Chap 57:"Hung hăng bắt nạt cô"(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Dục bắt lấy tay của cô, mang cô đi cùng lúc vỗ mông cô ,trừng phạt vì tối hôm qua ở trên người hắn cô có lưu lại chút dấu răng, sau đó hạ mắt
“ Em Thích cắn người?”
“Mới không phải!” Bùi Thất Thất cắn môi, “Là anh tối hôm qua là anh chiếm tiện nghi của tôi trước, nên ......
tôi vì pản xạ nên ..mới……mới Cắn!”
Đường Dục nhìn bộ dáng cô đang nghiêm túc giải thích , trong lòng lại là nghĩ đến, lần sau nếu ta chiếm nốt ở đàng kia, có phải hay không cô ấy cũng sẽ cắn chỗ đó?
Nhưng là luôn là ngẫm lại, không để ý nghĩ làm chi phốivới hành động.
Hắn buông ra cô đứng dậy,
nhàn nhạt mà nói,

“Em muốn bù lại cũng được..... vậy em liền đút cho tôi ăn đi!”

Bùi Thất Thất nga một tiếng, muốn hỏi hắn vì cái gì như vậy yêu tha thiết , nhưng lại không dám hỏi.
Bữa sáng là khỏi, trực tiếp làm luôn cơm trưa, trừ bỏ gà ti mặt, cô còn xào vài cây nấm nhỏ, Đường Dục nhìn nhìn, tuy rằng không nói gì thêm, nhưng là ăn rất nhiều…… Xem như khen ngợi tay nấu của cô rất vừa miệng..
Hôm nay là chủ nhật, Đường Dục không có đi làm, ngồi ở trên sô pha, cũng không có xử lý công sự, liền tiện tay đọc vài cuốn tạp chí……
Vì là hôm nay Hắn không đi làm, nên Bùi Thất Thất chỉ có thể cả ngày phục vụ, ngồi ở trên bệ tay của sô pha.
Chung quy cô vẫn là quá mệt mỏi, nghiên đầu ,cô như vậy mà chậm rãi ngã vào trên sô pha ngủ.
Bên ngoài là áng trời soi qua gương cửa ánh quang xuyên thấu như pha lê chiếu vào phòng khách, làm cho bên trong người tỏa nhẹ lên một tầng viền vàng.
Sô pha, thiếu nữ, một nam tử như……
Hết thảy, đều tốt đẹp bất động tĩnh lặng đến như là một bức họa.
Đường Dục giương mắt, ngơ ngẩn mà nhìn Bùi Thất Thất đang ngủ ngon lành , hắn trên mặt không có quá nhiều biểu tình, nhưng là mắt đen, lại có ít gì đó gọi là......ôn nhu.
Ngón tay Thon dài đẹp từ tạp chí buông lỏng đứng lên đi qua đi qua cao mà nhìn xuống cô.
khuôn mặt nho nhỏ, tiên nghiên như họa, trên người ăn mặc một bộ váy  thuần trắng vải dệt dán ở phập phồng trên đường cong, tốt đẹp động lòng người.

Chính là một cô gái nhỏ có vẻ rất nâng niu như vậy, như thế nào lại làm được một bàn đồ ăn cực tốt như vậy?
Đường Dục ngồi ở bên kế người cô duỗi tay cầm lấy bàn tay nhỏ của cô.

Trông ....

Trắng nõn, non mềm, chính là tay cô lòng bàn tay như nào lại là có chút vết chai mỏng, tuy rằng bất trí là thô ráp, nhưng thuyết minh là làm gia sự.
Hắn nghĩ tới Chu Mỹ Lâm đối đãi thái độ tệ với cô như vâyh…… Cô thật là vật vả ... quá mà..
Đường Dục nhìn đã lâu, mới nhẹ nhàng mà bồng cô lên  đi đến phòng ngủ.
Chỉ có chính hắn biết, hắn nhiều ít là có chút không bỏ cô gái trên tay xuống được .
Ít nhất, có vi ước nguyện ban đầu.
Thứ hai đi học, cũng là Đường Dục đưa cô đi trường học, vốn dĩ Bùi Thất Thất sẽ không không kịp, là nam nhân nào mới 7 giờ rưỡi sáng sớm,  bỗng nhiên  hứng thú đến, cuối cùng là đem đồng hồ đặt ở đầu giường bóp thời gian làm.
Bùi Thất Thất ngồi trên xe, chân vẫn là mềm, khuôn mặt lộ ra đỏ bừng, toàn thân trên dưới đều thoạt nhìn mềm mại.
Đường Dục lái xe, một bên đem một túi giấy ném cho cô: “Ăn bữa sáng!”
Bùi Thất Thất nghiêng đầu nhìn hắn một cái, sau đó nhấp môi, cái miệng nhỏ mà ăn.
Cô không nói lời nào, kỳ thật là nho nhỏ mà kháng nghị, kinh nghiệm không đủ cho một cô gái như cô thật sự là có chút chịu không nổi hắn sáng sớm phát rồ nhỉ, mà Đường Dục rõ ràng cũng là biết đến, chỉ là không tính toán sửa lại.
Nếu nam nữ gian họ sự đều phải chú ý làm từng bước nói, kia còn có cái gì ý tứ?
Tính năng tốt đẹp xe thể thao ngừng ở B cổng lớn, Bùi Thất Thất mở cửa xe xuống xe, lại là bị hắn gọi lại: “Thất Thất!”
ngẩn ngơ, bởi vì đây là Đường Dục lần đầu tiên như vậy kêu cô.
Bùi Thất Thất rớt quá mức, nhìn hắn.
Đường Dục hơi hơi mỉm cười, “Ta hôm nay đại khái sẽ 7 giờ về nhà, nhớ rõ nấu cơm.”
Lần trước cô ở hạ thành phụ cận gặp được biến thái sự tình hắn không có quên, cũng đoán ra côlà đi thay quần áo gặp được, đương nhiên cái kia biến thái đã bị Mạnh Thanh Thành tìm người hung hăng mà sửa chữa qua, chỉ là này đó, hắn không cần phải cùng cô nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro