02. Kiểu chết này là no chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở Hiên Đích Nhất Thiên Chủng Tử Pháp
(1000 kiểu chết của Sở Hiên)

Đệ Nhị Chương – Kiểu chết này là no chết

Phòng làm việc cục trưởng.

Cục trưởng hèn mọn vẻ mặt co quắp, cố nén xung động nhấc bàn công tác ném vào mặt Sở Hiên: "Sở Hiên a, ngươi như vậy không được! Đây là Vô Hạn Khủng Bố, không vào phim kịnh dị, không thấy Chủ Thần tính cái gì Vô Hạn Khủng Bố? Hơn nữa chúng ta là muốn đáp tạ người tiêu thụ, người tiêu thụ cả mặt ngươi cũng không gặp, ngươi thế nào đã chết trở về? Người tiêu thụ sẽ trách cứ!"

Sở Hiên khinh bỉ: "Khế ước điều thứ nhất viết rõ 'Sau khi xuyên qua tất cả tự gánh lấy hậu quả', nói cách khác, cục quản lý thời không chỉ thực hiện nghĩa vụ xuyên qua, nếu kẻ xuyên qua gặp phải bất luận chuyện gì cùng nguyên tác không tương xứng, cục quản lý thời không không phụ trách. Về phần trách cứ ngươi nói, tới giờ đều là thụ lí ý kiến kiểu tán dương đi?"

Cục trưởng hèn mọn xấu hổ cười: "Sở Hiên, này không phải vì công trạng sao! Chúng ta cùng sở xuyên qua vị diện, xử lý quản chế trật tự quan hệ cạnh tranh, vì có được càng nhiều khen ngợi, vì mời chào khách quen cùng mở rộng nguồn khách, chúng ta cần để hộ khách thoả mãn."

Nhìn Sở Hiên bất vi sở động, cục trưởng vẻ mặt đau lòng hạ quyết tâm: "Như vậy đi, Sở Hiên, ngươi chí ít phải ở trước mặt kẻ xuyên qua lộ mặt, để bọn họ thấy mới được! Chờ ngươi trở về, ta nhất định nghĩ hết biện pháp nhanh chóng cầm xuống phê duyệt quyền hạn nghiên cứu trung đoan vị diện!"

Sở Hiên thoả mãn: "Chỉ cần ở trước mặt kẻ xuyên qua lộ mặt?"

Cục trưởng vội gật đầu: "Đúng, chỉ cần lộ mặt!"

...

Bộ truyền tống vị diện.

"Sở Hiên đại nhân ngài lại tới?" Quang Quang vừa uống xong trà, thấy người vào, vội đứng lên đón tiếp.

Sở Hiên liếc nàng: "Tiếp tục truyền tống vừa nãy."

"Không thành vấn đề!"

...

Vị diện Vô Hạn Khủng Bố, thế giới hiện thực.

"... Lại có hô hấp?" Thanh âm kinh hỉ.

Làm thể thành công duy nhất mới sinh ra đã chết một lần, Sở Hiên bị dán nhãn "cẩn thận dễ vỡ", chiếm được quản chế bảo hộ còn nghiêm mật hơn y từng kinh lịch.

Đối này, Sở Hiên biểu thị rất bình tĩnh, cũng "thuận theo dân ý" tận lực biểu hiện nhỏ yếu một chút. Mấy năm ở cục quản lý thời không, y đã nguyên vẹn lý giải nhược điểm trong cảm tình nhân loại, quyết định nhằm vào lợi dụng. Căn cứ hồ sơ của cục quản lý thời không, kẻ xuyên qua sớm nhất là xuất hiện trong 《Resident Evil 1》. Dù sao chỉ cần ở căn cứ nghỉ ngơi hai mươi mấy năm, vì sao không sáng tạo cho mình hoàn cảnh càng thêm có lợi?

Khi Sở Hiên mười tuổi, trong căn cứ đột nhiên xuất hiện một thiếu nữ cả người hiện ra thất thải sắc, nàng vừa xuất hiện đã đầy mặt bi phẫn lên án: "Các ngươi có thể nào đối đãi một hài tử thiên chân vô tà như vậy? Sở Hiên mới 10 tuổi a! Giam y vào một nhà giam lạnh băng không nhân tình như vậy, các ngươi thế nào nhẫn tâm?! Các ngươi chỉ coi y là công cụ! Các ngươi vô tình các ngươi lãnh khốc các ngươi cố tình gây sự!"

Nhân viên công tác của căn cứ biểu thị, bọn họ tuy bắt đầu là nghĩ như vậy, thế nhưng đối một hài tử thân thể nhu nhược (?), dễ bị thương (??), như nai con khiến người đau lòng (???), là người đều mềm lòng. Cho nên sinh hoạt của Sở Hiên kỳ thực rất tốt đẹp, thực sự.

Sở Hiên đẩy mắt kính, y biểu thị vị này nhất định là có chút nhân viên công tác vì kiếm khoản thu nhập thêm một mình đưa vào, trở về nhất định phải điều tra, sau đó tịch thu tất cả khoản thu nhập thêm, tiền lương, tiền thưởng, chia hoa hồng. Về phần công dụng sau khi tịch thu? Đó cần hỏi sao? Trí tuệ vượn người!

Dù sao vị thất thải thiếu nữ này cũng là kẻ xuyên qua, gặp được có thể chết trở về. Sở Hiên nghĩ.

Thiếu nữ thần kỳ một cái tóm lấy Sở Hiên, sau đó hai người cùng biến mất.

Không gian chuyển hoán? Sở Hiên thấu kính phản quang, xem ra nhân viên công tác kiếm khoản thu nhập thêm đẳng cấp không thấp, lần này là một đại mùa thu hoạch.

Sau đó...

Thiếu nữ mất tích.

Sở Hiên nhìn hoàn cảnh lạ lẫm xung quanh, nhất thời nghĩ vừa nãy thật sự rất đánh giá cao thiếu nữ kia.

"Tiểu bằng hữu, ngươi lạc đường sao?" Giọng nữ rất ôn nhu thân thiết, "Ba ba mụ mụ ngươi ở đâu?"

Sở Hiên quay đầu, ngô, là mẫu thân Trịnh Trá, hồ sơ trong cục có ghi lại.

"Quên sao? Có muốn đến nhà a di ngồi không?" Đáng kể trầm mặc khiến nàng não bổ một đoạn kịch cẩu huyết, "Ngươi còn nhớ rõ mình tên gọi là gì sao?"

Sở Hiên ngẩng đầu: "Sở Hiên."

...

Nhà Trịnh Trá.

"Mụ mụ!" Hài tử chừng mười tuổi hiếu kỳ nhìn Sở Hiên, "Y là ai?"

Trịnh Trá mụ mụ mỉm cười: "Tiểu Trá, đây là Sở Hiên, các ngươi hảo hảo ở chung nga!"

Trịnh Trá hiệu nhi đồng cố sức gật đầu, sau đó chạy về phòng lấy ra đồ chơi của mình cho Sở Hiên chơi, nhưng chiếm được đối phương khinh bỉ liếc nhìn.

Công lực não bổ của Trịnh Trá di truyền từ mẫu thân đại nhân của hắn, ánh mắt khinh bỉ này ở hắn xem ra là đáng thương hề hề, vì vậy...

"Yên tâm ở nhà ta đi, ta sẽ không để bất luận kẻ nào khi dễ ngươi!" Tiểu Trịnh Trá trong lúc nhất thời hào khí tận trời.

Sở Hiên yên lặng quay đầu, quả nhiên là trí tuệ vượn người.

Cơm tối, Sở Hiên một mực ăn, sau đó...

"Sở Hiên ngươi làm sao vậy!!!!!" Trịnh Tiểu Trá kêu to.

...

Bộ truyền tống vị diện.

Sở Hiên bình tĩnh nhìn trước máy giám thị vây quanh một vòng nữ tính nhân viên công tác: "Ta đã chết trở về."

"Di di di?!" Bị kêu lên đến xem kịch Nguyệt Lượng trạc trạc Tiểu Cửu, "Thế nào chết trở về? Không phải đang hảo hảo ăn sao!"

Tiểu Cửu điều ra báo cáo phân tích tử vong, trầm mặc một lúc, mới nói: "Bởi vì không có cảm giác, ăn nhiều cũng không khó chịu, vì thế... no chết."

...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro