Chap 4: Phiền phức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả ngày hôm đó anh đưa Sara cùng Ken đi mua hết thứ này đến thứ nọ. Anh không thể chịu được sự sỉ nhục này, chỉ vì một món đồ chơi rẻ tiền mà anh cảm thấy bị sỉ nhục là không có tiền mua đồ chơi cho con, Gideon được mua đồ chơi và quần áo mới, toàn đồ Sara chọn hết, cô chọn toàn hàng hiệu đắc tiền cho bõ ghét ai biểu anh kiêu ngạo làm gì. Maru ngạc nhiên, không hiểu sao cô rành mọi thứ như thế, thứ nào đồ thật đồ giả cô đều biết luôn, cô chọn rất nhiều món báo hại anh xách đồ muốn rụng cả tay mà không ho he được câu, mỗi lần nói là bị cô chặn họng ngay

Cả gia đình ra khỏi trung tâm mua sắm. Cô đưa Ken đến quán kem, anh nhăn nhở đi theo. Ai ai cũng nhìn ba người. Sara hớn hở gọi kem cho cô và con trai, còn anh cô mặc kệ. Maru mặt đanh lại khi thấy thái độ của Sara liền nói :

- Bà xã à, em ác quá đó, sao chỉ gọi cho hai mẹ con mà không gọi cho anh với

- Ông xã à, thông cảm nha, em quên mất là còn có ông xã nữa , tự gọi đi nhé - Sara nói bằng giọng ngây thơ vô tội, nếu không phải là nơi cộng đồng người thì cô đã bỏ mặc câu nói của anh rồi

Nhìn Ken ăn mà trong lòng cô vui rạo rực. Cũng phải thôi, đây là lần đầu tiên thằng bé được ra ngoài chơi mà

Một đám con gái bu lấy anh như thể là một ngôi sao nổi tiếng vậy, cô nhìn anh nhếch môi cười. Cái mặt anh đúng là có khả năng cua gái thiệt, quán kem chật ních người là người toàn là con gái. Cô và con trai ngồi ở đó nhìn xem anh làm được những gì. Tội nghiệp, đẹp trai cũng là một cái tội, cô nhìn Maru lắc đầu

- Mẹ ơi - Ken nói nhìn cô thắc mắc

- Sao nào con trai ?

- Sao mấy cô đó, chị đó lại vây quanh ba con vậy ?

- Mẹ cũng không biết nữa, chắc tại ba con đẹp trai đó mà

- Mẹ ơi, con muốn ba

- Con qua đó kêu ba đi - Sara mỉm cười nói

- Dạ

Ken xuống khỏi ghế, đi vào chỗ đám đông đang vây quanh ba mình. Cậu bé bon chen chui vào rồi bị đẩy ra

- Cô ơi - Ken kéo váy một cô ả lên tiếng gọi

- Chuyện gì đi chỗ khác, không thấy tao đang bận à ? - Cô ả lên tiếng đẩy thằng bé ra khỏi người mình

Thằng bé ngồi bệt xuống đất khóc ăn vạ, Sara thấy tức quá bèn đứng dậy bế con, thằng bé khóc càng to hơn, ai cũng ngoái nhìn

- Cô làm gì mà con tôi khóc mãi không dứt thế ? - Sara bực mình nhìn cô gái đó lên tiếng

Sara xoay người hướng về hướng mấy cô ả vây quanh anh mà chửi :

- Làm gì bu lấy chồng người ta như chó bu thịt thối thế ?

Maru thấy con khóc thì ra sức đẩy lũ yêu tinh đó rồi chạy đến bế con từ tay cô dỗ dành

- Ken của ba, ngoan nào, mẹ Sara và ba Maru thương nhiều, nín đi con

Sara xuýt sặc vì lần đầu tiên thấy anh dỗ dành con, thằng bé nắc nhẹ dần rồi nín hẳn

Anh quay lại cô gái vừa nãy, nhìn bằng ánh mắt tóe lửa, như muốn xông vào rạch vài rạch hay đấm vào đấm cho cô ả chết luôn. Cả đám con gái có rúm lại, không ai dám ho he gì khi nhìn thấy anh bế con, thằng bé được ba mình bế một lúc rồi ngủ. Sara ra hiệu đưa con cho cô. Maru nhất quyết không chịu, cô trừng mắt, gắt lên :

- Anh định bế con kiểu đó à ? Có ai bế con ngủ như anh không, đưa con đây

Anh miễn cưỡng đưa con cho cô

- Đi về, ở đây để đám gái đó ngắm nhìn à - cô khinh bỉ nhìn đám gái rồi quay qua Gray nói

Maru đưa mẹ con cô về đến nhà, cô bế con lên phòng, anh thì bê đống đồ vào nhà, người làm ra đỡ anh thì cô ngăn lại, ai cũng nghe cô răm rắp

Anh khổ sở chuyển đống đồ vào phòng Ken. Cô đắp chăn cho con rồi đi ra ngoài về phòng mình. Phòng cô và anh khác biệt nha. Cô chốt cửa trong, anh muốn vào cũng không vào được, cứ đứng ngoài và gõ cửa

- Đừng có phiền tôi, tôi đang mệt đó, đi mà lo cho mấy con bồ nhí của anh đi - cô hé cửa nói rồi đóng cửa một cái rầm

- Cô ... - anh tức không thể nói lên lời phi thẳng vào phòng đập phá đồ, thay bộ đồ rồi ra khỏi nhà

Sara biết nhưng mặc kệ, anh muốn đi đâu thì đi, chả liên quan gì đến cô cả

Sara vào phòng tắm, tắm xong rồi qua phòng con trai nằm xuống bên cạnh. Đến nửa đêm thì nghe dưới nhà có tiếng nói um xùm, sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của con nên cô đi ra ngoài, xuống dưới nhà cô nhìn thấy anh cùng 3-4 cô gái đang đi vào nhà, vừa đi vừa la hét lải nhải. Sara lắc đầu mím môi, mặt lạnh nhìn ra, với tay bật điện. Maru nheo mătnhìn cô rồi nhếch môi cười, mấy cô gái ăn mặc hở hang mặc cho anh sờ anh bóp, mấy cô gái đó trưng bộ mặc khinh bỉ nhìn Lucy

- La hét đủ chưa ? Đủ rồi thì dắt nhau về phòng mà phang phập gì mặc kệ, đừng có la hét làm con trai tôi thức giấc tôi giết hết các người đó - Sara lạnh lùng nói rồi quay lưng đi lên trên

- Đứng lại - Maru hét

- Tôi đã nói là không là hét mà - Cô nghiến răng nhìn Maru nảy lửa

Sara lừ mắt qua đám con gái khinh khỉnh nói :

- Các cô bịt cái mồm anh ta lại đi, đút gì vào đó cho hắn không la hét cái gì cũng được tôi mặc kệ

Nói xong, cô xoay chân bước lên lầu

- Tôi bảo cô đứng lại mà - anh nói

- Cạnh anh có bốn cô em xinh tươi rồi đó, tôi không rảnh nha, tôi còn phải xem con tôi như thế nào nữa ... À nhắc anh luôn cẩn thận với các loại hàng đấy, tránh hàng giả hàng nhái kém chất lượng, rồi đến lúc hối hận không kịp - nói xong cô quay lưng bước nhanh lên phòng, bỏ mặc anh cùng mấy con bồ đứng trơ ra đó, câu nói của Sara rất rõ ràng, Sara không coi anh và mấy con bồ ra gì mà

- Lên phòng đi anh - mấy cô ả nũng nịu với anh

- Cút, cút ngay ra khỏi nhà - anh thoát tay ra khỏi mấy cô bồ rồi chỉ tay ra ngoài cửa

- Anh à ...

- Phắn, phắn ngay, không là tôi đạp ra cửa đó - anh loạng choạng nói

- Anh cẩn thận ...

- Tôi bảo cút mà ? Có nghe không ? - Maru mắt đỏ lừ nhìn mấy cô ả

Mấy cô ả dắt díu nhau ra cửa, ấm ức vì cô vô cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro