vo tu thien thu q21c10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

VÔ TỰ THIÊN THƯ

NGUYÊN TÁC : CLOSEADS

DỊCH THUẬT : BUDDY.VN (http://WWW.FORUM.BUDDY.VN)

TẬP 21

CHƯƠNG 10 : MÀU XANH NGUYÊN LỰC(HẠ)

NGƯỜI DỊCH: VÔ SONG

Spoiler for .:

Trong lòng Vũ Ca cũng chấn động, bật thốt lên: " Nghiêm Tiểu Khai!"

Tiểu Khai quay đầu, nhìn nàng cười, hàm răng và máu tươi nơi khóe miệng tuôn ra, nhìn qua vô cùng kinh tâm động phách, Vũ Ca chỉ cảm thấy trái tim chưa từng nhảy nhanh đến như vậy, nàng vốn hy vọng Tiểu Khai chết đi, giờ phút này lại bất giác siết chặt nắm tay, ngay cả ánh mắt cũng không nháy một chút nhìn chiến trường, trông mong Tiểu Khai có thể một gậy đập thẳng vào đầu đối thủ, đem đối phương đánh chết ngay đương trường.

Bốn vị chân nhân xa xa nhìn, tám bàn tay đều nắm bắt kiếm quyết, vốn mỗi người đều muốn rút kiếm tương trợ, nhưng chứng kiến giờ phút này, lại mỗi người đều buông tay ra, khẽ thở dài.

Trong lòng bọn họ hiểu được, loại chiến đấu trình độ này, sớm không phải bọn họ có thể nhúng tay, chỉ sợ là bị bám trận gió, cũng đủ đưa bọn họ đánh thành bị thương nặng.

Diệt Ma Thần cười ha ha, động tác trên tay lại nhanh như bão tố, ngạnh sanh hướng đầu Định Thiên Côn chụp qua một chưởng, Tiểu Khai chỉ cảm thấy trái tim chấn động một cái, quả thật giống như nổi trống, Diệt thần lực xâm nhập thân thể, giống như mang theo tiết tấu quỷ dị, không ngừng ở trong cơ thể chấn động, phá hư toàn bộ thân thể của mình, hắn há miệng, một ngụm máu tươi ói ra ngoài, bắt đầu là màu đỏ, sau lại biến thành màu đen. Vũ Ca xa xa nhìn thấy, bàn tay siết càng chặt, nước mắt không biết vì sao rốt cuộc nhịn không được đầm đìa chảy xuống.

Máu trong cơ thể Tiểu Khai dọc theo kinh mạch nhanh chóng lưu động, bị cỗ Diệt thần lực không ngừng khu đuổi, rốt cuộc " hoa" một chút, phá tan hàng rào, ở ngay ngực mở một đạo lỗ hổng, một cỗ máu tươi nhất thời bão táp mà ra, phương hướng, chính là đối diện Di Lạc Chi Tâm lục quang lóng lánh!

Một cỗ bao hàm máu tươi tinh hoa cuối cùng của Tiểu Khai, cứ như vậy bị buộc đi vào Di Lạc Chi Tâm.

Ý tưởng của Diệt Ma Thần rất đơn giản, trái tim là khí quan yếu ớt nhất của nhân loại, làm cho máu tuôn vào tim, thì là phải chết trong tích tắc, có thể hắn tuyệt đối không tưởng được, trái tim Tiểu Khai sớm không phải là trái tim bình thường, mà là bao hàm công pháp cao nhất vũ nội, đại biểu ngũ giới lực lượng cảnh giới cao nhất một viên Di Lạc Chi Tâm!

Cỗ máu tươi này nhất thời vọt vào, Di Lạc Chi Tâm nhất thời tỏa ánh sáng rực, hào quang này không phải là màu sắc gì của bảy màu thường thấy, mà là thuần túy màu trắng, giống như thái dương mãnh liệt chói mắt, mà ngay cả Diệt Ma Thần màu vàng đồng tử thế nhưng cũng chống đỡ không được, theo bản năng bưng kín ánh mắt.

Trong quang mang liệt dương này, Di Lạc Chi Tâm bỗng nhiên nhanh chóng xoay tròn lên, một luồng lũ hào quang màu xanh biếc ở trong lốc xoáy lắc lư kích động, chuyển tới cực bỗng nhiên ảm đạm, sau đó lại mạnh mẽ sáng ngời, nhưng giờ phút này quang mang sáng lên, cũng không còn là màu xanh biếc, mà biến thành như thanh u ma trơi!

Tiểu Khai trong cơ thể những kinh mạch bị hao tổn lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ mà đang khôi phục, tất cả khí lực cùng ý thức trở về trong óc, hắn lẳng lặng đứng nơi đó, màu xanh trên người hừng hực thiêu đốt giống như ngọn lửa, hắn mở to mắt, mà ngay cả trong mắt đều mang theo ánh sáng thanh u, nhìn qua, tràn ngập quỷ dị làm cho người ta sợ hãi.

Giờ phút này Tiểu Khai tuy rằng quỷ dị không giống loài người, nhưng Vũ Ca lại mỉm cười, chẳng biết tại sao, chỉ cảm thấy trái tim đang kinh hoàng rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngay cả hai bàn tay cũng chậm rãi buông ra, trong lòng lăn qua lộn lại chuyển một ý niệm: " Lúc này đây...Nghiêm Tiểu Khai hắn...hẳn là thắng a?"

Diệt Ma Thần chậm rãi mở to mắt, trong biểu tình mang theo vẻ trịnh trọng: " Đây là công pháp gì, dấu hiệu khi thăng cấp, cư nhiên ngay cả ta thân là ma thần đều có điểm không dám nhìn thẳng?"

Tiểu Khai làm sao chịu nói, nâng Định Thiên Côn, cười nói: " Chúng ta lại đánh tiếp!"

Diệt Ma Thần lại lắc lắc đầu: " Cho dù ngươi có thăng một bậc, cũng không phải đối thủ của ta, ngươi thân là tam giới sinh linh, vĩnh viễn sẽ không hiểu được thần cùng với sinh linh khác có lực lượng chênh lệch lớn tới bao nhiêu, đó là ranh giới mà cả đời các ngươi cũng khó vượt qua được."

Hắn chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay hắc khí lượn lờ: " Ngươi đã chậm trễ rất nhiều thời gian của ta, hiện tại, trò chơi chấm dứt, ngươi phải đi chết đi!"

Những lời này bắt đầu còn chậm rãi, nói đến mặt sau, lại biến thành một tiếng quát lớn, trong lúc hét vang, thân thể cao lớn của Diệt Ma Thần nhanh như thiểm điện đánh tới, hai bàn tay đen tuyền, trong chớp mắt đã sáp tới ngực Tiểu Khai: " Nghiêm Tiểu Khai, ta phải đào ra trái tim ngươi, nhìn xem đến tột cùng là có thứ gì cổ quái!

Tốc độ Tiểu Khai cùng phản ứng so với trước khi thăng cấp đề cao chừng thập bội, khó khăn lắm mới đuổi kịp tốc độ của Diệt Ma Thần, hai tay ngạnh sanh bắt lấy hai tay của đối phương, toàn thân thanh quang dâng lên mà ra, dùng hết toàn thân lực lượng bẻ mạnh!

" Lạch cạch!"

" Răng rắc!"

Diệt Ma Thần tay phải bị hắn ngạnh sanh xoay bẻ gãy, mà tay trái Tiểu Khai cũng bị hắn ép gãy, hiện ra vẻ vặn vẹo mất tự nhiên.

Một chiêu này, hai người cư nhiên bị phế một bàn tay, lực lượng ngang nhau.

Thân hình Diệt Ma Thần giống như quỷ mị thối lui, tay trái cầm tay phải : " Răng rắc" một tiếng, bẻ lại tay phải, Tiểu Khai cũng đồng dạng " răng rắc" một tiếng, đem cổ tay trật khớp sửa lại.

Đồng tử màu vàng của Diệt Ma Thần càng dày đặc hơn, hắn thẳng nhìn Tiểu Khai, chợt lắc đầu, trầm giọng nói: " Ngươi phản kháng là vô ích, Sát Thần không gian của ta, chân huyễn cảnh có thể sát thần, không có chân huyễn cảnh, cũng có thể giết chết hết thảy phi thần tồn tại." Hắn dừng một chút, bổ sung: " Sở dĩ giết không chết thần, chính là bởi vì thần là bất tử bất diệt, nhưng dù là Chư Cát Thần Hầu, ở trong này cũng không phải là đối thủ của ta, bởi vì..."

Hắn mỉm cười, nói từng chữ: " Ở trong này, thực lực của ta là vĩnh viễn không cạn!"

Lời này nói xong, giống như toàn bộ thiên địa đều nổ vang một chút, tử khí bốn phía càng đậm dày, trên người Diệt Ma Thần lại bỗng nhiên đằng lên ngọn lửa màu đen hừng hực!

Đây là Diệt thần lực ngưng tụ đến cực hạn thị giác trạng thái, giờ phút này Diệt Ma Thần chân thật lực lượng tăng lên một ngàn lần mới có thể đạt tới hiệu quả làm cho người ta sợ hãi!

Hắn nói đúng vậy, ở trong này, đích xác ngay cả Chư Cát Thần Hầu cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn cũng không có nói cho Tiểu Khai nghe một sự thật: Chính là Chư Cát Thần Hầu hoàn toàn có thể ở trước khi hắn triển khai được Sát Thần không gian mà đánh cho hắn chết khiếp.

Chẳng những là Chư Cát Thần Hầu, ngoài ra còn có Phượng Hoàng Thần, Bàn Cổ, Cửu Thiên Huyền Nữ, Thiên Ma, Phi Thần cũng có thể trước khi hắn triển khai Sát Thần không gian mà đem hắn đánh thành trọng thương, trên thực tế, nếu luận cường độ thần lực, hắn ở trong thần ma hai tộc, chính là đếm ngược.

Một người duy nhất còn yếu hơn hắn là Phá Hư Thần, sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mà một người duy nhất không có sự chiến đấu là Trí Tuệ Thần, lại đủ dùng trí tuệ siêu nhân làm cho hắn ngay cả muốn đến cũng không đến gần được, cho nên khách quan mà nói, không gian này của hắn tuy rằng ngưu bức, điều kiện tiên quyết là phải nhất định đem đối phương nhốt vào trước mới được.

Mặc kệ như thế nào, giờ phút này Tiểu Khai đang ở bên trong, đối mặt thực lực tăng lên một ngàn lần Diệt Ma Thần, quả thật ngay cả nửa điểm cơ hội đều không có, trong ánh mắt kinh hãi tột cùng của Vũ Ca, thân hình Diệt Ma Thần chậm rãi tới gần, một bàn tay đã nắm qua ngực Tiểu Khai, động tác của hắn tuy rằng thong thả, nhưng Tiểu Khai ngay cả chút chống cự cũng không có, mặc hắn ra sức vận công như thế nào, thì bàn tay kia vẫn vươn tới, hướng ngực của Tiểu Khai ngay Di Lạc Chi Tâm đang lòe lòe sáng chộp tới!

Lúc này đây, Tiểu Khai thật là không thuốc nào cứu được...

Lại là lúc này, lại xuất hiện biến hóa lớn nhất hôm nay!

Một lần nổ vang, kinh thiên động, phô thiên cái, theo Sát Thần không gian bốn phương tám hướng oanh long long truyền qua, liề phảng phất có người đang cài toàn bộ không gian bên ngoài tới mấy vạn tấn thuốc nổ, sau đó đồng thời giật mạnh kíp cho nổ.

Lần nổ này, mà ngay cả thân hình đang định trụ của Diệt Ma Thần giờ phút này, toàn thân kịch liệt run rẩy lên, bàn tay vươn tới ngực Tiểu Khai nhất thời thu hồi, hắn rất xa độn ra ngoài chừng hơn ngàn thước, sau đó há miệng " phốc" phun ra ngụm máu tươi đen nhẻm, phẫn nộ quát: " Súc sinh, ngươi cư nhiên dám làm hỏng chuyện tốt của ta!"

Lời này nói xong, bàn tay hắn hư không tìm kiếm, giống như bắt được cái gì, dùng sức bóp mạnh.

Trái tim Tiểu Khai nhảy như nổi trống, khó tin nhìn lồng ngực của mìn, cách đó không xa, Vũ Ca thần tình nước mắt nhào lại muốn ôm Tiểu Khai, mà Bác Học chân nhân đã hét vang liên thanh khàn đặc rống to: " Tiểu Khai, đánh hắn, đánh hắn a!"

Trí tuệ của Bác Học chân nhân sớm xâm nhập vào nội tâm Tiểu Khai, trong nháy mắt, tuy rằng Tiểu Khai còn chưa biết ý tưởng của Bác Học chân nhân, lại không chút do dự vận khởi tất cả lực lượng toàn thân, thúc đẩy màu xanh nguyên lực, giơ lên Định Thiên Côn, phát ra một kích mạnh mẽ nhất đời!

Một côn này, chính chính dừng trên đầu Diệt Ma Thần, Diệt Ma Thần không kịp tránh, ngạnh sanh bị một gậy, sau đó " ba" một tiếng, đầu của hắn nhất thời bị đánh bẹp xuống một khối, máu đen óc trắng nhất thời từ da đầu chậm rãi trào ra, thân hình Diệt Ma Thần hơi hơi nhoáng lên một cái, bàn tay đang ở trạng thái bóp mạnh chợt buông ra, hắn chậm rãi quay đầu lại, dùng ánh mắt khó tin nhìn Tiểu Khai, sau đó ngã quỵ.

Tử khí bốn phương tám hướng nhất thời giống như gặp được cuồng phong, bị thổi tứ tán, trong phút chốc tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, trước mắt mọi người sáng ngời, nhất thời thay đổi một phen cảnh tượng.

Thủy quái, thực vật, khe nứt của trời, nước sông, nơi này chính là đáy Thiên Hà lối vào Cửu Thiên Chi Môn, thân hình cao lớn của Diệt Ma Thần té trên mặt đất, mà bên cạnh còn có một cái bóng như núi khổng lồ đang nằm rạp trên đất, chính là cự ngao.

Cự ngao vẻ mặt uể oải, đầu thò dài ra, còn chưa thu hồi, cứ như vậy sụp dưới đáy sông, toàn thân hình giống như xụi lơ hấp hối, bốn chân nó còn nhuyễn động, toàn bộ thân hình đối diện Diệt Ma Thần, mà Diệt Ma Thần còn đang thò tay vươn tay phương hướng của nó.

Tiểu Khai nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra. Trong lòng Vũ Ca cũng chấn động, bật thốt lên: " Nghiêm Tiểu Khai!"

Tiểu Khai quay đầu, nhìn nàng cười, hàm răng và máu tươi nơi khóe miệng tuôn ra, nhìn qua vô cùng kinh tâm động phách, Vũ Ca chỉ cảm thấy trái tim chưa từng nhảy nhanh đến như vậy, nàng vốn hy vọng Tiểu Khai chết đi, giờ phút này lại bất giác siết chặt nắm tay, ngay cả ánh mắt cũng không nháy một chút nhìn chiến trường, trông mong Tiểu Khai có thể một gậy đập thẳng vào đầu đối thủ, đem đối phương đánh chết ngay đương trường.

Bốn vị chân nhân xa xa nhìn, tám bàn tay đều nắm bắt kiếm quyết, vốn mỗi người đều muốn rút kiếm tương trợ, nhưng chứng kiến giờ phút này, lại mỗi người đều buông tay ra, khẽ thở dài.

Trong lòng bọn họ hiểu được, loại chiến đấu trình độ này, sớm không phải bọn họ có thể nhúng tay, chỉ sợ là bị bám trận gió, cũng đủ đưa bọn họ đánh thành bị thương nặng.

Diệt Ma Thần cười ha ha, động tác trên tay lại nhanh như bão tố, ngạnh sanh hướng đầu Định Thiên Côn chụp qua một chưởng, Tiểu Khai chỉ cảm thấy trái tim chấn động một cái, quả thật giống như nổi trống, Diệt thần lực xâm nhập thân thể, giống như mang theo tiết tấu quỷ dị, không ngừng ở trong cơ thể chấn động, phá hư toàn bộ thân thể của mình, hắn há miệng, một ngụm máu tươi ói ra ngoài, bắt đầu là màu đỏ, sau lại biến thành màu đen. Vũ Ca xa xa nhìn thấy, bàn tay siết càng chặt, nước mắt không biết vì sao rốt cuộc nhịn không được đầm đìa chảy xuống.

Máu trong cơ thể Tiểu Khai dọc theo kinh mạch nhanh chóng lưu động, bị cỗ Diệt thần lực không ngừng khu đuổi, rốt cuộc " hoa" một chút, phá tan hàng rào, ở ngay ngực mở một đạo lỗ hổng, một cỗ máu tươi nhất thời bão táp mà ra, phương hướng, chính là đối diện Di Lạc Chi Tâm lục quang lóng lánh!

Một cỗ bao hàm máu tươi tinh hoa cuối cùng của Tiểu Khai, cứ như vậy bị buộc đi vào Di Lạc Chi Tâm.

Ý tưởng của Diệt Ma Thần rất đơn giản, trái tim là khí quan yếu ớt nhất của nhân loại, làm cho máu tuôn vào tim, thì là phải chết trong tích tắc, có thể hắn tuyệt đối không tưởng được, trái tim Tiểu Khai sớm không phải là trái tim bình thường, mà là bao hàm công pháp cao nhất vũ nội, đại biểu ngũ giới lực lượng cảnh giới cao nhất một viên Di Lạc Chi Tâm!

Cỗ máu tươi này nhất thời vọt vào, Di Lạc Chi Tâm nhất thời tỏa ánh sáng rực, hào quang này không phải là màu sắc gì của bảy màu thường thấy, mà là thuần túy màu trắng, giống như thái dương mãnh liệt chói mắt, mà ngay cả Diệt Ma Thần màu vàng đồng tử thế nhưng cũng chống đỡ không được, theo bản năng bưng kín ánh mắt.

Trong quang mang liệt dương này, Di Lạc Chi Tâm bỗng nhiên nhanh chóng xoay tròn lên, một luồng lũ hào quang màu xanh biếc ở trong lốc xoáy lắc lư kích động, chuyển tới cực bỗng nhiên ảm đạm, sau đó lại mạnh mẽ sáng ngời, nhưng giờ phút này quang mang sáng lên, cũng không còn là màu xanh biếc, mà biến thành như thanh u ma trơi!

Tiểu Khai trong cơ thể những kinh mạch bị hao tổn lấy mắt thường có thể nhìn thấy được tốc độ mà đang khôi phục, tất cả khí lực cùng ý thức trở về trong óc, hắn lẳng lặng đứng nơi đó, màu xanh trên người hừng hực thiêu đốt giống như ngọn lửa, hắn mở to mắt, mà ngay cả trong mắt đều mang theo ánh sáng thanh u, nhìn qua, tràn ngập quỷ dị làm cho người ta sợ hãi.

Giờ phút này Tiểu Khai tuy rằng quỷ dị không giống loài người, nhưng Vũ Ca lại mỉm cười, chẳng biết tại sao, chỉ cảm thấy trái tim đang kinh hoàng rốt cuộc chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngay cả hai bàn tay cũng chậm rãi buông ra, trong lòng lăn qua lộn lại chuyển một ý niệm: " Lúc này đây...Nghiêm Tiểu Khai hắn...hẳn là thắng a?"

Diệt Ma Thần chậm rãi mở to mắt, trong biểu tình mang theo vẻ trịnh trọng: " Đây là công pháp gì, dấu hiệu khi thăng cấp, cư nhiên ngay cả ta thân là ma thần đều có điểm không dám nhìn thẳng?"

Tiểu Khai làm sao chịu nói, nâng Định Thiên Côn, cười nói: " Chúng ta lại đánh tiếp!"

Diệt Ma Thần lại lắc lắc đầu: " Cho dù ngươi có thăng một bậc, cũng không phải đối thủ của ta, ngươi thân là tam giới sinh linh, vĩnh viễn sẽ không hiểu được thần cùng với sinh linh khác có lực lượng chênh lệch lớn tới bao nhiêu, đó là ranh giới mà cả đời các ngươi cũng khó vượt qua được."

Hắn chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay hắc khí lượn lờ: " Ngươi đã chậm trễ rất nhiều thời gian của ta, hiện tại, trò chơi chấm dứt, ngươi phải đi chết đi!"

Những lời này bắt đầu còn chậm rãi, nói đến mặt sau, lại biến thành một tiếng quát lớn, trong lúc hét vang, thân thể cao lớn của Diệt Ma Thần nhanh như thiểm điện đánh tới, hai bàn tay đen tuyền, trong chớp mắt đã sáp tới ngực Tiểu Khai: " Nghiêm Tiểu Khai, ta phải đào ra trái tim ngươi, nhìn xem đến tột cùng là có thứ gì cổ quái!

Tốc độ Tiểu Khai cùng phản ứng so với trước khi thăng cấp đề cao chừng thập bội, khó khăn lắm mới đuổi kịp tốc độ của Diệt Ma Thần, hai tay ngạnh sanh bắt lấy hai tay của đối phương, toàn thân thanh quang dâng lên mà ra, dùng hết toàn thân lực lượng bẻ mạnh!

" Lạch cạch!"

" Răng rắc!"

Diệt Ma Thần tay phải bị hắn ngạnh sanh xoay bẻ gãy, mà tay trái Tiểu Khai cũng bị hắn ép gãy, hiện ra vẻ vặn vẹo mất tự nhiên.

Một chiêu này, hai người cư nhiên bị phế một bàn tay, lực lượng ngang nhau.

Thân hình Diệt Ma Thần giống như quỷ mị thối lui, tay trái cầm tay phải : " Răng rắc" một tiếng, bẻ lại tay phải, Tiểu Khai cũng đồng dạng " răng rắc" một tiếng, đem cổ tay trật khớp sửa lại.

Đồng tử màu vàng của Diệt Ma Thần càng dày đặc hơn, hắn thẳng nhìn Tiểu Khai, chợt lắc đầu, trầm giọng nói: " Ngươi phản kháng là vô ích, Sát Thần không gian của ta, chân huyễn cảnh có thể sát thần, không có chân huyễn cảnh, cũng có thể giết chết hết thảy phi thần tồn tại." Hắn dừng một chút, bổ sung: " Sở dĩ giết không chết thần, chính là bởi vì thần là bất tử bất diệt, nhưng dù là Chư Cát Thần Hầu, ở trong này cũng không phải là đối thủ của ta, bởi vì..."

Hắn mỉm cười, nói từng chữ: " Ở trong này, thực lực của ta là vĩnh viễn không cạn!"

Lời này nói xong, giống như toàn bộ thiên địa đều nổ vang một chút, tử khí bốn phía càng đậm dày, trên người Diệt Ma Thần lại bỗng nhiên đằng lên ngọn lửa màu đen hừng hực!

Đây là Diệt thần lực ngưng tụ đến cực hạn thị giác trạng thái, giờ phút này Diệt Ma Thần chân thật lực lượng tăng lên một ngàn lần mới có thể đạt tới hiệu quả làm cho người ta sợ hãi!

Hắn nói đúng vậy, ở trong này, đích xác ngay cả Chư Cát Thần Hầu cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng hắn cũng không có nói cho Tiểu Khai nghe một sự thật: Chính là Chư Cát Thần Hầu hoàn toàn có thể ở trước khi hắn triển khai được Sát Thần không gian mà đánh cho hắn chết khiếp.

Chẳng những là Chư Cát Thần Hầu, ngoài ra còn có Phượng Hoàng Thần, Bàn Cổ, Cửu Thiên Huyền Nữ, Thiên Ma, Phi Thần cũng có thể trước khi hắn triển khai Sát Thần không gian mà đem hắn đánh thành trọng thương, trên thực tế, nếu luận cường độ thần lực, hắn ở trong thần ma hai tộc, chính là đếm ngược.

Một người duy nhất còn yếu hơn hắn là Phá Hư Thần, sớm đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mà một người duy nhất không có sự chiến đấu là Trí Tuệ Thần, lại đủ dùng trí tuệ siêu nhân làm cho hắn ngay cả muốn đến cũng không đến gần được, cho nên khách quan mà nói, không gian này của hắn tuy rằng ngưu bức, điều kiện tiên quyết là phải nhất định đem đối phương nhốt vào trước mới được.

Mặc kệ như thế nào, giờ phút này Tiểu Khai đang ở bên trong, đối mặt thực lực tăng lên một ngàn lần Diệt Ma Thần, quả thật ngay cả nửa điểm cơ hội đều không có, trong ánh mắt kinh hãi tột cùng của Vũ Ca, thân hình Diệt Ma Thần chậm rãi tới gần, một bàn tay đã nắm qua ngực Tiểu Khai, động tác của hắn tuy rằng thong thả, nhưng Tiểu Khai ngay cả chút chống cự cũng không có, mặc hắn ra sức vận công như thế nào, thì bàn tay kia vẫn vươn tới, hướng ngực của Tiểu Khai ngay Di Lạc Chi Tâm đang lòe lòe sáng chộp tới!

Lúc này đây, Tiểu Khai thật là không thuốc nào cứu được...

Lại là lúc này, lại xuất hiện biến hóa lớn nhất hôm nay!

Một lần nổ vang, kinh thiên động, phô thiên cái, theo Sát Thần không gian bốn phương tám hướng oanh long long truyền qua, liề phảng phất có người đang cài toàn bộ không gian bên ngoài tới mấy vạn tấn thuốc nổ, sau đó đồng thời giật mạnh kíp cho nổ.

Lần nổ này, mà ngay cả thân hình đang định trụ của Diệt Ma Thần giờ phút này, toàn thân kịch liệt run rẩy lên, bàn tay vươn tới ngực Tiểu Khai nhất thời thu hồi, hắn rất xa độn ra ngoài chừng hơn ngàn thước, sau đó há miệng " phốc" phun ra ngụm máu tươi đen nhẻm, phẫn nộ quát: " Súc sinh, ngươi cư nhiên dám làm hỏng chuyện tốt của ta!"

Lời này nói xong, bàn tay hắn hư không tìm kiếm, giống như bắt được cái gì, dùng sức bóp mạnh.

Trái tim Tiểu Khai nhảy như nổi trống, khó tin nhìn lồng ngực của mìn, cách đó không xa, Vũ Ca thần tình nước mắt nhào lại muốn ôm Tiểu Khai, mà Bác Học chân nhân đã hét vang liên thanh khàn đặc rống to: " Tiểu Khai, đánh hắn, đánh hắn a!"

Trí tuệ của Bác Học chân nhân sớm xâm nhập vào nội tâm Tiểu Khai, trong nháy mắt, tuy rằng Tiểu Khai còn chưa biết ý tưởng của Bác Học chân nhân, lại không chút do dự vận khởi tất cả lực lượng toàn thân, thúc đẩy màu xanh nguyên lực, giơ lên Định Thiên Côn, phát ra một kích mạnh mẽ nhất đời!

Một côn này, chính chính dừng trên đầu Diệt Ma Thần, Diệt Ma Thần không kịp tránh, ngạnh sanh bị một gậy, sau đó " ba" một tiếng, đầu của hắn nhất thời bị đánh bẹp xuống một khối, máu đen óc trắng nhất thời từ da đầu chậm rãi trào ra, thân hình Diệt Ma Thần hơi hơi nhoáng lên một cái, bàn tay đang ở trạng thái bóp mạnh chợt buông ra, hắn chậm rãi quay đầu lại, dùng ánh mắt khó tin nhìn Tiểu Khai, sau đó ngã quỵ.

Tử khí bốn phương tám hướng nhất thời giống như gặp được cuồng phong, bị thổi tứ tán, trong phút chốc tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi, trước mắt mọi người sáng ngời, nhất thời thay đổi một phen cảnh tượng.

Thủy quái, thực vật, khe nứt của trời, nước sông, nơi này chính là đáy Thiên Hà lối vào Cửu Thiên Chi Môn, thân hình cao lớn của Diệt Ma Thần té trên mặt đất, mà bên cạnh còn có một cái bóng như núi khổng lồ đang nằm rạp trên đất, chính là cự ngao.

Cự ngao vẻ mặt uể oải, đầu thò dài ra, còn chưa thu hồi, cứ như vậy sụp dưới đáy sông, toàn thân hình giống như xụi lơ hấp hối, bốn chân nó còn nhuyễn động, toàn bộ thân hình đối diện Diệt Ma Thần, mà Diệt Ma Thần còn đang thò tay vươn tay phương hướng của nó.

Tiểu Khai nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#z3r0