Chương 19: Plants vs. Zombie (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với kinh nghiệm từ rương báu nấm, lần này Thẩm Y đã có mục tiêu rõ ràng, đó là bảo Vệ Hiểu và Triệu Giai Hâm chú ý tìm kiếm trong các loại hoa quả rau củ, đặc biệt là những nơi trồng dưa hấu, bắp, v.v...

Vì trong phiên bản thực tế của Plants vs. Zombies, dưa hấu và bắp là những loài cây không thể thiếu trong trận chiến mái nhà.

Đi một vòng trong rừng mà ba người vẫn không thu hoạch được gì, đang lúc thất vọng thì họ gặp được hai chàng trai trông giống sinh viên đại học.

Hai bên gật đầu chào hỏi nhau, khi vừa đi ngang qua nhau, Thẩm Y đột nhiên gọi họ lại.

"Khoan đã."

Hai sinh viên dừng bước, quay đầu nhìn Thẩm Y.

"Chúng tôi cũng đang tìm hiểu thông tin về phó bản, hai bên trao đổi thông tin nhé?"

Đến giờ phút này, các đội nhỏ đã lần lượt khám phá ra không ít manh mối trong phó bản.

Những người chơi được cử đến rừng để thám hiểm đều phải có cả trí óc lẫn sức mạnh.

Thay vì đi lang thang trong khu rừng lãng phí thời gian, Thẩm Y thà rằng trao đổi thông tin với các đội khác.

Dù sao đây cũng không phải là phó bản cạnh tranh sinh tử, nếu có thể cùng thắng, tất nhiên là tốt nhất, coi như kết một mối duyên lành.

Hơn nữa, trao đổi manh mối để cùng nhau có lợi, không ai thiệt thòi cả, những người chơi có đầu óc tỉnh táo đều biết trao đổi thông tin là một cách hiệu quả. Chỉ có điều, bên đề xuất trao đổi phải có thứ đủ hấp dẫn đối phương mới được.

Thẩm Y có không ít manh mối trong tay, nhưng một phần là suy đoán của cô. Dù cô sẵn lòng chia sẻ, những người chơi khác cũng chưa chắc đã tin.

Vì vậy, những gì Thẩm Y đưa ra đều là những manh mối đã được hệ thống xác nhận, ví dụ như thông tin quái vật.

"Đội chúng tôi có thông tin hình ảnh của một vài loại zombie cấp cao và BOSS, có thể trao đổi không?"

Hai sinh viên đại học nhìn nhau, chàng trai trông có vẻ văn nhã hơn gật đầu, nói: "Được thôi, các bạn có thông tin về những quái vật nào, muốn đổi lấy thông tin gì?"

Thẩm Y không chia sẻ ngay, mà đọc tên những zombie cấp cao đã được đội cô mở khóa.

"Zombie Leo Cầu Thang, Zombie Lái Xe Trượt Tuyết, Zombie Khổng Lồ, Zombie Bắn Đá và BOSS Tiến Sĩ Zombie."

Rõ ràng hai sinh viên cũng không ngờ Thẩm Y lại có nhiều thông tin về zombie cấp cao đến vậy, lập tức gật đầu nói: "Ngoài Zombie Leo Cầu Thang và Zombie Bắn Đá, chúng tôi có thể trao đổi thông tin về các zombie khác."

Thẩm Y suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chúng tôi có nhiều manh mối về hình ảnh zombie, nhưng ít manh mối về hình ảnh thực vật, các cậu có thông tin gì liên quan không?"

Hai sinh viên nghĩ thầm thật trùng hợp, thứ họ có nhiều nhất chính là manh mối liên quan đến đạo cụ và hình ảnh cây cối.

"Các bạn muốn biết cách lấy hình ảnh của loại cây nào?"

Nghe họ nói vậy, Thẩm Y biết có cơ hội, thăm dò hỏi: "Có manh mối về thực vật liên quan đến trận chiến mái nhà không?"

Nếu hai sinh viên đã mở khóa dưa hấu, bắp và các loại cây khác, chắc chắn họ sẽ biết những loại cây này liên quan đến trận chiến mái nhà.

Vì vậy, Thẩm Y không trực tiếp đề cập đến hình ảnh loại cây cụ thể, mà hỏi về thực vật liên quan đến trận chiến mái nhà.

Hai sinh viên cũng đã biết thông tin về trận chiến này, chàng trai có vẻ văn nhã hơn gật đầu nói: "Chúng tôi có, đổi bằng thông tin về Tiến Sĩ Zombie được không?"

Họ không hề tham lam, tất nhiên Thẩm Y thoải mái đồng ý. Vì cả hai bên đều biết tin tức về trận chiến mái nhà nên ít có khả năng lừa gạt nhau hơn.

Sau khi Thẩm Y chia sẻ hình ảnh Tiến Sĩ Zombie, hai người họ xem xong thông tin thì sắc mặt liền trở nên khó coi.

Nhưng họ cũng không im lặng quá lâu, liền mở miệng nói với Thẩm Y: "Thực vật liên quan đến trận chiến mái nhà có thể lấy được bằng cách mở rương báu, rương báu nằm trong các loại hoa quả rau củ trong biệt thự. Người chơi có giá trị may mắn cao dễ mở ra rương báu hơn, người chơi có giá trị may mắn thấp chạm vào phần lớn đều là hoa quả rau củ thật. Nếu trong đội các bạn có người chơi may mắn cao, hãy để họ chạm vào tất cả hoa quả rau củ trong biệt thự của đội. Còn chậu hoa thì ở phía sau biệt thự, các bạn tự tìm là thấy." (Truyện do Girl Đi Học đăng free trên app TYT và Wattpad)

"..."

Thẩm Y không ngờ rằng, đội của cô lại bỏ quên thứ ngay trước mắt.

Để không tạm dừng thời gian của phó bản, bốn người trong đội Thẩm Y đều ăn bánh mì khi đói, uống sữa khi khát, nhiều lắm là lấy một quả táo để bổ sung vitamin, còn táo trong tay Thẩm Y đều do Triệu Giai Hâm cắt lát rồi đưa cho!

Hoa quả, rau củ trong tủ lạnh và trên bàn ăn của biệt thự được cung cấp hàng ngày, họ chưa từng để ý đến.

Ai có thể ngờ rằng, cách mở khóa mảnh ghép thực vật cho trận chiến mái nhà lại nằm trong số đó chứ?

Tuy nhiên, nghe ý hai sinh viên, chỉ có giá trị may mắn đủ cao mới dễ mở ra rương báu. Nghĩ vậy, Thẩm Y liền bình tĩnh lại.

Ngoài Vệ Hiểu ra, với giá trị may mắn của Vệ Thành và Triệu Giai Hâm, dù trước đây có chạm vào rau củ hoa quả thì cũng khó kích hoạt được rương báu.

Còn về phần bản thân Thẩm Y, trước khi hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra với giá trị may mắn của mình, cô quyết định tránh xa tất cả các rương báu nhỏ.

Để tránh xảy ra câu chuyện thảm khốc là mở một rương báu nhỏ rồi làm bay sạch giá trị may mắn.

"Ngoài thông tin về thực vật cho trận chiến mái nhà, các bạn còn cần thông tin nào khác không?"

Sau khi đổi được thông tin về Tiến Sĩ Zombie, hai sinh viên chuyển sự chú ý sang các zombie cấp cao khác.

Thẩm Y suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Có thông tin về mảnh ghép của các loại cây tấn công mạnh không?"

Nghe vậy, hai sinh viên tỏ ra khá khó xử, không phải họ không muốn trao đổi, mà vì hầu hết các mảnh ghép thực vật khác đều rơi ra khi đánh quái.

Hình ảnh thực vật khác với hình ảnh quái vật, hình ảnh quái vật cho phép người chơi chia sẻ với nhau, nhưng hình ảnh thực vật chỉ có thể mở khóa bằng mảnh ghép cây.

Cây cối cho trận chiến mái nhà ít ra còn có thể xác định rõ nguồn gốc, còn các mảnh ghép cây khác, dù họ đã thu thập được không ít, nhưng đều là rơi ngẫu nhiên khi đánh quái mà thôi.

Chàng trai có vẻ văn nhã* mím môi, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, các mảnh ghép thực vật khác chúng tôi đều nhận được từ việc đánh quái. Điều này có lẽ không đáng để trao đổi với các bạn."

(*Văn nhã: Thanh nhã, lịch sự)

"Không." Thẩm Y nghiêm túc nói: "Xin hãy cho tôi biết thông tin liên quan đến chuyện rơi đồ từ đánh quái. Hoặc có cách nào để tăng tỷ lệ rơi đồ không?"

Phải biết rằng, đội của cô đánh quái đến giờ, hầu như chẳng rơi ra mảnh ghép nào, chứ đừng nói đến đạo cụ.

Thậm chí Thẩm Y còn nghi ngờ, liệu đánh quái có thực sự rơi ra mảnh ghép không. Nhưng theo ý của hai sinh viên này, mảnh ghép thực vật của họ phần lớn đều là từ đánh quái mà ra?

"Cách để tăng tỷ lệ rơi mảnh ghép và đạo cụ ư?" Hai sinh viên suy nghĩ một lúc rồi nói: "Có lẽ liên quan đến giá trị may mắn, người chơi có chỉ số may mắn cao khi đánh quái dễ rơi ra mảnh ghép và đạo cụ hơn. Trong đội chúng tôi có một chiến binh với giá trị may mắn 85, hầu hết mảnh ghép cây và đạo cụ đều do anh ta đánh quái rơi ra. Vậy nên, tôi đoán rằng để người có giá trị may mắn cao tham gia đánh quái có thể tăng tỷ lệ rơi đồ hơn. Thông tin này có hữu ích không?"

Hai sinh viên hỏi một cách dè dặt, dù trong lòng Thẩm Y buồn bã, nhưng vẫn tươi cười nói: "Đương nhiên là có ích."

Nói xong, Thẩm Y không chút do dự chia sẻ toàn bộ thông tin về Zombie Leo Cầu Thang, Zombie Lái Xe Trượt Tuyết, Zombie Khổng Lồ và Zombie Bắn Đá cho hai sinh viên.

Hai sinh viên ngạc nhiên nhìn Thẩm Y, ngượng ngùng gãi đầu nói: "Chúng tôi không còn manh mối hữu ích nào khác để chia sẻ cho các bạn nữa."

"Không sao, trong phó bản này, người chơi không phải là đối thủ cạnh tranh của nhau, giúp được chút nào hay chút đó. Hơn nữa, vừa rồi các cậu cũng không hề giấu giếm chúng tôi điều gì, những thông tin này nếu các cậu chịu bỏ chút thời gian ra để tìm quy luật, thì cũng có thể tự mò ra được."

Thẩm Y không để tâm, cô khá có cảm tình với hai sinh viên này.

Trong quá trình trò chuyện vừa rồi, hai chàng trai không hề có ý định lợi dụng, mà luôn cố gắng trao đổi ngang giá.

Chỉ riêng điểm này đã tốt hơn nhiều so với nhóm thanh niên mặc đồ đen lén lút theo dõi để dò la manh mối của đội Thẩm Y.

Thẩm Y là tuýp người ăn mềm không ăn cứng, bạn kính tôi một thước, tôi kính bạn một trượng.

Hai sinh viên đã thể hiện thiện ý, tất nhiên cô cũng sẽ vui vẻ đáp lại.

Dù sao đây cũng là trò chơi sinh tồn, trong phó bản càng nhiều người chơi sống sót, con người càng có thêm hy vọng.

Vì vậy, khi hai sinh viên chào tạm biệt Thẩm Y, cô suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nhắc nhở họ một câu: "Các cậu nên chú ý đến 21 giờ nghỉ ngơi trong phó bản."

"Hả?" Hai sinh viên không hiểu.

Vì đó chỉ là suy đoán của Thẩm Y, chưa được hệ thống xác nhận, nên cô cũng không muốn kéo người ta vào rắc rối, chỉ có thể nói một cách úp mở: "Có lẽ những con zombie thuộc về 21 giờ bị tạm dừng đó sẽ không vô cớ biến mất khỏi phó bản."

Đã không biến mất khỏi phó bản, vậy sẽ xuất hiện dưới hình thức nào, đó là điều mà người chơi cần phải suy nghĩ.

Thẩm Y chỉ nói đến đây, đã có được thông tin cần thiết, cô liền dẫn Triệu Giai Hâm và Vệ Hiểu trở về nhà.

Vệ Thành không ngờ ba người Thẩm Y lại về nhanh như vậy, chỉ thấy Thẩm Y dẫn theo Vệ Hiểu vội vã chạy vào biệt thự.

Triệu Giai Hâm đứng bên cạnh Vệ Thành, chậm rãi giải thích: "Chú Vệ, chúng cháu đã tìm được manh mối rồi. Nhưng có lẽ không liên quan gì đến chú và cháu."

Hiện giờ Triệu Giai Hâm đã có nhận thức rõ ràng về giá trị may mắn, xét về thuộc tính của cậu ta và Vệ Thành, ông ấy là người xui xẻo, còn cậu ta có lẽ chỉ đủ để bảo đảm mười lần quay.

Chuyện mở rương báu gần như không liên quan gì đến họ.

Vậy nên, sau này khi tìm đồng đội trong phó bản, không chỉ phải xem xét kỹ năng, thuộc tính, mà cả giá trị may mắn cũng phải tính đến, nghĩ đến thôi đã thấy đau đầu.

Triệu Giai Hâm thấy đau đầu, Thẩm Y còn đau đầu hơn.

Vệ Hiểu đã bắt đầu lục tủ lạnh, còn Thẩm Y đứng bên cạnh thầm suy ngẫm về thông tin mà hai sinh viên tiết lộ.

Theo lời họ nói, việc đánh quái rơi ra mảnh ghép và đạo cụ có thể liên quan đến giá trị may mắn của người tấn công.

Trong đội cô chỉ có hai người có thể gây sát thương, Vệ Thành với 30 điểm may mắn, còn Triệu Giai Hâm thì vừa đạt.

Đánh zombie lâu như vậy mà không rơi ra một mảnh ghép hay đạo cụ nào, thì ra vấn đề nằm ở đây!

Nhớ lại lúc trước khi hợp tác với đội của Vệ Tuấn, cũng chẳng thấy bóng dáng của nửa mảnh ghép thực vật hay đạo cụ nào, Thẩm Y có thể khẳng định, giá trị may mắn của người chơi tấn công trong đội Vệ Tuấn cũng thấp đến đáng sợ.

Vậy nên, tầm quan trọng của giá trị may mắn trong phó bản thì không cần phải nói.

Dù sao vận may cũng là một loại thực lực, nhưng nghĩ đến giá trị may mắn không thể kiểm soát của mình, Thẩm Y thầm đưa nó vào một trong những điều kiện để tổ đội trong tương lai.

Trong lúc Thẩm Y đang miên man suy nghĩ, Vệ Hiểu đã sờ hết tất cả hoa quả, rau củ trong biệt thự của mình.

Với tư cách là linh vật may mắn của đội, Vệ Hiểu đã làm rất tốt. Chỉ riêng trong biệt thự của cô bé, đã tìm được ba mảnh ghép thực vật và hai bình xanh lớn.

Ba mảnh ghép thực vật lần lượt là: Bắp Cải Ném, Bắp Ném Và Ô Củ Cải.

Thẩm Y bảo Vệ Hiểu trực tiếp kích hoạt ba mảnh ghép, sổ tay thực vật lập tức đưa ra thông báo:

Bắp Cải Ném: Có thể ném bắp cải tấn công zombie

Sinh lực: 10

Sát thương: 1

Điểm đổi: 100

Bắp Ném: Có thể ném hạt bắp tấn công zombie

Sinh lực: 10

Sát thương: 0.5-2

Kỹ năng bổ sung: Trong quá trình ném hạt bắp, ngẫu nhiên sẽ ném ra bơ làm hạn chế hành động của zombie trong 5 giây (không có hiệu quả với BOSS)

Điểm đổi: 200

Ô Củ Cải: Có thể hạn chế hiệu quả việc Zombie Nhảy Cầu lấy cắp thực vật trong vườn

Sinh lực: 5

Sát thương: 0

Điểm đổi: 100

Vệ Hiểu đã mở khóa được ba loại thực vật, trong đó hai loại thuộc dạng tấn công, kèm theo một kỹ năng hạn chế. Còn một loại dùng để đối phó với Zombie Nhảy Cầu chuyên đánh cắp thực vật.

Mỗi loại vừa được mở khóa đều rất hữu ích, nhưng Thẩm Y vẫn mong muốn có được loại cây có sức tấn công mạnh mẽ hơn.

Dù sao thì đội của bọn họ vẫn còn thiếu lực sát thương, để đối phó với Tiến Sĩ Zombie vẫn phải dựa vào thực vật.

Hiện tại, hai loại thực vật tấn công đã mở khóa có sát thương quá thấp.

Nếu thực sự phải đánh trận BOSS, với 20.000 điểm sinh lực của Tiến Sĩ Zombie, chắc chắn sẽ khiến bọn họ phải mệt mỏi.

"Đi thôi, Hiểu Hiểu, chúng ta đến biệt thự của chị mò rương báu nào."

Thẩm Y dẫn Vệ Hiểu đến biệt thự của mình, mò được 2 bình đỏ nhỏ, 5 bình xanh nhỏ, 1 bình xanh lớn và 1 bình đỏ lớn, tiếc là không có mảnh ghép thực vật nào.

Thẩm Y thở dài, Vệ Hiểu thấy vậy liền an ủi: "Chị Y Y đừng nóng vội, còn có biệt thự của cha em và anh Hâm Hâm mà."

Thẩm Y xoa đầu Vệ Hiểu rồi khẽ gật đầu.

Nhưng sau khi mò xong hai biệt thự, Thẩm Y cũng không biết nên nói vận may của Vệ Hiểu là tốt hay xấu nữa.

Nói tốt, thì ngoài biệt thự của Vệ Hiểu, ba biệt thự còn lại chẳng mò ra được mảnh ghép nào.

Nói xấu, thì đồ dùng lại mò được cả đống, lập tức bổ sung đầy đủ các loại bình đỏ & xanh cho cả đội.

Với tư cách là nguồn gây sát thương chính trong đội, Triệu Giai Hâm tiêu hao bình xanh nhanh nhất.

Đồ dự trữ trong ba lô của cậu ta đã cạn kiệt từ lâu, phải nhờ các thành viên khác chia sẻ một ít mới cầm cự được đến giờ.

Mới đầu, Triệu Giai Hâm còn lo lắng cho trận chiến sắp tới, giờ đây nhờ may mắn của Vệ Hiểu mà bổ sung được một lượng lớn bình đỏ và xanh, cậu ta chính là người vui mừng nhất.

Quả thực là nhà này vui, nhà kia buồn.

Triệu Giai Hâm vui đến mức nhảy múa tại chỗ, còn Thẩm Y thì lại đau đầu với ba loại thực vật chiến đấu trên mái nhà hiện có.

Sát thương của các thành viên không đủ, hỏa lực của thực vật yếu ớt, đây không phải là trận BOSS nữa, mà là trận tử chiến rồi.

Thẩm Y không cam lòng, bảo Vệ Thành và Triệu Giai Hâm lần lượt đến biệt thự mò thêm một lượt, kết quả ngoài vài bình đỏ và xanh nhỏ mà Triệu Giai Hâm mò được. Bên Vệ Thành sờ dưa hấu vẫn là dưa hấu, bắt được bắp vẫn là bắp, chẳng ra được rương báu nào cả.

Trong chớp mắt, thậm chí Thẩm Y đã nảy sinh ý định, không kìm được bàn tay nhỏ bé của mình mà muốn tự tay mở rương báu.

Với giá trị may mắn 100 điểm của cô, chắc chắn sẽ rơi ra một mảnh ghép thực vật, thậm chí có thể là loại thực vật có hỏa lực hàng đầu.

Nhưng liệu có đáng không?

Trong lúc Thẩm Y đang do dự, cuối cùng cô vẫn chọn từ bỏ.

Triệu Giai Hâm nhìn thấy vẻ mặt đấu tranh của Thẩm Y, ánh mắt liên tục quét qua quét lại giữa các loại rau củ và bàn tay cô, lập tức thấu hiểu rồi an ủi: "Chị Thẩm Y đừng nóng vội, chị xem chú Vệ có 30 điểm may mắn mà còn không mở ra được thứ gì tốt. Giá trị may mắn của chị quá thấp nên không mở được cũng là chuyện bình thường, đừng thử làm gì. Chúng em đều hiểu mà, chị không cần phải thấy ngại đâu."

Kể từ khi Thẩm Y từ chối mở rương báu ở vùng đất nấm, các thành viên khác trong đội đều mặc định rằng giá trị may mắn của Thẩm Y thấp đến mức khó tin.

Thậm chí trong lúc trò chuyện riêng, hai cha con họ Vệ và Triệu Giai Hâm còn thảo luận xem liệu giá trị may mắn của Thẩm Y có thấp hơn 10 không, hoặc nếu xét đến mức cực đoan, có thể giá trị may mắn của cô chính là 0!

Triệu Giai Hâm tưởng rằng mình đang an ủi Thẩm Y, nhưng Thẩm Y lại chẳng hề cảm thấy được an ủi, ngược lại còn thấy đau lòng hơn.

Cô chỉ có thể nhìn Triệu Giai Hâm bằng ánh mắt phức tạp, lặng lẽ quay đầu đi.

Triệu Giai Hâm à, cậu hoàn toàn không biết gì về vị thần may mắn đang đứng trước mặt cậu đâu.

Ai có thể ngờ được trong phó bản này lại có một người chơi, bởi vì giá trị may mắn quá cao mà rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan khi quyết định có nên mở rương báu hay không chứ!

Cảm giác vừa đau đớn vừa hạnh phúc này cũng không kéo dài quá lâu, bởi vì Thẩm Y đã nghĩ ra một cách khác để giải quyết tình thế khó khăn hiện tại.

"Tôi quyết định nhờ sự trợ giúp từ bên ngoài."

"?"

Triệu Giai Hâm và cha con Vệ Thành khó hiểu nhìn Thẩm Y, im lặng chờ đợi cô giải thích.

Thẩm Y cười híp mắt nói: "Không phải đội của chúng ta vẫn còn một chỗ trống sao? Lúc trước đã có thể bắt cóc y sư nhỏ từ đội của Vệ Tuấn, tại sao không thể để người chơi khác gia nhập đội chúng ta chứ?"

Có người chơi mới gia nhập, đồng nghĩa với việc biệt thự và khu vườn của người chơi đó cũng có thể được đưa vào đội.

Biệt thự mới có nghĩa là có thêm hoa quả và rau củ mới, hoa quả và rau củ mới đồng nghĩa với việc Vệ Hiểu có thể mò thêm một lượt nữa.

Đã vậy thì cứ lấy số lượng bù đắp cho sự thiếu ổn định trong may mắn của Vệ Hiểu!

"Còn... còn có thể làm vậy sao?" Vệ Thành trợn tròn mắt, Triệu Giai Hâm bên cạnh suy nghĩ một lúc, không khỏi gật đầu nói: "Có lẽ thật sự có thể làm như vậy. Dù sao hệ thống cũng không giới hạn số lần vào và ra đội của mỗi người chơi, mỗi lần rời đội cũng không bị phạt. Về mặt lý thuyết, miễn là đội trưởng và người phụ trách việc mở rương không thay đổi, các thành viên còn lại có thể luân phiên rời đội một lượt để giúp đỡ lẫn nhau."

Suy nghĩ một chút, Triệu Giai Hâm lại bổ sung: "Nhưng việc nhờ sự trợ giúp từ bên ngoài có một rủi ro, sau khi gia nhập đội, thành viên không có quyền tự ý rời đội, chỉ có đội trưởng mới có thể đuổi người ra. Như vậy, nếu chúng ta đi tìm sự trợ giúp từ bên ngoài, các đội trưởng khác sẽ lo ngại chúng ta cố tình giữ thành viên của đội họ lại thì sao?"

Tuy bản thân đội Thẩm Y biết rõ hiện tại bốn người bọn họ có thể đối phó với trận BOSS, nhưng những người khác đâu biết thuộc tính và kỹ năng của họ?

Họ chỉ nghĩ rằng đội của Thẩm Y không thể tuyển đủ đội hình nên mới cố tình đi dụ dỗ người chơi.

Hơn nữa, theo nhận định của Triệu Giai Hâm về tình hình phó bản hiện tại, các người chơi đều đã tổ đội đầy đủ.

Chỉ có đội nhỏ của họ khá xui xẻo, hôm qua có một người chơi tử vong, dẫn đến việc đội nhỏ của họ trở thành đội duy nhất không đủ người trong phó bản. Xét từ khía cạnh này, khả năng các đội nhỏ khác từ chối hỗ trợ bên ngoài lại càng tăng lên.

Thẩm Y trực tiếp cắt ngang suy nghĩ của Triệu Giai Hâm: "Chúng ta không chỉ đơn thuần nhờ vào sự trợ giúp từ bên ngoài, mà là trao đổi."

"Trao đổi?" Triệu Giai Hâm ngẩn người, "Nhưng nếu là trao đổi thì người ta sẽ không dễ dàng đồng ý đâu?"

Thẩm Y mỉm cười nhìn Triệu Giai Hâm, Triệu Giai Hâm bị nhìn đến nỗi da đầu tê dại, lắp bắp nói: "Chị Thẩm Y, chị... không phải định dùng em để trao đổi đấy chứ?"

Thẩm Y là đội trưởng, Vệ Hiểu cần ở lại trong đội để mở rương, thuộc tính của Vệ Thành thì không ai thèm. Là một người chơi nội bộ có sát thương không tệ, trong số 50 người chơi của phó bản, trình độ của Triệu Giai Hâm chắc chắn thuộc hàng đầu. Dùng cậu ta để trao đổi, rất ít người sẽ từ chối.

"Chị không sợ em đi rồi không về luôn à." Triệu Giai Hâm cảm thấy ấm ức, tuy rằng việc dùng cậu ta để trao đổi lúc này mới là lựa chọn tốt nhất. Nhưng bị Thẩm Y bỏ rơi như vậy, Triệu Giai Hâm vẫn cảm thấy hơi khó chịu.

"Bản thân cậu không muốn quay về sao?"

Triệu Giai Hâm lắc đầu, cậu ta không phải là loại người như vậy, huống chi có một "bảo mẫu" như Thẩm Y che chở, ai sẽ nỡ rời đi cơ chứ.

Tuy sát thương trong đội là điểm yếu, nhưng Thẩm Y thông minh, giỏi khai thác manh mối phó bản, Vệ Hiểu có giá trị may mắn cao có thể mò ra nhiều đạo cụ, chú Vệ Thành chịu khó chịu khổ vẫn luôn quan tâm chăm sóc cậu ta. Hơn nữa, có lẽ tiến độ sổ tay quái vật của đội bọn họ đã vượt qua phần lớn những người chơi khác.

Nếu suy đoán của Thẩm Y về thời gian nghỉ ngơi 21 giờ là chính xác, thì đội nhỏ của họ hiện đã chiếm được lợi thế rất lớn, dù sao mỗi người trong đội trung bình chỉ tạm dừng 2-3 giờ.

Khi bước vào trận BOSS, đội hình trông có vẻ bình thường này của họ, nói không chừng sẽ trở thành con ngựa ô trong phó bản.

Trước nhiều lợi thế như vậy, sao Triệu Giai Hâm có thể chủ động rời khỏi đội được?

"Nhưng nếu họ thấy thuộc tính kỹ năng của em cao, cưỡng ép giữ em lại thì sao?" Triệu Giai Hâm vội vàng hỏi, dù sao khả năng cậu ta bị đối phương giữ lại cũng rất cao.

Chỉ thấy Thẩm Y thản nhiên nói: "Vậy thì đánh cho đến khi họ thả người mới thôi."

"..."

Triệu Giai Hâm cảm động đến nỗi không nói nên lời, thì ra trong lòng Thẩm Y, cậu quan trọng đến vậy sao?

Như nhìn thấu nội tâm của Triệu Giai Hâm, Thẩm Y mỉm cười nói: "Là nguồn sát thương mạnh nhất trong đội, cậu có quan trọng hay không, tự bản thân cậu còn không rõ sao?"

Triệu Giai Hâm gật đầu liên tục như gà mổ thóc, không còn chút phản kháng nào về việc trao đổi thành viên đội.

Sau khi các thành viên trong đội thống nhất, trước tiên bọn họ dựa theo gợi ý của hai sinh viên đại học, đi đào chậu hoa phía sau biệt thự.

Phó bản cũng không tàn nhẫn đến mức bắt người chơi phải đào một đống chậu hoa ở sân sau biệt thự, khi chậu hoa được đào lên, sổ tay thực vật liền thông báo mở khóa.

Nhìn chậu hoa chiếm một góc trong sổ tay thực vật, Triệu Giai Hâm rất đỗi nghi hoặc.

"Chậu hoa cũng được tính là thực vật sao?"

"Trong Plants vs. Zombies, chậu hoa thực sự là một phần của sổ tay thực vật đấy. May mà một chậu hoa chỉ cần 25 điểm, không quá đắt. Chú Vệ, lát nữa phiền chú lên sân thượng đặt đầy chậu hoa vào các hào nhé."

Vệ Thành gật đầu đồng ý.

Thẩm Y liền dẫn Triệu Giai Hâm ra ngoài.

Lần này Thẩm Y ra ngoài với mục tiêu rất rõ ràng, chính là hai sinh viên đại học đã từng giao dịch với họ trước đó.

Dù sao lần giao dịch trước vẫn rất suôn sẻ, có lẽ nhân phẩm của hai sinh viên đó cũng đáng tin cậy, thay vì đi tìm người lạ thì không bằng tìm người quen thuộc.

Hơn nữa, trước đó Thẩm Y đã chia sẻ thông tin sổ tay quái vật cấp cao cho bọn họ, cô đoán rằng đội nhỏ của họ chắc đang ở gần những ổ quái vật đó, việc tìm kiếm sẽ trở nên thuận tiện hơn.

Quả nhiên, không ngoài dự đoán của Thẩm Y, lúc này hai sinh viên đại học kia đang rình rập Zombie Khổng Lồ. Chỉ có điều ngoài hai người họ, còn có thêm một nữ sinh khác.

"Xin chào, lại gặp nhau rồi, để tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Thẩm Y, còn cậu bạn Triệu Giai Hâm này chính là đồng đội của tôi."

Hai sinh viên đại học gặp lại Thẩm Y thì rất ngạc nhiên, dù sao hai bên cũng chỉ mới tách ra không lâu. Nhưng trước đó Thẩm Y đã chia sẻ miễn phí zombie cấp cao cho họ, rõ ràng đã để lại thiện cảm rất lớn.

Chàng trai có vẻ văn nhã hơn mỉm cười tự giới thiệu: "Tôi là Vương Vũ, hai người này là đồng đội của tôi, Chu Viện Viện và Ngô Tinh. Xin hỏi có chuyện gì không?"

Thẩm Y gật đầu, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Chúng tôi đã lần theo manh mối các cậu cung cấp và mở được rương báu trong biệt thự, nhưng lại không mở khóa đủ mảnh ghép thực vật cho trận chiến trên mái nhà. Vì vậy chúng tôi muốn đến tìm các cậu hợp tác, luân phiên mượn vài thành viên của đội các cậu, cung cấp cho chúng tôi hoa quả rau củ để mở hòm. Đổi lại, tôi có thể để đồng đội của mình tạm thời gia nhập giúp các cậu đánh quái."

Vừa dứt lời, Triệu Giai Hâm liền hiện bảng thông số nhân vật của mình cho ba người Vương Vũ xem, tiện thể quảng cáo cho bản thân một phen: "Sát thương của tôi cao, đánh quái có thể tự mang theo bình xanh, chỉ là đổi thành viên của đội các cậu để mở rương báu thôi, tuyệt đối sẽ không thiệt đâu."

Ba người Vương Vũ đều sửng sốt.

Vương Vũ là người đầu tiên phản ứng lại, lẩm bẩm trong miệng: "Còn có thể thao tác như vậy sao?"

Tuy mảnh ghép thực vật trong đội họ đủ nhiều, nhưng cũng chưa đến mức thu thập đầy đủ. Thực vật chiến đấu trên mái nhà ai cũng không chê nhiều, huống chi khi mở rương báu còn có đồ dùng rơi ra.

Năm người đội bọn họ đã mò hết các biệt thự, vốn tưởng rằng ngoài việc đánh quái ra thì không còn cách nào khác để lấy mảnh ghép, ai ngờ còn có cách trao đổi thành viên như vậy?

Hoa quả và rau củ trong mỗi biệt thự không phải chỉ có thể mò một lần, mà là giới hạn cùng một người chỉ có thể mò một lần.

Nói cách khác, chỉ cần thành viên đội có thể luân chuyển, về lý thuyết cùng một người chơi có thể khám phá 50 lần rương báu trong biệt thự!

Vương Vũ gõ gõ đầu, tiếc nuối nói: "Về lý thuyết thì quả thật khả thi, chúng ta có thể thông qua cách trao đổi thành viên để luân phiên mở rương báu. Sao trước đây tôi lại không nghĩ ra nhỉ!"

Nhóm Vương Vũ còn khá trẻ, đơn thuần lại không có tâm cơ. Cộng với lần giao tiếp trước đó, Thẩm Y đã để lại ấn tượng tốt cho bọn họ, hai bên đều có nhu cầu nên lập tức vỗ tay đồng ý.

Đúng lúc Vương Vũ lại là đội trưởng của bọn họ, hai đội trưởng liền vui vẻ tiến hành một cuộc hợp tác trao đổi nhân sự thân thiện ngay tại chỗ.

Triệu Giai Hâm được đổi sang đội Vương Vũ, còn bên Vương Vũ đổi Ngô Tinh qua trước.

Triệu Giai Hâm và Ngô Tinh đều chuyển khu vườn của mình sang đội mới.

Đội nhỏ của Thẩm Y đã bàn bạc trước, nên khi hai cha con Vệ Thành đột nhiên thấy một căn biệt thự từ trên trời rơi xuống thì rất bình tĩnh, trong lòng còn thầm khen ngợi hiệu suất của Thẩm Y cao.

Vệ Hiểu nhanh chóng bước vào biệt thự, bắt đầu một hành trình mở rương mới.

Còn bên Vương Vũ vì không được thông báo trước, hai thành viên ở lại đột nhiên thấy biệt thự của đồng đội biến mất, sau đó lại xuất hiện một biệt thự mới, trong lúc còn đang mờ mịt thì Chu Viện Viện chạy về giải thích mọi chuyện từ đầu đến cuối, rồi đẩy tay đỏ may mắn nhất trong đội vào biệt thự của Triệu Giai Hâm mò rương báu.

Đợi hai bên mò xong vòng đầu tiên, giao tiếp sau đó càng thêm suôn sẻ.

Do đội trưởng và người may mắn nhất phụ trách mở rương báu không thể trao đổi, hai đội chỉ thực hiện được hai lần trao đổi.

Khi biết đội của Thẩm Y chưa đủ người nên chỉ có thể đổi hai lần, Vương Vũ liền hào phóng nói: "Không sao, bên chúng tôi còn một người, trực tiếp đổi cho các bạn luôn nhé, trước đây các bạn cũng đã chia sẻ thông tin quái vật cho chúng tôi mà?"

Nói xong liền đá người cuối cùng chưa trao đổi trong đội mình ra ngoài, bảo anh ta xin gia nhập đội Thẩm Y.

Thẩm Y nhận người, đợi Vệ Hiểu mở rương báu xong thì trả lại thành viên cho đội Vương Vũ.

Suy nghĩ một chút, Thẩm Y vẫn nhắc nhở: "Tuy các cậu cũng có thể thử tìm đội khác để trao đổi. Nhưng phải để ý một chút, đề phòng đối phương giữ lại thành viên có trình độ cao trong đội các cậu. Dù sao thành viên cũng không thể tự ý rời khỏi đội được."

Vương Vũ được Thẩm Y nhắc nhở như vậy, vội vàng gật đầu: "Tôi hiểu rồi, cảm ơn đã nhắc nhở."

Hai bên chào tạm biệt, đội nhỏ của Vương Vũ tiếp tục đánh quái, còn đội nhỏ của Thẩm Y thì vội vã trở về thu hoạch thành quả.

Thẩm Y và Triệu Giai Hâm vừa vào cổng vườn, Vệ Hiểu đã như tên lửa nhỏ phóng nhanh đến trước mặt họ.

Chỉ thấy cô bé bưng 3 mảnh ghép trên tay, mặt mày hớn hở nói: "Chị Y Y, em lại mở được mảnh ghép thực vật rồi, là 3 cái ạ!"

Nói xong Vệ Hiểu liền giơ cao mảnh ghép lên, Thẩm Y liếc nhìn, lần lượt là Dưa Hấu ném, Dưa Hấu Đóng Băng Ném và Hành Tây.

Dưa Hấu Ném: Có thể ném dưa hấu tấn công zombie

Sinh lực: 20

Sát thương: 3

Điểm đổi: 300

Dưa Hấu Đóng Băng Ném: Ném dưa hấu đóng băng, có xác suất đóng băng zombie khi ném trúng (không có hiệu quả với BOSS)

Sinh lực: 20

Sát thương: 3

Điểm đổi: 500

Hành Tây: Loài thực vật zombie tránh xa, zombie sẽ đi vòng qua nó và chọn con đường khác để tấn công

Sinh lực: 5

Sát thương: 0

Điểm đổi: 200

Aaaa, nội tâm Thẩm Y gào thét như con chuột đồng. Đúng là loại thực vật tấn công cao mà cô hằng mong ước, một quả dưa hấu đã bằng sát thương của Vệ Thành, huống chi dưa hấu còn có thể ném liên tục.

"Hiểu Hiểu giỏi quá!" Thẩm Y ôm chặt Vệ Hiểu khen ngợi hết lời, khiến cô bé ngượng ngùng cúi đầu, nhưng vẫn nở nụ cười vui vẻ.

Kể từ khi vào phó bản, Vệ Hiểu vẫn luôn chịu áp lực tâm lý rất lớn. Một là vì cô bé là người chơi nội bộ, nhưng lại trở thành kẻ vô dụng bị mọi người chê bai; hai là cô bé liên tục kéo chân cha mình, khiến cô bé trở nên tự ti và nhạy cảm trong thời gian dài.

Cho đến khi Thẩm Y tiếp nhận hai cha con. Thẩm Y nói với Vệ Hiểu rằng, cô bé chính là ngôi sao may mắn với chỉ số may mắn lên tới 90. Cô bé không phải kẻ vô dụng, chỉ là người khác không nhìn ra giá trị của cô bé mà thôi.

Giờ đây, Vệ Hiểu đã dùng sự thật chứng minh giá trị may mắn của mình thực sự có thể giúp đỡ đồng đội, kỹ năng của cô bé cũng có thể phát huy tác dụng trong trận chiến BOSS.

Lúc này, cô bé đã tìm lại được sự tự tin, chân thành bày tỏ lòng biết ơn với Thẩm Y.

"Chị Y Y, nhất định em sẽ cố gắng để không kéo chân sau của mọi người."

Thẩm Y xoa đầu cô bé, mỉm cười đáp lại: "Hiểu Hiểu vốn không phải gánh nặng, em là ngôi sao may mắn của đội chúng ta, là vũ khí lợi hại để đánh BOSS đấy!"

"Đúng đúng đúng!" Triệu Giai Hâm bên cạnh vung tay múa chân bổ sung: "Hiểu Hiểu, mảnh ghép em mở được lần này đã cứu cả đội rồi. Cộng thêm kỹ năng của em, anh cảm thấy chúng ta có thể vượt ải, nhất định có thể!"

Triệu Giai Hâm không phải là người lạc quan mù quáng, nhưng lúc này ngay cả cậu ta cũng có thể cảm nhận được chiến thắng đang vẫy gọi.

Một đội hình vốn không nổi bật, lại âm thầm xây dựng được lợi thế trước tất cả người chơi trong phó bản.

Tuy nhiên, ngoại trừ thành viên trong đội Thẩm Y, những người chơi khác hoàn toàn không nhận ra điều này.

Đến chế độ tối, đội Thẩm Y đã giải quyết trước những loại zombie có mối đe dọa lớn, có đủ điểm tích lũy trong tay, vượt qua phó bản một cách an toàn sẽ không thành vấn đề.

Đêm nay, bọn họ vẫn làm theo cách luân phiên nghỉ ngơi như cũ, hai người một nhóm canh giữ khu vườn.

Đêm thứ hai quả nhiên có zombie mới được mở khóa, gián tiếp chứng minh suy đoán của Thẩm Y, rằng mỗi ngày độ khó của phó bản sẽ tăng dần.

Nửa đêm đầu do Thẩm Y và Triệu Giai Hâm canh giữ, lợi ích lớn nhất khi tổ đội với Thẩm Y là Triệu Giai Hâm có thể ỷ lại một bên nhắm mắt dưỡng thần. Không phải cậu ta muốn lười biếng, mà thực sự là anh hùng không có đất dụng võ.

Những loại zombie có mối đe dọa lớn đối với Tường Hạt Dẻ như Zombie Leo Cầu Thang, Zombie Lái Xe Trượt Tuyết, Zombie Khổng Lồ và Zombie Bắn Đá, đội Thẩm Y đều đã hoàn thành số lượng phải tiêu diệt từ lâu, nên trong đám zombie tấn công tối nay không còn bóng dáng của những loại zombie cấp cao này.

Dù có loại zombie tấn công cao mang kỹ năng khác xuất hiện, nếu không vượt qua được Tường Hạt Dẻ thì chúng cũng đành bất lực.

Kết hợp với thuật Hồi Máu Nhỏ của Thẩm Y, thậm chí sinh lực của Tường Hạt Dẻ còn không thấy giảm.

Vậy nên, dù cho chế độ tối vốn nguy hiểm hơn chế độ sáng, Thẩm Y cũng chỉ đặt một hàng Nấm Phun đằng sau Tường Hạt Dẻ, những hố còn lại đều để trồng Nấm Ánh Sáng.

Đêm đầu tiên, để duy trì ánh sáng, Thẩm Y không dám nhặt mặt trời, đến đêm thứ hai thì cô không còn lãng phí điểm nữa.

Triệu Giai Hâm bèn trở thành cậu bé hái mặt trời, canh thời điểm trước khi mặt trời biến mất để thu lượm.

Hai người ngồi ở cửa biệt thự, một người vung vẩy thánh giá hồi máu cho Tường Hạt Dẻ, một người thỉnh thoảng đi nhặt mặt trời trong các hố trồng cây.

Lúc hai người đang nhìn nhau chán nản, tất nhiên không thể ngờ được các đội khác đang rơi vào tình cảnh nguy nan như thế nào.

Đến nửa đêm sau, hệ thống lại đưa ra thông báo mới.

Thông báo: Khu vườn của người chơi Trang Thần, mã số 65945010, đã bị zombie tấn công và phá hủy, tuyên bố tử vong. Người chơi này sẽ rời khỏi phó bản, số zombie còn lại của người chơi sẽ được thêm ngẫu nhiên cho các người chơi khác.

Triệu Giai Hâm đang gật gù sắp ngủ lập tức tỉnh táo lại, Thẩm Y thì nhíu mày lẩm bẩm: "Không ổn rồi."

"Chị Thẩm Y, sao vậy ạ?"

Thẩm Y phân tích: "Số lượng người chơi giảm, đồng nghĩa với việc zombie thuộc về họ sẽ được phân bổ ngẫu nhiên cho các người chơi khác. Nhưng đến giờ sổ tay quái vật của chúng ta vẫn chưa hiển thị số lượng quái vật tăng lên, chị nghi ngờ những zombie này sẽ được đưa vào trận BOSS. Nếu đúng như vậy, càng nhiều người chơi chết, áp lực của chúng ta sẽ càng lớn. Không thể để chết thêm người nữa."

"Nhưng đó đâu phải điều mà chúng ta có thể kiểm soát được."

"Chắc chắn sáng mai các người chơi sẽ tăng cường trao đổi thông tin, tin tức về những zombie cấp cao và BOSS trong tay chúng ta hãy chia sẻ ra ngoài nhé?"

Thẩm Y dùng câu hỏi, rõ ràng là đang xin ý kiến của Triệu Giai Hâm.

Triệu Giai Hâm thản nhiên nói: "Chị Thẩm Y cứ tùy ý quyết định, dù sao phần lớn thông tin của đội chúng ta đều do chị khai thác ra. Hơn nữa, em thấy trao đổi và giao tiếp với những người chơi khác chẳng có gì là không tốt cả. Dù sao hôm nay chúng ta cũng phải thông qua việc trao đổi thông tin với người khác để biết được cách lấy thực vật trên mái nhà mà? Thực ra, nếu ngay từ đầu, mọi người đều có thể giúp đỡ lẫn nhau, trao đổi thông tin phó bản. Có lẽ hai người chơi trước đó đã không phải chết. Nhưng mà..."

Triệu Giai Hâm nói nhỏ: "Em biết, đó là chuyện không thể."

Người chơi trong phó bản này không có sự cạnh tranh, nhưng vẫn sẽ có tư tâm.

Suy cho cùng, đa số mọi người đều mặc kệ những chuyện không liên quan đến mình, miễn là bản thân có thể thông quan, những người khác có chết hay không thì liên quan gì đến bọn họ chứ?

Nhưng Triệu Giai Hâm mơ hồ cảm thấy, suy nghĩ như vậy là không đúng.

Thẩm Y thở dài nói: "Tiểu Hâm là đứa trẻ tốt, chị vừa hy vọng cậu có thể giữ được sự lương thiện hiện tại, vừa hy vọng sau này cậu có thể suy nghĩ nhiều hơn cho bản thân. Dù sao thì trò chơi này cũng là trò chơi đào tẩu giết chóc. Đào tẩu giết chóc, trốn tránh sự truy sát. Con người vì sống sót, khó tránh khỏi có chút tư tâm, nhưng trong cả hệ thống chỉ có 1 tỷ 1 trăm triệu người, nếu mỗi người chỉ nghĩ đến việc để bản thân sống sót, liệu nhân loại có thể thực sự vượt qua ải này hay không?"

Đề tài bỗng chốc trở nên nặng nề, Triệu Giai Hâm và Thẩm Y im lặng không nói tiếp, chỉ có thể âm thầm hồi máu và nhặt mặt trời.

Chờ hai cha con Vệ Thành thức dậy đến giao ca, sau khi nghe nói ý định chia sẻ sổ tay quái vật của Thẩm Y và Triệu Giai Hâm, hai cha con đều giơ tay tán thành.

"Suy nghĩ của cháu đúng lắm, chia sẻ thông tin quái vật không gây tổn thất gì cho chúng ta, lại còn có thể giảm bớt số lượng người chơi tử vong. Giúp họ cũng là giúp chính mình, không có gì cần phải giấu giếm. Chú và Hiểu Hiểu đều đồng ý."

Vệ Hiểu gật đầu lia lịa hưởng ứng lời cha, sau khi bốn người trong đội đạt được đồng thuận, hai cha con liền đuổi Thẩm Y và Triệu Giai Hâm đi ngủ.

Dù sao ngày mai cũng phải đón đầu trận BOSS, Thẩm Y và Triệu Giai Hâm chắc chắn là nòng cốt trong đội.

Thậm chí hai cha con còn cố tình gọi hai người dậy trễ hơn 2 tiếng, chỉ để Thẩm Y và Triệu Giai Hâm bổ sung thêm giấc ngủ.

Khi Thẩm Y và Triệu Giai Hâm thức dậy, chế độ sáng của ngày thứ ba đã bắt đầu.

Như hai người bọn họ đã nghĩ, do đêm thứ hai lại xuất hiện thêm người chơi tử vong, nên những người đã vượt qua chế độ tối hôm qua đều lũ lượt ra ngoài thăm dò, thỉnh thoảng lại tụ tập trước cổng vườn của các tổ đội khác để trao đổi thông tin.

Đội nhỏ của Thẩm Y đã quyết định chia sẻ thông tin từ nửa đêm hôm qua, khi có người chơi đến cửa, hai cha con Vệ Thành liền chia sẻ thông tin zombie cấp cao và BOSS trong tay, đồng thời cũng thu được một số thông tin quái vật khác do người chơi kia chia sẻ.

Chờ Thẩm Y và Triệu Giai Hâm xuất hiện trong khu vườn, bỗng nhiên phát hiện 15 loại zombie trên sổ tay quái vật đều đã được mở khóa hoàn toàn.

Triệu Giai Hâm không khỏi cảm thán: "Giá như ngày đầu tiên mọi người cũng trao đổi thông tin như vậy thì tốt biết mấy."

"Thế thì sẽ loạn hết." Thẩm Y lạnh lùng đả kích: "Cậu đừng quên việc làm mới ổ quái vật có giới hạn thời gian, bất kể là zombie cấp thấp hay cấp cao, đều không thể để tất cả người chơi đánh ngoài hoang dã hết được. Nếu ngay từ đầu đã chia sẻ thông tin quái vật, bây giờ có lẽ người chơi đã nội chiến vì tranh giành quái vật rồi."

Triệu Giai Hâm nghĩ lại thấy có lý, trước khi sổ tay quái vật được chia sẻ, không phải chính bản thân cậu ta cũng đã bị cướp quái hay sao?

May mà lúc đó có Thẩm Y chống đỡ cho cậu ta, nếu không Zombie Khổng Lồ của cậu ta đã sớm bị cướp mất rồi.

Đâu phải ai cũng có thể như Thẩm Y, dựa vào hồi máu mà hỗ trợ cậu ta PK 1v2, thậm chí còn nhiều hơn.

"Bây giờ đã chia sẻ sổ tay quái vật, liệu các người chơi có đánh nhau hay không?" Vệ Thành không khỏi lo lắng rằng dù bản thân có ý tốt nhưng lại làm ra chuyện xấu, Thẩm Y liền dịu dàng an ủi: "Hai ngày trước người chơi còn dư sức để nội chiến, hôm nay là ngày cuối cùng, mắt thấy sắp thông quan rồi, những người thông minh sẽ không ngu ngốc đến mức đi đánh nhau đâu, chú Vệ."

Tất cả các loại zombie trong sổ tay đều đã được mở khóa, Thẩm Y có thể lên kế hoạch tốt hơn.

Trước đó, cô đã loại bỏ những zombie cấp cao có thể đe dọa đến Tường Hạt Dẻ.

Nhưng khi đối mặt với trận BOSS, ai mà chẳng muốn giảm bớt sức tấn công phe địch chứ?

Thẩm Y quyết định tận dụng ban ngày để chủ động xuất kích, càng tiêu diệt được nhiều zombie ngoài khu rừng càng tốt, cố gắng giảm thiểu số lượng zombie phải đối đầu trong trận BOSS.

Dù sao thì cảnh chiến đấu trên hai mặt trận - trước cổng vườn và trên mái biệt thự - cũng không phải là một viễn cảnh đẹp đẽ gì.

"Hôm nay cháu và Tiểu Hâm vẫn sẽ ra ngoài đánh zombie. Ánh mắt của người chơi có lẽ đều đang nhắm vào zombie cấp cao, chúng ta có thể tạm bỏ qua, dù sao những loại zombie có tính đe dọa lớn đều đã bị chúng ta loại bỏ trước rồi. Còn zombie cấp thấp thì thực vật trong khu vườn có thể đối phó được, không cần phải lãng phí thời gian và sức lực làm gì. Chúng ta hãy bắt đầu từ zombie cấp trung."

Phân tích của Thẩm Y rất hợp lý, ba người còn lại đương nhiên đồng ý.

Hôm nay là ngày cuối cùng của phó bản, tương lai tuy có biến số, nhưng Triệu Giai Hâm và cha con Vệ Thành vẫn luôn tin tưởng rằng, đi theo Thẩm Y, chắc chắn họ sẽ đón được bình minh của chiến thắng.

~~~~~

P/s: Đọc chương này mn thấy dài không, hơn 8000 từ đó 😱 để cỡ chữ là 11 thì chương này khoảng 21 trang Word á, mấy chương sau dài hơn nữa cơ SOS

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro