món con thích ăn nhất nè."

"Cô chủ hôm nay dì Bạch làm bánh tiêu cho con đó,mau mau xuống ăn đi."

"Cô chủ mặc cái váy này thật đáng yêu."

"Cô chủ học thật là giỏi."

"Cô chủ, Tiểu Nguyệt gọi con đi chơi kìa,con mau đi với bạn đi.."

"Cô chủ,hôm qua cậu chủ gọi về nói tối sẽ tới đây ăn cơm với con đó."

"Cô chủ,con phải kiên cường lên,dì Bạch sẽ thay phu nhân và cậu chủ chăm sóc con thật tốt."

"Tiểu Ninh, anh hai mua bánh tiêu cho em nè."

"Tiểu Ninh, em gái anh thật thông minh."

"Tiểu Ninh em mặc cái váy này thật đáng yêu."

"Tiểu Ninh sao không đi chơi với Tiểu Nguyệt,con bé sẽ buồn đó."

"Tiểu Ninh đây là chị dâu của em."

"Tiểu Ninh khi nào anh hai có thời gian sẽ về ăn cơm với em."

"Tiểu Ninh, mẹ đã đi rồi em phải kiên cường lên, anh hai sẽ thay mẹ yêu thương em.

"Tiểu Ninh hôm nay con ở nhà có nghe lời Dì Bạch không?"

"Tiểu Ninh mẹ có mua bánh tiêu cho con nè."

"Tiểu Ninh mẹ mua váy mới cho con nè,con mặc thử xem."

"Tiểu Ninh của mẹ thật xinh đẹp."

"Tiểu Ninh của mẹ thật thông minh."

"Tiểu Ninh mẹ phải đi công tác một tuần con ở nhà với Dì Bạch phải ngoan nhà, mẹ về sẽ mua thêm nhiều sách mới cho con."

"Tiểu Ninh, mẹ xin lỗi, mẹ không thể ở bên con được nữa,con phải cố gắng sống tốt,mẹ yêu con..."

Giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mơ. Hạ Ninh biết đây là kí ức của thân thể này. Thật sự trùng hợp, chủ nhân cơ thể này cũng tên Hạ Ninh.. mẹ nguyên chủ đã chết cách đây vài ngày, nguyên chủ suy sụp tinh thần đến mức nhốt mình trong phòng, sốt cao tới mức chết đi rồi cô thay thế vào thân thể này.

So với mình Nguyên chủ cũng thật đáng thương. Sau khi anh trai kết hôn dọn ra ngoài, mẹ mất chỉ còn lại một mình Nguyên chủ sống trong căn hộ này với Dì Bạch, dì Bạch xem như là vú nuôi của nguyên chủ,đã ở bên cạnh nguyên chủ từ khi vừa chào đời đến nay.

"Tiểu Ninh,em sao rồi? Dì Bạch nói em sốt cao đến mất trí nhớ. Em đừng làm anh hai sợ, mau mau chúng ta đến bệnh viện kiểm tra, em sẽ không sao đâu." Chàng Thanh niên vừa mới vào cửa đã nói không ngừng, vẻ mặt hết sức lo lắng chạy tới bên giường.

Hạ Ninh nhìn chàng thanh niên trước mặt,trong đầu lập tức hiện ra cái tên Hạ Đình anh hai của nguyên chủ.

"Anh hai! em không sao anh đừng lo, lúc nãy em chỉ là không tỉnh táo nên mới không kịp nhận ra Dì Bạch thôi."

"Cô chủ! cô hù chết Dì rồi..thật là cô không mất trí nhớ,không được,cậu chủ chúng ta vẫn nên đưa cô chủ đến bệnh viện kiểm tra tốt hơn,dù sao cô chủ cũng sốt cả đêm.

"Dì Bạch nói đúng, vẫn nên đi bệnh viện khám một chút. Anh thấy sắc mặt em còn kém lắm."

"Được rồi anh hai ra ngoài trước đi, em thay quần áo rồi chúng ta đi."

_________________......____________

"Tiểu Đình! Tiểu Ninh không sao, con bé chỉ suy yếu một chút, dì cho y tá đưa con bé đến phòng bệnh nằm truyền nước, về nhà bồi bổ cơ thể một chút là được." Bác sĩ Hà Phương bạn thân của mẹ nguyên chủ, đó là ký ức xuất hiện ngay trong đầu khi Hạ Ninh nhìn thấy Người phụ nữ trước mặt.

"Cảm ơn Dì Hà,vậy bọn cháu đi trước." Hạ Đình lên tiếng cảm ơn rồi chuẩn bị cùng đi với em gái đến phòng bệnh.

"Khoan đã, để y tá đưa Tiểu Ninh đi đi, Tiểu Đình ở lại dì muốn nói chuyện với con một chút."

"Vậy em đi với y tá đi, lát nữa anh hai đến tìm em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro