Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng tối vang lên tiếng điện thoại chờ đã lâu mà không có người bắt máy. Một người phụ nữ cầm ly rượu đã cạn, cả thân thể cô đang dựa vào chiếc giường, nhếch miệng, cô bấm gọi lại một lần nữa.

Khác với lần gọi trước, đầu dây bên kia tuy đã có người nghe nhưng chỉ có một khoảng trống im lặng kéo dài.

Cô lên tiếng hỏi thẳng:

"Em yêu cô ta?"

Thời gian chậm rãi trôi qua, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói dịu dàng mang theo sự đau thương: "Cha mẹ em đã quyết định, em không thể từ chối. Em xin lỗi"


Cô ngồi thật lâu, ly rượu không vẫn trên tay, một bộ dáng trầm mặc trong đêm tối, có lẽ lúc này không ai hiểu được suy nghĩ trong cô. Phải qua thời gian rất lâu, khi cô ngẩng mặt lên, đôi mắt bỗng nhiên bình thản không chút gợn sóng, cô thì thào:

"Được, nếu như em đã quyết định thì chị chúc phúc cho em."

----

Trong ngôi nhà tại một khu phố khác cách đến một ngày đêm đi đường, có một cô gái mặc bộ đồ ngủ màu xanh nhạt đang ngồi trên giường nhìn về phía chiếc đồng hồ hình con gấu. Kim giây cứ nhếch dần nhếch dần, 5 phút sau kim đồng hồ chỉ đúng 7h30, cô từ từ đứng dậy, đi về chiếc tủ nhỏ, giở hộc tủ lấy ra một cuốn đĩa hoạt hình yêu thích rồi ra phòng khách. Lại từ từ đi về phía chiếc tivi, không quan tâm
nó đang chiếu gì, bỏ đĩa vào, đi về chiếc ghế salon ngồi xem. Cũng
không nhìn quan tâm đến hai người đang ngồi bên cạnh mình giờ này.

Ông Sanun đang đọc báo, bà thì cắt dưa hấu cho cả nhà. Ông bà đã quen thuộc những tình huống thế này gần 18 năm trời. Xung quanh nhà ông ai chẳng biết ông bà có cô cháu gái xinh đẹp nhưng lại ngốc, ai chẳng tiếc thương cho đứa cháu của ông bà từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ nhưng đầu óc lại không bình thường.

Ngày xưa nghe thấy cũng rất phiền muộn, nhưng càng ngày càng không sao. Nàng có ngốc cũng là cháu gái vàng cháu gái bạc của hai ông bà. Trách thì trách trên đời này có chứng bênh tự kỉ thì đúng hơn.

Ông đọc báo thấy tin tức một cô gái bị chồng đánh đập dã man, thấy thú vị liền trò chuyện với bà, bà lắc đầu ai oán thế giới muôn ngàn vạn trạng, tránh sao khỏi, Yoko bé nhỏ nhà ta...

Bà nói đến đó thì ngừng tay, quay qua nói với ông:

"Bé Yo nhà ta rồi cũng sẽ lấy chồng, chúng ta cũng sẽ có ngày không còn lo được cho nó nữa, nó như vậy thì làm sao bây giờ?"

Một câu hỏi khiến ông cũng nghẹn ngào. Cháu gái ngốc của ông ơi.


***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro