10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 10: Ngôi nhà ấm áp 9 (Tượng)

   Quản lý Harvey bắt chéo chân, tiếp tục đắm chìm trong thế giới được miêu tả trong sách.

   Nhưng rất nhanh thời gian thanh nhàn của lão ta lại bị phá vỡ, một người trẻ tuổi xa lạ bước đến trước quầy, anh nhẹ nhàng ho khan một tiếng.

   【Chúc mừng người chơi! Nhận được hình ảnh nhân vật】

   【Ảnh minh họa nhân vật】

   【Tên: Quản lý Harvey】

   【Hình tượng: Lão già xấu xí】

   【Giới thiệu vắn tắt nhân vật: Quản lý thư viện thị trấn An Bách, nhưng dường như không có ai ưa lão ta.】

   Chu Diễn vừa thấy lão ta, trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống, xem ra quản lý Harvey này cũng là một NPC quan trọng.

   "Quản lý Harvey xin chào, tôi là bạn của anh họ của Wendy," Chu Diễn lấy thẻ mượn sách của Wendy ra, đưa cho quản lý Harvey, tiếp tục lễ phép nói: "Jessie nói với tôi, cậu ấy có một quyển sách quên trả, cố ý nhờ tôi đến trả sách, ông biết đấy, cậu ấy có hơi ngại."

   Chu Diễn lấy ra một quyển sách có bìa là côn trùng, quyển này do anh lấy đại ở nhà dì Kaissy.

   Mà ghi chép trên thẻ mượn sách cũng bị anh sửa qua.

   Chu Diễn cười cười nói: "Lúc trước Jessie cũng dùng thẻ mượn sách của Wendy mượn qua sách, không phải sao?"

   Quản lý Harvey gật đầu, miễn cưỡng nói: "Đúng, cậu nhóc Jessie kia, đã đến mượn sách."

   Quản lý Harvey nghi ngờ nhìn Chu Diễn, định hù dọa nói: "Ồ, lại là một người xứ khác, không ——"

   Lão ta nheo mắt lại, cái mũi nhỏ nhắn nhẹ nhàng ngửi, lộ ra vẻ mặt cổ quái, nhẹ giọng nói: "Không, rất nhanh cậu sẽ biến thành người thị trấn An Bách."

   Chu Diễn thoáng chốc toát mồ hôi lạnh, anh giống như lại trở về giấc mộng đáng sợ đêm qua, toàn thân không thể nhúc nhích, vô số côn trùng nhỏ yếu tà ác chui vào da anh, theo mạch máu của anh bò khắp toàn thân, gặm nhấm máu thịt của anh...

   Trạng thái anh hoảng hốt, cơ bắp toàn thân trên dưới cũng không tự chủ được mà căng thẳng, một cỗ khó có thể nói rõ làm ngứa ngáy lan tràn đến tứ chi bách hài, dường như anh có cảm giác dưới da nhô lên từng bọng nước nho nhỏ phồng lên, tùy ý dùng dao rạch ra, là có thể nhìn thấy giòi bọ vặn vẹo đáng sợ...

   "Này, cậu nhóc! Cậu tên gì?"

   Tiếng gọi to của quản lý khiến anh hoàn hồn, nhìn về phía người kia, thuận miệng đặt tên: "Jack."

   "Jack, này, người của thị trấn An Bách không có gì tốt", Quản lý Harvey cổ quái cười lạnh, ánh mắt dưới cặp kính dày lấp lánh khác thường, lão ta gian nan xuống ghế, nói, "Thằng nhãi Jessie này đúng là thích gây họa, sách quan trọng như vậy cũng quên trả."

   Chu Diễn trấn định tinh thần, nhớ tới nhiệm vụ lần này, lập tức đi theo sau quản lý, nói: "Cháu cũng muốn, mượn chút sách xem một lúc, cháu theo ông vào."

   Anh cầm thẻ mượn sách Wendy, mặt trên đã lộ ra tên một số quyển, đều là sách vở côn trùng mang tính chuyên nghiệp rất mạnh, mang theo khó hiểu hỏi: "Quản lý, tuổi Wendy còn nhỏ, tại sao lại xem loại sách này?"

   Dường như quản lý Harvey rất quen thuộc với Wendy, lão ta cười nhạo một tiếng, nói: "Con bé này giống hệt cha nó, từ nhỏ đã thông minh."

   "Ồ!" Anh không xác định mở miệng: "Là vậy ạ."

   Quản lý Harvey cười hắc hắc nói: "Đúng vậy, cha Wendy là một người tốt, thư viện này là do ông ấy bỏ vốn xây dựng."

   Giọng lão khàn khàn khó nghe, ở trong thư viện u ám vang vọng không ngừng, chẳng biết vì sao da Chu Diễn lại nổi lên một tầng da gà, anh phảng phất có thể nghe thấy một ít âm thanh không rõ vang vọng bên tai, tiếng bước chân ở trong thư viện trống trải ngược lại có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

   Ngược lại cái loại âm thanh nhỏ vụn vang vọng khắp nơi kia vẫn chưa biến mất, cẩn thận lắng nghe sau lại yên lặng không tiếng động, nhưng lại bị vây trong biên giới có thể nghe thấy từ đầu đến cuối.

   Chu Diễn càng đi càng chậm, ánh mắt anh nhìn về phía mặt tường tối đen, cả mặt tường phảng phất như đang sống, loáng thoáng tới gần anh, đến khi anh phát hiện những bóng đen kia, lại có cảm giác đó chỉ là ảo giác của mình.

   "Quản lý, tôi..."

   Quản lý Harvey vẫn chưa trả lời, tự mình dẫn anh vòng qua một khúc cua, một đại sảnh hơi đồ sộ xuất hiện trước mắt anh.

   Đây là một đại sảnh có phong cách kiến trúc châu Âu, trên mái vòm thủy tinh cao cao vốn nên lộ ra ánh mặt trời sáng ngời, giờ phút này lại bị rêu xanh bám đầy, chỉ để lại vài luồng ánh sáng mờ mịt chiếu lên một pho tượng đồng.

   Quản lý Harvey làm động tác chắp tay trước ngực, sắc mặt cung kính mà khiêm tốn giới thiệu: "Thư viện này do một nhà khoa học bỏ vốn xây dựng, là ngài Feasel • Roy của chúng tôi, không ngờ ông ấy lại tự tiện mang đến một pho tượng như vậy!"

   Pho tượng này cao chừng hơn một người, bởi vì hoàn cảnh ẩm ướt oi bức, bề mặt pho tượng rỉ ra một ít rỉ sắt xanh mướt, giống như nấm mốc lan tràn trên pho tượng u ám này.

   Nó mặc bộ vest được chế tác tốt, tư thế đứng thẳng ở giữa thư viện.

   Nhưng mà, đầu pho tượng này lại là đầu của một con côn trùng!

   Thân là chuyên viên hiệu ứng đặc biệt, trước đây anh cũng từng chế tạo một số quái vật có liên quan đến côn trùng, nhưng khi có một pho tượng quỷ dị như vậy hiện ra trước mắt anh, cảm giác lạnh lẽo khiến người ta sởn gai ốc kia từ đuôi xương sống khuếch tán đến toàn thân.

   "Mặc dù ngài Feasel là một nhà khoa học vĩ đại, nhưng ông ấy tùy tiện gắn cho mình một cái đầu thần thánh như vậy, cậu nói xem ông ấy có thể bị thần trừng phạt không?" Quản lý Harvey bỗng nhiên quay đầu, đôi mắt nhỏ tí đen nhánh của lão ta trừng đến mức gần như sắp lồi ra ngoài.

   Chu Diễn sợ đến mức lùi lại vài bước, đôi môi tái nhợt của anh mím chặt, đầu óc nhanh chóng xoay tròn, nghĩ cách trả lời đáp án nghẹt thở này.

   Đồng thời lại hung hăng mắng cái tên hệ thống đáng giận này một câu, toàn truyền sai tin tức cho mình!

   Quản lý Harvey thấy dáng vẻ bị dọa thảm của Chu Diễn, nâng cái kính bị trượt xuống sống mũi lên, nói: "Ha ha, người trẻ tuổi, ngài Feasel là một người tốt, chắc sẽ không bị trừng phạt đâu."

   Thần kinh căng thẳng của Chu Diễn thoáng chốc thả lỏng, anh trừng mắt nhìn quản lý Harvey.

   "Tâm tư của nhà khoa học, rất khó đoán, đúng không?"

   【Tiến độ hoàn thành: 50%】

    【Đinh! Chúc mừng người chơi đạt được manh mối quan trọng: tin tức của Feasel.】

   【Tiến độ manh mối hiện nay: (1/4)】

   【Nhắc nhở ấm áp: năng lực người chơi quá thấp, xin chú ý an toàn.】

   Tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên, ngài Feasel chắc hẳn là một nhân vật rất quan trọng.

   Chu Diễn nhìn chằm chằm pho tượng quỷ dị kia, phải nói là cái đầu quỷ dị kia.

   Đây là một loại đầu côn trùng mà anh chưa từng thấy trước đây, không phù hợp với kiến thức côn trùng học.

   Đầu nó hình bầu dục, hai con mắt kép hình tròn cực lớn gần như chiếm cứ toàn bộ khuôn mặt, trên mắt kép như tổ ong sắp xếp vô số đôi mắt, mà phía dưới giác hút khoảng chừng mười mấy đầu, mà hình dạng hoa văn quỷ dị trên mỗi giác hút đều được điêu khắc tỉ mỉ, mỗi giác hút ở giữa không trung thỏa thích bày ra tư thế mình, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nhẹ nhàng đong đưa.

   Cái đầu thần bí lại kỳ dị này đối với Chu Diễn rất hấp dẫn, hai mắt anh mê ly, trong đầu một mảnh hỗn độn, giống như anh sắp bị nó dẫn vào một thế giới vĩnh hằng, đạo thanh âm nhỏ vụn kia lại quanh quẩn bốn phía anh, giống như sương mù gắt gao bao lấy anh.

   Có lẽ do nhìn quá nhập thần, Chu Diễn không phát hiện quản lý Harvey phía sau anh đưa ra một cái lưỡi dài nhỏ, không chút huyết sắc tái nhợt, thẳng tắp rủ xuống trước ngực.

   Đôi mắt quản lý Harvey dần dần lồi lên, hốc mắt thoát ra, cái lưỡi xám trắng lạnh như băng kia đột nhiên quấn lấy Chu Diễn không hề phòng bị lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro