Khúc ái lệ bi thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hái một nhành hoa cài lên mái tóc
Ôm lấy xuân tình ôm lấy vạn hoa
Trăng trên cao đổ bóng xuống trần,
Soi tỏ rọi sáng vạn tình thương"

   Ngồi dưới hiên nhà trong đêm khuya thanh vắng, lẳng lặng cảm nhận từng đợt gió dịu dàng bên tai, hoen mi cay, giọt lệ nhẹ tuôn. Chỉ biết rằng, tôi vô định...

___

  Sương mù thẳm sâu trong tâm hồn anh rồi có ngày cũng sẽ tan biến, ngày nắng trong trẻo sẽ bừng lên. Tiếc làm sao, giữa nơi phồn thị lấp lánh xa hoa... Không thấy anh, tìm đâu cũng không thấy.

-"Trả cá về với nước, trả thuyền về với bờ, như chưa từng hẹn ước, tất chỉ là tình cờ"-

Có lẽ kiếp này, kiếp sau và hơn thế nữa... Dây tơ hồng đôi ta sẽ chẳng bao giờ nối lại được. Người ta không luyến tiếc con người, chỉ luyến tiếc kỉ niệm. Người ta không luyến tiếc kỉ niệm, chỉ luyến tiếc những ảo ảnh tâm trí tự tạo ra. Ngay từ đầu, chúng ta vốn là một thực thể riêng biệt, cho dù có đi lên nơi mây mù trắng xóa của phước lành với đôi cánh thiên thần, hay rằng bị đày xuống nơi u tối lửa bỏng của hận thù, dẫu vậy em vẫn thấy trong tim còn tồn tại một lỗ hổng và mãi mãi lẻ bóng trên con đường của chính mình.

Ngẩn ngơ, vô định...

Trách trời không phải vì cuộc sống quá khắc nghiệt như cơn sóng ồ ạt, mà chỉ đau đớn thủ thỉ:

"Định mệnh mang anh đến bên em, nhưng cớ sao em chẳng tài nào hạ cánh nơi anh"

Bởi, cuộc sống không phải ngẫu nhiên, mà là sự hòa quyện của những sợi tơ duyên phận, phải có duyên đã định sẵn, ta mới đến được với nhau.

An phận lùi về sau
Tâm tình giữ lại nơi đáy lòng
Nhủ rằng chỉ là khúc ái lệ bi thương
Suy cho cùng chỉ là em ảo tưởng

___

T3_23/7/2024

Hoàn
Im lặng không phải là mất nhau
Im lặng là mất dạy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro