vo cuc ma dao 150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 146 : Tu phục bảo giáp

Tác giả : Nghịch Thương Thiên

Dịch giả : Vuhanduong

Biên dịch : vuhanduong

Nguồn : 4vn.eu

Bấm vào đây để xem nội dung.

Một lát sau, Đinh Hạo cùng đoàn người Luyện Ngục Ma Tông một lần nữa quay lại đại điện.

Đám người bên phía Thành Hoàng như Âm Dương Hòa Hợp tông và Hắc Ma Tông không biết khi nào đã không thấy trong Điện. Mà như thế càng hay, sau khi mọi người ngồi vào vị trí của mình, Phùng Ngạo Thiên cũng không phái người đi mời người khác, ngược lại phân phó cho Đồng tử canh cửa tạm thời đừng cho người khác tiến vào.

Mà Đinh Hạo lúc ở trên đường nghe Phùng Tinh Nhiên nói ra mới biết được. Thì ra là mình dù cho chạy loạn trong Trận, mà lại không bị "Cửu đỉnh hỏi thiên trận" khống chế. Mà những người khác chỉ có cách đứng yên đợi Phùng Ngạo Thiên đến đưa đi, Trận phápkhông biết gì về Trận pháp này nên Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên càng dễ dàng tìm được bọn họ hơn.

Chỉ trong vòng nửa khắc, những người khác đều bị Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên sử dụng Đại thần thông truyền tới. Chỉ cómột mình mình làm cho Phùng Ngạo Thiên tìm thật lâu cũng không thấy, còn tưởng rằng mình đã xảy ra chuyện gì. Cuối cùng phải "Thiên thị địa thính" đại pháp mới tìm được mình. Sau đó mới đột nhiên thay đổi Trận pháp, mạnh mẽ truyền mình tới, làm Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên tốn không ít công phu

Phùng Tinh Nhiên sau khi nói xong thì vẫncòn vẻ trách cứ, rõ ràng là đang giận Đinh Hạo chạy lộn xộn. Nhưng cũng may là hắn chạy loạn, chứ nếu không cũng không thể biết được hành động của Đạo Môn tam tông. Cũng nhờ có vậy Huyết Ma Liệt Sơn mới phán đoán ra Trận pháp màĐạo Môn tam tông sử dụng chính là "Tụ tiên phá pháp trận" thất truyền đã lâu ở Đông Đại lục

Nghĩ đến "Tụ tiên phá pháp trận" , Đinh Hạo trong lòng vừa động, chỉ riêng cái tên của Trận pháp này đã biết tuyệt không tầm thường. Hơn nữa Trận pháp này lại có công hiệu thần kỳ đến thế, khó trách ngay cả Huyết Ma Liệt Sơn nghe đến cũng phải biến sắc..

Thấy mọi người đã ngồi vào chỗ của mình, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mở miệng nói: "Đối với việc lần này Đạo Môn tam tông đến xâm lấn Đoạn Hồn Sơn chúng ta; những người dưới, Phân Thân Kỳ cơ bản không có bất cứ gì tác dụng. Cho nên nếu thật sự phải giao chiến, cũng chỉ có thể làTông Chủ và Trưởng lão các Tông, những người khác căn bản không có tác dụng gì. Vì vậy người không cần nhiều, chỉ cần tinh! "

Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo nghĩ đến thực lực của những người Đạo Môn tam tông đến đây lần này, trong lòng cũng là âm thầm nghi hoặc. Xem trong hàng ngũ của Đạo Môn tam tông, dù là Tông phái nào cũng đều có hơn mười cao thủ Hợp Thể Kỳ. Cao thủ Phân Thân Kỳ càng có hơn hai ba mươi người, mà Thanh Vân Tông là Môn phái lớn nhất Tây Đại lục càng có hơn bốn mươi cao thủ Phân Thân Kỳ.

Mà Luyện Ngục Ma Tông lúc này yếu hơn bọn họ không ít. Theo lý thuyết mà nóiĐạo Ma lục tông có thực lực tương đương nhau, chênh lệch nhau cũng không bao nhiêu. Nếu là như vậy Đinh Hạo nghĩ đến một khả năng, đó chính là Luyện Ngục Ma Tông đang ẩn dấu thực lực của mình, căn bản còn chưa xuất ra thực lực thực sự của bọn họ. Nếu không mình không chỉ nhìn thấy mấy người Phùng Ngạo Thiên, Thiên Yêu Niếp Thiên và Cừu Mãnh Chu Vân.

Khi Đinh Hạo đang thầm suy nghĩ. Huyết Ma Liệt Sơn cười ngạo nghễ nói: "Không sai, tuy nhiên nếu thật sự chiến , chỉ cần người của Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung chạy đến, thì Đoạn Hồn SơnĐoạn Hồn Sơn chúng ta sẽ không bị thiệt thòi bao nhiêu. Có lẽ còn có thể chiếm được chút tiện nghi cũng nói không chừng! "

Huyết Ma Liệt Sơn vừa nói ra, Đinh Hạotrong lòng vừa động, kỳ quái nhìn Luyện Ngục Ma Quân.

Chỉ thấy Phùng Ngạo Thiên kinh ngạc cười, nói: "Ồ, Liệt huynh nói nghe xem? "

Ha ha cười một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn lắc đầu nói: "Người đời đều nói Ma Quân hiện tại không có gì tâm địa gian xảo, xem ra đồn đãi cũng không đúng sự thật. Luyện Ngục Ma Tông các ngươi còn mạnh hơn Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung một chút, cũng không kém Thanh Vân Tông là mấy. Mà Đoạn Hồn Sơn lúc nàylại có thêm Huyết Ma Liệt Sơn cùng Lão phu. Mà bốn người Thiên Thi Thượng Nhân cũng không phải ngồi không. Kể từ đó, thực lực của Đoạn Hồn Sơn mơ hồ đã hơn Thanh Vân Tông. Nếu thật sự tranh đấu, hắc hắ, ta thấy rằng người cần phải lo lắng không phải chúng ta, mà chính là bọn họ - Đạo Môn tam tông! "

Lời này vừa nói ra, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên ha ha cười một tiếng cười, nói: "Vương lão quá mức coi trọng Luyện Ngục Ma Tông ta rồi. Mặc dù bây giờ các ngươi còn đang ở trên Đoạn Hồn Sơn, nhưng sau này......Cho nên Lão phu vẫn không thể không lo lắng a! "

Về chuyện Vô Cực Ma Tông phải rời khỏi n Đoạn Hồn Sơn, chỉ có rất ít người biết được. Phùng Ngạo Thiên mới nói được một nửa, đột nhiên nghĩ ra mình chút nữa lỡ lời, vì vậy vội vàng chuyển lời. Nhưng ngay cả như vậy, đám người của Huyết Sát Tông và Phù Chú Tông dường như cũng hiểu ra điều gì đó. Chỉ thấy Tông Chủ hai Tông này đều vui mừng ra mặt.

Nếu Vô Cực Ma Tông thật sự rời khỏi Đoạn Hồn Sơn, như vậy khoáng sản tài nguyên của Vô Cực Ma Tông lúc này, bọn họ nhất định không thể mang đi. Mà theo tình thế lúc này, có được sự ủng hộ của Vô Cực Ma Tông Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên có chính thành nắm chắc chiến thắng trong cuộc tuyển chọn Tông Chủ Luyện Ngục Ma Tông lần này. Như vậy Môn phái mình dựa vào hắn nhất định sẽ được phân không ít lợi ích. Mà có cái gì hấp dẫn hơn khoáng sản của Vô Cực Ma Tông chứ.

Bởi vậy vừa mới nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế , Tông Chủ Huyết Sát Tông và Phù Chú Tông nhìn về phía đám người Vô Cực Ma Tông cũng trở nên thân thiện hơn nhiều.

Sau đó Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên lại nói không ít chuyện, mà đám người Huyết Ma Liệt Sơn cũng tham dự thảo luận. Nhưng Đinh Hạo lại không mở miệng, chỉ là nghe bọn họ trao đổi mà thôi/ Một lát sau, mấy người đã bàn bạc xong, ngoại trừ làm cho Đinh Hạo hiểu sơ qua về Đạo Môn tam tông ra, cũng không thu được tin tức cần thiết nào hết..

Cuối cùng kết luận của mấy người bọn họchính là Đạo Môn tam tông cho dù dựa vào "Tụ tiên phá pháp trận"cũng tuyệt đối không thể phá "Cửu đỉnh hỏi thiên trận" trong thời gian ngắn. Mà chỉ cần Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung vừa xuất hiện, vậy nguy cơ của Đoạn Hồn Sơn sẽ được giải trừ, mà lúc này cũng chỉ có cách chờ đợi mà thôi.

Một lát sau, mấy người thấy đã bàn bạc xong , Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng kéo dài nữa, phân phó cho mọi người trở lại Tông phái của mình.

Mà Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo phải rời đi, cũng không biết chui ra từ chỗ nào trong Điện, cười hì hì , rồi đi theo Đinh Hạo ra khỏi Điện.

Vừa mới đi được hai bước, thì nghe Phùng Ngạo Thiên ho nhẹ một tiếng , nói: "Tinh nhiên, ngươi quay về cho ta, phụ thân có việc muốn nói với ngươi! "

Phùng Tinh Nhiên sắp ra đến cửa lại nghe thấy Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên gọi, Phùng Tinh Nhiên cười khổ nhìn Đinh Hạo, nhỏ nói: "lát ta sẽ đến tìm huynh, huynh phải đợi ta đó! "

Nghe nàng nói như vậy, Đinh Hạo gật đầu đồng ý.

Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo gật đầu liền le lưỡi, đi vào trong Điện.

Thấy Phùng Tinh Nhiên rời đi, Đinh Hạo khẽ cười, đi theo Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma trở về chỗ ở tạm của Vô Cực Ma Tông

Một lát sau, đoàn người chia tay nhau ở cửa, hai người Huyết Ma Liệt Sơn cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn haisẽ kể lại mọi chuyện cho những người trong Vô Cực Ma Tông nghe. Mà Đinh Hạo thì một mình một người đi vào phòng của mình.

sau khi bố trí một Ảo trận nhỏ trong Phòng , Đinh Hạo khoanh chân ngồi xuống.

Chỉ thấy bạch quang chợt lóe lên , trong tay Đinh Hạo đột nhiên có thêm một đống vật phẩm. Đúng là hai loại Vật phẩm hắn đã dùng Tiên Giới Kiếm quyết trao đổi cùng Luyện Ngục Ma Tông, cùng mấy thứ tài liệu Tu chân.

xuất hiện đầu tiên trong tay Đinh Hạo chính là Bảo giáp màu Lam. Bảo giápNhìn Bảo giáp mềm mại này, lại nhìn mặt ngoài Bảo giáp do Thần Huyết Ngọc và Hắc Hồn Thạch dung hợp tạo thành, Đinh Hạo nhướng mày, thật sự Bảo giápkhông biết rốt cuộc Bảo giáp này có phẩm chất gì. Chỉ là hắn biết nếu có thể xuất hiện ở bên trong Tàng bảo các của Luyện Ngục , hẳn cũng không phải vật bình thường.. Nhưng Đinh Hạo nhìn một lát cũng không phát hiên được gì.

Lắc đầu, bạch quang lại hiện lên, chỉ thấy Thượng phẩm Bảo giáp ngăm đen đạt được trong Hồn Luyện tôngBảo giápđã xuất trong tay Đinh Hạo . Chỉ là ở sau khi bị Âm Cơ - Tông Chủ Âm Dương Hòa Hợp tông đánh lén nên bị hư hỏng, mà chính mình cũng không có thời gianchữa trị. Mắt thấy đại chiến sắp xảy ra. Bảo giápNếu không có Bảo giáp tốt bảo vệ, nhất định sẽ bị thiệt thòi không ít, Vì vậy Đinh Hạo thừa dịp lúc này Đạo Môn tam tông còn không có thể phá giải "Cửu đỉnh hỏi thiên trận" vừa lúc Bảo giápcó thể tu luyện Bảo giáp một lần nữa, đợi khi đại chiến xảy ra cũng có an toàn hơn.

Nhìn Bảo giápBảo giáp ngăm đen trong tay một chút, lại Bảo giápnhìn Bảo giáp màu xanh, Đinh Hạo không biết nên ra tay với cái nào. Bảo giáp ngăm đenBảo giáp mặc dù đã tổn hại, nhưng Đinh Hạo đã từng tu luyện Bảo giáp này một Bảo giáp nên chỉ cần có tài liệu thích hợp là giải quyết rất dễ dàng. Mà tài liệu tu chân thời gian gần đây Đinh Hạo có không ít, tất cả đều làVật phẩm có phẩn chất rất tốt. Vì vậy chỉ cần tốn chút thời gian, Bảo giáp ngăm đen Bảo giápnày rất nhanh có thể chữa trị xong.

Mà Bảo giáp màu lamBảo giáp Đinh Hạo không có chút chắc chắn. Mặc dù không biết Bảo giáp nàyốt cuộc là như thế nào. Nhưng chỉ riêng hai loại tinh thạch tạo thành mặt ngoài của Bảo giáp, Đinh Hạo biết Bảo giáp này nhất định không tầm thường. Nhưng cái khó chính là Đinh Hạo không biết nó có tác dụng gì, cũng không dám tùy tiện do dự.

Bởi vậy Đinh Hạo có đôi chút do dự.

Một lát sau, Đinh Hạo vẻ mặt khẽ đổi, Vô tứ Ma viêm từ tay phải dâng lên, vung tay phải lên, mà Bảo giáp ngăm đen lại đang phiêu phù trong Ma Viêm.

Một lát sau, vết nứt trên Bảo giáp dần dần khép lại, Đinh Hạo rất vui vẻ, suy nghĩ một chút hắn lấy hai loại Tinh thạch trong Không gian giới chỉ ra, đang muốn vứt vào giữa Ma Viêm; , Thì hắn đột nhiên nhìn thấy Bảo giáp màu lam. Bảo giáp màu lam có mặt ngoài do Thần Huyết Ngọc và Hắc Hồn thạch; hắn không biết rốt cuộc làm cách gì mà có thể luyện chế cả hai loại Tinh thạch làm một.

Đinh Hạo thầm nghĩ dù sao lúc này hắn đang cần Bảo giáp để phòng . Thần huyết ngọc cùng Hắc hồn thạch có thể dung hợp thật kỳ diệu, Mặc dù mình không là kẻ làm nên nó; nhưng bây giờ lại có thể sử dụng. Nghĩ đến đây Đinh Hạo trong lòng vừa động, cũng bỏ Bảo giáp màu lam vào trong Ma Viêm

Chương 147: Hoàn Vũ Bảo giáp.

Dịch giả : vuhanduong

Biên dịch : vuhanduong

Nguồn : 4vn.eu

Bấm vào đây để xem nội dung.

Chỉ thấy Bảo giáp được bỏ vào trong Ma Viêm ( Ngọn lửa ma) chỉ trong nháy mắt đã đỏ lên, nhưng chỉ chảy ra một chút chất lỏng màu lam nhạt; mà mặt ngoài của Bảo giáp lại không có bất cứ biến hóa gì. Không biết chất lỏng màu lam nhạt kia rốt cuộc từ đâu mà đến; như là đột nhiên xuất hiện vậy, làm cho Đinh Hạo rất kinh ngạc.

Nhưng đây mới chỉ bắt đầu mà thôi, chuyện càng thêm kinh ngạc còn ở phía sau. Chất lỏng màu lam như vật thể sống, chuyển động khắp nơi trong Ma viêm, đến khi dòng chất lỏng này tiếp xúc với Bảo giáp ngăm đen đã bị tổn hại của Đinh Hạo; thì một chuyện càng thêm cổ quái đã xảy ra.

Chỉ thấy hai loại vật phẩm này vừa tiếp xúc với nhau; thì Bảo giáp ngăm đen bị làm mềm ra thậm chí đã bị hòa tan. Ngay khi Đinh Hạo cảm thấy kỳ lạ, thì Bảo giáp ngăm đen đã bị hòa tan hết; thành một đống chất lỏng.

Chờ cho đến khi Đinh Hạo nhận thấy có điểm không ổn; thì Bảo giáp ngăm đen - phần thưởng trong Hồn Luyện Tông của hắn đã biến mất không còn, trở thành một đống chất lỏng. Thầm thở dài một hơi, mặc dù trong lòng rất đau xót, nhưng cũng không có bất cứ biện pháp gì. Mình cũng không thể vì một khối Bảo giáp mà tức giận; mà cho dù muốn tức giận với nó cũng không biết nên ra tay như thế nào; chẳng lẽ hủy chiếc Bảo giáp này sao.

Khi Đinh Hạo đang âm thầm cảm thán, biến hóa lại xảy ra. Chỉ thấy chất lỏng màu lam nhạt dẫn theo chất lỏng do Bảo giáp ngăm đen sau khi hòa tan tạo thành; đã chuyển đến mặt ngoài Bảo giáp. Chỉ nghe thấy một tiếng "Chi chi" rất kỳ lạ vang lên, Bảo giáp đột nhiên xuất hiện một luồng khói xanh, kèm theo một thứ mùi quái lạ, khiến thị giác và khứu giác của Đinh Hạo gần như bị mất cảm giác.

Thấy xảy ra biến hóa như vậy, Đinh Hạo chỉ biết trợn mắt há mồm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại xảy ra chuyện quái lạ này.

Cũng không biết trải qua bao lâu, thị giác và khứu giác của Đinh Hạo khôi phục lại bình thường. Chờ cho Đinh Hạo có cảm giác, thì làn khói xanh kia đã biến mất không còn, mà Bảo giáp cũng đã có sự thay đổi, biến thành màu lam hắc (xanh đen), sáng bóng đến kinh người. Đinh Hạo cảm giác thấy Bảo giáp này như mới được sinh ra một lần nữa; hơn nữa hắn phảng phất như có thể cảm nhận được sự vui sướng của nó.

Ngay lúc này, các loại tài liệu được bỏ vào trong Ma viêm cũng dần dần bị hòa tan thành chất lòng, giống như bị Bảo giáp hấp thu vậy. Từ từ chuyển động về phía Bảo giáp; biến hóa lại xảy ra. Chỉ thấy mặt ngoài Bảo giáp vốn đang sáng loáng bị một làn chất lỏng kéo đến, vẻ sáng bóng bên ngoài đột nhiên biến mất không thấy. Mà ngay cả mặt ngoài Bảo giáp cũng khôi phụclại màu xanh đen; mặc dù không còn sáng bóng, nhưng nhìn vẫn rất đẹp mắt.

Tận mắt nhìn thấy những gì đã xảy ra, Đinh Hạo rất nghi hoặc. Mặc dù Ma Viêm trong tay mình vẫn còn đang thiêu đốt, đốt nóng đỏ Bảo giáp màu xanh đen kia; nhưng Bảo giáp lại không xảy ra chút biến hóa gì nữa. Đinh Hạo trong lòng vừa động, Ma Viêm trong tay đã biến mất không còn.

Mà Bảo giáp xanh đen kia đã rơi vào trong tay Đinh Hạo. Nhìn Bảo giáp kỳ dị trong tay, Đinh Hạo đột nhiên nghĩ tới một điều. Nghe nói Cực phẩm bảo vật cũng có thể lấy máu nhận chủ, mà Bảo giáp trước mặt rất thần kỳ. Đinh Hạo hạ quyết tâm, đặt ngón giữa vào trong miệng, cắn mạnh một cái, một giọt máu đỏ tươi rơi xuống trên Bảo giáp.

Biến hóa kỳ lạ lại xảy ra.

Giọt máu tươi vừa mới nhỏ vào trên Bảo giáp, Đinh Hạo đột nhiên cảm giác Bảo giáp trở thành một phần thân thể của mình, một cảm giác huyết mạch tương thông. Nhưng vết thương trên ngón giữa lại không khép lại; máu bên trong người như bị Bảo giáp hút lấy, thậm chí không bị mình khống chế, không ngừng từ miệng vết thương chảy vào trong Bảo giáp.

Biến hóa xảy ra như thế hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của Đinh Hạo. Đinh Hạo lập tức kết luận được kiện Bảo giáp này quả nhiên là bảo vật. Mặc dù biến hóa này vừa mừng vừa sợ; nhưng cảm giác vui mừng chiếm hầu hết. Theo thời gian, máu trong cơ thể chảy ra càng lúc càng nhiều, chờ Đinh Hạo cảm giác đầu óc choáng váng, máu mới ngừng chảy.

Mà đúng lúc này, Bảo giáp trong tay lại biến thành màu lam; lại tự động mặc lên người Đinh Hạo. Đinh Hạo đang choáng váng đầu óc vì mất màu quá nhiều, thậm chí có thể cảm giác được sự cảm kích và vui sướng của Bảo giáp sau khi sống lại. Một cỗ tin tức cũng được truyền vào trong tâm thần Đinh Hạo, không biết vì sao Đinh Hạo biết Bảo giáp này có tên Hoàn Vũ.

Hắn càng biết Hoàn Vũ Bảo giáp này chính là Cực Phẩm Bảo Giáp, chính là Pháp bảo cao cấp nhất bên trong Tu Chân Giới. Bảo sao mình có thể cảm giác được tư tưởng biến hóa của Hoàn Vũ Bảo giáp, thì ra đây là Cực phẩm bảo vật. Lần này đúng là mình may mắn nhặt được Bảo vật. Sự khác nhau giữa Cực Phẩm Bảo Giáp và Thượng phẩm Bảo giáp, chính là bên trong Cực Phẩm Bảo Giáp đã sinh ra linh thể, có thể tương thông với Chủ nhân, có thể biến hóa theo ý của Chủ nhân.

Mà Hoàn Vũ Bảo giáp này không biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, đến mức Linh thể sắp tan biến. Cũng may dựa vào công hiệu của Ma Viêm, mới nhân cơ hội hấp thu được Bảo giáp ngăm đen và mấy loại tài liệu Tu chân của Đinh Hạo, do đó mới chữa trị hoàn toàn. Linh thể bên trong Bảo giáp cũng đã khôi phục đôi chút; nếu không Đinh Hạo căn bản không thể cảm giác được sự vui mừng của Bảo giáp.

Lam quang chợt hiện, Bảo giáp vừa mới mặc trên người Đinh Hạo, đã lướt qua quần áo, trực tiếp dán vào thân thể Đinh Hạo. Cảm giác thoải mái vô cùng, khiến Đinh Hạo cảm giác được Cực Phẩm Bảo Giáp quả nhiên khác thường; chỉ riêng chiếc Bảo giáp này đã đủ cho cuộc giao dịch với Luyện Ngục Ma Quân rồi.

Ha ha cười dài một tiếng. Đinh Hạo đang định lấy Thiên Thương Kiếm ra nghiên cứu một chút; nhưng suy nghĩ một chút hắn vì chữa trị Hoàn Vũ Bảo giáp nên đã mất không ít thời gian. Mà lúc này tình thế đang rất cấp bách; mà có Nghịch Thiên Ma Kiếm trong tay, Đinh Hạo cũng không thiếu Vũ khí công kích cường đại. Vì vậy hắn suy nghĩ một chút rồi tạm thời bỏ qua ý định nghiên cứu Thiên Thương Kiếm.

Vừa mới bước ra khỏi phòng, bên tai đã truyền đến âm thanh của Huyết Ma Liệt Sơn.

"Tiểu tử nhà ngươi thậm chí còn bế quan Luyện khí ở giờ phút này. Nếu không phải ngươi kịp thời đi ra, sợ là sẽ phải bỏ qua thịnh hội lần này, mau đi đến phòng Lão phu"

Huyết Ma Liệt Sơn vừa dứt câu, Đinh Hạo cười hắc hắc. Hắn biết Huyết Ma Liệt Sơn dùng Công pháp Truyền âm nhập mật báo cho mình; gật đầu, đi về phía phòng Huyết Ma.

Một lát sau, Đinh Hạo tiến vào trong phòng của Liệt Sơn. Bên trong phòng ngoại trừ Huyết Ma Liệt Sơn ra, thì Độc Ma Vương Diệc Hàn cùng tám vị Trưởng lão đều đã đến đông đủ. THấy Đinh Hạo đã đi vào trong phòng, Huyết Ma và Độc Ma nhìn Đinh Hạo với ánh mắt kỳ dị. Một lát sau, Độc Ma kinh ngạc nói: "Ta thấy thủ pháp Luyện khí của Tiểu ca rất cao minh. Mặc dù không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì; nhưng Lão phu từ trong phòng của ngươi cảm giác được Chân khí ba động kỳ lạ; hiển nhiên là khí tức của Bảo vật cao cấp"

Hắn vừa nói như thế, Huyết Ma Liệt Sơn cũng cười cổ quái một tiếng, nói với Đinh Hạo: "Xem ra ngươi đã chiếm được tiện nghi rất lớn trong cuộc giao dịch với Phùng Ngạo Thiên. Bên trong thân thể của ngươi có một loại khí tức rất quỷ dị. Nếu như Lão phu đoán không lầm, nhất định là do Bảo giáp màu lam ngươi có được sau khi trao đổi với Phùng Ngạo Thiên. Chỉ là Bảo giáp vừa rồi mới bị ngươi luyện chế; vì vậy khí tức của nó mới lộ ra bên ngoài thân thể của ngươi một chút. Có lẽ không bao lâu nữa khi dung hợp làm một thể với ngươi, thì đến lúc đó dù là Lão phu cũng không nhìn ra điều gì"

Nghe hai người này nói như thế, tám vị Trưởng lão đều kinh ngạc nhìn Đinh Hạo. Mặc dù bọn họ không nhìn ra điều gì, nhưng bọn hắn rất tin tưởng vào ánh mắt của Huyết Ma và Độc Ma. Hai người bọn họ đều đã nói như vậy; thì Bảo giáp mà Đinh Hạo mới có được tuyệt đối không phải bình thường. Đều âm thầm cảm thấn Tiểu tử này thật may mắn, chuyện tốt gì cũng do hắn gặp được.

Thấy Huyết Ma và Độc Ma đều nói ntq, Đinh Hạo lắc đầu nói: "Ta còn không biết Bảo giáp này rốt cuộc là như thế nào. Chuyện này tạm thời không nói, tình thế bây giờ rốt cuộc như thế nào?"

Hắn vừa nói ra những lời này, vẻ mặt mọi người đều hơi đổi. Thấy vẻ mặt mọi người như vậy, Đinh Hạo sửng sốt, nghi hoặc nói: "Trước khi ta bế quan, tình thế đang rất tốt, sao vẻ mặt các ngươi lại như thế này"

Cười khổ một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn Gia tộc nói: "Vốn không ai nghĩ được rằng Đạo Môn tam tông lại có "Tụ Tiên Phá pháp trận". Đại trận bên ngoài Luyện Ngục Ma Tông xem ra chỉ không đầy ba ngày là sẽ bị phá vỡ. Mà Ma Quân cũng nhận được tin tức chính xác, trong vòng ba ngày nữa Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung sẽ đến được đây. Thời gian cụ thể không rõ, nhưng nếu như bọn họ đến được đây sau khi Đạo Môn tam tông phá xong trận, vậy Luyện Ngục Ma Tông khó có thể thừa nhận nổi đả kích này."

Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa nói xong, mặt Đinh Hạo khẽ biến. Nếu nói như vậy, lại xem tốc độ giữa đôi bên; nếu như Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung đến trước, thì nguy cơ của Đoạn Hồn Sơn sẽ được giải trừ; còn nếu đến muộn, thì hậu quả không thể tưởng tượng được.

Gật đầu, Đinh Hạo nói: "Xem ra chúng ta nên chuẩn bị sớm. Nếu như "Cửu đỉnh vấn thiên trận " thật sự bị phá trước khi Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung đến được đây, như vậy chúng ta rốt cuộc nên làm gì?"

Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói: "Trước khi ngươi tới, ta và Độc Ma đã cùng bàn bạc với tám Trưởng lão, đã đưa ra một chủ ý. Đó chính là bắt đầu dò xét tình hình. Nếu như có khả năng, thì ở ngày cuối cùng sẽ lập tức lui ra khỏi Đoạn Hồn Sơn, cấp tốc đi đến Di Thiên Chiểu Trạch(Ao đầm), do Bát Sí Tử Mãng dẫn đường, tiến vào bên trong Huyễn cảnh ở Di Thiên Chiểu Trạch(Ao đầm). Nếu như chậm trễ, sợ trốn không thoát khỏi sự truy đuổi của Đạo Môn tam tông"

Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo biến sắc. Cách mà bọn họ nói, chính là cách làm có lợi nhất cho Vô Cực Ma Tông. Bởi vì nếu sau khi Đạo Môn tam tông phá trận xong, đến lúc đó mới bỏ chạy, thì sợ rằng người của Vô Cực Ma Tông từ Phân Thân Kỳ trở xuống không một ai có thể chạy thoát. Hơn nữa chuyện tương lai không thể nào đoán trước, nên cách nào sáng suốt nhất chính là không đợi Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung, trực tiếp bỏ chạy.

Lúc này, tất cả mọi người đều đang nhìn vào Đinh Hạo.

Chương 148: Tình thế khẩn bách.

Dịch giả : vuhanduong

Biên dịch : vuhanduong

Nguồn : 4vn.eu

Bấm vào đây để xem nội dung.

[

Vào lúc này, Đinh Hạo đang rất đâu đầu. Lời bọn họ nói chính là cách làm sáng suốt nhất trong lúc này.

Nhưng nếu mình làm như vậy, đạo nghĩa không nói, nhưng thứ nhất chuyện này là do Vô Cực Ma Tông gây nên; mà Luyện Ngục Ma Tông không có chút quan hệ gì mà còn giúp đỡ mình. Nếu làm như vậy thì quan hệ với Luyện Ngục Ma Tông có lẽ sẽ tan thành mây khói; mà cũng không biết Phùng Ngạo Thiên sẽ đối xử với mình như thế nào.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo rối như tơ vò. Đinh Hạo vốn là người không có bất cứ vướng bận gì, làm việc đều vì lợi cho bản thân, cho đến bây giờ chưa bao giờ để ý đến tình yêu, tình bạn. Nhưng theo thời gian, Đinh Hạo đã không phải là một kẻ một kẻ chỉ có hai bàn tay trắng; mà có quan hệ rất sâu với Luyện Ngục Ma Tông.

Tất cả mọi người ở đây đều khẩn trương nhìn Đinh Hạo, không biết hắn có quyết định như thế nào.

Không biết từ lúc nào, đám người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương, Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn mặc dù mới gia nhập Vô Cực Ma Tông không được bao lâu; nhưng đều đã thực sự coi Vô Cực Ma Tông là Môn phái của mình. Mà quan hệ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên, Thiên Yêu Niếp Thiên; bọn họ cũng đều biết. Biết nếu Đinh Hạo có quyết định cũng không dễ dàng gì. Nhưng chuyện này lại quan hệ đến sự tồn vong của Vô Cực Ma Tông; nên mấy người nói ra như vậy cũng là không còn cách nào khác.

Không biết qua bao lâu, Đinh Hạo đứng lên, lạnh lùng nói: "Cứ như vậy đi, bây giờ Liệt lão và Vương lão sẽ nhân cơ hội đi quan sát xung quanh. Nếu như tìm được đường đi thích hợp, tối ngày mai Vô Cực Ma Tông chúng ta sẽ lập tức rời khỏi Đoạn Hồn Sơn"

Lời này vừa nói ra, mọi người đều thở dài mội hơi, nhìn Đinh Hạo với vẻ sợ hãi. Dù sao có thể làm được như vậy, Đinh Hạo nhất định rất nhẫn tâm. Quả nhiên là một kẻ trời sinh đã tàn nhẫn vô tình, người làm đại sự phải vứt bỏ tình cảm, xem ra Đinh Hạo là một người như vậy.

Thấy vẻ mặt tán thưởng của mấy người này, Đinh Hạo thầm cười khổ. Lúc này hắn cũng không nói gì nữa, muốn thành nghiệp lớn đôi khi phải hy sinh vài thứ. Mà lần này mình sợ sẽ mất đi rất nhiều. Mặc dù bất đắc dĩ, nhưng hắn cảm thấy rất áy náy, nhưng không thể nào làm khác được. Chuyện phát triển đến mức này căn bản không phải do hắn khống chế nữa. Có ai ngờ được Đạo Môn tam tông lại có Trận pháp thần kỳ như vậy.

Biết Đinh Hạo rất khó xử khi có quyết định như vậy; nên Huyết Ma Liệt Sơn ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Đã như vậy, Lão phu sẽ cùng Độc Ma đi quanh khắp nơi xem xét. Tối nay sẽ tập hợp lại ở đây với tin tức chính xác, ngươi thấy thế nào?"

Gật đầu, Đinh Hạo trầm giọng nói: "Được rồi, cứ như vậy đi, các ngươi tìm đường cẩn thận, buổi tối chúng ta sẽ bàn lại chuyện này"

Lời này vừa nói ra, Huyết Ma và Độc Ma liếc mắt nhìn nhau. Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn Đinh Hạo một cái, rồi lắc đầu đi theo Huyết Ma Liệt Sơn ra ngoài.

Thấy hai người này đã rời khỏi, tám Trưởng lão nhìn nhau một cái, cũng chào Đinh Hạo, rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Một lát sau, Đinh Hạo một mình ở trong phòng, vùi đầu suy nghĩ. Hắn cũng không biết mình làm như vậy rốt cuộc là đúng hay không. Nếu Vô Cực Ma Tông nhân cơ hội rời đi; mà chuyện này lại không quan hệ gì với Luyện Ngục Ma Tông thì Đạo Môn tam tông không biết có tiếp tục gây khó khăn cho bọn họ hay không. Nhìn thì thấy bọn chúng rất có phong độ; nhưng nếu như tìm được cơ hội chèn ép Ma Môn, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua.

Nếu là như vậy, thì không thể để cho Luyện Ngục Ma Tông đối mặt một mình. Nếu Phùng Tinh Nhiên bị làm sao, vậy mình....

Đinh Hạo càng nghĩ càng loạn, hai tay ôm đầu cố gắng tìm biện pháp tốt nhất.

Không biết qua bao lâu, hai mắt Đinh Hạo sáng rực lên, vội vàng đi đến nơi ở của Luyện Ngục Ma Tông.

Một lát sau, Đinh Hạo đi tới nơi ở của môn nhân Luyện Ngục Ma Tông. Vì các các Tông phái khác đều chuyển vào bên trong Luyện Ngục Ma Tông; nên người của Luyện Ngục Ma Tông lúc này đang ở hết bên trong Tiềm Long Các.

Vừa mới tới đây, đã thấy ngoài cửa có một tên Đồng từ, đúng là người mình gặp khi lần đầu tiên đến Luyện Ngục Ma Tông. Người này vừa thấy người đến là Đinh Hạo, cũng không dám chậm trễ. Đinh Hạo lúc này mặc dù chỉ có thân phận là một đệ tử đời thứ ba của Vô Cực Ma Tông; nhưng rất nhiều người biết Đinh Hạo có quyền lực rất lớn. Càng huống chi còn mối quan hệ giữa Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên; lại là anh em kết nghĩa với Thiên Yêu Niếp Thiên. Mà Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cũng rất coi trọng hắn; thử hỏi một nhân vật được nhiều người chú ý đến vậy, một tên Đồng tử giữ cửa nhỏ nhoi như hắn sao dám không cẩn thận đối xử.

Tên Đồng tử vội vàng lên nghênh đón Đinh Hạo, cung kính nói: "Đinh Hạo Đạo hữu đến đây có việc gì. Tông Chủ chúng ta và các vị Trưởng lão đang mở hội nghị, sợ không có thời gian"

Lnvnr, Đinh Hạo biết ngay Luyện Ngục Ma Tông nhất định là đang thảo luận về chuyện mà mình và Huyết Ma Liệt Sơn vừa bàn bạc với nhau. Chỉ là không biết bọn họ có tìm ra được biện pháp giải quyết hay không. Đinh Hạo gật đầu, rồi trầm giọng nói: "Làm phiền Đạo hữu giúp tiểu đệ thông báo với Phùng Tinh Nhiên một câu, nói ta có việc gấp tìm nàng"

Thấy Đinh Hạo nói như thế, tên Đồng tử lộ vẻ khó xử, suy nghĩ một lát rồi mới mở miệng nói: "Được rồi, ta sẽ đi vào hỏi xem sao, Đinh Hạo sư đệ ở đây đợi một lát"

Vừa dứt câu, người này vội vàng đi vào, còn Đinh Hạo thì đang đứng đợi ngoài cửa.

Một lát sau, lúc Đinh Hạo sắp hết kiên nhẫn chờ đợi; thì Phùng Tinh Nhiên mới từ bên trong đi ra. Từ xa nhìn lại, Phùng Tinh Nhiên đã mất đi nụ cười vốn có, mặt mày lo lắng. Xem ra Luyện Ngục Ma Tông cũng rất đau đầu vì việc này, nếu không Phùng Tinh Nhiên nhất định đã không có vẻ mặt như vậy.

Thấy Đinh Hạo đang ở trước mặt, Phùng Tinh Nhiên miễn cưỡng nở nụ cười, dịu dàng nói: "Huynh sao bây giờ mới tới"

Nhìn Phùng Tinh Nhiên đang khá hốc hác, Đinh Hạo nhìn hai bên, rồi trầm giọng nói: "TÌm một chỗ yên tĩnh, ta có chuyện muốn nói cùng nàng"

Thấy Đinh Hạo nói thế, Phùng Tinh Nhiên sững sờ một cái, rồi gật đầu nói: "Vậy ngươi đi theo ta"

Lời nói vừa dứt, Phùng Tinh Nhiên rất tự nhiên cầm lấy tay Đinh Hạo, kéo hắn đi vào bên trong Luyện Ngục Ma Tông.

Một lát sau, Phùng Tinh Nhiên dẫn Đinh Hạo đến phòng cửa mình. Sau khi đóng cửa phòng lại, Phùng Tinh Nhiên dựa vào trong lòng Đinh Hạo, trách: "Mấy ngày vừa rồi Huynh làm cái gì. Rõ ràng đã đáp ứng ở trong Tông chờ ta. Tại sao còn bế quan, hại ta đến tìm mất công, bây giờ mới chịu đi gặp ta.

Cười nhạt, Đinh Hạo nói: "Lần trước đạt được Bảo giáp bị tổn hại trong Luyện Hồn Tông. Ta thấy đại chiến sắp diễn ra, nên nhân cơ hội chữa trị một phen. Bên trong Tông của nàng rốt cuộc đang thương lượng chuyện gì"

Đinh Hạo vừa nói ra, vẻ mặt Phùng Tinh Nhiên trở nên hơi khó coi, nói: "Xem ra chuyện này huynh cũng đã biết. Cha ta lúc này đang cùng với các Trưởng lão trong Tông bàn bạc việc này, tuy nhiên bây giờ còn chưa nghĩ ra phương pháp nào tốt. Ngoại trừ Vô Cực Ma Tông ra, Tông Chủ các Tông phái khác khác cũng đã đến đưa ra đề xuất với Cha ta. Bọn họ đều muốn rút lui ra khỏi Đoạn Hồn Sơn, tránh cơn sóng lớn. Trong lời nói của Âm Dương Hòa Hợp tông và Hắc Ma Tông thì mơ hồ đề nghị việc này phải do Huyết Ma Liệt Sơn và Vô Cực Ma Tông gánh chịu. Không biết đây là ý của bọn hắn, hay là do Thành Hoàng sai khiến. Mà Luyện Ngục Ma Tông chúng ta cũng đang không đồng lòng, đang rất loạn, ai..."

Nghe nàng nói xong, Đinh Hạo biết tình huống còn xấu hơn suy nghĩ của mình nhiều. Nghe nàng nói, dường như rất tốt với Vô Cực Ma Tông. Nhưng nàng sao biết được mình vừa quyết định bỏ chạy khỏi Đoạn Hồn Sơn. Đinh Hạo nói với Phùng Tinh Nhiên: "Còn nhớ rõ chuyện lúc chúng ta mới gặp nhau không. Lúc đầu nàng bị Tây Huyền Ngũ Quỷ truy đuổi, sau đó ngươi phải dùng Tuyệt Sát Ma Trận, sau đó lại dùng đến biện pháp của ta mới khống chế được mấy người này?"

Gật đầu, Phùng Tinh Nhiên khó hiểu nói: "Dĩ nhiên còn nhớ, nhưng có quan hệ gì với chuyện này?"

Nghiêm mặt lại, Đinh Hạo trầm giọng nói: "Tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận còn ở trong tay nàng chứ?"

Gật đầu, Phùng Tinh Nhiên nói: "Chẳng lẽ chàng muốn dùng Tuyệt Sát Ma Trận ngăn cản sự xâm lấn của Đạo Môn tam tông. Trận này căn bản là không đầy đủ, ngay cả cao thủ Phân Thân Kỳ cũng không thể diệt được. Đừng có mà suy nghĩ lung tung, lần này có cả cao thủ Hợp Thể Kỳ, Tuyệt Sát Ma Trận căn bản không có tác dụng gì đối với họ"

Vừa nghe nói thế, Đinh Hạo mặt mày vui vẻ, cười hắc hắc nói: "Ở trong tay nàng dĩ nhiên không được. Nhưng nếu ở trong tay ta, thì Tuyệt Sát Ma Trận ít nhất có thể phát huy ra tám phần uy lực. Mặc dù cao thủ Đại Thành Kỳ xông vào không thể giết được hắn; nhưng nếu như đám Hợp Thể Kỳ dám tùy tiện xông vào trận này. Ta cam đoan hắn dù không chết cũng phải bị lột da. Hơn nữa chỉ cần ta muốn, thì dù cho bọn hắn có ở trong Trận mười năm, cũng đừng mong ra ngoài được"

Lời này vừa nói ra, Phùng Tinh Nhiên dường như đang ngghix đến uy lực của Tuyệt Sát Ma Trận mà Đinh Hạo bố trí lần trước. Không khỏi một lần nữa dấy lên hy vọng, hai mắt sáng rực lên, kỳ quái nhìn Đinh Hạo.

Một lát sau, chỉ thấy bạch quang lóe lên. Trong tay Phùng Tinh Nhiên đã xuất hiện một cái Tử Sắc Ma cung, cùng với một loạt các loại tài liệu. Đây đúng là toàn bộ tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận. Phùng Tinh Nhiên không hề do dự đưa toàn bộ cho Đinh Hạo.

Cầm lấy những vật phẩm bố trí Tuyệt Sát Ma Trận trong tay, Đinh Hạo cẩn thận quan sát một lượt, xác nhận các loại tài liệu, liền tươi cười, ôm chặt Phùng Tinh Nhiên vào lòng. Hôn mạnh nàng một cái, xem ra Đinh Hạo đang vô cùng đắc ý, giống như hoàn thành được một tâm sự gì đó rất lớn. Ha ha cười dài một tiếng nói: "Có Trận pháp này trong tay, nguy cơ lần này của Đoạn Hồn Sơn sẽ lập tức được giải trừ"

Chương 149: Tuyệt Sát Ma Trận.

Dịch giả : Black Coffee

Biên dịch : vuhanduong

Nguồn : 4vn.eu

Bấm vào đây để xem nội dung.

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Đinh Hạo, Phùng Tinh Nhiên cười nói: "Huynh dám khẳng định có thể sử dụng Tuyệt Sát Ma Trận bao vây người của Đạo Môn tam tông?"

Há to miệng cười hai tiếng, Đinh Hạo nói: "nàng quá xem thường uy lực của Tuyệt Sát Ma Trận rồi đó. Như "Cửu đỉnh vấn thiên trận " của Tông nàng mà nói chỉ là một ảo trận mà thôi, căn bản là không có uy lực công kích gì. Còn tuyệt sát Ma Tông thì hoàn toàn khác, nếu như người của Đạo Môn tam tông kia dám can đảm tiến vào, không chỉ là làm khốn đốn bọn họ mà thôi, tối thiểu có hơn một nửa người trong số đó sẽ chết. Nếu Tu vi của ta có thể đạt tới cảnh giới như cha nàng, thu thập đầy đủ tài liệu của Trận này, như vậy cho dù ai cũng đừng mơ tưởng thoát ra được, thì đừng nói là Hợp Thể Kỳ, mà ngay cả Đại Thành Kỳ cũng bị giết chết tại chỗ!"

Nghe Đinh Hạo nói như thế, Phùng Tinh Nhiên kinh hãi, vội vàng nói: "Tên tiểu tặc đáng chết, trận này thần bí như vậy, Huynh thậm chí còn không nói cho ta biết, trước tới giờ vẫn gạt ta. Hừ, chờ chuyện này trôi qua, huynh phải nói cho ta biết tất cả bí mật của trận này, hơn nữa tài liệu cũng phải tìm hết cho ta, nếu không ta không tha cho Huynh đâu!"

Đinh Hạo lắc đầu, cười nói: "Toàn bộ phương pháp bố trí trận này ta có thể nói cho nàng biết. Nhưng tài liệu thì nàng phải do một mình nàng thu thập. Ta thấy bên trong Tàng bảo các của Luyện Ngục Ma Tông nàng cũng có mấy thứ ở đây không có. Có trận này trong tay, sau này người trong Tu Chân Giới có thể dodonghj đến nàng cũng không có mấy ai. Hắc hắc, coi như là vật đính ước ta trao cho nàng đi"

Dứt lời Đinh Hạo lại cười ha ha một tiếng, ôm Phùng Tinh Nhiên thật chặt

Vừa nghe hắn nói như thế, Phùng Tinh Nhiên hừ lạnh một tiếng nói: "Cái này còn được."

Vừa dứt lời, Phùng Tinh Nhiên lại quát lên một tiếng: "Chết, ta quên là cha ta và đám Trưởng lão vẫn đang đau đầu vì chuyện này. Như vậy đi, Huynh sẽ theo ta đi vào trong Điện, Huynh sẽ giải thích cho cha ta hiểu!"

Đinh Hạo cười dài một tiếng, nói: "Như thế cũng tốt!"

Hai người liền đi về phía Điện nghị sự của Luyện Ngục Ma Tông.

Một lát sau, hai người đã tới trước cửa, Phùng Tinh Nhiên nói với Đinh Hạo: "Huynh ở đây chờ một chút. Ta vào nói với cha một chút"

"Ừ" Đinh Hạo gật đầu, ý bảo Phùng Tinh Nhiên cứ đi vào.

Không lâu sau, Phùng Tinh Nhiên mừng rỡ đi ra, nói với Đinh Hạo: "Đi thôi, cha ta muốn huynh vào"

Hai người đi vào bên trong Điện. Nhìn hai bên một cái, Đinh Hạo hơi biến sắc, thì ra là ngoại trừ mấy người Thiên yêu Niếp Thiên, vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân, cùng với những người bên phía Thành Hoàng, thì còn có nhiều người lạ mặt. Khí thế của mấy người này đều bất phàm; trong đó có ít nhất bốn người có thực lực Hợp Thể Kỳ; mấy người còn lại cũng là Phân Thân Hậu Kỳ. Chỉ riêng những người ở đây, Đinh Hạo biết bọn họ tuyệt đối có thể so sánh với bất cứ Môn phái nào trong Đạo Môn tam tông.

Xem ra đây mới đúng là thực lực chân chính của Luyện Ngục Ma Tông, ở lúc quan trọng như thế này, toàn bộ đã phải xuất hiện.

Thấy Đinh Hạo đi vào trong Điện, tất cả mọi đều nhìn chằm chằm vào Đinh Hạo. Đám người Thành Hoàng đều lộ vẻ khinh thường, mà những người xa lạ lại đầy nghi hoặc, giống như không hiểu được tại sao vào giờ phút này, Phùng Ngạo Thiên lại coi trọng Đinh Hạo - một kẻ chỉ có Tu vi thấp kém như vậy. Cho dù người này có chút quan hệ với Phùng Tinh Nhiên, nhưng đại hội của Luyện Ngục Ma Tông hắn chưa đủ tư cách tiến vào tham dự.

Mà mấy người bên phía Phùng Ngạo Thiên như Thiên Yêu Niếp Thiên và Cừu Mãnh Chu Vân, mặc dù cũng lấy làm khó hiểu, nhưng vẫn rất chờ mong. Đối với Đinh Hạo dù cho Tu vi của hắn rất thấp, bọn họ cũng không dám khinh thường. Dù sao Đinh Hạo cũng đã tạo ra rất nhiều kỳ tích.

Cung tay lại, Đinh Hạo nói: "Đoạn Hồn Sơn vô cực Ma Tông đệ tử đời ba Đinh Hạo bái kiến Tông Chủ!"

"Không cần đa lễ!" Phùng Ngạo Thiên phất phất tay, trầm giọng nói: "Tình thế bây giờ hẳn là ngươi cũng biết, mới vừa rồi Tinh Nhiên nói ngươi có phuơng pháp giải quyết. Lão phu gặng hỏi mãi, nó vẫn ngang ngạnh không chịu nói, mà nói phải do chính ngươi nói gia. Bây giờ ngươi có thể nói cho bổn Tông rốt cuộc ngươi có biện pháp gì không?"

Gật đầu, Đinh Hạo nghiêm mặt nói: "Không sai, tiểu tử đúng là có biện pháp có thể giải quyết nguy cơ!"

"Biện pháp gì?" Không đợi Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên mở miệng, Thiên yêu Niếp Thiên đã xen vào hỏi trước, nhìn vẻ mặt tựa hồ cũng lo lắng vô cùng.

Đinh Hạo khẽ cười, quay sang nói với Thiên yêu Niếp Thiên: "Không biết Niếp lão có từng nghe qua Tuyệt Sát Ma Trận?"

Mặt hơi đổi, Niếp Thiên gật đầu trả lời: "Dĩ nhiên là biết, nhưng trận này không hoàn toàn trọn vẹn, phương pháp thao tác cũng như vậy, bây giờ đang ở trong tay Tinh Nhiên, chẳng lẽ trận này có thể thay đổi tình thế bây giờ sao?"

Đinh Hạo không trả lời câu hỏi của Niếp Thiên, mà hỏi ngược lại hắn: "Vậy Niếp lão cũng biết uy lực thực sự của Tuyệt Sát Ma Trận trong truyền thuyết chứ?"

Lại gật đầu, Thiên yêu Niếp Thiên nói: "Truyền thuyết thì Tuyệt Sát Ma Trận nếu như đạt đến uy lực tối cao, có thể giết cả cao thủ Đại Thành Kỳ!"

Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của người khác, tiếp tục nghiêm mặt nói: "Không sai, Trận pháp này đang ở trong tay Tiểu tử. Mà phương pháp thao tác chính xac của Tuyệt Sát Ma Trận này Tiểu tử cũng hoàn toàn nắm rõ. Chỉ là đang thiếu một chút tài liệu, chỉ cần bổ sung một ít tài liệu thì mặc dù không thể phát huy ra toàn bộ uy lực vốn có của Trận pháp. Nhưng nếu như cao thủ Hợp Thể Kỳ tiến vào Trận này, Tiểu tử dám khẳng định hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!"

Lời vừa nói ra, mọi người đều cả kinh, ngay cả mấy người xa lạ cũng đã có cái nhìn khác với Đinh Hạo. Mà Luyện Ngục Ma Quân cũng rất vui mừng.

Suy nghĩ một chút, Đinh Hạo lập tức hiểu ra nguyên nhân, bởi vì nếu như Tuyệt Sát Ma Trận thật sự có thể phát huy toàn bộ uy lực, thì mọi người cũng không dám tin dùng. Nếu như mình có ác ý, thì với uy lực cao nhất của Trận pháp này, ngay cả bọn họ cũng không thể chạy thoát.

Thấy vẻ mặt mọi người ngày càng cổ quái, trong đó có mấy người còn lóe lên vẻ tham lam và ác độc, Đinh Hạo cười cười nói: " Đã như vậy, hay là để cho Tinh Nhiên bố trí trận này. Nhưng nếu như do nàng bố trí, sợ chỉ có thể phát huy được sáu bảy phần uy lực mà thôi. Có thể vây khốn được cao thủ Hợp Thể Kỳ nhưng giết không được. Dù sao thì trong thời gian một ngày, nàng không thể nào hoàn toàn hiểu rõ được cách thức vận chuyển của Trận này. Tóm lại sẽ do ai bố trí, sẽ do các ngươi quyết định"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người thở dài một hơi, Thành Hoàng mở miệng nói: "Như thế cũng tốt, dù sao chỉ cần đem người Đạo Môn tam tông vây khốn là được rồi. không bao lâu nữa Thiên Sát Ma Cung cùng với Kiếm Ma Cung sẽ đến được đây, đến lúc đó nguy cơ sẽ được hóa giải"

Mà Phùng Ngạo Thiên lại áy náy nhìn Đinh Hạo, trầm giọng nói: "Cứ như vậy đi, trước hết ngươi hãy dạy Tinh Nhiên phương pháp vận hành. Sau đó bổn Tông sẽ vào trận thử xem uy lực của nó, đây là cách tốt nhất"

Nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo thở dài một hơi, thầm nghĩ cũng chỉ có thể như thế. Mình dù sao cũng không phải là người của Luyện Ngục Ma Tông, dù cho đám người Phùng Ngạo Thiên có tin tưởng mình đi nữa, nhưng những người khác căn bản sẽ không tin mình. Mà mượn tay Phùng Tinh Nhiên cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu không những người khác tuyệt đối sẽ không dám thử uy lực Trận pháp này. Mà nếu như do Phùng Tinh Nhiên bố trí, thì cho dù nàng có ác ý cũng chỉ có thể phát huy được sáu bảy thành uy lực mà thôi. Chỉ có thể tiêu diệt được cao thủ Phân Thân Kỳ, mà bọn họ sẽ không bị làm sao, chính vì những lý do đó nên bọn họ mới có thể đồng ý.

Gật đầu, Đinh Hạo nói: "Đã như vầy, mấy loại tài liệu còn thiếu để bố trí Tuyệt Sát Ma Trận, ta sẽ nói cho Tinh Nhiên. Các ngươi sẽ chuẩn bị tài liệu. sau khi để cho Tinh Nhiên đến chỗ ở của Vô Cực Ma Tông tìm ta, ta sẽ nói cho nàng về áo nghĩa cuối cùng của Tuyệt Sát Ma Trận; sau này Trận pháp sẽ là vật phòng thân của nàng, vậy có được không?"

Đinh Hạo vừa nói xong, tất cả mọi người bên trong Luyện Ngục Ma Tông đều gật đầu đồng ý. Phùng Nhiên có Trận pháp này trong tay, thực lực sẽ tăng mạnh. Sau này khi Tu vi nàng tăng lên, nếu như có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Tuyệt Sát Ma Trận vậy không phải Luyện Ngục Ma Tông sẽ có thêm một Pháp bảo trấn Tông sao. Nghĩ đến đây mọi người dĩ nhiên sẽ không có bất cứ ý kiến gì. Ngay cả Thành Hoàng cho dù có chút không cam lòng, nhưng cũng không có biện pháp gì để phản đối.

Mà chỉ cần Tuyệt Sát Ma Trận do Phùng Tinh Nhiên nắm giữ, Đinh Hạo cũng sẽ không nói gì thêm. Dù như thế nào thì Phùng Tinh Nhiên cũng sẽ không trở thành kẻ địch của mình. Càng huống chi nếu nàng không có Pháp khí phòng thân, Đinh Hạo không thể nào an tâm được.

Thấy tất cả mọi người trong Luyện Ngục Ma Tông đều đồng ý, Đinh Hạo gật đầu, lạnh nhạt nói: "Đã như vậy, tiểu tử tạm thời lui xuống!"

Ha ha dài một tiếng, Phùng Ngạo Thiên mở miệng nói: "Bởi vì quan hệ giữa ngươi và Tinh Nhiên, nên Lão phu cũng không cần khách khí với ngươi. Lời nói thừa Lão phu cũng không muốn nói, hy vọng ngươi có thể tận dụng thời gian, để cho Tinh Nhiên sớm nắm giữ phương pháp sử dụng trận này. Lão phu rất mong chờ được uy lực của nó"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều mang theo vẻ chờ mong nhìn Đinh Hạo. Nhìn vẻ mặt mọi người, Đinh Hạo cũng không nói gì nữa, sau khi nháy mắt ra hiệu với Phùng Tinh Nhiên, liền đi ra ngoài. Mà Phùng Tinh Nhiên chỉ khẽ cười một tiếng, lập tức tiếp đuổi theo Đinh Hạo, chỉ để lại đám người Luyện Ngục Ma Tông đang nhìn theo hắn.

Đi ra khỏi Điện, Đinh Hạo một lần nữa đem tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận đưa cho Phùng Tinh Nhiên. Sau đó lại nói ra các loại tài liệu bố trí Tuyệt Sát Ma Trận mà Luyện Ngục Ma Tông có nói cho Phùng Tinh Nhiên. Hơn nữa hắn càng nói cho Phùng Tinh Nhiên biết bên trong Tàng bảo các có các loại tài liệu gì. Nhìn thấy ánh mắt hưng phấn của nàng, Đinh Hạo bắt đầu âm thầm lo lắng cho các loại vật phẩm bên trong Tàng bảo các của Luyện Ngục Ma Tông.

Cho dù là Phùng Tinh Nhiên, chỉ sợ cũng không thể tùy tiện lấy các loại vật phẩm bên trong Tàng bảo các ra. Dù sao những vật này đều thuộc về Luyện Ngục Ma Tông, chứ không phải của Phùng gia. Nhưng lúc này Phùng Tinh Nhiên có thể nhân cơ hội lần này mà đường đường chính chính lấy ra; hơn nữa không ai dám nói gì nàng.

Nghĩ đến đây, Đinh Hạo cười quỷ dị một tiếng, âm thầm nói thêm mấy loại tài liệu Tu chân. Đó không phải là thứ mà Tuyệt Sát Ma Trận cần; nhưng lại là thứ hắn rất muốn có được, có tiện nghi không chiếm không phải là tính cách của Đinh Hạo.

Sau khi Phùng Tinh Nhiên đã nhớ hết, Đinh Hạo mới một mình đi đến chỗ ở của Vô Cực Ma Tông.Chương 150: Lâm thì truyền công.

Dịch giả : Black Coffee

Biên dịch : vuhanduong

Nguồn : 4vn.eu

Bấm vào đây để xem nội dung.

Dật Vân Cư, là nơi Luyện Ngục Ma Tông bố trí chỗ ở cho Vô Cực Ma Tông.

Ở bên trong gian phòng lớn nhất mọi người đã tập trung lại tại đây, vẫn là mấy người buổi sáng: Huyết Ma Liệt Sơn, Độc Ma Vương Diệc Hàn và tám Trưởng lão.

Thấy tất cả mọi người đã đến đông đủ, Đinh Hạo ho nhẹ một tiếng, nói: "Liệt Lão, Vương Lão có thu hoạch như thế nào; đã tìm được đường ra phù hợp chưa?"

Lời vừa nói ra, Huyết Ma và Độc Ma đều có bộ mặt khổ sở, Huyết Ma Liệt Sơn lắc đầu, trầm giọng nói: "Xem ra biện pháp này không được rồi, "Cửu đỉnh vấn thiên trận " kia mặc dù bị phá hơn phân nửa. Nhưng theo quan sát của Lão phu, thì bên ngoài Luyện Ngục Ma Tông đã bị người của Đạo Môn tam tông bao vây nhiều lớp rồi/ Đạo Môn tam tông kia hẳn đã bố trí rất nhiều tai mắt; có nhiều chổ có thể còn bố trí thêm "Kỳ môn bát quái trận". Xem ra bọn họ quyết tâm muốn vây Luyện Ngục Ma Tông ở đây, chúng ta e là có muốn chạy cũng không xong"

Độc Ma Vương Diệc Hàn chờ Huyết Ma Liệt Sơn nói xong, cũng gật đầu, trầm giọng nói: "tình huống bên phía ta cũng như thế. Xem ra chỉ còn cách tử thủ ở Luyện Ngục Ma Tông này, nếu phân tán ra sợ sẽ chết càng nhanh hơn!"

Nghe hai người nói, Đinh Hạo mặt không đổi sắc, lại cười quỷ dị một cái nói: "Nhị lão không nên lo lắng quá, ta đảm bảo người của Đạo Môn tam tông kia tuyệt đối không xông vào Luyện Ngục Ma Tông không được. Hơn nữa nếu như tình huống tốt nhất, còn có thể làm cho Đạo Môn tam tông thiệt hại nặng nề"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc vô cùng, đều khó hiểu nhìn Đinh Hạo.

Thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Đinh Hạo liền đem chuyện lúc nãy giải thích với bọn họ một chút. Theo lời kể của Đinh Hạo, mọi người liền bớt khẩn trương.

Chờ cho Đinh Hạo nói xong. Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu nói: "Thì ra là như vậy, Tuyệt Sát Ma Trận đó Lão phu cũng từng nghe Sư phụ nhắc đến. Đây chính là một trong các Hung trận hàng đầu của Tu Chân Giới; không ngờ rằng ngươi thậm chí còn biết phương pháp bố trí và vận hành nó. Nếu thật sự theo như ngươi nói, Phùng Tinh Nhiên có thể phát huy sáu bảy phần uy lực của trận này thì Lão phu đảm bảo ngay cả người Đạo Môn tam tông kia cũng không dám tiến vào, hơn nữa cũng đừng nói tới việc phá trận!"

Cười nhã nhặn một tiếng, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng gật đầu nói: "Không tệ, người trong đạo môn làm việc đều dùng mưu trước mới đánh sau, hai bên do dự, nếu như không có mười phần nắm chắt, bọn họ tuyệt đối không dám tùy tiện xông vào, xem ra chúng ta đã lo lắng vô ích!"

Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo đang định trả lời, đột nhiên bên ngoài truyền đến âm thanh của Phùng Tinh Nhiên, "Đinh Hạo có ở đây không?"

Gật đầu với Huyết Ma và Độc Ma, Đinh Hạo cười nhạt rồi đi ra ngoài cửa.

Một lát sau, bên trong phòng Đinh Hạo.

Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo cẩn thận bố trí một chút trận pháp kỳ quái ở cửa phòng, không khỏi ngạc nhiên nói : "Huynh...tên tiểu tặc này có phải không tin một ai cả. Ở ngay bên trong bổn Tông cũng làm như vậy, không phải đáng cười sao?"

Quay đầu lại, Đinh Hạo khó xử cười một tiếng: "Bí mật của Tuyệt Sát Ma Trận không hề nhỏ. Nếu bị tiết lộ ra ngoài, sẽ rất lớn chuyện, chuyện này quan hệ đến sự tồn vong của Đoạn Hồn Sơn, hơn nữa có liên quan đến an nguy của nàng, ta sao có thể không thận trọng chứ!"

Cười duyên một tiếng, Phùng Tinh Nhiên đi tới, ôm lấy Đinh Hạo, ghé vào bên tai hắn nói: "Tinh Nhiên biết huynh lo lắng cho người ta mà, hì hì. Muốn Tinh Nhiên báo đáp cho Huynh như thế nào!"

Cười hắc hắc, Đinh Hạo khẽ đẩy Phùng Tinh Nhiên ra, rồi nói: "Chỉ cần nàng không dùng Tuyệt Sát Ma Trận hại ta là được"

Vừa nói xong, Đinh Hạo tiếp tục cúi xuống bố trí. Nhìn thấy Đinh Hạo cẩn trọng như thế, Phùng Tinh Nhiên cũng không tiếp tục quấy rầy hắn nữa.

Một lát sau, chỉ nghe Đinh Hạo thở dài một hơi nhẹ nhỏm, quay đầu đi về phía Phùng Tinh Nhiên, vừa đi vừa nói: "Cuối củng đã làm xong. Bây giờ dù cho là Huyết Ma Liệt Sơn cũng không nghe được âm thanh bên trong phòng; nàng rốt cuộc đã lấy bao nhiêu Vật phẩm bên trong Tàng bảo các"

Hì hì cười một tiếng, Trữ vật giới chỉ trong tay Phùng Tinh Nhiên lóe lên, chỉ thấy các loại tài liệu Tu chân đột nhiên xuất hiện trước mặt Đinh Hạo.

Kinh ngạc nhìn Phùng Tinh Nhiên một cái, Đinh Hạo cười một tiếng, nói: "nàng có phải có quá đáng quá không. Tại sao lại lấy nhiều tài liệu Tu chân như vậy. Có phải cha nàng nhân cơ hội bảo nàng đem tài liệu Tu chân của Luyện Ngục Ma Tông làm của riêng không! Cái này không phải là lấy của công làm của riêng sao!"

A a cười một tiếng, Phùng Tinh Nhiên nói: "Đám tài liệu này đều là của các Tông phái khác cống nạp mấy trăm năm nay. Dù sao để ở đó cũng lãng phí, Luyện Ngục Ma Tông chúng ta cũng không có cao thủ Luyện khí. Chỉ có Pháp bảo bên trong những cái hộp mới có thể làm cho các Trưởng lão để ý, còn đối với tài liệu Tu chân thì không có hạn chế. Mà lúc này có thể đê Tuyệt Sát Ma Trận tái hiện; Luyện Ngục Ma Tông ta không phải bây giờ đã có thêm một Pháp bảo trấn Tông sao. Vì vậy cho dù có lấy hết tài liệu Tu chân trong đó đi, bọn họ cũng sẽ không đau lòng!"

Lời vừa nói ra, Đinh Hạo thầm nghĩ cũng đúng, nếu như có thể phát huy toàn bộ uy lực của Tuyệt Sát Ma Trận mà nói, thì Đoạn Hồn Sơn sẽ lập tức hơn có thêm một kiện Pháp bảo đỉnh cấp. Chỉ cần Phùng Tinh Nhiên còn ở trong Luyện Ngục Ma Tông, nếu có Môn phái khác tới xâm phạm, thì Phùng Tinh Nhiên nhất định sẽ vận dụng Tuyệt Sát Ma Trận. Nên cho dù Phùng Tinh Nhiên có lấy hết toàn bộ Tu chân mà Luyện Ngục Ma Tông tích lũy được trong trăm ngàn năm qua cũng không quá đáng.

Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo không khách khí thu hết những tài liệu mà Tuyệt Sát Ma Trận không cần, nhưng hắn rất cần vào bên trong Trữ vật giới chỉ của mình. Nhìn thấy Đinh Hạo làm như thế, Phùng Tinh Nhiên không hề tức giận, mà nàng còn hứng thú nhìn Đinh Hạo. Một lát sau, một phần hai số tài liệu Tu chân trên mặt đất đã rơi vào trong tay Đinh Hạo.

Nhìn đống tài liệu còn lại trên mặt đất Đinh Hạo biết những cái này cần cho Tuyệt Sát Ma Trận. Nếu như có thể bổ sung ba dạng bảo thạch kỳ dị nhất, thì Tuyệt Sát Ma Trận sẽ thực sự hoàn thiện. Mà ba loại tài liệu này thì trong Trữ vật giới chỉ của hắn đã có hai loại. suy nghĩ trong chốc lát, Đinh Hạo đành đau lòng lấy ra một khối Minh Nguyên Thạch đưa cho Phùng Tinh Nhiên.

Thấy Đinh Hạo lấy ra Minh nguyên thạch, Phùng Tinh Nhiên cười hì hì một tiếng, vội vàng đoạtvào tay, nói: "Huynh còn có Minh nguyên thạch, đây chính là đồ tốt. Mặc dù ta không hiểu mấy với tài liệu Tu chân,, nhưng Yêu Quái thúc thúc đã nói Minh nguyên thạch này cả Tu Chân Giới cũng không có hơn mười khối. Hì hì, huynh còn có bảo thạch gì nữa, tặng hết cho Bổn cô nương đi!"

Cười Hắc hắc, Đinh Hạo mở tay ra nói: "Không có, thứ có thể cho ta toàn bộ đưa cho nàng hết rồi. Có khối Minh nguyên thạch này, Tuyệt Sát Ma Trận ở trong tay nàng có thể phát huy ra hơn bảy phần uy lực. Cho dù là Thành Hoàng nếu tự tiện xông vào Tuyệt Sát Ma Trận, nàng cũng có thể giết chết hắn.

Cười hì hì một tiếng, Phùng Tinh Nhiên nói: "Ta đã sớm khó chịu với lão già đó rồi. Nếu sau này hắn còn dám dung túng hai thằng cháu chết tiệt kia, ta sẽ dùng Tuyệt Sát Ma Trận giết hết cả ba ông cháu bọn chúng"

Đinh Hạo lắc đầu nói: "nàng nghĩ sao mà tốt thế. Tuyệt Sát Ma Trận bố trí ra, nếu bọn họ không đi vào, nàng có biện pháp gì nữa, Trận pháp là chết, không thể sử dụng như Pháp bảo. Được rồi không nói nữa, bây giờ ta nói cho nàng biết, những tài liệu này chính là những Trận nhãn( Mắt trận) của Tuyệt Sát Ma Trận, nhân tiện ta sẽ nói toàn bộ Pháp quyết thao tác Tuyệt Sát Ma Trận cho nàng. Sau này có nó trong tay, mặc dù nàng không thể muốn làm gì thì làm, nhưng những người khác cũng đừng mơ tưởng có thể động đến nàng. Chỉ cần nhìn thấy tình tế không ổn, nàng trốn trong trận là được. Ngoại trừ cao thủ Độ Kiếp kỳ và Đại Thành Kỳ ra, cả Tu Chân Giới cũng không có bao nhiêu người có thể làm gì được làm"

Lời này vừa nói ra, Phùng Tinh Nhiên vô cùng hưng phấn. Nhìn bộ dạng nàng tựa như đang tính toán âm mưu gì đó, Phùng Tinh Nhiên vốn là một người gan to hơn trời, bây giờ lại có Tuyệt Sát Ma Trận trong tay, không làm cho Đoạn Hồn Sơn long trời lở đất mới lạ.

Sau một ngày một đêm.

Đinh Hạo cùng Phùng Tinh Nhiên từ trong phòng đi ra, vừa mới bước ra ngoài, thì thấy Huyết Ma Liệt Sơn, Độc Ma Vương Diệc Hàn và Phùng Ngạo Thiên, Thiên Yêu Niếp Thiên đều đang chờ ở bên ngoài.

Vừa thấy hai người đi ra, Thiên yêu Niếp Thiên cười hắc hắc nói:"Hai người các ngươi rốt cuộc đã ở bên làm những gì bên trong phòng, mà ngay Lão phu cũng không phát hiện được biến hóa trong phòng. Xem ra tiểu tử Đinh Hạo ngươi đúng là cao thủ làm chuyện xấu, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại!"

Lời này vừa nói ra, Đinh Hạo sững người, chưa hiểu Thiên Yêu Niếp Thiên nói vậy là có ý gì, thì Phùng Tinh Nhiên đã đỏ bừng mặt

Cười khó xử, Đinh Hạo đã lấy lại bình tĩnh, lạnh nhạt nói: "Các vị thật đúng là rảnh không có chuyện gì, lúc này còn đến trước cửa rình nghe người khác nói chuyện. Cũng may ta sớm có chuẩn bị, nếu không thật sự đã bị các ngươi nghe thấy hết

Lúc này Phùng Tinh Nhiên cũng khôi phục điêu ngoa, nhìn Thiên Yêu Niếp Thiên nói: "Yêu quái thúc thúc có phải bị Độc Ma tiền bối cướp bạn gái, nên không thích thấy người khác hạnh khác"

Phùng Tinh Nhiên vừa dứt câu, Độc Ma Vương Diệc Hàn khẽ cười một tiếng, nói: "Có lý, theo ta thấy đúng là như thế. Nếu không hắn sẽ không giống kẻ điên, mỗi lần thấy ta là lại muốn ra tay"

Thiên Yêu Niếp Thiên đang cười cười, vừa nghe Độc Ma Vương Diệc Hàn nói như thế, liền thẹn quá hóa giận. Ngay lập tức lấy Pháp bảo ra, nhìn bộ dạng đúng là muốn lập tức giao chiến với Độc Ma.

Vừa thấy vẻ mặt của Thiên yêu Niếp Thiên như thế, Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên cười cười, vội vàng ngăn Niếp Thiên lại, rồi nói: "Được rồi, được rồi, chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là nhìn xem Tuyệt Sát Ma Trận có thần kỳ như lời tiểu tử Đinh Hạo này nói hay không. Chuyện khác sau này nói cũng không muộn!"

Thấy Niếp Thiên đã bình tĩnh trở lại, Phùng Tinh Nhiên vung tay lên, trong không trung đột nhiên xuất hiện một Cung điện hùng vĩ. Phùng Tinh Nhiên bay lên, tiến vào bên trong Cung điện. Tử khí từ Cung điện tỏa ra bốn phía, xunh quanh Cung điện đột nhiên vang lên những tiếng sấm sét rung trời.

Cười hì hì một tiếng, Phùng Tinh Nhiên nói " Ai muốn thử uy lực của Tuyệt Sát Ma Trận"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cực#dao