Sau tấm rèm...
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Sau tấm rèm, em ngồi khóc vô vọng
Không thành tiếng, ôm trọn vào trong
Ai ngồi nghe, ai gạt dòng lệ đấy
Vọng ngoài cơn gió, có anh rồi đây
Lại đây nào
Hãy cứ trao anh đôi tay
Anh sẽ dắt em chạy qua đau khổ
Ở đấy không có gió lạnh
Không có sự nghiêm ngặt ngày thường
Chỉ có anh và em, đi chung một hướng
Anh sẽ cất nỗi buồn của em ở sau
Để phía trước là cuộc sống sang giàu
Em ngước nhìn khoảng không
Lòng đau đáu
Anh đâu rồi, sao tấm màn màu đen?
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro