#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ ôm ta, ta cũng ôm lại, hạ hoá tàn rồi, thu đâu?

Thu? Ý là cái thu mà mọi cái lá cái cành đều khô hoắt lại rồi rụng rời theo chiều gió đông đó hả?

Phải, thu.

Đến năm tháng, còn rời xa ta mà...

Cớ sao ta phải phí hoài hiện tại chỉ để nghĩ về quá khứ?

Có lẽ mùa hạ năm ấy khó mà quên được, nhưng suy cho cùng cũng lấy lại được đâu?

Dù cho hạ có đến lần nữa.

Vẫn không phải là hạ mà ta đã từng gặp.

Người mà ta muốn gặp, lại không phải là người ngày xưa.

Suy cho cùng

Ta cũng phải lớn thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro