(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liên càng lúc sợ cô hét lên một tiếng thất thanh rồi chạy ra phía cánh cửa , nhưng mãi không mở được . Cô cảm thấy một luồng gió lạnh lẽo thổi qua gãy trong khi phòng y tế đóng kín cửa . Theo như cô phát giác được thì đang có một cánh tay nào đó giương móng vuốt về phía cô , nó luồn qua cổ siết mạnh . Cô sờ lên cổ mình , không thấy bàn tay nào nhưng lại có cảm giác ngạt thở gần chết . Tay cô mò xuống dưới tháo đôi giày cao gót 3 phân quay ngắt người ném mạnh về đằng sau . Chiếc giày bị ném đến cái gương , mặt kính bị nứt ra thành những mảnh nhỏ li ti và nó rỉ ra máu . Được vài giây thì kính rơi xuống đất vỡ tan tành chỉ còn chừa lại cái khung .

Kì thật , gương vỡ cũng là lúc cô mở được cửa . Liên như người mất hồn chạy chân đất ra khỏi trường va phải cả bác bảo vệ nhưng không quay lại xin lỗi mà chạy đi luôn . Liên chạy mãi mãi chạy mãi không biết mình chạy đi đâu chỉ thấy quãng đường nó dài dằng dặc. Cô cứ cảm giác cho dù mình thoát khỏi phòng y tế rồi nhưng vẫn có ai đó theo đuôi mình và cái bóng in dưới mặt đất chia làm đôi hiện rõ một người đang chạy , một người đang bay . Thế mà đằng sau lại chẳng có một ai , con đường này mọi hôm đông đúc xe cộ nay vắng vẻ đến lạ thường và dường như là chỉ có mỗi mình Liên xuất hiện  .

Đến ngã ba Liên vẫn cứ chạy dù đã rất cẩn thận ngó trước nhìn sau , phát hiện có một chiếc xe công ten nơ đang chạy với vận tốc cao và nó đang tông thẳng tới cô . Liên vội vã quay đầu lại để chạy để tránh xe nhưng không còn kịp nữa . Chiếc xe đã tông vào Liên , Liên nằm dưới gầm xe vài giây cho đến khi nó chạy đi còn cô ở lại nằm bẹp dia trên mặt đường với phần đầu nát bét phọt ra hai con ngươi trợn tròn . Gần ngay đó là bộ não bị bánh xe cán nát bê bết máu . Dường như đầu Liên lìa khỏi cổ tay chân đều gẫy thành từng khúc , thịt nát xương tan . Liên chết không nguyên vẹn .

Còn một điều nữa mà hiếm ai hay là chiếc xe ... Không có người lái .

Đáng sợ thay là giữ thanh thiên bạch nhật giữa đường giao lộ lại trơ trơ một cái xác tan nát, đầu một nơi , chân tay một nẻo . Máu lan ra cả một khoảng bê tông rộng lớn . Vang vọng quanh đây là một tiếng cười man rợ .

" Hahahaha hahaha hahaha "

[…]

Giữa trưa 12 giờ có một tên thanh niên mặt đỏ chót như trái cà chua , trên tay cầm trai rượu trắng , chân nam đá chân chiêu lắc lẻo trên con đường hồi sáng xảy ra án mạng kinh hoàng . Vì say nên trong cơn mờ mờ ảo ảo hắn không nhìn thấy rõ đường bất ngờ hắn đạp trúng hai con ngươi của Liên rồi đến bộ não nát . Vốn đã chảy ra rất nhiều máu tươi nhưng nghĩ bị dẫm lên não lại phụt ra một đống máu nữa chảy rò rỉ trên mặt bê tông trắng đục .

Tên say đó tên Hưng , hắn là gã bợm nhẫu của cái quận này , một ngày không uống rượu là ngay đấy khối nhà mất ngủ vì tiếng chửi rủa vô cớ . Hắn thường đi uống rượu vào lúc sáng sớm và trở về đúng 12 h trưa hoặc 12 giờ tối .

Tuy gọi là quận nhưng lại khá nghèo , núi đồi trập trùng nhà nhà thưa thớt . Bên trên đã bỏ ngân sách ra cho quận tu sửa lại nhưng chỉ vừa mới đổ xong bê tông được mỗi cái đường thì đã gặp họa .

Hưng thấy lạ ở dưới chân liền cúi xuống nhặt lên xem . Tay hắn bóp vào cái não rồi nhấc lên một cách tàn nhân . " Cái gì đây ? Cái gì mà mềm mềm lại ra phẩm đỏ thế này "

Hắn cười khẩy rồi ném đi một cách không thương tiếc nhưng dưới chân vẫn còn khá vướng . Lại một lần nữa hắn lấy lên xem . Là một bàn tay thủng . Hắn chớp chớp mắt để lấy lại tính táo , nhìn rõ rồi hắn mới ném cả tay lẫn chai rượu đi rồi chạy hoảng loạn về nhà và không khỏi luôn miệng kêu :" Làng nước ơi , có án mạng . Làng nước ơi ... Có án mạng "

[…]

Sau khi mọi người nghe thấy tiếng hét om sòm của tên Hưng thì vội báo cảnh sát rồi đi lên đường giao lộ ngã ba xem . Công an ngay lập tức có mặt rồi giăng dây để giữ nguyên hiện trường vụ tai nạn tàn khốc này.

Mặt nạn nhân bị cán tan nát nên không xác minh được đây là ai . Khám nghiệm tử thi cũng không được vì cơ thể người này không còn nguyên vẹn nữa , nó thành từng khúc bê bết những vệt máu loang lổ đã khô . Ai nhìn cũng sợ , những người mang theo con đi xem đều chạy về nhà vì trẻ con thấy cảnh này đểu sợ hãi hét lên .

Công tra hỏi tên Hưng bợm nhậu trong phòng thẩm vấn thì chỉ thấy vẻ mặt hoảng sợ như người mất hồn :" Anh nhìn thấy vụ tai nạn này vào lúc nào ?"

" Lúc .. Lúc...tôi ...không biết ...không biết gì hết hức hức "- Hưng nói không lên lời . Trong lúc ấy hắn chỉ biết chạy và la nào đâu biết được lúc maya giờ

Một viên quan công an trẻ bước vào rồi đưa cho anh thẩm vấn cuộn camera ghi lại hiện trường được nắp trên cây cột điện gần đó . Anh mở ra xem , dù đã được nhìn thấy rõ cảnh tượng vụ tai nạn thảm khốc nhưng vẫn không tài nào tin nổi vào mắt mình . Cuộn băng được tua đi tua lại nhưng vẫn chỉ thế , họ chớp mắt liên tục . Chiếc xe không người lái ? Một cô gái chạy không có điểm dừng ? Tiếng cười không xuất phát từ nơi không ai thấy ?

Họ đã khẳng định người cười chính là hung thủ nhưng lại nhanh chóng phủ định bởi cô gái chết là do bị chiếc công ten nơ tông phải nhưng trong khoảng thời gian ấy thì hung thủ đã nhảy xuống từ lúc nào mà camera không ghi lại được . Mọi nghi vấn đặt ra và có lẽ là không có lời giải đáp .

Mặt nạn nhân lúc này đã được thấy rõ , theo một số người thì cô gái bị cân bét là Liên . Con dâu bà Thu làng Hạt Xã X .

Khải và mẹ đang ngồi chờ Liên về dùng bữa thì con Nhàn không biết đi đâu mà lại về giữa trưa trời nắng vả lại còn hốt hoảng nói lắp ba lắp bắp không nghe ra chữ nào :
" B..à ...ơi .. .c ậu ơi ... M...ợ Liên .... b...ị ...t...ai ...n...ạn r...ồi !"

" Mày bị điên hở Nhàn ? Nói năng gì kì vậy ? Uống hớp nước rồi nói lại bà với cậu nghe "- Bà Thu đưa cốc nước cho con Nhàn rồi từ tốn nói

Con Nhàn xua tay tỏ ý không cần rồi hít thật sâu lấy can đảm nói :

" Mợ Liên bị tai nạn rồi "

Khải nghe xong thì túm cổ áo con Nhàn nhấc lên , giận giữ hỏi dồn :
" Ở đâu ? Từ khi nào ? Tại sao ? Ai làm ?"

" Cậu ơi ..ngạt con , con không biết " - Chỉ nghe đến đấy Khải liền chạy ra xe phóng như bay lên hiện trường vụ tai nạn của vợ . Đến nơi Khải len lúc qua đám đông tiến đến gần dây giăng giữ hiện trường .

Anh hét lên :" Liên , Liên , Liên "

Nếu không được mọi người can ngăn thì có lẽ Khải đã nhào vô mà nhặt xác vợ ôm vào lòng rồi . Công an thấy thế liền đoán chắc đây là người nhà của nạn nhân xấu số nên chủ động đến chia buồn :
" Chúng tôi nghĩ anh nên chuẩn bị tâm lý vì cô Liên chết một cách quá kì lạ , dù đã xem cuộn camera nhưng quả thực chúng tôi không thể tìm thấy hung thủ đã tông xe cán nát thi thể cô ấy "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro