Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày cô đồng ý với hắn
Tối hôm đó cô với hắn hoan ái 1 đêm trắng trợn
Sáng khi cô tỉnh dậy chỉ cảm thấy người mệt mỏi . Lý Hạ An nằm bên cạnh cô đã sớm đi làm
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm 1 lúc sau cô nhìn đồng hồ trên tay
May quá chưa kịp muộn làm
Cô với Lý Hạ An làm cùng 1 công ty . Hắn là cấp trên của cô , cô chỉ là 1 nhân viên văn phòng bình thường
Tan sở cô dạy ngay vào hiệu thuốc tránh thai loại mạnh cô không muốn có đứa bé cùng tên ác ma này
Khi đi lướt qua phòng làm việc của Lý Hạ An cô phớt lờ hắn , nhưng hắn lại chú ý đến cô
" Lại đây "
Quan Mộ Đồng cau mày ý tỏ khó chịu nhưng vẫn đi vào phòng
" Tới đây hầu hạ tôi " Lý Hạ An hứng thú nhìn cô , hắn rất muốn xem , mèo con bướng bỉnh này sẽ làm như thế nào
" Anh đừng quên đây là trong công ty "
" Cũng là lúc tan sở rồi "
" Anh ......... "
Quan Mộ Đồng còn chưa nói hết câu thì đã bị hắn nhấc bổng lên giường hướng cái ghế sopa ngay đó là đặt cô xuống
" A.... đừng "
Anh nhanh tay hơn cô cản trở sự vùng vẫy của cô , ngón tay thon dài nhanh tróng đi vào chiếc áo công sở của cô dần dần đi xuống phía dưới
" Đừng ...... mà " giọt nước mắt như sương mù lăn dài trên đôi má của cô làm hắn càng thêm điên cuồng
" Cô lên nhớ cô là người phụ nữ của tôi "
..............................................
" Tiền này cầm lấy đi " Khi xong anh liền không cho cô mặt mũi đưa cho cô 1 thẻ vàng loại hiếm
" Coi như trả tiền cho việc làm tốt hôm nay của cô "
Quan Mộ Đồng sững người giận đến phát run
Trong cảm nhận của hắn cô là 1 phụ nữ hám tiền như thế sao ?
" Số tiền này anh lấy lại tôi không cần "
" Hừ Quan Mộ Đồng cô đừng quá tự cao "
Lý Hạ An có chút tức giận số tiền này là hắn muốn cho cô đi mua vài bộ quần áo , quần áo cô mặc đã cũ hết rồi
" Tôi ký hợp đồng với anh chứ không có lấy thân cho anh "
" Cô........ " Lý Hạ An kiềm chế cơn tức giận hắn lại cười
" Cô đúng là 1 con đàn bà lẳng lơ trả lẽ phục vụ tôi chưa đủ còn muốn phục vụ em rể tôi , lấy tiền của nó " Thật là 1 người phụ nữ dơ bẩn , không biết cô đã nằm qua bao nhiêu người đàn ông rồi
Hắn cũng đã quên rằng hắn là người đã mạnh mẽ chiếm đoạt đi đêm đầu tiên của cô
" Bốp "
1 cái bạt tai đỏ bừng mang theo giận giữ
' Xin anh đừng có coi thường tôi như thế ? " Dơ sao ? sao hắn không xem lại hắn đi , cô đã phải cắn răng bán thân của mình nhưng cô vẫn có lòng tự trọng của cô
" Uống đi . tôi không muốn cô mang thai con tôi , 1 người phụ nữ dơ bẩn như cô không có tư cách làm mẹ con tôi " Lý Hạ An lấy ra từ trong người 1 túi thuốc màu trắng , đây là thuốc tránh thai
" Lúc nãy tôi uống rồi giờ không cần nữa "
" Hừ cô không uống tôi không tin " Ai có thể biết được người phụ nữ này lòng tham vô đáy thì sao ?
" Anh có biết không loại thuốc này rất có hại cho sức khỏe " Quan Mộ Đồng nắm chặt lấy viên thuốc hướng anh mà nói
" Uống thuốc ngay lập tức " Sắc mặt anh không đổi đưa cho cô 1 ly nước ép cô uống
" Đúng vậy tôi cảm thấy mang thai con của anh là 1 nỗi nhục của tôi "
Quan Mộ Đồng nhìn viên thuốc ngửa đầu uống hết
Uống xong thuốc cô ngơ ngác ngồi trên ghế . Lý Hạ An lấy áo khoác mặc lên người quay sang cho cô
" Hôm nay tôi có 1 cuộc họp cô về biệt thự nghỉ ngơi trước đi "
" Anh đừng có mơ "
" Cô đừng quên tính mạng mẹ cô vẫn đang nằm trong tay tôi đấy "
.........................................
Đã hơn bảy giờ sáng , Quan Mộ Đồng ngồi ăn sáng xong liền đi làm hoàn toàn không có chú ý việc gì
Hôm nay không biết vì sao tên khốn khiếp kia lại muốn tăng thêm việc cho cô như chọc tức cô
Cả ngày thân thể cô bủn rủn , đau đớn làm cô không chống đỡ nổi
Bụng truyền đến cơn đau bụng dữ dội làm cô khó chịu cô cũng không biết vì sao lại bị như thế
Nín thở cô nằm sấp xuống mặt bàn mong giảm cơn đau nhưng vẫn không giứt
Hôm qua hắn cho cô uống viên thuốc kia . Chắc là loại rất mạnh . 2 loại thuốc mạnh uống cùng 1 ngày chắc bây giường nó mới bị như thế
Lya Hạ An đúng lúc này xong việc liếc mắt thấy cô
" Đang giờ làm việc ai cho cô ngủ "
" Tôi chỉ nằm xấp xuống không có ngủ " Nhịn lại đau đớn cô quật cường trả lời hắn
' Phằng "
1 Xấp tài liệu như núi đến trước mặt cô
" Làm xong chỗ này rồi cô mới được về "
Nhìn xấp tài liệu cô hoảng sợ
" Anh yên tâm tôi nhất định sẽ làm xong "
" Vậy thì tốt " nói xong Lý Hạ An bỏ đi
Cuộc trò truyện vừa kết thúc , cô bắt đầu chống cự không nổi , cô vội vàng chạy đi rót 1 ly nước nóng để giảm đau nhưng hoàn toàn không có hiệu quả
Đau đớn cô nhịn lại tôn nghiêm đến trước cửa phòng anh
" Lý Hạ An chúng ta thương lượng 1 chút ,.... tôi " giọng nói yếu ớt của cô vang lên
" Ngoan ngoãn về làm việc của cô đi , nếu không tôi sẽ đuổi việc cô "
" Anh ................"
Cô tái nhợt ấm ức đi về phòng làm việc của mình
Bụng đau đớn làm cho cô càng lúc càng khó chịu, không cẩn thận viết sai một hàng chữ, sửa đi, sửa lại.
Làm sao bây giờ.....
"Hừ, tốc độ của cô thật đúng là để cho tôi bội phục, đây chính là cô làm hay sao?"
"Tôi nói rồi tôi không thoải mái, có thể cho tôi xin nghỉ không? Tiền lương làm thêm tôi không cần, ngày mai tôi sẽ giúp anh làm xong có được không?" cô năn nỉ
"Làm không xong thì ngồi mãi ở đây cho tới khi làm xong mới thôi! Bằng không tôi sẽ để cho cô lại càng không thoải mái hơn!"
Cả một ngày, chua xót mãnh liệt và ủy khuất khiến cho cô suýt nữa đã khóc, nhưng vẫn cố nén, oán hận nhìn anh.
Một tiếng 'Hừ' lạnh, người này ông bên cạnh đã sải bước đi về phía thang máy, dùng vân tay khóa cửa kiếng lại, ôm hận đi thẳng vào trong thang máy, cô gái đáng chết này, cho là giả bộ đáng thương một chút thì vô sự rồi sao?!
Nghe được một tiếng động nhỏ cô mới khẩn trương, cô nhìn về phía cửa kiếng, quả nhiên cửa đã bị khóa lại!
Trời.....Cô thật sự không ra được sao?
Cố nén cơn đau ở bụng đứng dậy nhìn trên khóa điện tử, cô lấy thẻ nhân viên của mình quẹt nhưng cũng không mở được, quẹt mấy lần đều là câu nhắc nhở 'Không có quyền hạn', cô cắn môi, lui về phía sau một bước nhìn cánh cửa kiếng cao lớn trong suốt, nhất thời thấy vô vọng.
Cô không ra được.
Trên gương mặt trắng bệch thoáng qua sự tuyệt vọng, đi trở về, cầm điện thoại lên nhìn lần nữa, vén vén tóc bắt đầu tiếp tục công việc, cô biết hôm nay nhất định phải làm xong, sau đó gọi điện thoại Lý Hạ An thì mới có cơ hội đi ra ngoài, có đau cũng phải chịu đựng, cô không muốn một thân một mình qua đêm ở trong tầng lầu hắc ám lạnh như băng này.
Đêm, càng lúc càng lạnh.
Không có cơm tối để ăn, nước trong máy đun nước cũng sắp bị cô uống hết, cô thống khổ ôm cái bụng càng lúc càng đau, cười tự giễu thân thể này thật là càng gấp thì càng không có sức, nhưng một giây tiếp theo cô liền không cười nổi nữa, một cơn đau quặn giống như xé rách, bắt nguồn từ dạ con, nhất thời khiến cô đau đớn đến toàn thân run rẩy.
Trong tầng lầu to lớn như vậy, chỉ có một bóng dáng nhỏ nhắn mặt trắng bệch cuộn mình thống khổ, viết máy trong tay cô rơi xuống, một vết mực đen chảy dài trên nền nhà.
Quan Mộ Đồng nâng khuôn mặt trắng bệch lên, ngón tay run rẩy cầm điện thoại di động bấm số của Lý Hạ An đây là lần đầu tiên cô gọi điện thoại cho anh, cũng là thời điểm bản thân đau đến không chịu được nữa, nhưng mà chuông chỉ vang lên ba tiếng liền bị cắt đứt.
Anh không nhận.
Không phải là không gọi được, cũng không phải là không có ai bắt máy, là anh rõ ràng nhìn thấy số của cô, nhưng lại cố tình cúp máy.
Một tia hi vọng sau cùng củacôcũng bị dập tắt, ngón tay tái nhợt của cô siết chặt điện thoại di động không biết còn có thể gọi cho ai, cả người co rút trên ghế ngồi, giọng run run thì thầm: "Mẹ.....Con đau sắp chết....."
Giờ phút này là người duy nhất cô gửi gắm tinh thần.
Quan Mộ Đồng chống tay cố gắng đứng lên, quyết định đi tới bên cạnh khóa điện tử gọi điện thoại cho bảo vệ của công ty, nhưng vừa đứng lên liền bị một hồi choáng váng trí mạng, cô vịn vách ngăn, nhưng vẫn không ngăn cản được trời đất bỗng tối tăm, còn có trong thân thể đột nhiên vỡ ra một dòng nước ấm chảy xuống.....
*****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro