Chap 46 :"cái kia, đã kết thúc ?"(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ rất nhỏ, cô liền biết bản thân được mẹ rồi ca ca tới ba ba quan tâm, cũng chính là với ba ba cô đc rất không tốt......
Nhưng là ca ca đối cô cũng thực tốt rất tốt ...... Chưa từng có cho cô xem sắc mặt khó chịu nào , đại khái là ca ca đáng thương của cô đi, bởi vì cô đang sinh bệnh.
Sau khi ăn xong, Mạnh Thanh Thành tìm không thấy lý do để lưu lại, bản thân cũng tự tạm biệt.
Triệu Kha mỉm cười đưa ra cữa, "Thanh Thành, cậu có rảnh thì liền tới đây nhìn xem Đường Tâm, con bé ở nhà cũng rất tịch mịch." Nói, lại có chút thương cảm.
Cô tuy rằng đã năm gần bốn mươi, nhưng được bảo dưỡng đến cực tốt, bản thân lại là nhất đẳng nhất mỹ, Mạnh Thanh Thành nhìn đều cảm thấy sinh ra một cổ thương tiếc chi ý, cũng không biết Đường Dục là như thế nào có thể đối với như vậy một khuôn mặt bảo trì vạn năm bài Poker.
"Triệu di, ta sẽ!" Mạnh Thanh Thành cười cười, không có chú ý tới Triệu Kha đang nghe đến ' Triệu di ' hai chữ này, khóe mắt cô co giật...... Thân từng là Bđến thành đệ nhất mỹ nữ, nàng như thế nào có thể tiếp thu người khác kêu nàng "a di " đâu!
Mạnh Thanh Thành mở cửa lên xe và rời đi.
Đường Dục bị Đường Tâm quấn lấy ở lại một đêm, cùng con bé chơi ấu trĩ các loại tiểu trò chơi sau trở lại phòng ngủ của mình liền xử lý một chút công sự, nhưng vẫn là không khỏi nhớ tới Bùi Thất Thất......

Đang có chút thất thần, cửa truyền đến một trận gõ cửa thanh âm, hắn dừng một chút, đi ra ngoài, nhìn đến không phải chính mình cho rằng Đường Tri Viễn, mà là Triệu Kha.
Hắn bất động thanh sắc mà đánh giá trong chốc lát, Triệu Kha ăn mặc một bộ áo ngủ, bên trong là một đai đeo tơ tằm ngoài áo ngủ, bên ngoài tròng một bộ cùng chất áo ngủ, chỉ là bên hông dây lưng cố tình làm cho thực tùng rơi rả, cố ý làm hắn có thể dễ dàng mà thấy nhiều cảnh sắc xuân.
Triệu Kha trong tay một ly sữa bò, mang theo một mặt cười nhạt, "Đường Dục, không cần công tác quá muộn, đi ngủ sớm một chút!"

Cô đem sữa bò đưa qua...... Đường Dục không có tiếp, hắn vẫn là nhàn nhạt mà nhìn nàng, sau đó rất chậm mà nói: "Đường Tri Viễn biết bà ăn mặt xuyên thành như vậy mà đến phòng con riêng sao ?"

Triệu Kha có chút xấu hổ và giận dữ, một tay che lại cổ áo của mình 2, "Đường Dục, con không cần quá mức."
Hắn bỗng nhiên có chút chán ghét, lười đến liếc nhìn cô một cái, cữa phòng đóng sầm......
Triệu Kha đứng ở cửa tức giận đến phát run, cô đời này diễm quan B thành cũng là một mỹ nhân, cũng chỉ có một mình Đường Dục dám như vậy coi thường cô......
Không, còn có người kia...... Triệu Kha lôi kéo tóc, trong mắt lướt qua một mặt không cam lòng.
Trở lại phòng về sau, Đường Tri Viễn đã ngủ, Triệu Kha nằm ở bên người hắn, Đường Tri Viễn tay lập tức liền tìm được cô trước người......
"Không còn sớm!" cô có chút hứng thú thiếu thiếu.
Đường Tri Viễn đang muốn nói cái gì, nghe được trên lầu truyền đến tiếng đóng cửa, tiếp theo là xuống lầu tiếng bước chân, hắn lập tức cũng đã không có hứng thú, ngồi dậy, "Đã trễ thế này, là Đường Dục sao?"
Triệu Kha đi theo ngồi dậy, nghe được bên ngoài truyền đến ô tô động cơ phát động thanh âm, là Đường Dục rời đi.

Đường Tri Viễn ngồi ở chỗ đó đã lâu, mới khẽ thở dài: "Đến bây giờ, nó vẫn là hận ta."
Triệu Kha chỉ cảm thấy chính mình lại bị phiến cho một cái tát, phía trước một cái tát là Đường Dục phiến, lúc này là Đường Tri Viễn phiến, nhưng cô là đang cái gì cũng không có nói......
Đường Dục mở cửa bướt ra một chiếc điệu thấp màu trắng Audi, dọc theo giang tân lộ vẫn luôn chạy đến một chỗ tiểu khu, vận chuyển đường sông phúc lợi, là hắn mẫu thân Lâm Vận trụ địa phương, một tràng độc tràng tiểu biệt thự.
Lúc này đã đêm dài, mẫu thân đại khái là ngủ, Đường Dục không có quấy rầy bà, chỉ là ngồi trên xe mở ra cửa sổ xe chậm rãi ngồi yên......
Mấy năm nay, Lâm Vận tin phật, ăn chay niệm kinh, thức dậy cũng sớm, sáng sớm lên khi nhìn đến Đường Dục cũng là có chút kinh ngạc,
" Con Đến đây lúc nào?"

€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€
👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇👇

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro