giọi nước mắt bà cụ tứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   
** đây chỉ là cảm nhận bắt nguồn từ trái tim ko phải 1 bài văn phân tích

   Có bao giờ ta thấy mẹ ta khóc? Những giọt nước mắt của người mẹ ấy vui hay buồn, hạnh phúc hay đau đớn quằn quại? Và đến với thiên truyện " vợ nhặt " của Kim Lân ta thấy bóng dáng gịot nước mắt thấm đẫm những cảm xúc không thể ngôn từ nào miêu tả được . Ôi , tôi mường tượng ra cái giọt nước mắt ứa ra từ vết chân chim nứt nẻ nơi khóe mắt, cái giọt nước ngọc ngà ấy lại từ 1 người mẹ , hẳn là bao " cơ sự " trong lòng không nguôi.

Tôi nhớ cái gịot nước mắt trên khuôn mặt rỗ của người đàn bà hàng chài đau đớn như ngàn vết dao đâm khi thấy con chứng kiến cảnh mình bị đánh. Ấy nhưng , ở người mẹ già này là giọt nước mắt vì thương con, tủi hờn trách thân mình không lo nổi cho con xen lẫn cả chút niềm vui niềm hi vọng.

Giọt nước mắt thương thằng con ngờ nghệch lấy vợ trong cái cảnh chả ai đi lấy vợ. Giữa cái nghèo đói thế này bà thương cho cuộc đời chúng nó liệu có nuôi nổi nhau ko . Có lẽ đôi mắt bà giờ đang nhìn về phía xa xăm mà bao nhiêu những lo âu cứ vấn vương bà mãi. Rồi bà trách chính mình sao chẳng thể lo cho con lấy vợ một cách tử tế mà mà phải nhặt nhạnh . Bà thương con bao nhiêu bà cảng tủi mình bấy nhiêu. Nghĩ tới cảnh bất lực, tôi lại nhớ cảnh người cha của Mị chỉ biết ngậm ngùi khi con quay về cầm lá ngón tự tử . Ông ấy cũng đau đớn trách thân mình , vì mình mà con nó phải khổ , phái cơ cực không được sống 1 cách đàng hoàng . Và cái nỗi đau ấy càng ngưng đọng hơn trên tấm thân " lọng khọng " của bà cụ Tứ. Để rồi cuối cùng vơi đi những cảm xúc tiêu cực bà mơ tưởng 1 tương lai con mình tốt hơn " không ai giàu 3 họ ko ai khó 3 đời" bởi nên có lẽ ta cũng vui hơn vì người mẹ ấy đang nhen nhóm những niềm vui với các con.

Giọt nước mắt người mẹ là một giọt ngọc của tạo hóa. Nếu bạn là một người con , hẳn cũng sẽ đôi ba lần thấy mẹ khóc . Có khi là vì vui có khi cũng vì buồn. Tôi không biết bạn cảm thấy ra sao những cảm xúc như thế nào trong khoảnh khắc đó ,  còn tôi, có lẽ sẽ đau đớn lắm . Không chỉ người mẹ đau vì các con mà ngược lại các con cũng quằn quại như những mũi tiêm đang chọc vào trái tim mà đau buốt . Nghĩ đến bà cụ tứ chắc hẳn ai cũng sẽ nghĩ đến dáng dấp quen thuộc người mẹ của riêng mình .

Có câu nói tôi rất tâm đắc như lời trân trọng nâng niu  những người mẹ đang già khọm đi năm tháng :" vũ trụ có nhiều kì quan , nhưng kì quan tuyệt phẩm nhất là trái tim của người mẹ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro