CHAP I: Chiều Mưa Hè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đăng, a nhìn nè, mưa rồi, ướt áp nhưng a biết ko nó có thể lm nguội đi nỗi lòng đấy! "
" E yêu mưa vậy s? "
" Ukm, e yêu mưa như e yêu a vậy! "
* * * * * *
Ngoài trời mưa tầm tã gợi lại cho tôi câu ns ngày nào của e. Nhớ lại cx đủ để tôi cảm thấy ấm lòng hơn bao h hết . Thực sự tôi ghét mưa lắm, vì nó ướt áp và lạnh lẽo biết bao.
Tôi vẫn nhớ cái ngày mà tôi gặp e, đó cx là một chiều mưa hè .
Tôi lao nhanh giữa đại lỗ penka, trong trí óc của tôi h chỉ là một màu đen, trống rỗng . Thực sự tôi chỉ biết mình đag lao nhanh vào khoảng ko vô định. " KÉT " . Một tiếng phanh tàn khốc như muốn xé nạt lòng ng vang lên. Chiếc xe mất lái quay một vòng rồi đâm sầm vào bước tường phong rêu. Tôi dần đánh mất trí thức chìm vào cơn mê.
Sau cơn mê, tôi cố mở đôi mắt nặng trĩu nhìn mọi vật thì thấy đây là bệnh viện. Một sự chán ghét, hận thù bỗng dâng lên trong tôi. " cạch " tiếng cửa phòng mở ra, một bóng ng cao, gầy ,khuôn mặt trẻ con, da trắng, từ cậu tỏa ra những tia ấm áp trái lại vs tôi. Cậu bước đến bên tôi và cười:
- Tỉnh rồi s? Tg bạn này của cậu cứ tưởng phải tốn tiền tang rồi đấy
- Ha thì ra chỉ đc cs thế!
- Chuyện, mà s lại lái xe như thế, tính tự vẫn à, nếu tự vẫn thật thì số cậu đen rồi. Trời ko cho đâu!
- Đương nhiên là ko muốn rồi, công nhận trời cs mắt đã cho tôi sống để dìm hàng cậu mà! Hêhêhê
- Cái tg này... cậu... ko ns vs cậu nữa. Nhưng là chuyện j mà cậu lại như vậy?
- ko cs j, thích thôi.
- mãi sống như thế s, cô ta ko xứng.
- biết là vậy nhưng... Ko mình sẽ thay đổi. Trần Hoàng Hải Đăng đã chết kể từ giây phút này về sau mình là Kio. Cuộc sống ms bắt đầu!
- Hãy hạnh phục hơn nhé tôi chỉ mong cậu sẽ đc hạnh phúc chỉ thế thôi
- Chúng ta mãi mãi là bạn tốt, cho nên h bạn tốt giúp mình lm bài tập nha!?
- Hả!!????
- Chỉ cs một chồng thôi mà,bạn tốt nhá!??
- Nhưng....
- Miễn nhưng nhị, cứ thế đj, h thì mình đi ngủ, lúc mình dậy chưa xong thì đừng hỏi s ác ná!
- Ơ...
Một năm sau, ( phần này vani xin phép kể để tiện cho nhìu chi tít ná )
"Trong đôi mắt a là nỗi buồn ,nhẹ nhìn e đj bên ai kia. Lòng a cs thấy đau ko, hay a chỉ hững hờ. Đã cs lúc e thấy đôi mắt vô tâm của a ánh lên tia hy vọng nhìn e, bỗng lòng thấy ấm áp hơn. H e chỉ mong thời gian lm ơn dừng lại. Dừng lại nơi đây để e đc ns câu y thg... "
Trong căn phòng màu trắng lạnh.lẽo đau thg , giọng hát trong trẻo ấm áp lòng ng của một cô gái khẽ cất lên như đag kể về cuộc đời mình. " Cốc...Cốc...Cốc..." Tiếng gõ cửa khẽ vang lên
- Mời vào - giọng ns thanh nhẹ ấm áp cất lên
Cánh cửa mở một thân hình cao to nghiêm nghị cùng khuôn mặt đôn hậu và ánh mắt cs sự mệt mỏi vì thời gian nhưng vẫn nhìn cô đầy y thg
- Con gái, chúng ta đi thôi, mẹ chờ con đấy.
Cô quay lại mỉm cười ng đàn ông, trong đôi mắt ánh lên tia hạnh phúc
- Ukm, đj thôi ba con chờ suốt à. Hihi
- Con gái ngoan, con đẹp lắm đấy. Thế nào mẹ cx sẽ rất ngạc nhiên cho xem.
- Ba ,thật ạ
- Ukm
Mặt khác, trong một căn phòng đc phối hợp bởi gang màu trắng đen xám vô cùng lạnh lẽo và cao ngạo
- Ko là ko, con ns rồi ko bao h con đj đến những nơi như thế. Nếu muốn ba mẹ đưa a hai đj đj, con ko đj.
- Cái tg này chiều con quá nên con hư rồi.
- Con à, ba mẹ cx ko muốn lm khó cho con nhưng buổi tiệc này rất quan trọng cả hai đưá đều phải đi.
- Ko đi là ko đi, con ns hoài mà ba mẹ ko hiểu s?!!
- Nếu con ko đi thì ko s nhưng ba ns con này phòng đen lâu r chưa cs ai vào, nó bám bụi r đấy.
- Ai dô, s con lại cs thể bỏ lỡ buổi tiệc tuyệt vời này chứ. Ba mẹ và anh cứ xuống nhà con thay quần áo r xuống ngay.
- Ha ha ha, vậy a và ba mẹ chờ e dưới nhà ná
- Quản gia peck mang quần áo vào cho Kio đj
- Dạ vâng thưa phu nhân.
" Rầm " cánh cửa gỗ trắng đóng lại ...
( P/ s : Đây là lần đầu Vani viết chuyện mong mn hãy đọc r đưa ra nhận xét để vani rút kinh nghiệm nha. Mn hãy ủng hộ Vani ná! ak quên cái phần giới thiệu nv Vani ko viết vì muốn trong khi viết chuyện sẽ để thân phận nv dần lộ ra )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro