Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế kỉ 21..
-Vô Tâm...nếu có kiếp sau để ta bù đắp mọi thứ cho nàng...để ta yêu nàng..
Tôi tên Minh Diệc là giám đốc của tập đoàn giải trí Tâm Niệm.Trong suốt 18 năm cuộc đời tôi luôn tìm kiếm một hình bóng hư ảo của người con gái tên gọi Vô Tâm.Mỗi khi tôi nghĩ tới cô ấy là tim lại đau và câu nói đó cứ xuất hiện trong đầu tôi thôi thúc tôi phải tìm cô gái đó.Nhưng sao bao năm tìm kiếm kết quả vẫn bằng không.Có lẽ là tôi ảo tưởng nhưng tôi vẫn cố chấp tìm kiếm con người không có thật ấy.
Nhà hàng The Moon..
-Tâm Tâm bắt đầu đi.
Một chàng trai tuấn tú đỡ cô gái xinh đẹp ngồi xuống cạnh chiếc đàn piano.Cô gái mỉm cười dịu dàng,tay cô lướt trên từng phím đàn một cách điêu luyện.Nếu không chú ý kĩ người ta sẽ không nhận ra cô ấy bị mù hai mắt.
-Vô Tâm tôi tìm được em rồi.
Tôi ngơ ngác nhìn cô gái đánh đàn.Chính là người này,người con gái tôi muốn tìm.Cảm giác tim tôi muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.Tôi chạy lại ôm cô ấy vào lòng với sự mừng rỡ.
-Tránh ra.Hạo Minh anh đâu rồi.
Cô gái hoảng hốt la thất thanh.Cô giơ tay tìm kiếm người tên gọi Hạo Minh kia.Hình như..cô ấy chán ghét tôi và sợ người khác chạm vào mình.
-Anh đây.Không sợ,chúng ta về nhà.
Chàng trai tuấn tú ôm cô ấy vào lòng rồi họ cất bước khỏi nhà hàng.Lòng tôi đau như bị ai bóp chặt.Không sao tôi sẽ không bỏ cuộc tìm được cô ấy đã là hạnh phúc lắm rồi..
-Vô Tâm anh sẽ yêu em bù đắp tất cả cho em.Ngoài Vô Tâm,Minh Diệc không cần ai nữa...Lần này để anh theo đuổi em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vôtâm