Chap 74:"Thân thể Bùi Thất Thất"(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạnh Thanh Thành lập tức liên hệ vị viện trưởng xui xẻo , viện trưởng đại nhân nhất máy vừa nghe liên quan tới Đường Dục, liền té ngã lộn nhào mà nhanh chóng chạy tới hạ thành.
Đường Dục cầm khăn, thay  Bùi Thất Thất mà đắp lên, lại vương người vượt lên ghế điều khiển xe.
Lúc này, mặt hắn khá là nhìn như đang kiềm chế, Bùi Thất Thất đang mặc áo sơmi của hắn,  bọc chiếc khăn lông ở phía sau lưng……
Hồi sau mà đối vói hắn cứ như cả thế kỷ lâu thật lâu, hắn vững vàng mà ngừng xe ở cửa chung cư của hạ thành .
Nhẹ nhàng mà ôm cô lên lầu, trực tiếp đi tới phòng tắm, hắn ở bồn tắm mà xả nước âm ấm.
Bùi Thất Thất đại khái là có chút ý thức , nhè nhẹ định tránh ra, nhưng là bị hắn ôm đến có chút khẩn trương, giọng nói khàn khàn lại mang theo một chút nghiêm khắc, “Ngoan,Nghe lời!”
Bùi Thất Thất an tĩnh lại, cô trợn tròn mắt nhìn hắn.
Đường Dục lột ra cái khăn lông trên người, ném ở một bên, tiếp theo, là áo sơmi.
Đương nhiên ngón tay  hắn dừng ở nút gần ngực , Bùi Thất Thất thân thể run rẩy đến kỳ cục, giọng cũng phá thành mảnh nhỏ, “Tôi …tự mình có thể làm.”
Hắn bây giờ sắc mặt lại như là mang theo một phần tức giận, kiên định mà lôi kéo nút thắt của cô, một bàn tay ôm lấy phía sau lưng của cô.

Giữa lưng nóng bỏng của cô, Đường Dục sắc mặt càng thêm mà khó coi , một tay ôm cô, một tay cởi bỏ thắc lưng của mình…… Hắn tự mình vào trong nước, lại đỡ cô ngồi ở trong lòng ngực mình.
Bọt nước ấm áp ,đều rất thoải mái, Bùi Thất Thất bắt đầu là bất an, sau lại liền chậm rãi an tĩnh lại, lẳng lặng mà nằm ở trong lòng ngực hắn…… Như là một con thỏ nhỏ không có chút lực.
Đường Dục cúi đầu xem cô,muốn nói nhưng lại thôi,....hắn nuốt nước bọt.
Cô nằm yên ở trong lòng ngực hắn, mọi thứ an tĩnh, một chữ cũng không có nói, tay cô chỉ bám ở trên vai hắn.

Mặt nghiêng ở trong lòng ngực hắn, đồng thời toát ra hơi thơ mẫn cảm.

Đường Dục thân thể vẫn là không khỏi rung động một chút, định làm gì đó nhưng lại thôi……
Bất quá cũng chỉ có thể như vậy.
Mà cùng lúc này, chuông cửa cũng vang lên, Bùi Thất Thất giương mắt, com mắt mờ mịt nhìn chăm chú vào hắn, Đường Dục trong mắt nhìn chằm chằm, có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng: “Nhanh Mặc quần áo vào.”
Dịu dàng mà đem cô ôm lên, mặc tốt áo tắm cho cô, lúc này mới đi mở cửa.
Viện trưởng run run rẩy rẩy mà đi vào , lau một phen nước mưa trên mặt,
“Đường tiên sinh, chổ nào của ngài không được thoải mái?”

Ở bên trong!” Đường Dục ngữ khí nhàn nhạt, tiến vào, Hắn đi vào phòng ngủ chính.
V

iện trưởng cũng đi theo đi vào, thật cẩn thận mà cởi giày mang dép.
Bùi Thất Thất nằm nghiêng, nhắm hai mắt, cả người của cô vùi trong cái chăn, chỉ lộ ra nửa bên mặt.
Viện trưởng ngẩn ngơ, kinh ngạc với Bùi Thất Thất thật xinh đẹp mỹ lệ.
“Cô ấy bị mắc mưa, hình như rất có khả năng đã phát sốt.” Đường Dục ánh mắt dừng ở gương mặt của hách viện trưởng , hách viện trưởng không dám lại xem, “Trước tiên đo nhiệt độ cơ thể
rồi xác định.”
Đường Dục lấy nhiệt kế đo cho cô, kết quả vẫn là làm hắn có chút giật mình, lúc này, Bùi Thất Thất đã 39 độ.

“Bây giờ trước tiên tôi tiêm thuốc cho cô ấy ,rồi đêm nay xem nếu hạ sốt thì không sao ,nếu không được ngày mai cũng chỉ phải truyền nước biển.”
Hách viện trưởng kiến nghị.

Đường Dục không có nói gì thêm, hách viện trưởng mang hòm thuốc tùy thân lấy 1  ống tiêm, Đường Dục ngồi ở mép giường, cuộn 1 bên tay áo của Bùi Thất Thất , lộ ra cánh tay trắng như tuyết, hách viện trưởng quả thực là không đành lòng xuống tay.
Lúc này, Bùi Thất Thất cũng vừa lúc mở mắt ra, lập tức liền thấy được kim tiêm, tinh tế nhòn nhọn.
“Tôi không muốn tiêm.” cô quay người lại,  cơ thể nhỏ nhắn của cô nhào vào lòng Đường dục , tay cô ôm lấy eo hắn, ôm thật chặt.
-------------_________________________-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro