vo han khung bo moi nhat

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vô hạn khủng bố - zhttty (Mới nhất: Quyển 12 - Chương 13) - Page 78 - Tàng Thư Viện

Tàng Thư Viện > Khoái Hoạt Viện > Truyện Dịch > Truyện đang dịch

Vô hạn khủng bố - zhttty (Mới nhất: Quyển 12 - Chương 13)

Welcome, ngocdong187.

Vừa ghé thăm: 19-05-2010 lúc 08:24 AM

Nhắn Tin: 0 Chưa đọc, Total 0.

Xu: 0 [Check]

Hồ SơThành ViênShopGameCá ĐộCó Bài MớiTìm Kiếm Chức Năng Thoát

Truyện đang dịch Tất cả các truyện dịch kiếm hiệp, tiên hiệp, huyền ảo...

đang được tiếp tục

Kiếm Trong Diễn Ðàn

Show Threads Show Posts

Kiếm Chi Tiết

Chức Năng

Bài Trong Ngày

Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Open Contacts Popup

Networking

Contacts & Friends

Pictures & Albums

Khung Ðiều Chỉnh

Sửa Chữ Ký

Edit Your Details

Thay Ðổi Tùy Chọn

Linh Tinh

Nhắn tin

Theo Dõi Ðề Tài

Your Profile

Phúc Trình Vãng Lai

Go to Page...

Trang 78/78« đầu<2868767778

Xem Bài Chưa Ðọc Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Ðiểm: Xếp Bài

#386 06-07-2010, 08:45 PM

有希長門

夏達-my idol Tham gia ngày: Apr 2009

Đến từ: Data Integration Thought Entity

Bài gởi: 425

Vô Hạn Khủng Bố

Tác giả: zhttty

Quyển 12 :Tập kích Resident Evil

Chương 12 : Sức chiến đấu của Trung Châu đội (1)

Người dịch: 有希長門

Nguồn: tangthuvien.com

Sở Hiên nói dứt lời, sau lưng hắn xuất hiện một robot cao gần bốn mét, con

robot này vẫn luôn đứng trong bóng tối, đến khi Sở Hiên nói xong, đôi mắt

nó mới vụt sáng, bước lên trước, trên người bắt đầu lấp lóe ánh đèn.

Chỉ thấy robot đạp mạnh một bước, nhảy lên cao gần mười mét, sau đó thân

người xoay về sau, cơ thể bắt đầu biến đổi, chưa đầy một giây, robot đã

biến thành một phi cơ vũ trụ chiến đấu, hình dạng thuôn dài, vỏ ngoài bóng

loáng nhìn hết sức ấn tượng.

Từ chiếc phi cơ phát ra một tiếng hét hưng phấn, tiếp đó phía sau bắn ra

hai luồng điện lưu màu lam, nhanh chóng lao về phía căn cứ thí nghiệm vũ

khí. Khi còn cách căn cứ hơn trăm mét, từ hai bên cánh phi cơ bắn ra mấy

quả tên lửa dò đường, trực tiếp oanh tạc tường ngoài căn cứ, tiếng nổ vang

rền, uy lực của những quả tên lửa cỡ nhỏ này mạnh đến không ngờ, luồng lửa

từ vụ nổ phá tan lớp tường bao bên ngoài căn cứ. Trên phi cơ lại truyền

tới tiếng hét kích động của một thanh niên, trong ánh lửa, phi cơ chuyển

mình lao xuống, đến khi hạ xuống đất nó đã biến hình, trông giống như một

chiếc mô tô khổng lồ.

- Nếu đã gọi là phi cơ, không bằng cứ coi nó là phi thuyền vũ trụ, dù là

tính linh hoạt hay tốc độ sau khi cải tạo hệ thống phóng điện, cùng nguồn

năng lượng dồi dào nhờ chuyển đổi nội lực thành điện năng, sau khi cải

tiến, robot chiến đấu này cơ bản hoàn toàn có thể so với robot cấp 2B,

thậm chí là cấp A. Tuy vậy nó cũng có giới hạn, đó là đạn dược hạn chế,

chỉ có thể chiến đấu một chiến dịch nhỏ, ví dụ như trận tập kích căn cứ

này, bên ngoài có gắn long tinh, trước khi cạn năng lượng nó chính là

vương bài chiến đấu công nghệ cao, vương bài của Trung Châu đội chúng ta.

Sở Hiên nhìn ánh lửa bùng lên khắp bốn phía, lạnh nhạt nói.

Những người còn lại đều nhìn cuộc chiến ở phía xa, con robot không ngừng

biến đổi giữa ba loại hình thái, tùy ý phát huy hỏa lực mạnh mẽ, nhất thời

bên ngoài căn cứ hoàn toàn chìm trong biển lửa, mấy điểm trực thăng cất

cánh cùng tháp súng cũng bị tên lửa phá hủy. Tới lúc robot trở lại dạng

người, nó nâng một chiếc mỏ hàn lớn bằng điện lên, mỏ hàn kêu lên ù ù,

robot cứ thế rạch thẳng vào tường căn cứ nghiên cứu, hoa lửa lập tức bắn

ra tung tóe, robot cứng rắn cắt mở vách tường hợp kim ra thành một lỗ lớn,

sau đó không nghĩ ngợi gì, trực tiếp bắn mấy phát tên lửa cỡ nhỏ vào bên

trong.

Nhóm Sở Hiên ở phía xa nhìn thấy rõ ràng, Bá Vương cùng Vương Hiệp dẫn đầu

chạy tới, theo sát phía sau là Sở Hiên, Triệu Anh Không, Trình Khiếu,

Trương Hằng còn Zero và Chiêm Lam thì đứng lại tại chỗ.

"La Cam Đạo, Zero, các ngươi thủ tại chỗ, tất cả trực thăng cùng máy bay

chiến đấu tăng viện nhất loạt bắn hạ. La Cam Đạo mở rộng phạm vi phá hoại,

tốt nhất là biến thành phi thuyền tuần tra không trung, phát hiện máy bay

oạch tạc hoặc tên lửa thì lập tức phá hủy, Zero phụ trách chi viện hỏa lực

cho La Cam Đạo, những người còn lại hành động theo đúng kế hoạch..."

Sở Hiên vừa nói đồng thời hai tay rung lên, hai khẩu coilgun rơi xuống

tay.

Cùng lúc đó, trong căn cứ nghiên cứu cũng bộc phát kịch chiến giữa người

và quái vật.

Khi viện quân từ căn cứ thí nghiệm vũ khí tới, trong mỗi đại sảnh, tại mỗi

điểm phòng thủ đều chật ních cảnh vệ, đám cảnh vệ này đều mặc giáp chống

vũ khí sinh hoạc, tay cầm súng quân dụng có uy lực cực mạnh. Dưới hỏa lực

tập trung như vậy, Đội quân của thần Anubis chỉ có công kích cận chiến

cuối cùng cũng bị ngăn cản, trước đó ít nhất cũng có mấy trăm cảnh vệ chết

dưới trường đao hình thù kỳ lạ của bọn chúng, lúc quái vật đã chỉ còn cách

đại sảnh trung ương hai sảnh trung trung chuyển.

Một viên đội trưởng nhìn lớp cát dày phủ tại một chỗ ngoặt trên hành lang,

cầm máy bộ đàm nói:

- Mục tiêu đã bị tiêu diệt, tiểu đội số hai đang trong trạng thái cảnh

giới....

- ... Tiếp tục duy trì trạng thái cảnh giới, phải ngăn cản lũ quái vật này

ở ngoài đại sảnh trung ương!

Trong phòng giám sát, mấy tên mặc comple đen liên tục nhận được tin tức

giống nhau, dưới hỏa lực dày đặc, vô số quái vật bị bắn thành cát vụn, số

lượng quái vật bị tiêu diệt lên tới gần nghìn con, nhưng dù sức chiến đấu

thế nào, cảnh vệ cũng chết hơn mấy trăm người.

- Kẻ mang G - virus đâu? Sao lại không tìm thấy hắn?

Trong lúc đám áo đen đang vui mừng ngăn cản được đàn quái vật tấn công thì

một người bỗng kêu lên sợ hãi, nhất thời, tất cả đều cầm máy điều khiển

bắt đầu không ngừng chuyển đội vị trí giám sát nhưng ở những điểm này

không ngờ lại không thể tìm thấy Trịnh Xá, hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi

phạm vi giám sát.

Mấy người mặc áo đên nhìn nhau, vừa mới lấy máy bộ đàm ra thì trong một

sảnh trung chuyển bỗng truyền tới tiếng hét sợ hãi, Trịnh Xá không ngờ lại

xuất hiện trên đầu bọn chúng. Hắn từ trong ống thông gió chui ra, tiếp đó

trực tiếp nhảy vào giữa đám cảnh vệ, trước khi họ kịp phản ứng, Hổ hồn đao

trong tay hắn đã xoay một vòng, soạt soạt liên tiếp, mấy trăm người kinh

hãi nhìn thân thể mình bị cắt thành hai đoạn, lấy hắn làm trung tâm, trong

bán kính bốn mươi mét tràn ngập máu tươi, tất cả cảnh vệ đều bị chém chết.

Trong đại sảnh này có ít nhất hai trăm cảnh vệ, chỗ Trịnh Xá hạ xuống rất

chính xác, vừa đúng vị trí cảnh vệ tập trung đông đúc nhất, vì vậy hắn chỉ

cần vung Hổ hồn lên một vòng lập tức có hơn trăm người bị chém thành hai

đoạn, ngoài một số cảnh vệ đang di động nửa thân trên bắt đầu rơi xuống

đất ra, những người còn lại vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Trịnh Xá cũng không khách khí, dưới chân dùng sức đạp mạnh, nhảy vọt lên

mấy mét, tiếp đó đạp lên đầu một cảnh vệ, trước khi nửa thân trên người

này rơi xuống hắn đã mượn lực lao về những cảnh vệ chưa bị thương. Mãi tới

lúc này những cảnh vệ bị chém đứt người mới bắt đầu điên cuồng mà tuyệt

vọng gào lên, tay họ vẫn cầm chắc súng nhưng lại kinh hãi phát hiện ra

mình chỉ còn lại một nửa người, lập tức cả đại sảnh vang lên tiếng la hét

ầm ỹ, đám cảnh vệ này chỉ còn biết tuyệt vọng bóp cò súng.

Nhân lúc hỗn loạn, Trịnh Xá từ trên cao vung đao chém xuống, tất cả những

gì chắn trước mặt hắn mười mét đều bị chém rời, hơn mười tên cảnh vệ hoặc

bị thương hoặc chết, mặt đất cũng bị Hổ hồn đao mang vạch ra một đường

dài. Khi hắn hạ xuống đất lại đạp mạnh chân, đám cảnh vệ trước mặt thậm

chí không kịp nâng súng đã bị hắn tiếp cận, Hổ hồn đao lại chém tới...

Mấy người trong phòng giám sát chỉ cảm thấy cả người phát lạnh, chưa tới

ba mươi giây, hơn hai trăm cảnh vệ vũ trang trong đại sảnh, tất cả bị giết

trong vòng chưa tới ba mươi giây, hơn nữa còn chết một cách thê thảm nhất

bị chém ngang người, những cảnh vệ này nửa thân trên nằm dưới đất, không

ngừng rên rỉ, mấy phút sau mới vì mất máu quá nhiều mà chết, sự thống khổ

này đơn giản là còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Càng kinh khủng hơn là sức chiến đấu của Trịnh Xá, không đến ba mươi giây

giết chết hơn hai trăm cảnh vệ vũ trang đẩy đủ, mà hắn thì lại không hề bị

thương, sức chiến đấu khủng bố này thật sự khiến người ta sởn gai ốc, nếu

công ty Umbrella sớm biết hắn có sức chiến đấu kinh khủng như vậy thì

trước đó đã không đối đãi với hắn như vậy, ít nhất cũng không để hắn tiếp

tục ở căn cứ trong tình huống không phòng bị.

Trịnh Xá lấy một chiếc máy bộ đàm trong vũng máu, bên trong liên tiếp vang

lên tiếng sào sạo, hắn không nghĩ ngợi nhiều, nói:

- Rửa cổ cho sạch chờ ta, tất cả các ngươi đều phải chết!

Nói đoạn, dùng sức bóp mạnh, chiếc máy bộ đàm bị bóp nát vụn.

Trong phòng giám sát một ngươi mặc comple đen cầm máy bộ đàm hét lên:

- Đứng phá hoại căn cứ nữa! Phía dưới có Licker thể tiến hóa đang đóng

băng! Này...

Một người khác đứng cạnh vỗ vai hắn nói:

- Không còn cách nào, để Nemesis đối phó với hắn đi, trì cần trì hoãn hắn

khoảng mười phút được. Khởi động chương trình tự hủy đi, bom hạt nhân

trong này đủ để hủy diệt cả căn cứ lẫn Licker thể tiến hóa... Chúng ta

trước tiên hãy dùng trực thăng rời khỏi đây.

- Rời đi? Đi đâu? Căn cứ này có rất nhiều tài liệu quan trọng, cùng gần

như toàn bộ Licker thể tiến hóa của công ty, nếu tất cả đều bị phá hủy,

cho dù chúng ta rời khỏi đây thì có lẽ cũng bị công ty thanh lý... Chúng

ta có thể đi đâu đây?

Một ngươi khác gào lên, hai mắt hắn đỏ ngầu, không biết là sợ hãi hay tức

giận.

- Tóm lại trước hết cứ khởi động chương trình tự hủy đi, chúng ta cũng tới

bãi đáp trực thăng trên nóc trụ sở... Chết dưới súng đạn cũng còn tốt hơn

là chết trong móng vuốt của Licker.

Trịnh Xá cũng không biết rằng sức chiến đấu cường hãn của hắn đã khiến cấp

cao trong công ty Umbrella cảm thấy sợ hãi, hắn vẫn đang không ngừng phá

hoại, không ngừng tiến về đại sảnh trung ương, vốn hắn còn muốn triệu hồi

Đội quân của thần Anubis một lần nữa nhưng lần triệu hồi trước đã sử dụng

hết năng lượng vampire trong một chiếc nhẫn mithril, nếu hắn còn muốn sử

dụng trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt thì không thể triệu hồi Đội quân

của thần Anubis. Hơn nữa, theo tình hình như vừa hồi, có lẽ viện quân từ

căn cứ thí nghiệm vũ khí đã tới, trận địa súng ống dày đặc đủ để áp chế

công kích cận chiến của đám quái vật, vì thế triệu hồi một lần nữa cũng

không có tác dụng lớn, không bằng dự trữ năng lượng vampire lại để sử dụng

Hủy diệt trong nháy mắt.

"Nói như vậy, ta ở bên này đã dẫn dụ phần lớn binh lực, bên căn cứ thí

nghiệm vũ khí chắc là không còn gì nguy hiểm nữa, phải trông cậy vào mọi

người rồi..."

Trịnh Xá thầm nghĩ, hắn vẫn tiếp tục tiến về phía đại sảnh trung ương, khi

vừa bước ra khỏi một lỗi rẽ hành lang, mấy quả tên lửa mini đột ngột bắn

thẳng vào mặt hắn, bốn quả tên lửa tốc độ cực nhanh, hắn vừa kịp phản ứng

lại thì chúng đã đâm sầm vào người hắn rồi nổ tung....

Bàn luận về truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=29710

Đăng kí dịch truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=32879

Báo lỗi, góp ý bản dịch VHKB :

http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=33253

有希長門

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới 有希長門

Tìm bài gởi bởi 有希長門

Add 有希長門 to Your Contacts

#387 08-07-2010, 10:01 AM

有希長門

夏達-my idol Tham gia ngày: Apr 2009

Đến từ: Data Integration Thought Entity

Bài gởi: 425

Vô Hạn Khủng Bố

Tác giả: zhttty

Quyển 12 :Tập kích Resident Evil

Chương 12 : Sức chiến đấu của Trung Châu đội (2)

Người dịch: 有希長門

Nguồn: tangthuvien.com

Trịnh Xá muốn tránh né cũng không kịp, mặc dù dùng Thế để gia tốc trong

trạng thái Hủy diệt nháy mắt hoàn toàn có thể tránh khỏi sóng chấn động từ

vụ nổ nhưng muốn khởi động trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt cũng cần vài

giây, lúc này tên lửa đã bay tới cạnh người, Trịnh Xá chỉ kịp làm động tác

phòng thủ, tiếp đó ánh sáng bừng lên kịch liệt, cùng sóng nhiệt dữ dội,

lực lượng khổng lồ khiến cả hắn cũng không thể đứng vững tại chỗ, trong

thoáng chốc đã bị sóng nổ cuốn văng ra xa.

Theo vụ nổ Trịnh Xá bay ngược về sau mấy mét, đâm sầm vào vách tường,

thình một tiếng tạo thành vết lõm hình người trên bức tường hợp kim, bất

quá vẫn còn may, vòng cổ long tinh đã phát huy tác dụng, một tầng bảo vệ

bán trong suốt chặn vũ nổ lại, kể cả mảnh đạn cũng bị ngăn cản, nhưng sau

khi đỡ bốn quả tên lửa mini, ánh sáng trên long tinh cũng yếu đi rõ ràng.

Trịnh Xá đứng dậy liền ộc ra mấy ngụm máu lớn, vụ nổ vừa rồi mặc dù không

trực tiếp làm thương tổn đến hắn nhưng sóng chấn động từ vụ nổ cũng khiến

hắn ngầm bị thương, nếu là người bình thường thì đã sớm bị sóng nổgiết

chết rồi, xem ra vòng cổ long tinh cũng không phải có thể ngăn chặn hoàn

toàn uy lực của vũ khí công nghệ cao, ít nhất các sóng chấn động vẫn có

thể truyền qua lớp bảo vệ tới thân thể, loại đạo cụ phòng ngự này là không

hoàn chỉnh! Ít nhất đối với người bình thường không có lớp phòng ngự chấn

động khác thì nhược điểm này của vòng cổ long tinh là nhược điểm trí mạng!

Ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu Trịnh Xá, đây là chiến trường, hắn căn

bản không có thời gian suy nghĩ nhiều bởi vì đón tiếp hắn là mấy đường đạn

lớn có thể nhìn thấy bằng mắt thường bắn tới, nhìn uy lực của viên đạn bắn

trúng vách tường hợp kim, phía trước chắc chắn có bốn khẩu Gatling, đối

với người từng sử dụng, loại vũ khí này thật quá quen thuộc.

Trịnh Xá chỉ ngăn cản Gatlin khoảng vài giây, sức đạn khiến hắn kêu khổ

không thôi, lúc này năng lượng trong vòng cổ long tinh đã sắp hao tận, hắn

không thể không sử dụng nội lực của chính mình, truyền vào trong, mà uy

lực của Gatling thật sự cũng quá lớn, nội lực của hắn tiêu hao cực nhanh.

Trịnh Xá lập tức không chần chừ, nội lực cùng năng lượng vampire trong

nhẫn đồng thời truyền vào cơ thể, trạng thái Hủy diệt trong nháy mắt được

sử dụng.

"Thế!"

Trịnh Xá đạp một phát dưới chân, sử dụng Thế, chỉ trong thoáng chốc đã

dùng tốc độ mắt thường không thể nhận thấy xông tới hơn hai mươi mét, mấy

khẩu Gatling hoàn toàn bắn ra sau lưng hắn, đồng thời đá thắng một phát

Lam cước, giữa đại sảnh trung ương lập tức truyền tới hơn mười tiếng gào

thảm thiết, ngoài ra còn có cả tiếng gầm như của dã thú.

Trịnh Xá nhảy lên đá ra một đạo Lam cước, đến khi hắn hạ xuống đất mới

phát hiện trước mặt ngoài mấy trăm tên cảnh vệ còn có bốn Nemesis, những

Nemesisi này đều vai trái mang tên lửa chống tăng, tay phải cầm Gatling,

có điều thể hình chúng so với Nemesis do Matt Ardeson chuyển thành trong

Resident Evil 2 thì nhỏ hơn một phần, nhưng dù vậy thì so với người bình

thường cũng đã là rất cao lớn rồi. Hơn thế nữa, trên người chúng còn mặc

một loại áo dáp bằng hợp kim dày, phát Lam cước vừa rồi cắt đứt hơn mười

cảnh vệ nhưng khi chém vào người một Nemesis thì chỉ bắn ra vô số tia lửa,

có thể thấy sức phòng ngự của loại giáp hợp kim này cao hơn nhiều so với

giáp che mà Nemesis mặc trong Resident Evil 2.

Tốc độ của Trịnh Xá thật sự quá nhanh nên nhất thời đám cảnh vệ còn chưa

kịp định thần lại, đến khi hắn từ trên không hạ xuống đất, hơn năm trăm

người mới đồng loạt bóp cò, vô số viên đạn rít lên bắn tới, quanh người

Trịnh Xá vang lên tiếng lộp bộp liên tiếp, đó là tiếng đạn bắn trúng vòng

bảo vệ, tiếp theo đó là tiếng đạn rơi leng keng xuống đất. Đến khi Gatling

trong tay bốn gã Nemesis cũng bắt đầu nhả đạn thì Trịnh Xá cuối cùng cũng

không chịu nổi nữa, chỉ có thể sử dụng Thế một lần nữa, mau chóng chạy lùi

về sau, vừa rồi chỉ qua một, hai giây, nội lực của hắn đã bị tiêu hao ít

nhất là ba phần.

Hóa súng đạn dày dặc không chỉ có tác dụng với Đội quân của thần Anubis,

đối với hắn cũng có uy hiếp tương tự, may mắn là hắn còn có đạo cụ phòng

ngự chống vũ khí công nghệ cao, vòng cổ long tinh, nếu không dưới nhân số

chênh lệch như vậy, hắn chắc chắn phải chết.

- Làm thế nào bây giờ? Không thể bị cản lại ở đây được!

Trịnh Xá cười khổ đứng dậy, nhìn lên trần nhà, lẩm bẩm tự nói.

Theo sơ đồ địa hình căn cứ Sở Hiên chuyển cho hắn, ở đây không có đường

ống thông khí trực tiếp nối với đại sảnh trung ương, mà bất kỳ hành lang

nào cũng phải thông qua sảnh trung ương mới có thể tới được những khu vực

quan trọng, vì thế chỉ cần thủ chắc ở đó là hắn sẽ không thể tới các hành

lang khác được, nói cách khác nếu hắn không thể giết sạch được người trong

đại đại sảnh trung ương thì cũng coi như hắn bị nhốt tại đây.

- Làm sao bây giờ? Ở đây chẳng có thứ gì có thể giết sạch bọn chúng...

Phải sử dụng Hủy diệt sao? Nhưng nếu bây giờ sử dụng Hủy diệt, lát nữa nếu

lại gặp một lượng lớn cảnh vệ tập trung phòng ngự thì không phải lại sẽ bị

nhốt sao? Mẹ nó, biết thế đã mang theo chút vũ khí hạng nặng quy mô lớn

rồi.

Trịnh Xá khổ sở nói, khi hắn đi làm con mồi tiến vào căn cứ nghiên cứu,

lựu đạn plasma đã bỏ trong túi không gian, một ít vũ khí hạng nặng quy mô

lớn cũng để hết trong đó, vốn hắn cứ tưởng với thực lực của mình phối hợp

với Hổ hồn đao, trong thế giới công nghệ cao này hẳn không có gì đáng ngại

cả, ai mà ngờ được lại bị hỏa lực của mấy trăm tên cảnh vệ cản lại, xem ra

vòng cổ long tinh dù có tiện nghi nhưng coi là đạo cụ phòng ngự thì cũng

có khuyết điểm rất lớn.

"Trên người ta vẫn còn vũ khí, Hổ hồn, không được, khoảng cách quá xa...

Ngọn giáo của thần Osiris, không được, chỉ có uy lực với sinh vật đơn thể

là mạnh thôi... Vòng tay của thần Anubis, không được, do địa hình, hơn

nghìn con quái vật căn bản không thể tiếp cận bọn chúng, không còn vũ khí

gì nữa, ngoài hai cuốn sách ra thì... Hai cuốn sách? Đúng rồi! Cuốn sách

của thần Anubis!"

Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn vội vàng lấy quyển sách cổ đen, dày

trong Nạp giới ra, sau khi thực lực dần dần tăng lên, hắn đã rất hiếm khi

sử dụng cuốn sách này, phép triệu hồi không bằng Vòng tay của thần Anubis,

pháp thuật có tính công kích uy lực không bằng Bạo tạc và Hủy diệt của

hắn, hơn nữa lại cùng là phải sử dụng năng lượng vampire, vì vậy sau khi

tự sáng tạo hai loại kỹ năng hắn cơ bản đã không còn sử dụng cuốn cổ thư

này nữa.

Nhưng cuốn sách này ngoài phép triệu hồi cùng pháp thuật mang tính công

kích còn có một ít ma pháp phụ trợ, ví dụ như phép đất thay đổi địa hình.

Khi chiến đấu với Ấn Châu đội, Trung Châu đội chật vật chạy trốn, chính là

nhờ loại ma pháp này mới có thể thoát khỏi Cairo, đây cũng là chú ngữ

Trịnh Xá biết được từ miệng Tề Đằng Nhất, tên trộm mộ này, lúc chết hắn

lại thể hiện tư thái của một nam nhân chân chính.

Trịnh Xá trong lòng thầm cảm thán, hắn cầm Cuốn sách của thần Anubis, khẽ

niệm chú ngữ, sau khi xong, năng lượng vampire lập tức bị hút vào trong

sách, tiếp đó Trịnh Xá chỉ cảm thấy mặt đất rung động kịch liệt, giống như

có động đất. Từ trong hành lang chỗ hắn đứng kéo dài tới đại sảnh trung

ương, một lớp tường hợp kim bỗng trồi lên giống như bậc thang, hóa ra ma

pháp này không chỉ có phản ứng với sa mạc đá cát mà chỉ cần là "mặt đất"

thì sẽ nằm trong phạm vi của nó, không cần biết "mặt đất" đó là đất đá hay

kim loại.

Phía trên chỗ hợp kim đó có mấy chục cảnh vệ đang đứng, khi mặt đất trồi

lên mấy người này cũng bị nâng lên cao, Trịnh Xá tự nhiên là không thể bỏ

qua cơ hội tốt này, khi mặt đất phát sinh biến hóa hắn lập tức sử dụng Bạo

tạc, lao ra, sau vài giây đã lao lên trên bậc thang bằng kim loại, vung

đao chém ngang hai phát, những người đứng trên đó lập tức bị cắt đôi. Đến

khi trước mặt không còn ai, Trịnh Xá đạp mạnh vào bậc thang, bảo trì trạng

thái Bạo tạc lao thẳng xuống đám người phía dưới...

Lúc này tại một chiến trường khác, Trung Châu đội lại đang chiếm ưu thế

tuyệt đối, dưới sự chỉ huy của Sở Hiên, năng lực và sức chiến đấu của mỗi

thành viên trong đội đều được phát huy đến mức tối đa, thủ đoạn điều phối

hoàn toàn không phải thứ mà trình độ chỉ huy kém cỏi của Trịnh Xá có thể

so bì được. Cách thức chỉ huy của Sở Hiên hoàn toàn giống như phương pháp

mưu lược của hắn từ trước tới nay, đó là dùng xác suất để tính toán được

mất, dùng lợi ích để thúc đẩy sách lược, ví dụ như dùng ai đó làm mồi nhử,

trước khi vòng cổ long tinh tiêu hao bao nhiêu năng lượng sẽ do những

người còn lại tiêu diệt toàn bộ cảnh vệ, hay để Triệu Anh Không xâm nhập

đánh lén, chỉ cần số lượng cảnh vệ không lớn cùng không tốn quá nhiều thời

gian là được, hay để Bá Vương sử dụng vũ khí hạng nặng đánh sập tất cả mọi

thứ trong phòng. Tóm lại, trong ý thức của hắn, chỉ huy tiểu đội hoàn toàn

không tách rời với hai điểm, xác xuất và lợi ích, hoàn toàn khác với cách

chỉ huy của Trịnh Xá, Trịnh Xá chỉ thuần túy dựa vào kinh nghiệm trải qua

vô số lần sinh tử tồn vong mà ra quyết định.

Cứ như vậy, nhóm Sở Hiên thế như chẻ tre tiến sâu vào trong căn cứ thí

nghiệm vũ khí, hệ thống phòng ngự bên trong đã bị họ xử lý triệt để, mấy

robot phòng ngự cũng bị phụ ma tiễn +3 của Trương Hằng xuyên thủng, ngoài

tên nhát gan này trên đường đi thấy quá nhiều máu mà nhũn cả chân tay ra

thì tất cả thành viên đều hoàn toàn không bị thương.

Sở Hiên cầm trên tay một tập tài liệu dày cùng một chiếc bình nhỏ chứa đầy

chất lỏng đậm đặc, vừa nhìn vừa nói:

- Tình huống cơ bản là như vậy, sức chiến đấu của Trung Châu đội rất mạnh,

mà khả năng phát triển vẫn còn rất lớn... Sức chiến đấu của hai người các

ngươi ta cơ bản cũng đã hiểu, lần đoàn đội tác chiến tiếp theo ta rất mong

chờ vào biểu hiện của hai ngươi... Bây giờ rời khỏi đây thôi... Đúng rồi,

Triệu Anh Không, ngươi thuận tiện tới thông báo cho Trịnh Xá, bảo hắn ở

bên này ta thấy trên máy tính tổng có thời gian đếm ngược tự hủy, có lẽ cả

hai căn cứ đều sẽ bị phá hủy, chúng ta còn bảy phút để thoát ra, nếu không

muốn chết thì mau chóng dùng Goblin glider bay đi, hết.

Bàn luận về truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=29710

Đăng kí dịch truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=32879

Báo lỗi, góp ý bản dịch VHKB :

http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=33253

有希長門

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới 有希長門

Tìm bài gởi bởi 有希長門

Add 有希長門 to Your Contacts

#388 09-07-2010, 09:41 AM

ngo_ngo

Humanoid Interface Tham gia ngày: Dec 2008

Đến từ: SOS 団

Bài gởi: 2,058

Vô Hạn Khủng Bố

Tác giả: zhttty

Quyển 12 :Tập kích Resident Evil

Chương 13 : Sát phạt chi tâm (1)

Người dịch: ngo_ngo

Nguồn: tangthuvien.com

Mặc dù Sở Hiên nói như vậy nhưng người khác vẫn có cảm giác là hắn cố ý,

giống như hắn đã biết trước sẽ gặp phải tình huống như vậy, sau đó bày trò

chơi khăm, bắt đội trưởng Trung Châu đội, cũng tức là Trịnh Xá phải lâm

vào nguy hiểm, biểu hiện của hắn thực sự khiến người ta có cảm giác đó.

Triệu Anh Không cũng không nói gì, cô bé yên lặng gật đầu rồi quay người

chạy khỏi căn cứ thí nghiệm vũ khí, dù nhìn sắc mặt có vẻ lạnh nhạt nhưng

ánh mắt mắt lại lộ vẻ lo lắng, có thể thấy là kỳ thật trong lòng cô bé này

rất lo cho Trịnh Xá.

Sở Hiên cũng không ngăn cản Triệu Anh Không, hắn lật giở mấy trang tài

liệu, chậm rãi đi ra ngoài, vừa đi vừa nói:

- ...Ừm, thời gian cũng đủ để chúng ta thoát ra, đồ đã lấy được đủ, phần

thưởng tình tiết kịch bản cũng đã nhận được, như vậy nhiệm vụ đánh cắp

Progenitor virus lần này kết thúc hoàn hảo...

Nói đoạn, hắn cũng mặc kệ vẻ mặt quỷ dị của những người xung quanh, đi

thẳng ra ngoài căn cứ.

Sau khi Sở Hiên đi được hơn mười mét, Trình Khiếu mới thấp giọng nói với

những người xung quanh:

- Trước khi ta hồi sinh đã xảy ra chuyện gì à? Sở Hiên muốn cho Trịnh Xá

ăn đủ sao? Tên gia hỏa biến thái này không trêu vào được đâu, muốn giết là

là giết, thậm chí ngươi đến cả mình bị giết thế nào cũng không biết, đừng

có giây vào hắn... Nói như vậy, Trịnh Xá thật sự từng chọc giận Sở Hiên

sao?

Bá Vương lại vỗ vai hắn nói:

- Có thể là ta nghe nhầm... Nhưng ngươi không cảm thấy những lời mình vừa

nói đã chọc đến hắn sao?

Trình Khiếu lập tức như bừng tỉnh, len lén nhìn sang phía Sở Hiên, đến khi

thấy Sở Hiên vẫn như không có việc gì tiếp tục nhìn tập tài liệu trên tay,

hắn mới thở phào một hơi nói:

- Lúc nói chuyện nên cẩn thận một chút, trông hắn như vậy nhưng bên trong

là ác quỷ đấy. Đừng thấy hắn bình thường trông như không có việc gì, thực

chất trong đầu đang mưu tính người khác, căn bản là ăn thịt không nhả

xương, bất cứ ai nói xấu hắn sau lưng đều phải cẩn thận chú ý, không biết

chừng lần sau người bị vứt bỏ mà chết sẽ chính là ngươi...

- ...Nói xấu sau lưng hắn, giống như ngươi đang làm bây giờ phải không?

Vương Hiệp đi qua bên cạnh, thuận miệng hỏi.

- Ách!

Tạm thời bỏ qua chuyện Trình Khiếu đang tự tìm chỗ chết, Triệu Anh Không

đang rất lo lắng chạy tới căn cứ nghiên cứu, mặc dù không giỏi nói năng

nhưng trong lòng nàng thật sự rất lo lắng cho Trịnh Xá, không muốn hắn cứ

như vậy mà chết.

Không biết từ lúc nào, trong nội tâm nàng đã thừa nhận những người này,

mặc dù như người từng là chiến hữu cũng là đàn anh của nàng, Triệu Chuế

Không đã nói, những người này là những kẻ yếu tiêu chuẩn, thực lực yếu ớt,

ý chí yếu ớt, cơ bản thuộc loại đồng bạn kém cỏi có thể tùy lúc vứt bỏ,

nhưng bất tri bất giác nàng lại thừa nhạn Trịnh Xá cùng đồng đội của hắn.

Những đồng đội mà nàng tin cậy trước kia đều đã bị Triệu Chuế Không giết

chết, những đồng đội bây giờ, nàng không muốn phải vứt bỏ bất kỳ ai, mặc

dù loại tâm tình này không phù hợp với thích khách chi đạo nhưng nàng thật

sự không muốn đồng đội phải chết, hy vọng có thể bảo vệ được họ.

Con đường đi ra khỏi căn cứ thí nghiệm vũ khí cực kỳ bình tĩnh, những

phương tiện phòng ngự trên đường lúc trước đều đã bị Trung Châu đội phá

hủy hoàn toàn, tất cả nhân viên cũng bị xử lý hết, vì thế Triệu Anh Không

rất nhẹ nhàng rời khỏi đó, thời gian chỉ mất khoảng gần hai phút. Tiếp đó

nàng như một cơn gió lao về phía căn cứ nghiên cứu, trên đường đi mới phát

hiện xung quanh toàn là những đốm lửa đang cháy rừng rực, xác mấy chiếc

trực thăng rơi xuống vẫn còn đang vừa cháy vừa phát nổ, giữa không trung

một chiếc phi thuyền vũ trụ bắn ra điện quang, rít lên một tiếng bay vọt

qua, phía sau lưng nó còn có hơn mười chiếc trực thăng đang truy đuổi.

Triệu Anh Không cũng mặc kệ cảnh tượng chiến đấu kịch liệt này, chỉ liều

mạng chạy về phía căn cứ nghiên cứu, vừa chạy được nửa đường, nàng bỗng

nghe thấy một tiếng súng vang dội, ở trên trời một chiếc trực thăng đang

bắn tên lửa không đối không đột ngột vỡ làm bốn năm mảnh, giống như bị một

viên đạn khổng lồ bắn trúng, xác nó chưa rơi xuống đất, đã nổ tung giữa

không trung.

Zero ở phía xa ôm đầu rên rỉ, Chiêm Lam đứng cạnh hắn vội vàng hỏi:

- Có chuyện gì vậy? Tại sao chiếc trực thăng ấy trực tiếp vị bắn tan?

Zero, ngươi không sao chứ?

Zero lắc lắc đầu, trầm giọng đáp:

- Không sao cả, chỉ là đầu tự nhiên phát đau... Xác suất thành công của

điểm tuyến ma nhãn quá thấp, chỉ có thể nhìn rõ tổ hợp điểm và đường nét

trong 0,5 giây, hơn nữa tốc độ di chuyển của điểm và đường nét cũng quá

nhanh, đây đã là phát súng thứ tư rồi, căn bản đừng nghĩ đến chuyện bắn

trúng điểm di động, có thể bắn trúng đường nét đã phải nhờ siêu tốc độ của

súng ngắm Gauss rồi, xác suất phát huy thành công điểm tuyến ma nhãn chỉ

khoảng một phần năm đến một phần tư...

Chiêm Lam cũng không biết điểm tuyến ma nhãn rút cuộc là thế nào nhưng đến

cả cao thủ bắn tỉa như Zero cũng nói như vậy thì xác suất thành công của

kỹ năng này đúng là cực kỳ thấp, nàng đang muốn nói gì đó đột nhiên phát

hiện Zero tai, mắt, mũi, miệng đều bắt đầu rỉ máu, nàng lập tức hoảng sợ,

vội vã hỏi:

- Zero, ngươi không sao chứ? Zero, ngươi nói gì đi!

Zero quyệt máu chảy xuống trong mắt, cười khổ nói:

- Hơn nữa tác dụng phụ của điểm tuyến ma nhãn lên cơ thể quá lớn... Ta

hiện tại đã không nhìn thấy gì nữa, bất quá cũng không chết được, chỉ là

cần phải lập tức giải trừ trạng thái mở cơ nhân tỏa, sự thống khổ có lẽ sẽ

làm ta hôn mê...

Chưa dứt lời, thân thể Zero đã co rút kịch liệt...

Uy lực phát súng của Zero quả thật rất kinh khủng, dứt khoát nhưng Triệu

Anh Không đang tiến về phía căn cứ nghiên cứu thì làm gì còn tâm tình mà

xem nổ với cháy, miệng không ngừng tính toán thời gian, cơ thể đã tiến vào

trạng thái mở cơ nhân tỏa, điên cuồng lao tới chỗ căn cứ nghiên cứu. Từ

cửa căn cứ không ngừng có cảnh vệ chạy ra, những người này đều có vẻ sợ

hãi, gào thét, trong đó có mấy người còn cụt tay cụt chân nhìn bộ dạng rất

thê thảm.

Triệu Anh Không cũng không để ý, trên người nàng có vòng cổ long tinh còn

nguyên vẹn năng lượng, tay cầm thanh kiếm Excalibur trong suốt, mặc dù

thanh trọng kiếm hai tay này không còn công năng bắn ra một luồng laser to

lớn như Trịnh Xá nói nhưng độ sắc bén cũng đạt đến mức khoa trương, ít

nhất Hổ hồn đao mang cũng không làm gì được nói, không chỉ như vậy, do bản

chất trong suốt nên càng làm cho không ai có thể nhìn thấy chiêu thức ám

sát của Triệu Anh Không.

Trên đường đi, Triệu Anh Không đã không còn che giấu thân thể mà dựa vào

tốc độ nhanh nhất chạy tới, đám cảnh vệ cũng chẳng muốn dây dưa với nàng

mà giống như nhìn thấy quỷ, không ngừng la hét chạy khỏi căn cứ nghiên

cứu, hai bên chạy lướt qua chẳng thèm để ý đến nhau. Triệu Anh Không vẫn

đang tính toán thời gian, còn bốn phút ba mươi bảy giây nàng đã chạy vào

trong một đại sảnh, bấy giờ mới ngửi thấy mùi máu tươi cực kỳ nồng nặc.

Trong phòng này đã không còn một người sống, hai con Licker khổng lồ dài

khoảng bảy mét đang bò ngược trên trần nhà, trên người bọn chúng còn có

một ít xúc tu thò ra, nhìn như hai con quái vật to lớn trên người đầy vòi

bạch tuộc, bộ dạng dữ tợn đủ để dọa chết người bình thường, đến cả Triệu

Anh Không cũng cảm thấy chấn kinh. Càng khiến nàng cảm thấy sợ hãi hơn là

hai sinh vật khủng bố này khiến nàng có cảm giác áp bức và uy hiểm, cảm

giác đó làm thần kinh Triệu Anh Không đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa

lại càng căng thẳng, bản năng của nàng như gào lên, đồng thời đối mặt với

hai con quái vật này... nàng chắc chắn sẽ chết!

Quả nhiên, một con Licker từ trên trần nhà nhảy xuống, Triệu Anh Không

giậm chân lăn về phía một hành lang, tại chỗ nàng vừa đứng, móng vuốt của

Licker đã đâm ngập vào nền hợp kim, lớp kim loại dày đặc bị nó xé tung như

xé giấy, tiếng kim loại vang lên ken két, một mảng hợp kim lớn bật tung

lên, mà con Licker còn lại cũng nhảy xuống, bắt đầu lao về phía Triệu Anh

Không.

"...Có thể giết chết một con, nhưng sẽ bị trọng thương, con còn lại sẽ

giết chết ta..."

Tốc độ cùng sức mạnh của đám Licker đều cực kỳ kinh khủng, với tốc độ và

lực lượng của Triệu Anh Không mà nói cùng chỉ có thể dựa vào sự sắc bén

của thanh gươm Excalibur giết chết một con. Đối mặt với loại quái vật

khổng lồ này, trừ phi là dùng dây tơ kim loại có lúc trước để tấn công từ

xa, nếu không khi cận chiến, các kỹ năng ám sát của nàng gần như vô dụng,

hơn nữa đại sảnh này lại rất trống trải...

Kinh nghiệm của Triệu Anh Không nói cho nàng biết, lúc này chỉ có thể chạy

trốn, nếu ngạnh chiến với hai con Licker này, nàng cơ bản là chết chắc,

trự phi tìm được địa hình thích hợp, hoặc biện pháp nào khác, nếu không kỹ

năng ám sát của nàng căn bản không làm nên chuyện gì. Càng khiến nàng thấy

khó chịu là lũ Licker này giống như không cần dùng mắt để quan sát, nếu nó

chỉ dùng mùi hoặc nhiệt độ thì kỹ xảo tiềm hành của Triệu Anh Không cũng

không có tác dụng, điều này khiến nàng khổ não không thôi, chỉ có thể quay

người lại, quyết đoán chạy vào sâu trong hành lang.

"Còn hai phút nữa, nhất định phải tìm được Trịnh Xá ngay lập tức, nhưng

hiện tại.."

Triệu Anh Không đã không dám quay đầu lại nữa, mặc dù tốc độ di chuyển của

nàng nhanh hơn con Licker khổng lồ nhưng với tốc độ như vậy nàng cũng

chẳng thể làm được gì khác, chỉ có thể không ngừng tiến tới. Tuy nhiên

điều khiến nàng cảm thấy tuyệt vọng là phía trước mùi máu tươi càng nồng

nặc, gần như đã đến mức khiến người ta không thể hô hấp nổi, giống như một

lò sát sinh, chẳng lẽ ở đó còn có Licker lớn hơn nữa sao?

Triệu Anh Không hít sâu một hơi, liên tục phóng đi, thành kiếm Excalibur

trong tay cũng nâng lên, ngay lúc nàng xuyên qua một góc quặt, trước mặt

đột nhiên sáng bừng, đây là một đải sảnh rất rộng lớn, ở đó nàng nhìn thấy

Trịnh Xá, dưới chân hắn là vô số xác người cùng Licker, tay trái nắm một

chiếc đầu Licker to lớn, tay phải cầm Hổ hồn đao găm thẳng một con khác

lên tường, trong căn phòng này có ít nhất hơn trăm cái xác Licker khổng

lồ...

Bàn luận về truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=29710

Đăng kí dịch truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=32879

Báo lỗi, góp ý bản dịch VHKB :

http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=33253

__________________

๑๑۩۞۩๑๑BÁ THIÊN BANG -- PHIÊU VÂN๑๑۩۞۩๑๑

Bá Thiên bang chúng nay tụ hội

Lập địa phong quang xuất tán hoa

有希 ちゃん - 愛してる

Manchester United - One Heart, One Love

ngo_ngo

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới ngo_ngo

Tìm bài gởi bởi ngo_ngo

Add ngo_ngo to Your Contacts

#389 hôm nay, 09:09 AM

ngo_ngo

Humanoid Interface Tham gia ngày: Dec 2008

Đến từ: SOS 団

Bài gởi: 2,058

Vô Hạn Khủng Bố

Tác giả: zhttty

Quyển 12 :Tập kích Resident Evil

Chương 13 : Sát phạt chi tâm (2)

Người dịch: ngo_ngo

Nguồn: tangthuvien.com

Triệu Anh Không thật sự kinh hãi đến ngây ngốc, cảnh tượng trước mặt quá

chấn động, đây là hơn trăm con Licker khổng lồ, không phải là zombie hay

con người bình thường, thân hình dài hơn bảy mét, lực lượng khổng lồ cùng

sức mạnh kinh khủng, nếu là trong Resident Evil 2 gặp phải thì cả đội cũng

phải tốn công sức một phen, vậy mà Trịnh Xá lại một người giết chết tất cả

lũ Licker này. Dùng sức của một người giết hơn trăm con Licker khổng lồ,

đây đã không còn là sức mạnh mà con người có thể đạt tới, chỉ có thể gọi

là lực lượng phi nhân.

Từ sau khi sống lại, Triệu Anh Không rất nhiều lúc lâm vào trầm tư, có thể

đối với những người khác Resident Evil 2 đã trải qua rất lâu, nhưng đối

với nàng mà nói, nó giống như mới xảy ra ngày hôm qua. Kẻ quen thuộc mà xa

lạ ấy, kẻ mà nàng vẫn thầm yêu thương và mơ ước, nhưng lại chỉ nhận được

từ đó tuyệt vọng cùng hận thù, cuộc chiến với hắn phảng phất như vẫn đang

hiện ra trước mắt, vì thế sau khi hồi sinh nàng chưa từng cùng Trịnh Xá

toàn lực giao chiến, hắn không ngờ đã không còn sức mạnh mà nàng từng

biết.

Trước kia sức chiến đấu của Trịnh Xá mặc dù mạnh hơn nàng, nhưng đó là vì

hắn mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, sau khi nàng cường hóa Thiểm linh siêu

tốc độ, hai bên toàn lực giao chiến, Trịnh Xá chưa chắc đã là đối thủ của

nàng

Nhưng cảnh tượng trước mắt lại phá vỡ suy nghĩ trong lòng Triệu Anh Không,

từ lúc nào Trịnh Xá đã mạnh đến thế, đã bỏ rơi nàng lại phía sau, giống

như kẻ mà nàng căm thù, bỏ nàng lại phía sau, rất xa...

- Anh Không!

Trịnh Xá ném mạnh cái đầu Licker cầm trong tay ra xa, chiếc đầu mang theo

luồng lực cực mạnh, giống như một viên đạn pháo đâm sầm vào tường, lập tức

vỡ vụn. Trịnh Xá hai mắt đỏ ngầu, hàm răng nghiến chặt, từ kẽ răng không

ngừng vang lên tiếng gào rít như dã thú, lúc này hắn giống như đã rơi vào

cảnh điên loạn, đến khi nhìn thấy thân hình nhỏ bé của Triệu Anh Không,

trong đôi mắt đỏ ngầu của hắn mới lộ ra một tia ngạc nhiên, bất quá, tiếp

đó hắn lại gầm lên.

Triệu Anh Không bị cảm giác mất mát khó hiểu trong lòng làm chấn động nên

giống như quên cả con Licker khổng lồ đang lao tới sau lưng, Licker chỉ

còn cách nàng năm sáu mét, móng vuốt sắc bén nhắm thẳng vào gáy, nếu bị

đánh trúng, Triệu Anh Không chắc chắc phải chết.

Trịnh Xá gầm lên, đồng thời dưới chân đạp mạnh vọt ra sau lưng Triệu Anh

Không, tốc độ của Thế trong trạng thái Hủy diệt nháy mắt nhanh đến mức

nào, thị giác bằng mắt thường của Triệu Anh Không căn bản không thể bắt

kịp động tác của hắn, đến khi nàng quay đầu lại Trịnh Xá hét lên cầm Hổ

hồn chém xả xuống. Một đao này vậy mà lại có thể cắt đôi Licker thành hai

đoạn, nhưng vì khoảng cách quá gần, uy lực của đao mang không được phát

huy hoàn toàn, cổ tay của Trịnh Xá cũng bị răng của Licker đâm trúng, lập

tức xuất hiện một lỗ thủng lớn, Hổ hồn đao cũng rơi xuống đất.

Cùng lúc đó, con Licker còn lại cũng từ trên nhảy xuống, Trịnh Xá đã không

kịp cúi xuống nhặt Hổ hồn đao nữa, bởi vì sau lưng hắn là Triệu Anh Không

đang đứng ngây người. Tình cảnh như vậy nhưng phản ứng của Trịnh Xá lại

càng điên cuồng, hắn không lùi mà tiến, nhảy vọt lên, một cước đá thẳng

vào đầu Licker, lúc này hắn đã tiến vào trạng thái Bạo tạc, sức mạnh cùng

tốc độ đều lớn đến mức khoa trương, một cước này không ngờ đá lõm cả đầu

con Licker xuống. Vậy còn chưa hết, Trịnh Xá ở giữa không trung chộp lấy

vai con Licker, liều mạng kéo mạnh, từ dưới đầu Licker xé ra một mảng lớn,

thân thể to gần bảy mét của Licker trong tay hắn giống như một mảnh thịt

nát, sau khi bị xé toạc lại bị hắn hung hăng ném mạnh xuống đất, không còn

nhìn ra hình dạng ban đầu.

Trịnh Xá bấy giờ mới ngừng gầm rít, hắn quay đầu sang phía Triệu Anh Không

nói:

- Triệu Anh Không, ngươi không sao chứ?

Triệu Anh Không nhìn người máu trước mắt, chợt giật mình tỉnh lại, nơi này

dù gì cũng là chiến trước, khoảng ngây ngốc khó hiểu vừa rồi cũng đủ để

nàng chết mấy lần rồi, mặc dù nhờ biểu hiện điên cuồng của Trịnh Xá mà

nàng được cứu một mạng nhưng thân là thích khách, nàng cũng không mãi biểu

hiện ra vẻ yếu ớt như vậy, sau mấy giây đã phục hổi lại bản tính.

Triệu Anh Không lẳng lặng lắc đầu, lúc này mới nói:

- Sở Hiên nói còn bảy phút nữa sẽ phát nổ, ta chạy tới đây đã mất hơn năm

phút, bây giờ đại khái còn một phút ba mươi giây để chúng ta rời khỏi

đây... Ta sẽ sử dụng trạng thái Thiểm linh, nếu tốc độ đủ nhanh có thể

thoát khỏi đâu trong vòng bốn mươi lăm giây, ngươi thì sao?

Trịnh Xá ngẩn người rồi bỗng kêu lên kỳ quái, tiếp đó hắn không nói nửa

câu trực tiếp lao tới chỗ Triệu Anh Không, trong ánh mắt ngạc nhiên của cô

bé này, thoáng cái đã bế bồng nàng lên, tiếp đó vội vàng nói:

- Khốn kiếp, trạng thái Thiểm linh cái quái gì, trạng thái đó của ngươi

căn bản chỉ đề cao tốc độ, sức phản ứng các loại hoàn toàn không thay đổi,

ngươi không đâm đầu vào tường mới là lạ, đừng nói gì cả, ôm chặt ta!

Triệu Anh Không đang định giãy giụa, bỗng nhiên một luồng gió mạnh ập tới,

nàng lúc này mới kinh ngạc nhận thấy cảnh vật xung quanh đang điên cuồng

lùi lại sau, Trịnh Xá nhặt Hổ hồn đao lên sau đó dùng tốc độ cực nhanh

chạy đi, tốc độ này mặc dù không đến mức khoa trương như khi hắn vọt ra

sau lưng nàng lúc trước nhưng cũng là tốc độ mà Triệu Anh Không khó mà với

tới nổi, cho dù trạng thái Thiểm linh có thể vượt qua vận tốc này nhưng

sức phản ứng của nàng lại không đủ, đây là khuyết điểm trí mạng...

Trịnh Xá căn bản không biết cô bé trong lòng lại bắt đầu lâm vào trầm tư,

hắn chỉ biết hét lên ầm ĩ, điên cuồng chạy về phía trước, lúc này hắn đã

tiến vào trạng thái Bạo tạc cực hạn, tốc độ mặc dù không so được với Hủy

diệt, cũng không thể bằng cực tốc của Thế nhưng đây là trạng thái hắn có

thể duy trì được lâu nhất, trên đường đi, chỗ hắn chạy qua đều để lại một

dấu chân sâu hoắm, xem ra sàn hợp kim cũng không thể hoàn toàn chống đỡ

được luồng sức mạnh này.

Triệu Anh Không nhanh chóng thích ứng được loại tốc độ này, bắt đầu suy

nghĩ về nhược điểm trí mạng của mình, mặc dù rất muốn trực tiếp hỏi Trịnh

Xá vì sao lại trở nên mạnh như vậy nhưng hiện tại không phải lúc thích

hợp, càng huống chi người ta thường sẽ đều ẩn giấu bí mật tại sao mình

mạnh lên, nàng với hắn bất quá chỉ là quan hệ đồng đội, hỏi như vậy không

khỏi có chút đường đột.

Triệu Anh Không suy nghĩ một lúc nhưng rồi vẫn lên tiếng:

- Tất cả sinh vật trong phòng đó, chúng nó... Tất cả đều bị ngươi giết

sao?

Trịnh Xá trả lời lại rất thẳng thắn, hắn gật đầu đáp:

- Không sai, tất cả sinh vật trong đó đều là ta giết, ha ha, nhìn bộ dạng

ta hiện tại trông có giống ác ma không? Không phải clone của ta trong Ác

Ma đội mà là nhìn giống như ác ma thuần tuyết, sát lục kinh nhân ấy, ha ha

ha...

Triệu Anh Không có chút ngạc nhiên nhìn Trịnh Xá, nàng nhíu mày tựa hồ chó

chút khó hiểu, một lát sau mới nói:

- Thật sự khiến người ta kinh ngạc, ngươi không ngờ lại lĩnh ngộ được sát

phạt chi tâm...

- Sát phạt chi tâm? Đấy là thứ gì?

Trịnh Xá vừa chạy vừa tò mò hỏi.

- Mỗi người đều có tâm tính riêng, có người ôn nhu, có người tàn nhẫn, có

người trầm ổn, có người linh động, mà thích khách thì cần một trái tim

bình thản, lạnh lùng, không để ý gì tới thế giới nhưng lại có thể tỉnh táo

cảm nhận thế giới một cách rõ ràng, khi đó thích khách mới là thích khách

chân chính... Cũng như vậy, thích khách mặc dù giết người nhưng lại không

được để giết chóc làm ảnh hưởng, người bình thường nếu giết một người sẽ

cảm thấy sợ hãi, giết hai người sẽ có cảm giác tội lỗi, nếu như giết ba

người, bốn người, năm người, đến khi hắn giết tới mức bản thân chai lỳ thì

sẽ trở bên máu lạnh, bạo ngược, người như vậy đã bị giết chóc làm ô nhiễm.

Chỉ có người có thể tâm thái bình thản đi giết chóc, sau đó vẫn không làm

biến đổi bản thân, đó mới là tâm tính mà thích khách cần có, cũng tức là

cái bọn ta vẫn gọi là sát phạt chi tâm...

Triệu Anh Không cũng có chút ngạc nhiên hình như mình bỗng nhiều lời hơn

bình thường, nhưng lúc này nàng đang bị Trịnh Xá vừa ôm vừa chạy, mặc dù

là hành động trong lúc cấp bách, cũng không nảy sinh cảm giác gì đặc biệt

có điều tình cảnh như thế dù sao cũng khiến người ta thấy hơi xấu hổ, nàng

chỉ có thể dùng lời nói để xóa đi cảm giác xấu hổ này.

- Còn nhớ tên bác sỹ lang sói của Ấn Châu đội không? Hắn chính là một điển

hình vì không có sát phạt chi tâm nên dần dần bị giết chóc làm ô nhiếm,

thích khách như vậy là không hoàn hảo... Mặc dù ta biết có một người cũng

có sát phạt chi tâm, không bị giết chóc làm ô nhiễm nhưng lại vẫn làm

những chuyện khiến người ta không thể hiểu nổi... Nhưng ngươi có sát phạt

chi tâm thì ít nhất sẽ không bị giết chóc làm ô nhiếm.

Trịnh Xá tựa hồ có chút ngây ngốc rồi bỗng bật cười nói:

- Không có chuyện như vậy đâu, ta chẳng qua chỉ là... Biết mình đang làm

cái gì, cùng cần phải làm cái gì thôi... Chỉ là như thế.

Đang nói chuyện, Trịnh Xá chợt nhảy vọt lên, không biết từ lúc nào hắn đã

chạy ra khỏi viện nghiên cứu, mà thời gian mới qua được khoảng năm mươi

giây, cùng lúc đó, Triệu Anh Không bỗng chỉ về một hướng, Trịnh Xá hét lên

một tiếng lao về phía ấy.

Lúc này cuộc chiến trên trời vẫn chưa kết thúc, chỉ là trực thăng vũ trang

đã bị xử lý gần hết, trên mặt đất có mười mấy xác trực thăng, càng không

cần kể tới một số chiếc nổ tung giữa không trung hoặc rơi xuống chỗ khác,

pi thuyền vũ trụ mà La Cam Đạo điều khiển đang bay đi bay lại giữa không

trung, nhìn bộ dạng có vẻ rất lo lắng.

Trịnh Xá không biết thời gian còn lại bao nhiêu, hắn chỉ có thể liều mạng

chạy sang bên đó, quả nhiên tại một điểm dốc có hai chiếc Goblin glider,

Sở Hiên đang đứng trên một chiếc, dù biết rằng nơi này sắp sửa phát nổ sắc

mặt hắn vẫn vô cùng thản nhiên, nhìn thấy Trịnh Xá người đầy máu càng lúc

càng tới gần vậy mà hắn chỉ khẽ đẩy mắt kính một cái rồi bình tĩnh bay

lên. Trịnh Xá cũng không dám nói chuyện với mọi người, không dám buông

Triệu Anh Không xuống, hắn giải trừ trạng thái Bạo tạc, nhảy lên glider

sau đó theo chiếc glider của Sở Hiên bay vọt đi, không biết đã bay được

bao xa, từ phía sau truyền tới một tiếng nổ vang dội, khi hắn vừa thoáng

liếc nhìn lại, phía sau đã bốc lên hai đám mây hình nấm khổng lồ...

Bàn luận về truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=29710

Đăng kí dịch truyện

VHKB:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=32879

Báo lỗi, góp ý bản dịch VHKB :

http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=33253

ngo_ngo

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới ngo_ngo

Tìm bài gởi bởi ngo_ngo

Add ngo_ngo to Your Contacts

Trang 78/78« đầu<2868767778

Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn

Hũy thay đổi

Trả lời nhanh

Lỗi gặp phải khi gởi bài

Okay

Bài viết:

FontsArialArial BlackArial NarrowBook AntiquaCentury

GothicComic Sans MSCourier NewFixedsysFranklin Gothic

MediumGaramondGeorgiaImpactLucida ConsoleLucida Sans

UnicodeMicrosoft Sans SerifPalatino LinotypeSystemTahomaTimes

New RomanTrebuchet MSVerdana

Sizes1234567

Upload options

ImageShack | RapidShare | MegaUpload | MediaFire | Multi-upload Files

Tùy Chọn

kèm theo trích dẫn của bài trên.

Đang trả lời nhanh - Bạn hãy đợi trong giây lát

« Ðề Tài Trước | Ðề Tài Kế »

Ðang đọc: 18 (8 thành viên và 10 khách)

ngocdong187, eddytub3o, scalevnn, zroccoz, slumpvn, kiss52, fire2411,

dualcpu2004

Ðiều Chỉnh

Tạo trang in

Email trang này

Theo dõi đề tài này

Xếp Bài

Chế độ bình thường

Chuyển sang chế độ Pha trộn

Chuyển sang chế độ dạng cây

Kiếm Trong Bài

Kiếm Chi Tiết

Cho Ðiểm Chủ Ðề Này

Rất tốt

Tốt

Trung bình

Tệ

Quá tệ

Quyền Hạn Của Bạn

You may post new threads

You may post replies

You may post attachments

You may edit your posts

BB code is Mở

Smilies đang Mở

[IMG] đang Mở

HTML đang Tắt

Forum Rules

Chuyển đến

Khung Ðiều Chỉnh Nhắn tin Ðang theo dõi Phúc Trình Vãng Lai

Kiếm Trong Diễn Ðàn Trang Ðầu Quang Minh Đường Nội quy -

Thông báo Ý kiến - Hỏi đáp Giải đáp thắc mắc về diễn

đàn Mạnh Thường Quân Các Báo cáo tài chính.

Quỹ nhân ái Vô Ưu Các Thanh Thiên Đường Đại Nghĩa

Đường Box Convert Truyện Truyện đang convert

Truyện tạm dừng convert Truyện convert đã hoàn thành

Dịch thuật và làm việc Tàng Thư Thị Tập Box đăng

ký dịch truyện Tìm lỗi chính tả trong các tác phẩm

Tin học - Công cụ dịch Góc hỗ trợ dịch Đả Tự

Các Khoái Hoạt Viện Truyện Sáng Tác Kim Bút 2009

Truyện dự thi sáng tác 2008 Bình luận Kim

Bút 2009 Bàn viết Tác giả Việt FC Truyện

đang viết Phản hồi, góp ý truyện sáng tác Truyện

hoàn thành Truyện tạm dừng Truyện kiếm hiệp Việt

sưu tầm Download truyện sáng tác dạng pdf, prc...

Truyện Dịch Truyện mới dịch Truyện đang dịch

Truyện hoàn thành Truyện tạm dừng Truyện sưu

tầm Phản hồi và góp ý các truyện dịch Download

truyện dịch dạng pdf, prc... Dịch Siêu Tốc Thất Giới

Truyền Thuyết Viện Đại Đường Song Long Viện Tụ Kiếm Lâm

Tàng Kinh Các Kim Dung Liễu Tàn

Dương Huỳnh Dị Cổ Long Tác

Giả Khác Tìm kiếm truyện Kiếm Hiệp Luận Đại

Sảnh Đường Hàn Lâm Viện Thư Viện Giang Hồ Tứ

Hải Đại Tửu Lâu Thông tấn xã TTV Game

Cá Độ - Bóng Đá Trung tâm Thương Mại Gặp mặt

Offline Trà Thư Các Tâm Sự Thiên Hạ Anh Hùng

Bá Thiên Bang Âm Dương Điện Hoa Sơn Hội

Văn đàn Võ đàn Tứ Hải Hội

Phong Vân lầu Con Vẹt Bang Vẹt Gia Trang

Quần Anh Hội Nguyệt Mãn Lâu Võ Lâm

Tổng Đàn Hoa Nguyệt Lâu Cái Bang

Thiên Tự Đường Thổ Địa Miếu Thiên Hạ Hội

Tinh Tú Lầu Phong Lưu Bang Vũ Đường

Văn Đường Cấm Thư Bằng chứng vi phạm nội quy

Múi giờ GMT +7. Bây giờ là 02:41 PM.

-- Advanced -- Original ---- Fixed width 800px ---- Fixed width

1024px ---- Brown ---- Blue Star ------ Blue Star Fixed width 1024

-- English (US) -- Tiếng Việt Liên Lạc - Tàng Thư Viện - Lưu Trữ - Trở

Lên Trên

Tàng Thư Viện Copyright © 2007-2009. All rights reserved.

Powered by: vBulletin v3.8.2 Copyright ©2000-2010, Jelsoft Enterprises Ltd.

vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios

Tự độngTELEXVNITắtChính tảKiểu cũ[Ẩn-F12|Esc]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro