Vô tình gặp được anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ghét môn văn và môn hóa cực kì. Tôi giỏi văn và ngoại ngữ và rất thích học tiếng anh
Ba mẹ tôi đều làm kinh doanh dưới tôi là em trai 8 tuổi.
Giới thiệu sơ sơ để mọi người biết thôi giờ qua chủ đề chính
Tôi gặp anh ấy trong học kì 2 của lớp 12, trước tết khỏang một tháng hôm đó là chiều chủ nhật tôi về nhà mẹ nhờ tôi ra ngã ba mua hộ bó nhang và chụp ly nhỏ.
Trên đường về gần tới nhà thấy một chiếc xe con đi ngược với mình nên tôi lật đật tấp vào sát lề đường như người tính không bằng trời tính chiếc xe đang lăn bánh thì lăn lên vũng nước bên kia nước từ từ dội lên người tôi.
Sau tiếng á thật thanh với 1 góc 90 độ tôi tiếp đất gọn gàng và chụp li văng ra tôi hỏang hốt cũng văng theo và hay chưa kìa còn duy nhất một cái lành lặn.
Chưa định hình thì chiếc xe con dừng lại cách tôi một đoạn một người con trai mang quân phục công an bước xuống.
Cái tính ngang tàn trời đánh của tôi cũng chẳng thèm nhún nhường trước vẻ đẹp cao ráo của nam thần trước mặt.
Tay xoa đầu gối tay vảy vảy nước trên người.
- Ủa anh không thấy vũng nước sao? Người ta đã né qua rồi thì đi chậm chậm thui.
- Anh xin lỗi, bé có sao không?
- Bé không sao, chỉ trầy da tróc vảy hư xe đổ đồ thui.
Ngiến răng, kéo giọng đanh đá:
- Anh xin lỗi, anh không để ý vũng nước.
- Sao cơ cái vũng nước chà bá ra đó mà anh kêu không để ý sao?
Anh đang lái xe trên đường chứ có phải lái canô trên biển đâu.
- Ừ!!! Anh xin lỗi, để anh dựng xe lên nhé.
Tôi đứng qua một bên cho anh ta dựng xe lên và bó nhang cùng cái li còn lại
Chưa kịp để anh ấy nói gì tôi cằn nhằn:
- Bể hết trơn rồi, đường nào về cũng bị mắng cho coi.
- Để anh đền lại cho bé hử.
- Vậy anh chạy xuống ngã ba mua lại đi, tiện thể mua luôn bó nhang vì nó cũng ướt hết rồi, không chút chằng chừ anh
Anh ấy nhìn tôi ngơ ngác
- Em đau chân rồi không đi nữa anh đạp xe đi mua đi.
Lại ngơ ngác và ngạc nhiên:
- Sao vậy anh không biết đi xe đạp àk? Hay là không biết chỗ mua, anh cứ chạy tới ngã ba thấy tiệm tạp hóa Vân Hoa ấy.
- Ừ!! Không để anh đi mua cho.
- Anh cầm cái li này xuống nói họ lấy một chục cái ly như lọai này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro