Vô va và cô giáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vôva và cô giáo

Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:

- Đố các em cái gì nhẹ nhất.

Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo

sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:

- Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu

Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva

- Em nói đi nhưng ko được nói bậy.

- Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ

Cô giáo đỏ mặt:

- Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường

Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:

- Nhưng bố em nói , cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko

thể nào hạ nó xuống được.

Cô giáo lại đố:

- Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất

Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái

đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại:

- Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi

Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói:

- Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu

- Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ

xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.

================================

Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận

của học sinh, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau:

- Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng?

- Bê tông ạ!

Cô giáo:

- Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng,

và ở trên cánh đồng?

- Con bò ạ!

- Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa,

Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp:

- Đúng là lũ điên!

Cô giáo:

- Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả?

Vova:

- Thế em hỏi cô một câu được không?

Cô giáo thận trọng:

- Em thử nói đi!

- Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi

ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem?

Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova.

Vova xoa xoa má:

- Đúng rồi. Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa

===================================

Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova.Cô

giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp.Cô giáo:

- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra

tiếng Nga.

Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết

cho hết câu.

- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?

Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì

chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.

Vova:

- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn ........

- Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học!

Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra:

- Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!

=========================================

Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo:

- Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba!

Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện.

Thầy hiệu trưởng:

-      Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3 nhân 3 bằng mấy?

Vova:

- 9!

- Đúng rồi! Thế 6x6?

- 36!

- Chính xác! Tôi nghĩ rằng - hiệu trưởng quay sang cô giáo - chúng ta chuyển

Vova lên lớp 3!

Cô giáo:

- Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có

2 cái?

Vova thoáng nghĩ và trả lời:

-Chân!

-Có việc gì mà khi làm con chó đứng bằng 3 chân còn người thì đứng bằng 2

chân?

-Bắt tay!

-Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có?

Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói:

- Cái túi!

Cô giáo:

-Đúng rồi, Vova ....... lên thẳng lớp 3!

Hiệu trưởng:

- Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng,

đến tôi thậm chí còn nhầm!

Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa

lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình:

- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một

nhát, chảy cả máu tay.

- Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái thân tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ

-      mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.

===========

Câu chuyện của Đơ:

Đơ năm nay 6 tuổi học lớp 1. Học lớp của cô giáo Liễu Thiên Khuê.

Học được một tuần thì ĐƠ chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì ĐƠ nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của ĐƠ và ĐƠ xin cô cho lên học bậc trung học.

Cô giáo dẫn ĐƠ lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi ĐƠ một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi ĐƠ về kiến thức tổng quát, nếu ĐƠ trả lời đúng ông sẽ cho ĐƠ lên lớp.

Sau gần 1 tiếng "tra tấn" ĐƠ bằng những câu hỏi về khoa học, câu nào ĐƠ cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát.

- Cô giáo: Con gì càng lớn càng nhỏ ?

Ông hiệu trưởng hết hồn

- ĐƠ: Dạ con cua có càng lớn và càng nhỏ.

- Cô giáo: Cái gì trong quần em có mà cô không có ?

Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.

- ĐƠ: Dạ là 2 cái túi quần.

- Cô giáo: Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất ?

Ông hiệu trưởng run lên.

- ĐƠ: Dạ ở Phi Châu.

- Cô giáo: Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô ?

Ông hiệu trưởng chết điếng người.

- ĐƠ: Dạ là cái đầu gối.

- Cô giáo: Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ?

Ông hiệu trưởng há hóc mồm ra.

- ĐƠ: Dạ là cái lưỡi.

- Cô giáo: Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình ?

Ông hiệu trưởng ra dấu không cho ĐƠ trả lời nhưng ĐƠ đáp ngay.

- ĐƠ: Dạ là cái giường ngủ.

- Cô giáo: Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại ?

Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.

- ĐƠ: Dạ là dầu sơn móng tay.

- Cô giáo: Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra ?

Ông hiệu trưởng gần xỉu.

- ĐƠ: Dạ là cây cà lem.

Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với ĐƠ:

- Thầy cho con lên thẳng đại học vì nãy giờ thầy đáp không trúng được câu nào hết !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro