Chap 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dinh thự Jang gia
"Tiểu thư sao lâu vậy? Em chờ nãy giờ" Mina rối rít chạy theo lưng cô và Wonyoung  vào phòng "Em chuẩn bị hết rồi nè" Mina để cái hộp y tế lên giường cho họ.
"Được rồi, em ra ngoài đi" Yujin gật đầu ra hiệu cho nó, Mina khép cửa lại để không gian riêng lại cho cả hai.
"Jin à" Wonyoung  khẽ gọi
"Im" Yujin nạt và bắt đầu tháo mảnh vải trắng ra, máu vẫn còn chảy chút ít. Yujin bắt đầu từng bước sơ cứu, rửa sạch vết thương cho cô, thoa thuốc và băng kỹ càng lại, xong xuôi Yujin dọn dẹp những thứ dơ quăng vào sọt rác trong nhà tắm. Quay ra thì Wonyoung  đã nằm im phăng phắc như chú cún con cụp tai khi bị chủ la. Mặt Yujin hầm hầm làm tiểu thư Jang phải cúi gầm mặt xuống, hai ngón tay di di vào nhau tỏ vẻ biết lỗi.
"Jin nói với em Yiren là bạn gái Jin hồi nào?" Cô quay lưng ngồi trên giường không nhìn Wonyoung  nhưng cô biết Wonyoung  đang nhìn vào lưng mình "Không phải Jin bắt em hoàn lương nhưng mấy chuyện đánh nhau cứ để những người khác làm thay được rồi, bộ em muốn bị bầm dập rồi bị thương đến liệt giường mới chịu hả?" Yujin  bắt đầu lớn tiếng "Còn chuyện ở thư viện nữa, em đi chung với tên đó là sao? Em nói không quen biết cô ta mà đi chung, lại còn nắm tay nữa, em thích lắm phải không?" Bây giờ cô không thể kiềm chế lại được nữa rồi, bao nhiêu bực tức từ nãy đến giờ, cô tuôn ra một tràng dài.
"Jin à~, đừng giận mà" Wonyoung  bò đến choàng tay ôm lấy eo cô, chiếc má phúng phính thì cạ lên cạ xuống vai của Yujin "Em không cố ý bị thương mà, tại tên đó đánh lén Mina nên em....còn cô Gayoung kia em đã nói là không có gì mà. Cô ta chỉ giúp em đến thư viện tìm Jin thôi, em không có liên lạc gì với cổ hết, Jinie đừng giận nữa nha" tiểu thư Jang càng ngày ôm càng chặt, cả thân người Wonyoung  tựa sát vào lưng Yujin, không ngừng lắc qua lắc lại năn nỉ Yujin.
Còn về phần Yujin, cô cảm thấy nguồn điện 1200W đang chạy dọc sống lưng mình, khi Wonyoung  vô tình (hay cố ý) ép chặt ngực vào lưng mình, cô có thể cảm nhận rõ mồn một nhịp đập trái tim Wonyoung  đang dồn dập. Bao nhiêu bực dọc nãy giờ đều bay đi đâu mấy tiêu, thay vào đó là cảm giác nóng hừng hực khắp cơ thể, mồ hôi tuôn như mưa.
(Ôi chúa ơiiiii.....Nếu cô ấy mà còn sát nữa thì con sẽ nhìn thấy ngài ngay lập tức đấy. Không Yujin, mày phải giữ hình tượng chứ, mày phải chứng tỏ cho cô ấy biết mày là một seobang mạnh mẽ, nếu bây giờ mà xìu thì cô ấy thế nào cũng tái diễn lại chuyện vừa rồi, không thể dễ ngã quỵ trước cô ấy được) Yujin tự trấn an mình, hai tay vỗ bốp bốp vào mặt (Ok...Bình tĩnh nào....Hít ra thở vào, í lộn. Hít vào thở ra mới đúng chứ...)
"E hèm, biết rồi. Nhưng đừng ôm chặt quá làm sao Jin thở"
"Xin lỗi" Wonyoung  từ từ thả tay ra, nằm dài trên giường ôm chặt gối quay lưng về phía Yujin, môi thì chu chu ra, má thì cứ phồng lên giận dỗi.
Cộp...cộp, cộp...Bốp" Wonyoung  đang giận vì Yujin  dám từ chối mình thì đột nhiên nghe tiếng động lạ nên quay lại
"Aaaaaaaa......Jin đang làm gì vậy??? Sao tự nhiên lại đập đầu vào tường???" Wonyoung  vội chạy lại gần Yujin, tay không ngừng xoa xoa cái trán đang sưng của cô ấy.
"Jin sao vậy? Sao lại tự làm đau bản thân chứ?" Tay thì xoa mà miệng thì cứ liên tục trách móc.
(Làm sao mình có thể nói chính cô ấy là nguyên do gây ra những hiện tượng quái đản trong mình chứ, rằng cô ấy rất cute quá đáng yêu. Và kêu cô ấy làm ơn dừng lại những hành động dễ thương đến chết người đó. Ôi không, chắc cô ấy sẽ nghĩ mình thật dở hơi) Yujin chỉ biết cười trừ với đống suy nghĩ hỗn độn trong đầu.
"Lần sau đừng tự làm đau mình như vậy nữa nha" Wonyoung  nói với Yujin, đặt một nụ hôn nhẹ lên cái trán đang sưng của cô ấy. Cả hai người ước gì thời gian ngọt ngào này dừng lại, bao nhiêu mệt mỏi phiền muộn đều tan biến hết.
"Còn về Yiren, Jin không có ý hì nữa hết, cũng không có hẹn hò đâu, đừng có ghen bậy bạ" Đột nhiên Yujin lên tiếng
"Uhm biết rồi, mà tối nay Jin có đi không?"
"Đầy tháng con chú sáu phải không? Không đi chắc họ để Jin yên"
"Yeahhh" Wonyoung  reo lên, nhảy phốc lên đùi Yujin, câu lấy cổ cô kéo xuống hôn vào môi một cái rõ kiêu
"A! Sao Jin không chịu nhổ lông mày, nhìn nó mọc tùm lum hết rồi này"
"Đâu có đâu, Jin thấy ổn lắm mà, em đừng có nhổ bậy đau lắm"
"Không đau đâu, Jin đừng lo, em tự nhổ hoài à" Không đợi Yujin đồng ý, Wonyoung  đã nắm tay cô kéo vào phòng tắm. Lát sau từ bên trong phòng phát ra những âm thanh rất ư là.....
______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro