Chap 80:"Đường Dục , đừng đi"(5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Dục duỗi tay bế cô lên Bùi Thất Thất kinh la một tiếng, duỗi tay ôm lấy cổ hắn.
Cô cúi ngẩn đầu, là có thể nhìn thấy cảm giác  trơn bóng trên cằm còn có màu xanh nhạt hồ tra, thực họ cảm, hướng lên trên, là hình dạng duyên dáng môi mỏng…… Hắn cả người ở trong nắng sớm đặc biệt mà tuấn dật bất phàm.
Bùi Thất Thất tim đập nhanh hơn, đôi mắt tung lung mà rũ lại không dám lại xem……
Đường Dục đem cô ôm tới toilet rồi buông, “Tôi ở bên ngoài chờ em.”
mặt của cô rất nóng, nhẹ giọng mà ừ một tiếng……
Đường Dục xem như vẫn còn một chút ý thức của đàn ông, cho nên cũng sẽ cho cô một chút không gian riêng, ban thân anh đến bên ngoài đứng trong chốc lát.
Bùi Thất Thất mở vòi nước lạnh, dùng tay phác phác nước vào mặt .
Cô giương mắt, lại quay lại nhìn bản thân nhìn mình trong gương, thị lại cảm thấy bản thân với Triệu Kha có chút cảm thấy giống nhau.
Bùi Thất Thất biểu cảm trở nên đau đớn, trong mắt tràn đầy bi thương, cô điên cuồng mà dùng nước lạnh hất mạnh vào mặt của chính mình.
Cô thà rằng không cần một khuôn mặt như vậy, cô thà rằng cho cô chưa từng biết Mẹ của cô là ai thì giờ bản thân cũng không phải đau khổ như vậy.
Đường Dục di chuyển ko phát tiếng mà đứng dựa người bên cữa, mi mắt hơi nhăn, nhìn Bùi Thất Thất đang luốn cuống rữa mặt.


Cô giương mắt lên, thì liền ở trong gương thấy được Đường Dục.
Cô trên mặt, tất cả đều là nước lạnh, liền như vậy mà nhìn chăm chú hắn……
Chật vật cực kỳ.
Hồi lâu, Bùi Thất Thất giọng có chút hoảng hốt mà vang lên: “Đường Dục, chúng ta không nên ở bên nhau……”
Hắn đứng, không có quá nhiều biểu tình……
Bùi Thất Thất cùng hắn ở trong gương đối diện, gần như là cố chấp, đi thẳng đến cơ thể của cô chậm  rãi ngã người xuống……

Trận mưa to này làm Bùi Thất Thất được viêm phổi, ở nửa tháng viện……


Đường Dục ở bên cô đợi bệnh tình của cô ổn định , rồi sau đó  tìm cái một dì tới chăm sóc cô ,dì đó chăm sóc cũng thật tốt, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ lại đây nhìn xem chuyển biến bệnh của cô.
Bùi Thất Thất không dám nói cho Bùi Minh biết tình hình hiện tại của mình,sợ ông sẽ lo lắng, càng sợ ông biết được sự tình của bản thân với đường dục.
Cô cùng Đường Dục lần trước được lên trang nhất của báo chí, đại khái hẳn là do Chu Mỹ Lâm cố ý làm nên. Bùi Minh cũng vẫn luôn không biết.
Nằm viện ngày thứ tư, thứ sáu, Trần Tâm Khiết gọi điện thoại tới.
Bùi Thất Thất cúi đầu nhìn di động thấy tên, ngẩn ra một hồi lâu mới bắt máy, “Alo.....Tâm khiết.”
Trần Tâm Khiết giọng nói có chút vội vàng, “Thất Thất, cậu mấy ngày không có tới trường học, tớ nghe lão sư nói cậu xin nghỉ bệnh……”
“Là……” Bùi Thất Thất cười nhạt một chút: “Qua mấy ngày nữa tớ  liền đi học.”


Đại khái là thái độ của cô không phải quá nóng vội, cho nên Trần Tâm Khiết nghĩ ngợi  một chút, sau đó thật cẩn thận hỏi: “Thất Thất, tớ lại đó nhìn xem cậu có được không?”
Bùi Thất Thất không trả lời ngay.
“Thất Thất, làm sao vậy? Chúng ta không phải bạn tốt của nhau sao?” Trần Tâm Khiết giọng nói có chút mất mát.
Bùi Thất Thất rũ mắt,
“Đương nhiên là....được”
Trần Tâm Khiết cười trở lại : “cậu đợi tớ. đợi lát nữa tớ liền tới.”
Bùi Thất Thất còn không có nói cái gì, cô liền treo điện thoại.
Buông di động, Bùi Thất Thất đi xuống giường, đi đến cửa sổ sát đất ……
Từ nơi này xem, tầm nhìn thật tốt, có thể nhìn đến non nửa cái thành phố B , đúng là phòng VIP đến cả mỗi phương tiện đều đầy đủ hết, cô ở nơi này cùng với cao ốc hạ thành cũng không có khác nhau……
Tính cho cùng,thì Đường Dục là thật sự, đối với cô  thất tốt rất tốt.
Tốt đến nỗi cô không nghĩ ra có gì để  báo đáp.
Bùi Thất Thất lẳng lặng mà đứng, khuôn mặt nhỏ của cô không có quá nhiều biểu tình.
Chăm sóc cho cô là Lý a di đẩy cửa tiến vào, nhìn cô đứng ở cửa sổ, sửng sốt một chút lập tức liền nói, “Như thế nào liền đúng dậy , bệnh của con mới có chút khởi sắc, mau lại đây nằm xuống !”
=================¥==================
                        Tin Buồn lắm
      đừng đọc........kẻo .........buồn lây á
Đt vs lap của lu bị bị hư nên chưa có mua cái khác đc. Phải trốn nhà bay ra quán net ngồi làm truyện đc nè
Buồn tóa
Xin lỗi mọi người nha
Đừng có bỏ lu mà huhuhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro