Part2: Em yêu anh. Em muốn ở bên anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ju: Part này Ju sẽ không kể theo ngôi thứ nhất nữa mà sẽ kể theo cách của người kể chuyện. Bây giờ thì đọc truyện nào~~
____________________________________
Kể từ ngày hôm ấy, cậu-Xiao LuHan luôn âm thầm theo dõi hắn. Cậu thông qua D.O mà biết về hắn nhiều hơn. Cậu biết luôn cả giờ học của hắn. Luôn luôn nhìn hắn từ xa, và cậu biết có lẽ cậu đã thực sự yêu hắn. Yêu rất nhiều là đằng khác. Yêu cái cách mà hắn cười, cái cách mà hắn nói chuyện với mấy tên đàn em của hắn. Cái cách mà hắn lạnh lùng nhìn người khác mà hành hạ để thỏa niềm vui. Sau nhiều năm âm thầm theo dõi hắn. Vào một lần tình cờ, cậu đã biết được ba mẹ cậu và hắn có mối quan hệ khá là thân thiếc. Sau đó cậu đã nhờ tới sự giúp đỡ của ba mẹ để ở bên cạnh và chăm sóc cho hắn.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Tại một thánh đường nọ. Có rất nhiều người đang hiện diện. Họ khoác lên mình những bộ cánh thật đẹp, thật mắc tiền để chứng tỏ địa vị của mình. Đó toàn là những ông bầu, bà tổng. Họ cầm trên tay là những ly rượu vang đỏ, vàng. Miệng mỉm cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự ghen tỵ, ganh ghét. Cậu, hôm nay, diện một bộ áo vest trắng thanh lịch đang dùng khuôn mặt tươi cười hướng về phía cha xứ. Hắn, diện cho mình bộ đồ vest đen lịch lãm đang dùng khuôn mặt lạnh lùng hướng về cùng phía với cậu. Khuôn mặt hắn không biểu lộ gì, nhưng... đâu ai biết. Trong lòng hắn đang rất bực bội. Lòng hắn như lò lửa. Hắn đang tức giận. Phải, hắn là đang tức giận. Vì sao ư?? Vì từ nay, hắn sẽ bị giam cầm ở nhà, chỉ được biết đến vợ và con(Ju: con đâu mà biết cha lội. Chưa chi đã biết đến con cmn  cái -_-///). Hắn đang còn trẻ mà, hắn còn chưa được chơi vui, tại sao lại bắt hắn lấy vợ?? Hắn không hề yêu cậu ta đâu. Phải! Là cậu ta chứ không phải cô ta. Nếu bắt hắn lấy một nữ nhân thì hắn còn chấp nhận được. Đằng này không những là nữ nhân mà còn ngược lại hoàn toàn. Là nam nhân!! Ừ thì bây giờ là thế kỉ 21 đi. Ừ thì thế giới không kì thị tình yêu đồng tính đi. Cứ cho là vậy nhưng hắn đâu yêu cậu, sao lại bắt hắn cưới cậu(Ju: Nói ngu. Trước không yêu. Sau sẽ yêu. Anh à *^ω^*).

"Xiao LuHan. Dù cho bệnh tật, đói nghèo hay chuyện gì xảy ra đi nữa. Con Xiao LuHan sẽ mãi bên cạnh Oh SeHun chứ?!"

"Con đồng ý!"

Cậu gật nhẹ đầu mỉm cười nhìn hắn rồi nói. Cha xứ gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Bên dưới, mẹ và ba cậu cùng với họ hàng cũng mỉm cười tươi.

"Oh SeHun. Dù cho bệnh tật, đói nghèo hay có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa thì con. Oh SeHun sẽ mãi ở bên Xiao LuHan chứ?!"

Hắn nhìn cậu, rồi lại quay xuống dưới nhìn ba mẹ, cả lễ đường. Đều thấy ai ai cũng hồi hộp lắng nghe câu trả lời của chú rể. Hắn thở dài, quay lên nhìn cha xứ nói.

"Con... đồng ý"

Cha xứ gật đầu rồi đưa cho hai người mỗi một chiếc nhẫn. Đợi khi cả hai đã đeo vật đính ước hẹn thề(Ju: túm cái quần lại là chiếc nhẫn ấy ạ :3). Cha xứ nhìn họ cười nhẹ nói.

"Hai con từ nay là vợ, là chồng của nhau. Hai con có thể hôn nhau."

Hắn nghe vậy liền nắm tay cậu, quay xuống dưới lễ đường và họ đã trao cho nhau phớt sờ kít.(Ju: First Kiss)

BỘP! BỘP! BỘP!

Tiếng vỗ tay vang lên. Cả lễ đường ai ai cũng chúc mừng cho một cặp đôi mới. Cha xứ nở nụ cười dịu dàng nhìn họ. Hắn nhìn một lượt lễ đường rồi thở dài bước ra ngoài. Cậu thấy hết chứ! Cậu thấy rõ thái độ, biểu cảm của hắn dành cho cậu. Cậu đau lắm. Vì có appa và umma nên cậu nuốt ngược nước mắt vào trong và mỉm cười chào appa và umma rồi đi theo hắn ra xe. Đêm hôm đó, trong một căn nhà. Cậu và hắn mỗi người một giường. Chung nhà, chung giờ... nhưng... không... chung phòng.

TBC

Ju: Ju trả đúng lịch hẹn đây. Mại vào mại vào. Từ chấp sau là hành trình ngược của Ju dành cho bé Nai nhỏ bắt đầu (=^-ω-^=). Mọi người thấy nên ngược nhẹ hay nặng a~~?? Cơ mà cứ yên tâm. Trình độ viết ngược của Ju tệ lắm. Hẹn gặp lại vào ngày mai :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro